Biểu Tiểu Thư Không Sống Quá Mười Bảy

Chương 24:

Tiểu Hài Ái Cật Đường

17/09/2024

Một người như vậy, đúng như những gì tiểu cô đã nói, mù quáng thì trái tim sẽ tan nát.

Tại sao nàng lại một lòng một dạ với Từ Tử Ngọc chứ?

Nàng không muốn giữ Từ Tử Ngọc ở lại quá lâu, Tô Văn Thanh nhắc nhở Hà Ngẫu: "Ngươi mang hạnh nhân sấy khô mà mấy ngày trước cha ta gửi đến ra cho biểu ca ăn thử đi."

Hà Ngẫu ngạc nhiên, không biết tại sao Tô Văn Khanh lại giúp ả ta, nhưng cũng không nghĩ nhiều mà hơi cảm kích Tô Văn Khanh, vội vàng cúi người: "Nô tỳ đi ngay."

Tô Văn Khanh mỉm cười ngồi ở phía Đông chiếc bàn tròn gỗ lê, cách xa Từ Tử Ngọc nhất, nàng giải thích: "Đó không phải là thứ gì đáng giá, nhưng nghe nói đó là một loại quả đến từ Bắc Cương, ở kinh thành rất hiếm thấy, nếu biểu ca đến thì ăn thử đi."

Tô Văn Khanh mời Từ Tử Ngọc vào lại còn khách sáo như vậy, không vì cái gì khác mà vì Từ Tử Ngọc nói Từ Hiền đã tìm rất nhiều đề.

Còn đề gì, Tô Văn Khanh vừa nghĩ thì biết ngay, chắc là đề thi vài năm trước.

Kiếp trước Từ Tử Ngọc và Từ Tử Việt đều tham gia thi Hương vào năm Chính Cực thứ hai mươi mốt, lúc đó Từ Tử Ngọc mười bảy tuổi, Vương thị đã tìm rất nhiều đề thi của mấy năm trước cho Từ Tử Ngọc để con trai bà ta thi đỗ, thậm chí còn lén lút biếu quà, nhưng cuối cùng Từ Tử Ngọc lại thi trượt.

Tất nhiên, Từ Tử Việt đã giành được Giải nguyên với tài học của mình.

Từ Tử Ngọc không thích đọc sách, Tô Văn Khanh đã đọc vô số cuốn sách tẻ nhạt vì Từ Tử Ngọc. Hồi đó Từ Tử Ngọc không thể viết được bài nào, Tô Văn Khanh còn viết giúp y một ít, Tô Văn Khanh cũng tình cờ nhìn thấy những đề thi Hương mà Nhị thái thái tìm cho Từ Tử Ngọc mấy năm trước.

Khi Từ Tử Ngọc nhắc tới chuyện này, trong đầu Tô Văn Khanh chợt nảy ra một ý tưởng.

Nàng nhớ rất rõ, vừa hay những đề mà Nhị thái thái đã tìm chính là đề thi của ba năm trước. Bây giờ sớm hơn kiếp trước hai năm, trong số chín đề có ba đề là đề thi năm nay!



Trước đó nàng còn lo cho Từ Tử Việt, đợi nàng viết đề ra rồi gửi cho Từ Tử Việt thì chắc chắn sẽ đỗ!

Nàng lại nói bóng nói gió hỏi thử một chút, nghe được những vấn đề liên quan đến thi Hương và quan chủ khảo cuộc thi lần này. Từ Tử Ngọc không thích đọc sách nên xả mọi thứ ra ngoài. Tô Văn Khanh im lặng lắng nghe rồi nhớ kỹ, sau khi Từ Tử Ngọc rời đi, nàng vội viết ra mấy cái tên và một số vấn đề quan trọng.

Sau khi im lặng viết ra chín đề, nàng cau mày đọc lại mấy lần để chắc chắn rằng mình không nhầm, Tô Văn Khanh thở phào nhẹ nhõm, ngày mai nàng sẽ đưa chúng cho Từ Tử Việt.

Sẩm tối, Từ lão thái thái sai tiểu nha hoàn đi mời Tô Văn Khanh tới ăn tối ở Thanh Phong Đường, Tô Văn Khanh hơi ngờ vực, thầm nghĩ rằng nếu không có việc gì thì bình thường bà ngoại sẽ không gọi nàng qua đó, chắc lần này đã có chuyện gì đó nên bà mới đột nhiên gọi sang.

Đến khi bước vào Thanh Phong Đường, đám Từ Tử Ngọc, Từ Tâm Liên đều không có ở đây, Từ lão thái thái ngồi trên chiếc giường đất, hai mắt nhắm nghiền, gảy chuỗi tràng hạt trên tay, âm thanh lanh lảnh khi va chạm của những hạt châu vô cùng rõ ràng. Nghe thấy tiếng bước chân, Từ lão thái thái mở mắt ra, vẫy tay ra hiệu nàng đi tới.

Sắc mặt của Từ lão thái thái không tốt lắm, nàng nghe Lục Tụ nói hôm nay Từ lão thái thái và Từ Nhị thái thái đều vào cung, có lẽ là gặp Từ quý phi. Ngô quý phi trong cung đang mang thai, đương nhiên Từ quý phi sẽ bồn chồn bất an. Từ lão thái thái thở dài, thực sự là khó mở miệng, bà im lặng vỗ nhẹ vào tay Tô Văn Khanh, sau đó nhìn chằm chằm vào Tô Văn Khanh với ánh mắt sắc bén: "Cháu gái, cháu có biết cái thai trong bụng Ngô quý phi là…"

Tô Văn Khanh hơi ngưng thở, Từ lão thái thái nói đến đây thì chợt dừng lại, sau đó bà thì thầm: "Hoàng tử hay công chúa?"

Trong lòng Tô Văn Khanh chua chát khi nghe câu hỏi của Từ lão thái thái, lại có chút không đành. Nàng muốn bảo vệ Từ lão thái thái, cũng muốn giúp Từ Tử Việt, muốn cả Từ gia chết không yên lành, nhưng làm gì có chuyện vẹn cả đôi đường, dù sao Từ lão thái thái cũng là người Từ gia.

Cũng giống như vị Từ quý phi ở trong cung kia, Tô Văn Khanh chỉ cảm thấy căm hận khi nhớ đến gương mặt lạnh lùng của nữ nhân đó, nhưng Từ lão thái thái thì khác.

Nàng là cháu gái của bà, là "Phú quý" trong miệng Từ lão thái thái.

Lúc này, nàng không tài nào nhất trí với ý nghĩ của Từ lão thái thái, Từ lão thái thái có thể đồng ý cho Từ Tử Việt đi thi, nhưng đó là vì bà cảm thấy Từ Tử Việt có thể mang lại cái gì đó cho Từ gia.

Tô Văn Khanh biết đứa bé trong bụng Ngô quý phi là hoàng tử hay công chúa, nhưng bây giờ nàng không muốn nói cho Từ lão thái thái biết một chút nào. Mắt nhìn thẳng, Tô Văn Khanh lo lắng nói khẽ: "Cháu gái không biết."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Biểu Tiểu Thư Không Sống Quá Mười Bảy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook