Chương 32:
Lâm Tiếu không phải cô nương
16/04/2024
Có thể nói, ở chỗ này ba năm, những học sinh này thực sự có thể không tốn một xu tiền của người nhà.
Mà có người nói, toàn bộ trường trung học phổ thông Minh Nhật còn có mười mấy học sinh, là những học sinh mà trường khác muốn nhận nhưng bọn họ lại cứ thích tới nơi này. Về phần vì sao bọn họ lựa chọn nơi này, không ai biết được, chỉ nghe nói trong đó có một người đuổi theo tình nhân trong mộng mà tới.
Một trường học như vậy, đương nhiên danh tiếng không thể nào khá nổi, mà đặc biệt là hai năm trước, ngay lúc hiệu trưởng Thu Minh thử thành lập một lớp thiên tài, vốn định tạo thêm chút đặc sắc cho trường trung học phổ thông Minh Nhật, nhưng cuối cùng hắn ta phát hiện, đây đúng là sai lầm. Phải biết rằng, trên cơ bản, những thiên tài tới học ở trường trung học phổ thông Minh Nhật đều là học sinh bất lương, mười mấy thiên tài bất lương tụ chung một chỗ, kết quả có thể tưởng tượng được.
Cho đến ngày nay, lớp thiên tài đã trở thành lớp quái thai, giáo viên bình thường của lớp thiên tài còn có thể tốt một chút, bởi vì thành tích của nhóm thiên tài này thật sự xứng đáng với hai chữ thiên tài này, nhưng chủ nhiệm lớp này lại là một chức nghiệp rất buồn khổ. Trong hai năm, lớp này đã thay đổi ít nhất hai mươi chủ nhiệm, lão sư kiên trì được thời gian dài nhất cũng không quá hai tháng, ngắn nhất chính là nữ lão sư xinh đẹp Lý Phương thiếu chút nữa đã nhảy lầu hôm nay, nàng chỉ mới trở thành chủ nhiệm lớp này chưa tới ba ngày.
Hạ Chí rất nhanh đã đi vào phòng học, trong phòng học có sáu mươi bàn học, hai mươi chín người đang ngồi, mỗi người đều ngồi một mình. Lớp thiên tài vốn có ba mươi người, nhưng sau đó có một học sinh rời đi, từ đó tới nay vẫn luôn duy trì con số hai mươi chín này.
Hiện tại phòng học rất an tĩnh, mỗi người đều rất an tĩnh ngồi trên bàn của chính mình, liếc nhìn lại, tựa như hai mươi chín đệ tử chăm ngoan. Hạ Chí đứng trên bục giảng, không nói gì, chỉ chậm rãi đảo mắt qua mỗi người trong phòng học.
Mà có người nói, toàn bộ trường trung học phổ thông Minh Nhật còn có mười mấy học sinh, là những học sinh mà trường khác muốn nhận nhưng bọn họ lại cứ thích tới nơi này. Về phần vì sao bọn họ lựa chọn nơi này, không ai biết được, chỉ nghe nói trong đó có một người đuổi theo tình nhân trong mộng mà tới.
Một trường học như vậy, đương nhiên danh tiếng không thể nào khá nổi, mà đặc biệt là hai năm trước, ngay lúc hiệu trưởng Thu Minh thử thành lập một lớp thiên tài, vốn định tạo thêm chút đặc sắc cho trường trung học phổ thông Minh Nhật, nhưng cuối cùng hắn ta phát hiện, đây đúng là sai lầm. Phải biết rằng, trên cơ bản, những thiên tài tới học ở trường trung học phổ thông Minh Nhật đều là học sinh bất lương, mười mấy thiên tài bất lương tụ chung một chỗ, kết quả có thể tưởng tượng được.
Cho đến ngày nay, lớp thiên tài đã trở thành lớp quái thai, giáo viên bình thường của lớp thiên tài còn có thể tốt một chút, bởi vì thành tích của nhóm thiên tài này thật sự xứng đáng với hai chữ thiên tài này, nhưng chủ nhiệm lớp này lại là một chức nghiệp rất buồn khổ. Trong hai năm, lớp này đã thay đổi ít nhất hai mươi chủ nhiệm, lão sư kiên trì được thời gian dài nhất cũng không quá hai tháng, ngắn nhất chính là nữ lão sư xinh đẹp Lý Phương thiếu chút nữa đã nhảy lầu hôm nay, nàng chỉ mới trở thành chủ nhiệm lớp này chưa tới ba ngày.
Hạ Chí rất nhanh đã đi vào phòng học, trong phòng học có sáu mươi bàn học, hai mươi chín người đang ngồi, mỗi người đều ngồi một mình. Lớp thiên tài vốn có ba mươi người, nhưng sau đó có một học sinh rời đi, từ đó tới nay vẫn luôn duy trì con số hai mươi chín này.
Hiện tại phòng học rất an tĩnh, mỗi người đều rất an tĩnh ngồi trên bàn của chính mình, liếc nhìn lại, tựa như hai mươi chín đệ tử chăm ngoan. Hạ Chí đứng trên bục giảng, không nói gì, chỉ chậm rãi đảo mắt qua mỗi người trong phòng học.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.