Biến Thái Thầy Giáo: Cô Học Sinh 23 Tuổi
Chương 3: Hải Tiêu Tiêu, mới như vậy mà em đã ra
ViViDaiNhan
02/07/2018
- Đừng... Mau dừng lại...ư...ư...
- Nếu muốn em gái mình tốt nghiệp thì ngoan ngoãn nghe lời tôi. Đây là lần nhượng bộ cuối cùng!
- Không... Không cần.
- Hử? Em không cần cũng không còn lựa chọn nào khác. Em...phải là của tôi.
Anh bá đạo nói, rút những ngón tay được bao bọc thật chặt bởi nơi ấm áp kia, rơi cười khẩy đưa đến trước mặt cô.
- Xem ra cơ thể em chịu không nổi nữa rồi nhỉ?
Nhìn chất lỏng nhơn nhớp trên tay anh, cô xấu hổ nhắm mắt hét lên.
- Đừng... Dừng lại mau.
- A, em nói đừng dừng lại, vậy chúng ta tiếp tục.
- Không, không phải...ư...a...a...
Những ngón tay anh lại thuần thục đâm vào. Trương Diệp Thành gắng nhịn phần thân dưới đang căng cứng mà đùa giỡn cô.
Hải Tiêu Tiêu giờ phút này hoàn toàn choáng váng, những tiếng rên rỉ vì động tình không ngừng thoát ra từ cái miệng nhỏ nhắn.
"Cạnh"
Không biết từ lúc nào, chiếc còng tay được mở ra, anh đặt hai tay cô lên cổ mình.
Hải Tiêu Tiêu theo bản năng ôm chặt cổ anh, cô không thể không làm như vậy vì thân thể đã mềm nhũn, cô buộc phải bám víu lên người anh.
Bỗng nhiên anh tăng tốc độ, các ngón tay như ngoáy sâu vào trong, ma sát mọi thứ bên trong cô làm cô trở nên điên cuồng.
- A...ưm...ư...
Cô thở hỗn hển. Hai tay víu chặt vào lưng anh làm quần áo nhăn nhúng.
Phía dưới nóng như lửa thiêu đốt, sắp có thứ gì muốn trào ra ngoài.
Thân thể cô căng cứng, gắt gao ôm chặt Trương Diệp Thành.
- Aaaaaa...
Hải Tiêu Tiêu hét lên thật lớn rồi ngất đi, trước khi ngất cô ý thức được một điều, cô đã "ra" rồi.
---------------
Cơ thể cô không ngừng hấp dẫn anh, hoa mật ngọt ngào kia tham lam mút chặt ngón tay anh làm anh như phát điên.
Nếu như "người anh em" của anh ở bên trong chắc hẳn anh sẽ sung sướng như đi trên mây.
Nhưng bây giờ chưa phải lúc.
Anh cố gắng kìm chế lại dục vọng mãnh liệt. Dời sự chú ý sang các ngón tay, luận động ra vào càng nhanh hơn.
Tiếng nhót nhét cùng tiếng rên rỉ báu chặt lấy anh của cô làm anh càng hưng phấn, chỉ muốn đưa cô lên thiên đàng.
Hoa mật kia một trận co rút dữ dội rồi phun ra một dòng chất lỏng dụ hoặc.
Anh từ tốn rút tay ra, một mảng ướt sũng. Đưa tay lên kẽ liếm, anh ngọt ngào nhìn người con gái đã ngất đi trên tay mình.
Cười yêu nghiệt một tiếng, anh cúi sát xuống hôn nhẹ vào cách môi quyến rũ kia.
- Hải Tiêu Tiêu, mới như vậy mà em đã ra. Tôi phải huấn luyện cho em nhiều hơn nữa.
Nói rồi anh nhìn xuống thân mình cười khổ. Cái thứ kia của anh còn chưa có thõa mãn mà cô đã ngất đi.
Lần này chỉ dùng tay nếu quả thật phải dùng cái thứ to lớn của anh không biết cô có chịu nổi không?
Anh lắc đầu cười khổ.
* * *
Lúc Hải Tiêu Tiêu tỉnh lại đã phát hiện mình nằm trong phòng y tế của trường.
Chiếc điện thoại lại đúng lúc reo lên, là có tin nhắn tới.
Cô mở điện thoại vừa thấy cái tên "Diệp Thành" thì bất giác nhíu chặt mày.
< Em ngủ dậy rồi thì ăn trưa đi, anh đã chuẩn bị đồ ăn ở trên bàn bên cạnh.>
Hải Tiêu Tiêu thoát nhìn qua chiếc bàn bên cạnh giường, quả nhiên có một hộp cơm trưa đã được đặt sẵn ở đấy.
" Ting " Lại có một tin nhắn mới.
Lại liếc nhìn xuống góc giường, đúng thật là có sẵn một bộ quần áo mới.
Cô đực mặt ra. Cái con mẹ nó, chuyện gì xảy ra.
