Chương 49:
Lâm Tiếu không phải cô nương
16/04/2024
Có người nói, ba mươi học sinh trong lớp củi mục mỗi người đều là thổ hào, người nghèo nhất trong nhà cũng có mấy căn phòng khắp Tam Hoàn, người có tiền nhất trong nhà có tài sản mấy chục ức.
Bất luận là lớp quái thai hay là lớp thổ hào, chủ nhiệm lớp đều là nghề nghiệp nguy hiểm, mặc dù tốc độ đổi chủ nhiệm của lớp thổ hào không được mau như lớp quái thai, nhưng hai năm qua cũng đổi lại mười mấy người.
Vị Hồ lão sư vừa bị học sinh mình cướp mất bạn gái kia là vị thứ mười ba, mà Hạ Chí, chính là vị thứ mười bốn.
Trong phòng học vẫn hỗn loạn tưng bừng như cũ, rốt cục Hạ Chí cũng đẩy cửa trước ra đi vào phòng học, chỉ có điều, sự xuất hiện của hắn không khiến phòng học có bất kỳ biến hóa gì. Trên bục giảng, vị lão sư Anh ngữ kia vẫn đang diễn kịch một vai, mà phía dưới, ba mươi học sinh đều đang tự bận rộn việc của mình, phần lớn người đang chơi di động. A, cũng không tính là mạnh ai nấy chơi, còn có một cặp lại có thể công nhiên hôn môi đây.
Không thể không nói, không người nào trốn học, đây đã có thể tính là kỳ tích, có lẽ là vì mới vừa khai giảng không được mấy ngày.
Hạ Chí đi về phía bục giảng, mà lúc này, dường như vị nam lão sư Anh ngữ đã bốn mươi mấy tuổi kia cuối cùng cũng phát hiện ra Hạ Chí, hắn ta ngừng diễn kịch một vai, quay đầu dùng ánh mắt có chút nghi ngờ khó hiểu nhìn Hạ Chí.
"Hà lão sư, ngươi quay về phòng làm việc nghỉ ngơi trước đi, ta cần tổ chức sinh hoạt lớp." Hạ Chí nhìn lão sư Anh ngữ, ngữ khí ôn hòa.
"Ngươi là..." Vị lão sư Anh ngữ họ Hà nhìn Hạ Chí, trên mặt càng lộ vẻ hoang mang.
"Ta là chủ nhiệm lớp mới tới Hạ Chí." Hạ Chí cười nhạt một tiếng.
"À, vậy được, được rồi." Tuy Hà lão sư cảm thấy có chút quái dị, nhưng cũng không cự tuyệt, dù sao thì hắn ta có lên lớp hay không lên lớp cũng chẳng có gì quan trọng, nếu Hạ Chí đã muốn hắn ta rời khỏi, vậy hắn ta cứ rời đi là được.
Bất luận là lớp quái thai hay là lớp thổ hào, chủ nhiệm lớp đều là nghề nghiệp nguy hiểm, mặc dù tốc độ đổi chủ nhiệm của lớp thổ hào không được mau như lớp quái thai, nhưng hai năm qua cũng đổi lại mười mấy người.
Vị Hồ lão sư vừa bị học sinh mình cướp mất bạn gái kia là vị thứ mười ba, mà Hạ Chí, chính là vị thứ mười bốn.
Trong phòng học vẫn hỗn loạn tưng bừng như cũ, rốt cục Hạ Chí cũng đẩy cửa trước ra đi vào phòng học, chỉ có điều, sự xuất hiện của hắn không khiến phòng học có bất kỳ biến hóa gì. Trên bục giảng, vị lão sư Anh ngữ kia vẫn đang diễn kịch một vai, mà phía dưới, ba mươi học sinh đều đang tự bận rộn việc của mình, phần lớn người đang chơi di động. A, cũng không tính là mạnh ai nấy chơi, còn có một cặp lại có thể công nhiên hôn môi đây.
Không thể không nói, không người nào trốn học, đây đã có thể tính là kỳ tích, có lẽ là vì mới vừa khai giảng không được mấy ngày.
Hạ Chí đi về phía bục giảng, mà lúc này, dường như vị nam lão sư Anh ngữ đã bốn mươi mấy tuổi kia cuối cùng cũng phát hiện ra Hạ Chí, hắn ta ngừng diễn kịch một vai, quay đầu dùng ánh mắt có chút nghi ngờ khó hiểu nhìn Hạ Chí.
"Hà lão sư, ngươi quay về phòng làm việc nghỉ ngơi trước đi, ta cần tổ chức sinh hoạt lớp." Hạ Chí nhìn lão sư Anh ngữ, ngữ khí ôn hòa.
"Ngươi là..." Vị lão sư Anh ngữ họ Hà nhìn Hạ Chí, trên mặt càng lộ vẻ hoang mang.
"Ta là chủ nhiệm lớp mới tới Hạ Chí." Hạ Chí cười nhạt một tiếng.
"À, vậy được, được rồi." Tuy Hà lão sư cảm thấy có chút quái dị, nhưng cũng không cự tuyệt, dù sao thì hắn ta có lên lớp hay không lên lớp cũng chẳng có gì quan trọng, nếu Hạ Chí đã muốn hắn ta rời khỏi, vậy hắn ta cứ rời đi là được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.