Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Chương 412: Một chân đạp nát
Tần Cẩn
21/02/2024
Lồng phòng ngự mỏng như cánh ve dâng lên một cách quỷ dị, lại không thể
phá vỡ, làm vô số tu võ giả Long Quốc trên Thiên Sáp Phong đều âm thầm
thở phào nhẹ nhõm.
Thiếu chút nữa họ đã chết trong trận chiến bảo vệ Thần Quân điện hạ rồi.
Chỉ là cái lồng phòng ngự này đến từ chỗ nào, trừ Thiên Sáp Điện và một số người bên ngoài ra thì không ai biết, còn tưởng rằng đây là trận pháp có sẵn của Thiên Sáp Phong, khi bị trăm Thần Cảnh đè ép nên mới bị kích thích tuôn ra.
Cũng có người cho rằng đây là Thần Quân điện hạ hiển linh, yên lặng che chở bọn họ.
Alex nhăn mày càng chặt, hét lớn một tiếng: "Ra tay, nghiền nát nó!"
Ầm ầm!
Trăm tên Thần Cảnh cùng ra tay, nội kình hùng hậu như sao trời vô tận rơi xuống, Ngân Hà đổ ngược, điên cuồng mà đánh vào cái lồng phòng ngự trên Thiên Sáp Phong.
Hào quang sáng chói làm mọi người căn bản không dám mở mắt ra nhìn.
Đây không chỉ là nghiền ép về mặt khí thế mà là trăm tên Thần Cảnh liên thủ công kích, lực phá hoại mạnh hơn lúc nãy không chỉ gấp trăm lần.
Nhưng khi công kích giáng xuống thì lồng ánh sáng màu xanh nhạt nhìn như yếu ớt mỏng manh kia lại như mặt hồ gợn sóng, làm tất cả công kích nhộn nhạo lên rồi không thấy có chút vết tích vỡ vụn nào cả.
"Cái này sao có thể?" Alex nhịn không được mà kinh hô, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
Mà cùng lúc đó, các tu võ giả Long Quốc trên Thiên Sáp Phong cũng không nhịn được kích động hò hét: "Là Thần Quân điện hạ! Nhất định là Thần Quân điện hạ đang che chở cho chúng ta! ! Thần Quân điện hạ uy vũ! ! !"
"Thần Quân điện hạ uy vũ!"
"Thần Quân điện hạ uy vũ!"
Tiếng rống động trời mang theo cảm xúc kích động đó làm trăm tên Thần Cảnh của liên minh Thí Thần Giả lộ ra vẻ mặt càng khó coi, còn tệ hơn ăn phải ruồi.
Họ không ngờ sẽ xảy ra tình huống như vậy.
Trận chiến mà họ nghĩ đã có sẵn kết cục lại bị một cái lồng phòng ngự quỷ dị triệt để phá vỡ.
Vậy còn trèo lên Thiên Sáp Phong không?
Vậy làm sao phá hủy pho tượng của Thiên Sáp Vương?
Alex không cam tâm, gương mặt phương Tây dưới sóng mũi cao bỗng trở nên âm trầm, hắn ta nghiến răng nghiến lợi nắm chặt Ngự Linh Thần Kiếm trong tay rồi bỗng bổ xuống.
Một ánh kiếm loé lên, nhưng vẫn không phá nổi phòng ngự kia.
Alex căn bản không thể phát huy ra uy lực chân chính của Ngự Linh Thần Kiếm.
"Con mẹ nó! !" Alex không chút hình tượng mà chửi ầm lên.
Kẽo kẹt!
Dưới cục diện giằng co này, bóng dáng của một thanh niên bỗng đi qua biển người, giẫm lên lớp tuyết đọng trên mặt đất làm phát ra tiếng vang thanh thúy.
Bởi vì thời khắc này biển người cơ bản đều trong trạng thái đứng im nên động tĩnh của thanh niên này rất dễ hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
"Anh Lục Vân, anh..." Uông Húc thấy Lục Vân đột nhiên đi qua bên cạnh mình rồi bước về hướng Thiên Sáp Phong thì lập tức kinh hãi.
Mặc dù lồng phòng ngự kiên cố, nhưng lúc nãy bọn họ chịu khí thế của trăm Thần Cảnh chèn ép nên thân thể chết lặng còn chưa khôi phục lại.
Không chỉ Uông Húc mà những Tôn Giả khác cũng như thế.