Có phải cô đang nằm mơ không, hay là cô ngủ đến lú lẫn rồi.
Rõ ràng buổi trưa cô giúp Lương Lương ở lại dọn lớp sau đó...
Vừa nghĩ đến những chuyện xảy ra ở lớp học, mặt cô đỏ bừng như trái ớt.
Tim đập thình thịch không ngừng, cả người bỗng thấy lo lắng, bất an.
Không phải là sự thật, không phải là sự thật, không phải đâu.
- Aaaaaa....
Rõ ràng như thế thì chắc chắn là sự thật rồi, làm sao đây?
Trong đầu cô cứ rối tung rối mù không ngừng.
-------------
Sau khi ăn sáng và thay bộ quần áo sạch, cô quyết định về trọ.
Căn bản lịch học của cô là cả chiều nay nhưng nếu Trương Diệp Thành đã xin cho cô nghỉ thì cô cứ việc nghỉ luôn, tối nay lại không có buổi học nào nên cô quyết định về trọ của mình cách trường cũng không xa lắm.
Trước kia học lực em cô không được tốt nên những trường cao trung xung quanh địa phương cô sống cũng không vào được, đành phải sang thành phố khác để đi học.
Bởi vì tính cách ương bướng, bây giờ sống xa ba mẹ không ai quản giáo nên tích cách em cô càng ngày càng hư hỏng.
Quả báo là trước khi nhập học, em gái Hải Hoa Tiếu của cô gặp tai nạn khi đánh xe lỏng lẻo trên đường.
Bị thương hai chân không nhẹ, bây giờ đang bó bột ở bệnh viện rồi nên mới có việc cô đi học thay em.
-------
Sau khi tắm rửa sạch sẽ Hải Tiêu Tiêu ôm gấu bông ngã nhào xuống giường.
Trương Diệp Thành, không ngờ anh ta lại biến thái như vậy. Lúc còn học chung rõ ràng rất trầm tính, không tiếp xúc với mọi người nhiều.
Quan hệ giữa cô và anh ta cũng không nhiều.
Bây giờ anh ta muốn gì ở cô chứ, còn uy hiếp cô nữa.
Hảo hảo, Hải Tiêu Tiêu cô phải tránh càng xa càng tốt, nếu gặp phải anh ta chỉ sợ bị anh ta đè xuống.
Đúng vậy, anh ta muốn cướp sắc. Cô sẽ không để cho anh toại nguyện.
Sau khi quyết tâm phải trách xa con sói háo sắc Trương Diệp Thành, Hải Tiêu Tiêu mệt mỏi đi tìm Chu Công nói chuyện.
- Nếu muốn em gái mình tốt nghiệp thì ngoan ngoãn nghe lời tôi. Đây là lần nhượng bộ cuối cùng!
- Không... Không cần.
- Hử? Em không cần cũng không còn lựa chọn nào khác. Em...phải là của tôi.
Anh bá đạo nói, rút những ngón tay được bao bọc thật chặt bởi nơi ấm áp kia, rơi cười khẩy đưa đến trước mặt cô.
- Xem ra cơ thể em chịu không nổi nữa rồi nhỉ?
Nhìn chất lỏng nhơn nhớp trên tay anh, cô xấu hổ nhắm mắt hét lên.
- Đừng... Dừng lại mau.
- A, em nói đừng dừng lại, vậy chúng ta tiếp tục.
- Không, không phải...ư...a...a...
Những ngón tay anh lại thuần thục đâm vào. Trương Diệp Thành gắng nhịn phần thân dưới đang căng cứng mà đùa giỡn cô.
Hải Tiêu Tiêu giờ phút này hoàn toàn choáng váng, những tiếng rên rỉ vì động tình không ngừng thoát ra từ cái miệng nhỏ nhắn.
"Cạnh"
Không biết từ lúc nào, chiếc còng tay được mở ra, anh đặt hai tay cô lên cổ mình.
Hải Tiêu Tiêu theo bản năng ôm chặt cổ anh, cô không thể không làm như vậy vì thân thể đã mềm nhũn, cô buộc phải bám víu lên người anh.
Bỗng nhiên anh tăng tốc độ, các ngón tay như ngoáy sâu vào trong, ma sát mọi thứ bên trong cô làm cô trở nên điên cuồng.
- A...ưm...ư...
Cô thở hỗn hển. Hai tay víu chặt vào lưng anh làm quần áo nhăn nhúng.
Phía dưới nóng như lửa thiêu đốt, sắp có thứ gì muốn trào ra ngoài.
Thân thể cô căng cứng, gắt gao ôm chặt Trương Diệp Thành.
- Aaaaaa...
Hải Tiêu Tiêu hét lên thật lớn rồi ngất đi, trước khi ngất cô ý thức được một điều, cô đã "ra" rồi.
---------------
Cơ thể cô không ngừng hấp dẫn anh, hoa mật ngọt ngào kia tham lam mút chặt ngón tay anh làm anh như phát điên.
