Chương 287: RA KHỎI VƯƠNG PHỦ
Tọa Chước Linh Linh Thủy
12/08/2016
Lâm Tiểu Trúc do dự đều bị Phùng Ngũ Gia nhìn thấy. Mấy ngày nay vì chuyện nấu ăn, nàng bị mắng rất nhiều, một bụng lửa giận, tính tình cũng nóng này hơn. Cho nên thấy Lâm Tiểu Trúc chần chờ liền muốn phát hỏa nhưng nghĩ lại nàng không phải người Dĩnh vương phủ, không do mình quản lại do vương gia tự mời về, có lẽ có chút bản lĩnh, vì thế cố nén giận, kiên nhẫn nói” cô nương nếu biết thì xin nói với ta. Nếu ngươi làm được, khiến vương phi ăn một miếng, đến lúc đó không chỉ chúng ta cảm tạ cô nương mà vương gia cũng sẽ thưởng hậu nha”
Lâm Tiểu Trúc cũng nhận ra sắc mặt biến hóa liên tục của Phùng Ngũ Gia. Nàng cũng từng là hạ nhân, biết chủ tử có yêu cầu, hạ nhân nhất định phải làm cho bằng được, nếu không sẽ bị phạt, cho nên người của phòng bếp mới lo lắng khẩn trương như vậy. Nếu nàng làm bộ không biết chỉ sợ mấy người này nổi cơn lên, bắt nàng ở đây không cho về.
Nàng ra vẻ sợ hãi nói” nhưng người nhà ta khi đưa ta đến chỉ nói ta làm xong điểm tâm thì về, giờ muốn làm món măng, vậy phải ở lại lâu hơn. Bọn họ vẫn còn chờ ngoài cửa, chắc chắn sẽ sốt ruột. Đợi vị tẩu tử kia đưa điểm tâm trở về, ta còn muốn về sớm một chút”
Phùng Ngũ Gia mở to mắt muốn mắng nhưng thấy Lâm Tiểu Trúc như vậy, sợ nếu mắng nàng sẽ không nói, mà nàng không chịu nói thì mình cũng bó tay. Vì thế tươi cười, dáng vẻ hòa ái nói” ngươi có thể đi hay không là do ta quyết định. Chỉ cần ngươi nói cách chế biến món măng nướng, đợi nàng dâu Lưu Tam về, ta sẽ lập tức cho ngươi về nhà, được không ?”
“Thật sự?” Lâm Tiểu Trúc nhãn tình sáng lên.
“Đương nhiên là thật, có điều nếu vương phi thực sự thích món măng nương của ngươi, vương gia lại ban thưởng, vậy chẳng phải thiệt cho ngươi sao.
Lâm Tiểu Trúc tán thưởng. Vị Phùng quản sự này tuy tính tình hơi kém nhưng làm người cũng không tệ. Hai người các nàng ở đây nói chuyện, mấy nữ đầu bếp vốn đang bận rộn nên sẽ không nghe được gì, nàng có thể nói món măng là do nàng làm, như vậy có thể lãnh công rồi. Còn mình chỉ là sư phụ làm điểm tâm mời từ ngoài về, dù trong lòng có tức cũng không dám nói ra nhưng nàng lại không làm thế, cho thấy cũng là một người tốt.
“Không sao” Lâm Tiểu Trúc lắc đầu” ta biết ở nông thôn có một biện pháp, Phùng quản sự chỉ cần nghe ngóng là có thể biết, thực sự không có gì hiếm lạ. Làm ra khiến vương phi thích ăn cũng do tay nghề của Phùng quản sự giỏi, không liên quan gì tới ta”
Phùng Ngũ Gia nghe vậy, lửa giận trong lòng liền tắt, càng nhiệt càng cảm thấy Lâm Tiểu Trúc vừa mắt” vậy ngươi mau nói biện pháp cho ta biết đi” , nói xong còn lấy trong lòng ra một thỏi bạc đưa cho nàng” mặc kệ cách của ngươi có dùng được hay không, bạc này Phùng ma ma đều thưởng cho ngươi”
“Tạ Phùng ma ma đã thưởng” Lâm Tiểu Trúc vui mừng nhận bạc. Bạc này ước chừng một lượng, vừa rồi nàng phải đưa Lưu Tam nửa lượng, giờ nhận được gấp đôi, là buôn bán có lời nha. Tuy đối với nàng, nửa lượng bạc này chẳng là gì, nhưng chẳng ai chê nhiều tiền cả. Nàng cũng không trì hoãn, liền nói” làm măng nướng rất đơn giản, đầu tiên đem măng mùa đông đi rửa, lột vỏ rồi luộc sơ một lát để loại bỏ vị chua. Sau đó soi mấy cái lỗ nhỏ trên mình măng, cho chút muối vào rồi để lên lửa nướng, hương vị thơm ngon đậm đà, ăn rất ngon. Có một lần, ta còn thấy người ta cho chân giò hun khói vào, ăn càng ngon hơn”
Phùng Ngũ Gia càng nghe, hai mắt càng sáng, biện pháp này nàng chưa từng nghĩ tới, thân thiết vỗ vỗ vai Lâm Tiểu Trúc nói” ngươi đến bên kia ngồi một lát đi, đợi nàng dâu Lưu Tam quay lại, nếu không cần ngươi làm điểm tâm thì ngươi có thể trở về” nói xong vội vàng đi thử phương pháp mới.
