Chương 7
Dan Brown
17/12/2013
Katherine Solomon vội vã băng qua bãi đỗ xe bất chấp làn mưa lạnh ngắt, lòng thầm ước giá như mình mặc nhiều hơn chứ không chỉ phong phanh chiếc quần
jeans và áo len cashmere thế này. Càng tới gần lối vào chính của toà
nhà, tiếng ồn của máy lọc không khí nghe càng ầm ĩ, nhưng Katherine hầu
như không nhận thấy, bởi tai cô vẫn ong ong cuộc nói chuyện điện thoại
vừa rồi.Có thể tìm được… thứ mà anh trai bà tin rằng đang giấu ở thủ đô.Katherine nửa tin nửa ngờ trước thông tin ấy. Cô còn nhiều điều phải thảo luận
với người gọi, và họ đã thoả thuận là sẽ gặp nhau vào tối muộn hôm nay.Đến cửa chính, Katherine lại cảm thấy phấn khích, y như mọi lần bước vào toà nhà đồ sộ này. Chẳng ai biết nơi ấy lại nằm ở đây.Tấm biển trên cánh cửa ghi:Viện Smithsonian sở hữu một bộ sưa tập hiện vật khổng lồ đến nỗi hơn một tá
bảo tàng đồ sộ bên Công viên Quốc gia chỉ đủ cho họ trưng bày 2% trong
số đó cùng một lúc. 98% còn lại của bộ sưu tập đành phải lưu giữ ở nơi
khác, và cái nơi khác ấy… chính là nơi đây.Quả vậy, toà nhà này chứa đựng hàng loạt hiện vật phong phú đến kinh ngạc,
từ những pho tượng Phật khổng lồ, sách cổ chép tay, tên tẩm độc xứ New
Guinea, dao chạm đá quý đến thuyền độc mộc làm từ tấm sừng hàm cá voi.
Các báu vất thiên nhiên cũng khiến người ta choáng váng không kém, chẳng hạn như những bộ xương khủng long cổ dài, nhiều mảnh thiên thạch vô
giá, một con mực khổng lồ, thậm chí cả bộ sưu tập sọ voi được Teddy
Roosevelt mang về từ một khu bảo tồn tự nhiên châu Phi.Tuy thế, chẳng báu vật nào trong số đó là lý do khiến Peter Solomon, Tổng
thư ký của Smithsonian, phải giới thiệu em gái mình tới SMSC. Ba năm
trước, ông mời Katherine về đây, nhưng không phải để nhìn ngắm những
kiệt tác khoa học, mà là để sáng tạo ra chúng, và đó chính là những gì
Katherine đang thực hiện.Sâu trong toà nhà này, trong bóng tối của nơi chốn tách biệt nhất, có một phòng thí
nghiệm khoa học nho nhỏ khác hẳn bất kỳ phòng thí nghiệm nào trên thế
giới. Tại đây, Katherine đã đạt được nhiều bước đột phá trong lĩnh vực
Lý trí học, những đột phá ấy có dây mơ rễ má với tất cả mọi ngành từ vật lý, lịch sử, triết học tới tôn giáo. Chỉ ít lâu nữa, mọi thứ sẽ thay
đổi, cô nghĩ.Khi Katherine bước vào tiền sảnh, người bảo vệ ngồi ở quầy giấu vội chiếc đài của mình và giật vội tai nghe ra khỏi tai.- Cô Solomon! - Anh ta cười hì hì.- Lại đội áo đỏ hả?Người bảo vệ đỏ mặt ngượng nghịu.- Mới là chương trình trước trận đấu thôi ạ.Katherine tủm tỉm.- Tôi không mách đâu.Cô bước tới máy dò kim loại và bỏ hết mọi thứ trong túi ra. Khi tháo đến
chiếc đồng hồ Cartier bằng vàng ở cổ tay, Katherine lại thấy lòng đau tê tái. Chiếc đồng hồ này là món quà mẹ tặng cô nhân ngày sinh lần thứ 18. Ngót mười năm đã trôi qua kể từ khi mẹ chết thảm… chết ngay trên tay
Katherine.- Thế, thưa cô Solomon? - người bảo vệ thì thầm giọng bông đùa - Cô đã định nói cho ai biết cô thường làm gì trong này chưa?Katherine ngước nhìn lên.- Một ngày nào đó, Kyle ạ. Nhưng không phải tối nay.- Nào, - Kyle giục - Một phòng thí nghiệm bí mật… trong một bảo tàng bí mật? Chắc chắn là cô đang làm gì đó rất hay ho.Hơn cả hay ho ấy chứKatherine nghĩ và thu gom lại đồ đạc. Sự thật là cô đang làm cho khoa học tiên
tiến đến mức nó thậm chí không còn là khoa học nữa kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.