Nếu như "người anh em" của anh ở bên trong chắc hẳn anh sẽ sung sướng như đi trên mây.
Nhưng bây giờ chưa phải lúc.
Anh cố gắng kìm chế lại dục vọng mãnh liệt. Dời sự chú ý sang các ngón tay, luận động ra vào càng nhanh hơn.
Tiếng nhót nhét cùng tiếng rên rỉ báu chặt lấy anh của cô làm anh càng hưng phấn, chỉ muốn đưa cô lên thiên đàng.
Hoa mật kia một trận co rút dữ dội rồi phun ra một dòng chất lỏng dụ hoặc.
Anh từ tốn rút tay ra, một mảng ướt sũng. Đưa tay lên kẽ liếm, anh ngọt ngào nhìn người con gái đã ngất đi trên tay mình.
Cười yêu nghiệt một tiếng, anh cúi sát xuống hôn nhẹ vào cách môi quyến rũ kia.
- Hải Tiêu Tiêu, mới như vậy mà em đã ra. Tôi phải huấn luyện cho em nhiều hơn nữa.
Nói rồi anh nhìn xuống thân mình cười khổ. Cái thứ kia của anh còn chưa có thõa mãn mà cô đã ngất đi.
Lần này chỉ dùng tay nếu quả thật phải dùng cái thứ to lớn của anh không biết cô có chịu nổi không?
Anh lắc đầu cười khổ.
* * *
Lúc Hải Tiêu Tiêu tỉnh lại đã phát hiện mình nằm trong phòng y tế của trường.
Chiếc điện thoại lại đúng lúc reo lên, là có tin nhắn tới.
Cô mở điện thoại vừa thấy cái tên "Diệp Thành" thì bất giác nhíu chặt mày.
< Em ngủ dậy rồi thì ăn trưa đi, anh đã chuẩn bị đồ ăn ở trên bàn bên cạnh.>
Hải Tiêu Tiêu thoát nhìn qua chiếc bàn bên cạnh giường, quả nhiên có một hộp cơm trưa đã được đặt sẵn ở đấy.
" Ting " Lại có một tin nhắn mới.
Lại liếc nhìn xuống góc giường, đúng thật là có sẵn một bộ quần áo mới.
Cô đực mặt ra. Cái con mẹ nó, chuyện gì xảy ra.
Có phải cô đang nằm mơ không, hay là cô ngủ đến lú lẫn rồi.
Rõ ràng buổi trưa cô giúp Lương Lương ở lại dọn lớp sau đó...
Vừa nghĩ đến những chuyện xảy ra ở lớp học, mặt cô đỏ bừng như trái ớt.
Tim đập thình thịch không ngừng, cả người bỗng thấy lo lắng, bất an.
Không phải là sự thật, không phải là sự thật, không phải đâu.
- Aaaaaa....
Rõ ràng như thế thì chắc chắn là sự thật rồi, làm sao đây?
Trong đầu cô cứ rối tung rối mù không ngừng.
-------------
Sau khi ăn sáng và thay bộ quần áo sạch, cô quyết định về trọ.
Căn bản lịch học của cô là cả chiều nay nhưng nếu Trương Diệp Thành đã xin cho cô nghỉ thì cô cứ việc nghỉ luôn, tối nay lại không có buổi học nào nên cô quyết định về trọ của mình cách trường cũng không xa lắm.
Trước kia học lực em cô không được tốt nên những trường cao trung xung quanh địa phương cô sống cũng không vào được, đành phải sang thành phố khác để đi học.
Bởi vì tính cách ương bướng, bây giờ sống xa ba mẹ không ai quản giáo nên tích cách em cô càng ngày càng hư hỏng.
Quả báo là trước khi nhập học, em gái Hải Hoa Tiếu của cô gặp tai nạn khi đánh xe lỏng lẻo trên đường.
Bị thương hai chân không nhẹ, bây giờ đang bó bột ở bệnh viện rồi nên mới có việc cô đi học thay em.
-------
Sau khi tắm rửa sạch sẽ Hải Tiêu Tiêu ôm gấu bông ngã nhào xuống giường.
Trương Diệp Thành, không ngờ anh ta lại biến thái như vậy. Lúc còn học chung rõ ràng rất trầm tính, không tiếp xúc với mọi người nhiều.
Quan hệ giữa cô và anh ta cũng không nhiều.
Bây giờ anh ta muốn gì ở cô chứ, còn uy hiếp cô nữa.
Hảo hảo, Hải Tiêu Tiêu cô phải tránh càng xa càng tốt, nếu gặp phải anh ta chỉ sợ bị anh ta đè xuống.
Đúng vậy, anh ta muốn cướp sắc. Cô sẽ không để cho anh toại nguyện.
Sau khi quyết tâm phải trách xa con sói háo sắc Trương Diệp Thành, Hải Tiêu Tiêu mệt mỏi đi tìm Chu Công nói chuyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.