“Được, cảm ơn Phùng quản sự” Lâm Tiểu Trúc ngọt ngào, đi đến bên một băng ghế nhỏ, ngồi xuống.
Chốc lát sau nàng dâu Lưu Tam đã quay lại, ánh mắt còn hồng hồng, hiển nhiên là đã khóc. Nàng vội vàng tìm Phùng Ngũ Gia hồi bẩm” điểm tâm vừa đưa vào đã bị vương phi ném ra”
“Lại bị mắng?” Phùng Ngũ Gia liếc mắt nhìn nàng.
Nàng dâu Lưu Tam ủy khuất gật đầu.
“Được rồi, ngươi qua đây hỗ trợ đi, lát nữa ta tự mình đưa đi” Phùng Ngũ Gia thở dài, thấy nàng dâu Lưu Tam đến cạnh hỗ trợ, nàng lại đi đến nói với Lâm Tiểu Trúc” được rồi, không còn chuyện của ngươi nữa, trở về đi”
“Thật sự? Thật tốt quá.” Lâm Tiểu Trúc đứng lên, thi lễ với Phùng Ngũ Gia, cười nói” Phùng quản sự vì món măng nướng mà cho ta một lượng bạc, lát nữa nếu được thưởng thì tất cả đều của Phùng quản sự, không liên quan gì tới ta” nói xong xoay người rời đi.
“Haizz, đứa nhỏ này đúng là thành thật” Phùng Ngũ Gia cảm khái, rồi gọi với theo Lâm Tiểu Trúc” cô nương, đừng nôn nóng, ta sai người đưa ngươi ra ngoài” . Nói xong, quay sang bảo nàng dâu Lưu Tam” ngươi đưa nàng ra ngoài đi”
“Dạ” nàng dâu Lưu Tam dừng việc đang làm, đi nhanh ra cửa, đuổi theo Lâm Tiểu Trúc, khó được tươi cười mà nói với nàng” sao cô nương lại vội vã trở về như vậy ? ở lại ăn cơm rồi về cũng không muộn mà”
Lâm Tiểu Trúc kinh ngạc liếc nàng dân Lưu Tam một cái. Thái độ của nàng có chút thay đổi nhưng người ta cười với mình, nàng cũng không ác ngôn, thản nhiên nói” người nhà ta vẫn đang chờ ngoài cửa”
“Nga.” Bộ dáng nàng dâu Lưu Tam như là bừng tỉnh đại ngộ, nhìn Lâm Tiểu Trúc, cẩn thận nói” cô nương là thân thích của Phùng quản sự ?”
Rốt cuộc Lâm Tiểu Trúc cũng hiểu vì sao nàng dâu Lưu Tam thay đổi thái độ, trả lời” không phải” , rồi không đợi nàng nói thêm, chỉ vào cửa nói” đã tới nơi, cảm ơn Lưu tẩu tử” nói xong đi vội ra ngoài
“Trần cô nương.” Tiếng gọi kinh hỉ từ xa truyền đến.
Lâm Tiểu Trúc ngẩng đầu thì thấy xe ngựa đang đậu cách cửa hông ba trượng, La Khải Phàm đang từ sau chạy tới.
Thủ vệ nhìn Lâm Tiểu Trúc đi ra, đang muốn hỏi thì nàng dâu Lưu Tam đã vội giải thích” vị này là Trần cô nương, vừa rồi ở phòng bếp làm điểm tâm, Phùng quản sự bào ta đưa nàng ra ngoài”
Vậy không phải là tự tiện rời đi, thủ vệ gật đầu rồi quay lại chỗ của mình.