Trông thấy Lục Vân không có chuyện gì mà nhẹ nhàng bước đi như giẫm trên đất bằng, họ khó tránh khỏi kinh ngạc.
Lục Vân không để ý đến ánh mắt của mọi người mà trực tiếp leo lên núi đỉnh, đi đến trước mặt pho tượng tuyết trắng to lớn kia rồi đứng lại yên lặng nhìn chăm chú vào Alex.
Không ít người trong liên minh Thí Thần Giả đã bắt đầu run rẩy, lộ ra vẻ mặt sợ hãi.
Ví dụ như minh chủ Nakamura của liên minh Ninja.
Giờ phút này sao ông ta còn không rõ, cảm giác quen thuộc vừa rồi không phải là ảo giác, người thanh niên nhìn quen mắt đi lướt qua mình chính là Sát Thần của Long Quốc —— Thiên Sáp Vương!
Tất cả đều là cái bẫy của Thiên Sáp Vương!
Bắt đầu từ ngày đảo nhỏ trên Thái Bình Dương chìm đó, Thiên Sáp Vương đã lập kế hoạch cho mọi chuyện và chờ đợi những thế lực như bọn họ tự động đưa tới cửa, sau đó hốt gọn một mẻ.
Nakamura lập tức suy nghĩ kỹ tất cả mọi thứ.
Ông ta vô cùng hoảng sợ, muốn lớn tiếng la lên, nhưng cuống họng như bị một bàn tay vô hình bóp lấy, căn bản không phát ra được âm thanh nào.
Sợ hãi điên cuồng ăn mòn ông ta như ma quỷ!
Alex cũng chú ý tới Lục Vân, nhưng hắn ta rất nghi hoặc, không rõ thân phận của người thanh niên này, cũng không rõ làm sao hắn đi lên đỉnh núi kia được.
Nhưng hắn ta chỉ cảm thấy quỷ dị thôi.
"Anh —— là —— ai?" Alex cố kiềm nén cảm xúc mà lớn tiếng hỏi.
Nhưng không ai trả lời.
Lục Vân căn bản không đáp lại hắn ta mà yên lặng dời mắt đi, ngửa đầu nhìn pho tượng trước mặt, sau đó bỗng bật lên trực tiếp giẫm lên đầu tượng đá đó.
"..."
Vô số tu võ giả Long Quốc trên Thiên Sáp Phong lập tức sửng sốt, sau đó lửa giận vô tận trào ra ngoài.
Đây chính là Thần Quân điện hạ của họ!
Người thanh niên này dám trực tiếp dẫm lên đầu tượng đá của Thần Quân điện hạ, đây là khinh nhờn đối với Thần Quân điện hạ, là chà đạp tôn nghiêm của dân chúng Long Quốc.
Họ bắt đầu lớn tiếng nhục mạ: Phản đồ! !
Rõ ràng Lục Vân có khuôn mặt của người Long Quốc, lại làm ra hành vi cực kỳ bất kính đối với Thần Quân điện hạ, đây không phải phản đồ thì là gì?
Quân bán nước!
Uông Húc cũng đang mắng.
Lúc nãy anh ta đã nhìn nhầm, loại người này căn bản không có tư cách trở thành bạn của anh ta.
Alex và trăm tên Thần Cảnh của liên minh Thí Thần Giả lại lộ ra vẻ mặt phức tạp, trong lòng không nhịn được mà nói thầm: Người thanh niên Long Quốc này đang làm cái gì vậy? Là địch hay là bạn?
Rất nhanh họ đã có được đáp án.
Chỉ nghe thấy một tiếng vang thật lớn vang lên, hóa ra là Lục Vân dẫm một chân lên giữa đầu tượng đá, tiếp theo liền thấy một vết nứt thuận theo trán bức tượng như một tia sét lan thẳng xuống lòng bàn chân.
Ầm ầm!
Tượng đá của Vân Thiên Thần Quân bị chia thành hai mảnh rồi ầm ầm ngã xuống đất.
Tĩnh mịch tràn lan trong chớp mắt!
Đáng chết!
Đáng chết! !
Đáng chết! ! !
Quân bán nước đáng xấu hổ! ! ! !
Vô số người Long Quốc trợn tròn mắt như muốn nứt ra, tức giận gào thét, hận không thể lập tức chém Lục Vân, kéo thi thể của hắn để diễu phố thị chúng!
Ai mà ngờ được kẻ phá hủy tín ngưỡng cuối cùng của họ không phải là Thần Cảnh của liên minh Thí Thần Giả mà là một người Long Quốc, một phản đồ của Long Quốc!
