Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Chương 411: Trăm Thần Cảnh ra tay
Tần Cẩn
21/02/2024
Ban đầu ở Liên minh Ninja, Nakamura đã được nhìn thấy gương mặt thật của Thiên Sáp Vương, có thể nói là ký ức còn khắc sâu.
Mà thanh niên vừa đi lướt qua kia lại mang đến một cảm giác quen thuộc cho ông ta, làm toàn thân Nakamura không khỏi run lên.
Ông ta nhìn qua hướng bên kia thì không thấy thanh niên đó nữa.
Chiến trường thực sự quá hỗn loạn, cộng thêm có mấy Tôn Giả Cảnh của Long Quốc công kích ông ta nên Nakamura cũng từ bỏ tìm kiếm bóng dáng của Lục Vân.
Ông ta an ủi mình rằng chỉ dáng dấp tương tự mà thôi.
Thiên Sáp Vương sẽ không nhàm chán đến mức này.
Chắc là không...
Trở lại chiến trường Hóa Cảnh, Uông Húc vừa đánh lui một đối thủ rồi kinh ngạc hỏi: "Anh Lục Vân, vừa rồi anh chạy đi đâu vậy?"
"Đi chiến trường kế bên dạo qua một vòng."
"Chiến trường kế bên?" Uông Húc hơi sững sờ, lập tức lộ ra vẻ mặt quái lạ mà nói: "Anh cũng lớn gan thật, đi qua chiến trường Tôn Giả Cảnh dạo một vòng mà còn có thể sống sót trở về, bội phục."
"May mắn thôi." Lục Vân cười cười rồi trả lời.
Uông Húc không suy nghĩ nhiều mà tiếp tục bảo Lục Vân làm tốt công tác phòng ngự, anh ta thì thoải mái cầm kiếm quét ngang, nghiễm nhiên đã trở thành bá chủ của chiến trường này.
Những Hóa Cảnh trong Liên minh Thí Thần Giả cũng thức thời, thấy hai người này phối hợp không nói lý như thế thì cũng không chịu xông lên nữa mà chạy hết ra những hướng khác.
Trận giao phong vẫn còn tiếp tục.
Mấy chục phút sau, liên minh Thí Thần Giả trở lại chân núi, đợt thế công đầu tiên của chúng đã thất bại.
Hơn nữa ba chiến trường đều không đánh hạ được.
Những tu võ giả Long Quốc quá ngang ngạnh, nếu cùng cảnh giới thì chúng căn bản không phải đối thủ.
Đôi bên nghỉ ngơi một thời gian ngắn.
Liên minh Thí Thần Giả phát động đợt thế công thứ hai, lại một đợt giao chiến kịch liệt bùng nổ. Nhưng kết quả vẫn như thế, tất cả chúng tiếp tục thất bại lui về chân núi Thiên Sáp Phong.
Lần công kích thứ ba, kết quả vẫn không thay đổi.
Ầm ầm!
Ngay lúc đó, trên bầu trời như vang lên một tiếng sấm sét, từng khí tức kinh khủng liên tục được phóng thích ra, hoàn toàn bao trùm phạm vi trăm dặm của Thiên Sáp Phong.
Là khí tức Thần Cảnh!
Khí tức của gần một trăm Thần Cảnh! !
"Thật là một đám ăn hại!"
Người nói là Alex, rốt cục hắn ta cũng xem diễn xong rồi, không định tiếp tục kéo dài, bởi vì hắn ta biết kết quả vẫn sẽ như vậy thôi.
Độ bền bỉ của đám tu võ giả Long Quốc kia nằm ngoài dự đoán của hắn ta.
Nếu đã như vậy thì để thần của chúng thần là hắn ta kết thúc tất cả hỗn loạn đi.
Alex cầm Ngự Linh Thần Kiếm trong tay, ở lòng bàn chân có nội kình hóa hình tự động ngưng kết ra một cầu vồng dài trăm thước, tạo thành một cây cầu nối liền đỉnh Thiên Sáp Phong và đỉnh núi hắn ta đang đứng.
Leo núi?
Trèo lên cái rắm!
Alex một bước lên mây, đạp lên cây cầu nội kình kia rồi chậm rãi đi ra, mục tiêu nhắm thẳng vào pho tượng tuyết trắng trên đỉnh Thiên Sáp Phong kia.
Ông!
Phía sau Alex, gần trăm Thần Cảnh trải rộng bốn phía ngọn núi cùng phóng ra nội kình hình thành cầu vồng dẫn về hướng Thiên Sáp Phong.
Những người đứng phía dưới ngẩng đầu nhìn lên thì thấy cứ như có trăm cái cầu vòng lấy Thiên Sáp Phong làm tâm điểm mà hình thành một mặt tròn hoàn chỉnh, cả bầu trời đều run rẩy ong ong lên.
Một trăm Thần Cảnh chậm rãi bước về hướng Thiên Sáp Phong từ vô số mọi hướng, hình ảnh này thật sự quá rung động.
Những tu võ giả Long Quốc trên Thiên Sáp Phong, mạnh thì đến Tôn Giả, yếu thì chỉ là tu võ giả bình thường, tất cả mọi người như bị đông cứng lại không thể động đậy.
Trên trăm Thần Cảnh cùng đi đến từ bốn phương tám hướng, không phải người bình thường có khả năng chống cự được khí thế khủng bố này.
