Chương 33:
Lâm Tiếu không phải cô nương
16/04/2024
Mặc dù hắn đã điều tra tư liệu của mỗi người, nhưng hắn không thể xác định loại an tĩnh hiện tại là một loại ngụy trang hay là vì sự kiện nhảy lầu vừa phát sinh.
"Tự giới thiệu mình một chút, ta tên Hạ Chí, kể từ bây giờ đến khi các ngươi rời khỏi trường học này, ta sẽ là chủ nhiệm lớp kiêm giáo viên thể dục của các ngươi." Hạ Chí cầm một viên phấn, xoẹt xoẹt viết tên mình lên bảng đen, chữ viết phiêu dật. Sau đó, hắn lại viết thêm địa chỉ email: "Đây là email của ta, về phần các phương thức liên lạc khác, tạm thời không nói cho các ngươi biết, bởi vì ta và các ngươi còn chưa quen."
Trong phòng học vẫn rất an tĩnh như cũ, không một học sinh nào nói chuyện, mà có xấp xỉ phân nửa người dùng đủ loại ánh mắt cổ quái nhìn Hạ Chí, về phần một nửa khác thì trực tiếp cúi đầu, có người tựa hồ đang đọc sách, nhưng càng nhiều hơn đều đang chơi di động.
"Hai tiết học tiếp theo là ngữ văn, đáng tiếc, giáo sư ngữ văn xinh đẹp của các ngươi đã bị các ngươi chọc tức tới nhảy lầu. Ta vốn định dùng hai tiết học này để tìm hiểu thêm về các ngươi." Hạ Chí tiếp tục không chút hoang mang nói: "Đương nhiên, trên thực tế, ta đã có hiểu biết nhất định về các ngươi, nhưng các ngươi lại không hiểu rõ ta, cho nên, hiện tại, ta cho các ngươi có cơ hội đặt câu hỏi, các ngươi có thể hỏi ta bất cứ vấn đề gì. Mà ta thì sao? Ta không bảo đảm bản thân mình chắc chắn sẽ trả lời."
"Ngươi cảm thấy mình rất lợi hại đúng không?" Một có giọng nói mang theo trào phúng rất rõ ràng vang lên.
Hạ Chí rất bình tĩnh nhìn một nam sinh ngồi giữa hàng thứ hai. Nam sinh này đeo một cặp kính đen, tròng kính rất dày, hẳn là cận thị nặng. Mặc dù hắn ta đang ngồi, nhưng vẫn có thể đoán được vóc dáng của hắn ta không cao, có chút nhỏ gầy, nhưng chính nam sinh có phần nhỏ gầy lại bị cận thị nặng này, hiện tại lại đang dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Hạ Chí.
Nam sinh này vừa dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Hạ Chí, vừa đặt chiếc máy vi tính Apple từ trên đầu gối lên trên mặt bàn, sau đó, hắn ta vừa dùng hai tay gõ bàn phím, vừa tiếp tục mở miệng nói: "Ngươi tên Hạ Chí, hai mươi hai tuổi, từ tiểu học đến trung học phổ thông đều tốt nghiệp ở trường học dở tệ không có bất kỳ danh tiếng gì.
"Tự giới thiệu mình một chút, ta tên Hạ Chí, kể từ bây giờ đến khi các ngươi rời khỏi trường học này, ta sẽ là chủ nhiệm lớp kiêm giáo viên thể dục của các ngươi." Hạ Chí cầm một viên phấn, xoẹt xoẹt viết tên mình lên bảng đen, chữ viết phiêu dật. Sau đó, hắn lại viết thêm địa chỉ email: "Đây là email của ta, về phần các phương thức liên lạc khác, tạm thời không nói cho các ngươi biết, bởi vì ta và các ngươi còn chưa quen."
Trong phòng học vẫn rất an tĩnh như cũ, không một học sinh nào nói chuyện, mà có xấp xỉ phân nửa người dùng đủ loại ánh mắt cổ quái nhìn Hạ Chí, về phần một nửa khác thì trực tiếp cúi đầu, có người tựa hồ đang đọc sách, nhưng càng nhiều hơn đều đang chơi di động.
"Hai tiết học tiếp theo là ngữ văn, đáng tiếc, giáo sư ngữ văn xinh đẹp của các ngươi đã bị các ngươi chọc tức tới nhảy lầu. Ta vốn định dùng hai tiết học này để tìm hiểu thêm về các ngươi." Hạ Chí tiếp tục không chút hoang mang nói: "Đương nhiên, trên thực tế, ta đã có hiểu biết nhất định về các ngươi, nhưng các ngươi lại không hiểu rõ ta, cho nên, hiện tại, ta cho các ngươi có cơ hội đặt câu hỏi, các ngươi có thể hỏi ta bất cứ vấn đề gì. Mà ta thì sao? Ta không bảo đảm bản thân mình chắc chắn sẽ trả lời."
"Ngươi cảm thấy mình rất lợi hại đúng không?" Một có giọng nói mang theo trào phúng rất rõ ràng vang lên.
Hạ Chí rất bình tĩnh nhìn một nam sinh ngồi giữa hàng thứ hai. Nam sinh này đeo một cặp kính đen, tròng kính rất dày, hẳn là cận thị nặng. Mặc dù hắn ta đang ngồi, nhưng vẫn có thể đoán được vóc dáng của hắn ta không cao, có chút nhỏ gầy, nhưng chính nam sinh có phần nhỏ gầy lại bị cận thị nặng này, hiện tại lại đang dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Hạ Chí.
Nam sinh này vừa dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Hạ Chí, vừa đặt chiếc máy vi tính Apple từ trên đầu gối lên trên mặt bàn, sau đó, hắn ta vừa dùng hai tay gõ bàn phím, vừa tiếp tục mở miệng nói: "Ngươi tên Hạ Chí, hai mươi hai tuổi, từ tiểu học đến trung học phổ thông đều tốt nghiệp ở trường học dở tệ không có bất kỳ danh tiếng gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.