Dù hắn có chết ngàn vạn lần cũng không đủ rửa sạch được tội ác trên người!
Thiếu chút nữa họ đã chết trong trận chiến bảo vệ Thần Quân điện hạ rồi.
Chỉ là cái lồng phòng ngự này đến từ chỗ nào, trừ Thiên Sáp Điện và một số người bên ngoài ra thì không ai biết, còn tưởng rằng đây là trận pháp có sẵn của Thiên Sáp Phong, khi bị trăm Thần Cảnh đè ép nên mới bị kích thích tuôn ra.
Cũng có người cho rằng đây là Thần Quân điện hạ hiển linh, yên lặng che chở bọn họ.
Alex nhăn mày càng chặt, hét lớn một tiếng: "Ra tay, nghiền nát nó!"
Ầm ầm!
Trăm tên Thần Cảnh cùng ra tay, nội kình hùng hậu như sao trời vô tận rơi xuống, Ngân Hà đổ ngược, điên cuồng mà đánh vào cái lồng phòng ngự trên Thiên Sáp Phong.
Hào quang sáng chói làm mọi người căn bản không dám mở mắt ra nhìn.
Đây không chỉ là nghiền ép về mặt khí thế mà là trăm tên Thần Cảnh liên thủ công kích, lực phá hoại mạnh hơn lúc nãy không chỉ gấp trăm lần.
Nhưng khi công kích giáng xuống thì lồng ánh sáng màu xanh nhạt nhìn như yếu ớt mỏng manh kia lại như mặt hồ gợn sóng, làm tất cả công kích nhộn nhạo lên rồi không thấy có chút vết tích vỡ vụn nào cả.
"Cái này sao có thể?" Alex nhịn không được mà kinh hô, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
Mà cùng lúc đó, các tu võ giả Long Quốc trên Thiên Sáp Phong cũng không nhịn được kích động hò hét: "Là Thần Quân điện hạ! Nhất định là Thần Quân điện hạ đang che chở cho chúng ta! ! Thần Quân điện hạ uy vũ! ! !"
"Thần Quân điện hạ uy vũ!"
"Thần Quân điện hạ uy vũ!"
Tiếng rống động trời mang theo cảm xúc kích động đó làm trăm tên Thần Cảnh của liên minh Thí Thần Giả lộ ra vẻ mặt càng khó coi, còn tệ hơn ăn phải ruồi.
Họ không ngờ sẽ xảy ra tình huống như vậy.
Trận chiến mà họ nghĩ đã có sẵn kết cục lại bị một cái lồng phòng ngự quỷ dị triệt để phá vỡ.
Vậy còn trèo lên Thiên Sáp Phong không?
Vậy làm sao phá hủy pho tượng của Thiên Sáp Vương?
Alex không cam tâm, gương mặt phương Tây dưới sóng mũi cao bỗng trở nên âm trầm, hắn ta nghiến răng nghiến lợi nắm chặt Ngự Linh Thần Kiếm trong tay rồi bỗng bổ xuống.
Một ánh kiếm loé lên, nhưng vẫn không phá nổi phòng ngự kia.
Alex căn bản không thể phát huy ra uy lực chân chính của Ngự Linh Thần Kiếm.
"Con mẹ nó! !" Alex không chút hình tượng mà chửi ầm lên.
Kẽo kẹt!
Dưới cục diện giằng co này, bóng dáng của một thanh niên bỗng đi qua biển người, giẫm lên lớp tuyết đọng trên mặt đất làm phát ra tiếng vang thanh thúy.
Bởi vì thời khắc này biển người cơ bản đều trong trạng thái đứng im nên động tĩnh của thanh niên này rất dễ hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
"Anh Lục Vân, anh..." Uông Húc thấy Lục Vân đột nhiên đi qua bên cạnh mình rồi bước về hướng Thiên Sáp Phong thì lập tức kinh hãi.
Mặc dù lồng phòng ngự kiên cố, nhưng lúc nãy bọn họ chịu khí thế của trăm Thần Cảnh chèn ép nên thân thể chết lặng còn chưa khôi phục lại.
Không chỉ Uông Húc mà những Tôn Giả khác cũng như thế.
Trông thấy Lục Vân không có chuyện gì mà nhẹ nhàng bước đi như giẫm trên đất bằng, họ khó tránh khỏi kinh ngạc.