La Khải Phàm chắp tay nói với nàng dâu Lưu Tam” cảm ơn tẩu tử” , lại thân thiết hỏi Lâm Tiểu Trúc” mệt không ? mau lên xe đi”
Có thể thuận lợi ra khỏi Dĩnh vương phủ, lại không xảy ra chuyện gì khiến Lâm Tiểu Trúc thở dài nhẹ nhõm, gật đầu với La Khải Phàm rồi bước lên xe ngựa.
Lâm Tiểu Trúc cũng nhận ra sắc mặt biến hóa liên tục của Phùng Ngũ Gia. Nàng cũng từng là hạ nhân, biết chủ tử có yêu cầu, hạ nhân nhất định phải làm cho bằng được, nếu không sẽ bị phạt, cho nên người của phòng bếp mới lo lắng khẩn trương như vậy. Nếu nàng làm bộ không biết chỉ sợ mấy người này nổi cơn lên, bắt nàng ở đây không cho về.
Nàng ra vẻ sợ hãi nói” nhưng người nhà ta khi đưa ta đến chỉ nói ta làm xong điểm tâm thì về, giờ muốn làm món măng, vậy phải ở lại lâu hơn. Bọn họ vẫn còn chờ ngoài cửa, chắc chắn sẽ sốt ruột. Đợi vị tẩu tử kia đưa điểm tâm trở về, ta còn muốn về sớm một chút”
Phùng Ngũ Gia mở to mắt muốn mắng nhưng thấy Lâm Tiểu Trúc như vậy, sợ nếu mắng nàng sẽ không nói, mà nàng không chịu nói thì mình cũng bó tay. Vì thế tươi cười, dáng vẻ hòa ái nói” ngươi có thể đi hay không là do ta quyết định. Chỉ cần ngươi nói cách chế biến món măng nướng, đợi nàng dâu Lưu Tam về, ta sẽ lập tức cho ngươi về nhà, được không ?”
“Thật sự?” Lâm Tiểu Trúc nhãn tình sáng lên.
“Đương nhiên là thật, có điều nếu vương phi thực sự thích món măng nương của ngươi, vương gia lại ban thưởng, vậy chẳng phải thiệt cho ngươi sao.
Lâm Tiểu Trúc tán thưởng. Vị Phùng quản sự này tuy tính tình hơi kém nhưng làm người cũng không tệ. Hai người các nàng ở đây nói chuyện, mấy nữ đầu bếp vốn đang bận rộn nên sẽ không nghe được gì, nàng có thể nói món măng là do nàng làm, như vậy có thể lãnh công rồi. Còn mình chỉ là sư phụ làm điểm tâm mời từ ngoài về, dù trong lòng có tức cũng không dám nói ra nhưng nàng lại không làm thế, cho thấy cũng là một người tốt.
“Không sao” Lâm Tiểu Trúc lắc đầu” ta biết ở nông thôn có một biện pháp, Phùng quản sự chỉ cần nghe ngóng là có thể biết, thực sự không có gì hiếm lạ. Làm ra khiến vương phi thích ăn cũng do tay nghề của Phùng quản sự giỏi, không liên quan gì tới ta”
Phùng Ngũ Gia nghe vậy, lửa giận trong lòng liền tắt, càng nhiệt càng cảm thấy Lâm Tiểu Trúc vừa mắt” vậy ngươi mau nói biện pháp cho ta biết đi” , nói xong còn lấy trong lòng ra một thỏi bạc đưa cho nàng” mặc kệ cách của ngươi có dùng được hay không, bạc này Phùng ma ma đều thưởng cho ngươi”
“Tạ Phùng ma ma đã thưởng” Lâm Tiểu Trúc vui mừng nhận bạc. Bạc này ước chừng một lượng, vừa rồi nàng phải đưa Lưu Tam nửa lượng, giờ nhận được gấp đôi, là buôn bán có lời nha. Tuy đối với nàng, nửa lượng bạc này chẳng là gì, nhưng chẳng ai chê nhiều tiền cả. Nàng cũng không trì hoãn, liền nói” làm măng nướng rất đơn giản, đầu tiên đem măng mùa đông đi rửa, lột vỏ rồi luộc sơ một lát để loại bỏ vị chua. Sau đó soi mấy cái lỗ nhỏ trên mình măng, cho chút muối vào rồi để lên lửa nướng, hương vị thơm ngon đậm đà, ăn rất ngon. Có một lần, ta còn thấy người ta cho chân giò hun khói vào, ăn càng ngon hơn”
Phùng Ngũ Gia càng nghe, hai mắt càng sáng, biện pháp này nàng chưa từng nghĩ tới, thân thiết vỗ vỗ vai Lâm Tiểu Trúc nói” ngươi đến bên kia ngồi một lát đi, đợi nàng dâu Lưu Tam quay lại, nếu không cần ngươi làm điểm tâm thì ngươi có thể trở về” nói xong vội vàng đi thử phương pháp mới.
