Chương 50:
Lâm Tiếu không phải cô nương
16/04/2024
Hà lão sư mang theo dụng cụ dạy học rời đi rất nhanh, mà Hạ Chí thì đi lên bục giảng, sau đó hắn chậm rãi xoay người, đối mặt với toàn bộ học sinh, thu hết tất cả vào mắt.
Trong phòng học vẫn rất ầm ĩ như cũ, hàng thứ nhất có một nam sinh đang ngủ gật, những người khác cúi đầu chơi di động, hàng thứ hai có một đôi tình lữ còn đang chơi trò hôn hôn, lui về phía sau nữa, còn có người đang cầm điện thoại di động xem phim, mà phía cuối cùng phòng học, chính là hàng nối liền với cửa sau, có mấy nam sinh đang chơi bài tú lơ khơ, phát ra tiếng động khá lớn.
Tầm mắt Hạ Chí dừng lại bên góc kia vài giây, nơi đó có một nữ sinh đang ngồi, một nữ sinh rất đẹp, nàng đeo tai nghe, trong tay cầm một quyển sách, xem rất chân thành, mặc dù khoảng cách khá xa, nhưng Hạ Chí vẫn có thể nhìn rõ ràng tên sách, 《 toán cao cấp 》.
Toàn bộ phòng học, nữ sinh này là người duy nhất đang học, nhưng nội dung nàng học tập rõ ràng đã vượt quá phạm trù cấp ba.
Trong mắt Hạ Chí lóe lên tia lửa khác thường, nhưng loại tia lửa này rất nhanh đã biến mất. Sau đó, hắn như không có chuyện gì xảy ra thu tầm mắt lại.
"Mời mọi người im lặng một chút." Rốt cục Hạ Chí cũng mở miệng, giọng nói không lớn nhưng đủ để truyền rõ vào tai mỗi người.
Trong phòng học lớp sáu khối mười hai vẫn là một mảnh tranh cãi ầm ĩ như cũ, mỗi người đều nghe được câu nói kia của Hạ Chí, nhưng mỗi người cũng đều coi thường những lời này của Hạ Chí.
"An tĩnh một chút." Hạ Chí mở miệng lần nữa, giọng nói hơi cao hơn một chút, nhưng giọng điệu vẫn bình tĩnh như cũ.
Nhưng kết quả không có gì khác biệt, Hạ Chí lại một lần nữa bị đám người không để ý tới.
"An tĩnh!" Đột nhiên Hạ Chí nổi giận gầm lên một tiếng, hệt như trong lúc bất chợt không thể nhịn được mà bộc phát vậy, sắc mặt hắn cũng trong nháy mắt trở nên lạnh băng.
Lần này, rốt cục phòng học cũng an tĩnh lại, mỗi người đều không tự chủ được ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Chí.
Trong phòng học vẫn rất ầm ĩ như cũ, hàng thứ nhất có một nam sinh đang ngủ gật, những người khác cúi đầu chơi di động, hàng thứ hai có một đôi tình lữ còn đang chơi trò hôn hôn, lui về phía sau nữa, còn có người đang cầm điện thoại di động xem phim, mà phía cuối cùng phòng học, chính là hàng nối liền với cửa sau, có mấy nam sinh đang chơi bài tú lơ khơ, phát ra tiếng động khá lớn.
Tầm mắt Hạ Chí dừng lại bên góc kia vài giây, nơi đó có một nữ sinh đang ngồi, một nữ sinh rất đẹp, nàng đeo tai nghe, trong tay cầm một quyển sách, xem rất chân thành, mặc dù khoảng cách khá xa, nhưng Hạ Chí vẫn có thể nhìn rõ ràng tên sách, 《 toán cao cấp 》.
Toàn bộ phòng học, nữ sinh này là người duy nhất đang học, nhưng nội dung nàng học tập rõ ràng đã vượt quá phạm trù cấp ba.
Trong mắt Hạ Chí lóe lên tia lửa khác thường, nhưng loại tia lửa này rất nhanh đã biến mất. Sau đó, hắn như không có chuyện gì xảy ra thu tầm mắt lại.
"Mời mọi người im lặng một chút." Rốt cục Hạ Chí cũng mở miệng, giọng nói không lớn nhưng đủ để truyền rõ vào tai mỗi người.
Trong phòng học lớp sáu khối mười hai vẫn là một mảnh tranh cãi ầm ĩ như cũ, mỗi người đều nghe được câu nói kia của Hạ Chí, nhưng mỗi người cũng đều coi thường những lời này của Hạ Chí.
"An tĩnh một chút." Hạ Chí mở miệng lần nữa, giọng nói hơi cao hơn một chút, nhưng giọng điệu vẫn bình tĩnh như cũ.
Nhưng kết quả không có gì khác biệt, Hạ Chí lại một lần nữa bị đám người không để ý tới.
"An tĩnh!" Đột nhiên Hạ Chí nổi giận gầm lên một tiếng, hệt như trong lúc bất chợt không thể nhịn được mà bộc phát vậy, sắc mặt hắn cũng trong nháy mắt trở nên lạnh băng.
Lần này, rốt cục phòng học cũng an tĩnh lại, mỗi người đều không tự chủ được ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Chí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.