Lục Vân không để ý đến ánh mắt của mọi người mà trực tiếp leo lên núi đỉnh, đi đến trước mặt pho tượng tuyết trắng to lớn kia rồi đứng lại yên lặng nhìn chăm chú vào Alex.
Không ít người trong liên minh Thí Thần Giả đã bắt đầu run rẩy, lộ ra vẻ mặt sợ hãi.
Ví dụ như minh chủ Nakamura của liên minh Ninja.
Giờ phút này sao ông ta còn không rõ, cảm giác quen thuộc vừa rồi không phải là ảo giác, người thanh niên nhìn quen mắt đi lướt qua mình chính là Sát Thần của Long Quốc —— Thiên Sáp Vương!
Tất cả đều là cái bẫy của Thiên Sáp Vương!
Bắt đầu từ ngày đảo nhỏ trên Thái Bình Dương chìm đó, Thiên Sáp Vương đã lập kế hoạch cho mọi chuyện và chờ đợi những thế lực như bọn họ tự động đưa tới cửa, sau đó hốt gọn một mẻ.
Nakamura lập tức suy nghĩ kỹ tất cả mọi thứ.
Ông ta vô cùng hoảng sợ, muốn lớn tiếng la lên, nhưng cuống họng như bị một bàn tay vô hình bóp lấy, căn bản không phát ra được âm thanh nào.
Sợ hãi điên cuồng ăn mòn ông ta như ma quỷ!
Alex cũng chú ý tới Lục Vân, nhưng hắn ta rất nghi hoặc, không rõ thân phận của người thanh niên này, cũng không rõ làm sao hắn đi lên đỉnh núi kia được.
Nhưng hắn ta chỉ cảm thấy quỷ dị thôi.
"Anh —— là —— ai?" Alex cố kiềm nén cảm xúc mà lớn tiếng hỏi.
Nhưng không ai trả lời.
Lục Vân căn bản không đáp lại hắn ta mà yên lặng dời mắt đi, ngửa đầu nhìn pho tượng trước mặt, sau đó bỗng bật lên trực tiếp giẫm lên đầu tượng đá đó.
"..."
Vô số tu võ giả Long Quốc trên Thiên Sáp Phong lập tức sửng sốt, sau đó lửa giận vô tận trào ra ngoài.
Đây chính là Thần Quân điện hạ của họ!
Người thanh niên này dám trực tiếp dẫm lên đầu tượng đá của Thần Quân điện hạ, đây là khinh nhờn đối với Thần Quân điện hạ, là chà đạp tôn nghiêm của dân chúng Long Quốc.
Họ bắt đầu lớn tiếng nhục mạ: Phản đồ! !
Rõ ràng Lục Vân có khuôn mặt của người Long Quốc, lại làm ra hành vi cực kỳ bất kính đối với Thần Quân điện hạ, đây không phải phản đồ thì là gì?
Quân bán nước!
Uông Húc cũng đang mắng.
Lúc nãy anh ta đã nhìn nhầm, loại người này căn bản không có tư cách trở thành bạn của anh ta.
Alex và trăm tên Thần Cảnh của liên minh Thí Thần Giả lại lộ ra vẻ mặt phức tạp, trong lòng không nhịn được mà nói thầm: Người thanh niên Long Quốc này đang làm cái gì vậy? Là địch hay là bạn?
Rất nhanh họ đã có được đáp án.
Chỉ nghe thấy một tiếng vang thật lớn vang lên, hóa ra là Lục Vân dẫm một chân lên giữa đầu tượng đá, tiếp theo liền thấy một vết nứt thuận theo trán bức tượng như một tia sét lan thẳng xuống lòng bàn chân.
Ầm ầm!
Tượng đá của Vân Thiên Thần Quân bị chia thành hai mảnh rồi ầm ầm ngã xuống đất.
Tĩnh mịch tràn lan trong chớp mắt!
Đáng chết!
Đáng chết! !
Đáng chết! ! !
Quân bán nước đáng xấu hổ! ! ! !
Vô số người Long Quốc trợn tròn mắt như muốn nứt ra, tức giận gào thét, hận không thể lập tức chém Lục Vân, kéo thi thể của hắn để diễu phố thị chúng!
Ai mà ngờ được kẻ phá hủy tín ngưỡng cuối cùng của họ không phải là Thần Cảnh của liên minh Thí Thần Giả mà là một người Long Quốc, một phản đồ của Long Quốc!
Dù hắn có chết ngàn vạn lần cũng không đủ rửa sạch được tội ác trên người!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.