“Được, cảm ơn Phùng quản sự” Lâm Tiểu Trúc ngọt ngào, đi đến bên một băng ghế nhỏ, ngồi xuống.
Chốc lát sau nàng dâu Lưu Tam đã quay lại, ánh mắt còn hồng hồng, hiển nhiên là đã khóc. Nàng vội vàng tìm Phùng Ngũ Gia hồi bẩm” điểm tâm vừa đưa vào đã bị vương phi ném ra”
“Lại bị mắng?” Phùng Ngũ Gia liếc mắt nhìn nàng.
Nàng dâu Lưu Tam ủy khuất gật đầu.
“Được rồi, ngươi qua đây hỗ trợ đi, lát nữa ta tự mình đưa đi” Phùng Ngũ Gia thở dài, thấy nàng dâu Lưu Tam đến cạnh hỗ trợ, nàng lại đi đến nói với Lâm Tiểu Trúc” được rồi, không còn chuyện của ngươi nữa, trở về đi”
“Thật sự? Thật tốt quá.” Lâm Tiểu Trúc đứng lên, thi lễ với Phùng Ngũ Gia, cười nói” Phùng quản sự vì món măng nướng mà cho ta một lượng bạc, lát nữa nếu được thưởng thì tất cả đều của Phùng quản sự, không liên quan gì tới ta” nói xong xoay người rời đi.
“Haizz, đứa nhỏ này đúng là thành thật” Phùng Ngũ Gia cảm khái, rồi gọi với theo Lâm Tiểu Trúc” cô nương, đừng nôn nóng, ta sai người đưa ngươi ra ngoài” . Nói xong, quay sang bảo nàng dâu Lưu Tam” ngươi đưa nàng ra ngoài đi”
“Dạ” nàng dâu Lưu Tam dừng việc đang làm, đi nhanh ra cửa, đuổi theo Lâm Tiểu Trúc, khó được tươi cười mà nói với nàng” sao cô nương lại vội vã trở về như vậy ? ở lại ăn cơm rồi về cũng không muộn mà”
Lâm Tiểu Trúc kinh ngạc liếc nàng dân Lưu Tam một cái. Thái độ của nàng có chút thay đổi nhưng người ta cười với mình, nàng cũng không ác ngôn, thản nhiên nói” người nhà ta vẫn đang chờ ngoài cửa”
“Nga.” Bộ dáng nàng dâu Lưu Tam như là bừng tỉnh đại ngộ, nhìn Lâm Tiểu Trúc, cẩn thận nói” cô nương là thân thích của Phùng quản sự ?”
Rốt cuộc Lâm Tiểu Trúc cũng hiểu vì sao nàng dâu Lưu Tam thay đổi thái độ, trả lời” không phải” , rồi không đợi nàng nói thêm, chỉ vào cửa nói” đã tới nơi, cảm ơn Lưu tẩu tử” nói xong đi vội ra ngoài
“Trần cô nương.” Tiếng gọi kinh hỉ từ xa truyền đến.
Lâm Tiểu Trúc ngẩng đầu thì thấy xe ngựa đang đậu cách cửa hông ba trượng, La Khải Phàm đang từ sau chạy tới.
Thủ vệ nhìn Lâm Tiểu Trúc đi ra, đang muốn hỏi thì nàng dâu Lưu Tam đã vội giải thích” vị này là Trần cô nương, vừa rồi ở phòng bếp làm điểm tâm, Phùng quản sự bào ta đưa nàng ra ngoài”
Vậy không phải là tự tiện rời đi, thủ vệ gật đầu rồi quay lại chỗ của mình.
La Khải Phàm chắp tay nói với nàng dâu Lưu Tam” cảm ơn tẩu tử” , lại thân thiết hỏi Lâm Tiểu Trúc” mệt không ? mau lên xe đi”
Có thể thuận lợi ra khỏi Dĩnh vương phủ, lại không xảy ra chuyện gì khiến Lâm Tiểu Trúc thở dài nhẹ nhõm, gật đầu với La Khải Phàm rồi bước lên xe ngựa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.