Alex tiến lên hai mươi mét.
Trên Thiên Sáp Phong, những tu võ giả dưới Hóa Cảnh bắt đầu sắc mặt ửng đỏ, khí huyết cuồn cuộn.
Alex tiến lên ba mươi mét.
Trên Thiên Sáp Phong, những võ giả dưới Hóa Cảnh bắt đầu miệng phun máu tươi, mắt nổi đom đóm.
Alex tiến lên bốn mươi mét.
Trên Thiên Sáp Phong, những võ giả dưới Hóa Cảnh bắt đầu hô hấp khó khăn, hôn mê ngã xuống đất.
Alex tiến lên năm mươi mét.
Những tu võ giả Hóa Cảnh của Long Quốc bắt đầu xuất hiện triệu chứng tương tự.
Rốt cục ba mươi sáu vị thủ hộ giả Thiên Sáp Điện cũng ngồi không yên, ba mươi sáu luồng khí tức mãnh liệt phóng lên tận trời, dựng thành một cái lồng phòng ngự khổng lồ.
Lúc này đám người trên Thiên Sáp Phong mới cảm giác dễ chịu một chút.
Nhưng Alex lại khinh miệt cười lạnh, hắn ta chậm rãi đi về phía trước hai mươi mét, gần một trăm Thần Cảnh còn lại cũng đi theo bước tiến của hắn ta.
Giờ phút này họ chỉ còn cách Thiên Sáp Phong không đến ba mươi mét.
Khí tức khủng bố làm mọi người hít thở không thông từ bốn phương tám hướng tràn về phía Thiên Sáp Phong, cái lồng phòng ngự được tạo thành từ ba mươi sáu vị thủ hộ giả của Long Quốc phát ra một tiếng răng rắc vang giòn.
Nứt!
Ngay sau đó, cái lồng như một cái chụp đèn pha lê, vô số khe hở lan tràn ra trên đó như mạng nhện, trong nháy mắt đã trải rộng toàn bộ mặt lồng, sau mấy hơi thở thì phanh, nó hoàn toàn tan vỡ!
Mất đi lồng phòng ngự, khí thế khủng bố của gần một trăm Thần Cảnh tràn xuống, đừng nói là Tôn Giả Cảnh bình thường mà cả ba mươi sáu vị thủ hộ giả Tôn Giả Cảnh đỉnh phong cũng cảm thấy hô hấp gian nan.
Khi khí thế đáng sợ kia giáng xuống thì Hóa Cảnh và những tu võ giả dưới Hóa Cảnh trên Thiên Sáp Phong nhất định sẽ bị ép thành bột mịn trong nháy mắt.
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt!
Lửa giận ngập trời!
Nhưng họ không oán không hối hận!
Bởi vì bọn họ chết vì bảo vệ Thần Quân điện hạ, dù chết cũng không tiếc!
Có thể dùng từ bi tráng để hình dung cảnh tượng này!
Ngay khi khí thế của trăm Thần Cảnh sắp hạ xuống, vô số tu võ giả Long Quốc trên Thiên Sáp Phong sắp hóa thành bột mịn thì bỗng nhiên lại có một cái lồng dâng lên.
Nó dâng lên mà không có dấu hiệu báo trước nào.
Tất cả mọi người sững sờ, không rõ cái lồng phòng ngự màu xanh nhạt này từ đâu mà tới.
Alex khẽ quát một tiếng: "Còn chống cự vô dụng sao!"
Bước chân của hắn ta tiếp tục đi về phía trước, khí thế càng khủng bố, nhưng khi bước đến gần cái lồng màu xanh nhạt kia thì lại không có hiệu quả gì.
Alex khẽ nhíu mày, sau đó tiếp tục đi về phía trước.
Gần một trăm Thần Cảnh còn lại cũng làm như thế.
Lúc này họ chỉ còn cách Thiên Sáp Phong không đến mười mét, khí thế của gần một trăm Thần Cảnh ngưng tụ lại đã rất rất khủng bố, đủ để ép tất cả Tôn Giả Cảnh thành sương máu.
Thế nhưng cái lồng phòng ngự toả ra vầng sáng màu xanh nhạt, nhìn rất mỏng manh kia lại không xuất hiện một vết nứt nào cả.
Mà thanh niên vừa đi lướt qua kia lại mang đến một cảm giác quen thuộc cho ông ta, làm toàn thân Nakamura không khỏi run lên.
Ông ta nhìn qua hướng bên kia thì không thấy thanh niên đó nữa.
Chiến trường thực sự quá hỗn loạn, cộng thêm có mấy Tôn Giả Cảnh của Long Quốc công kích ông ta nên Nakamura cũng từ bỏ tìm kiếm bóng dáng của Lục Vân.
Ông ta an ủi mình rằng chỉ dáng dấp tương tự mà thôi.
Thiên Sáp Vương sẽ không nhàm chán đến mức này.
Chắc là không...
Trở lại chiến trường Hóa Cảnh, Uông Húc vừa đánh lui một đối thủ rồi kinh ngạc hỏi: "Anh Lục Vân, vừa rồi anh chạy đi đâu vậy?"
"Đi chiến trường kế bên dạo qua một vòng."
"Chiến trường kế bên?" Uông Húc hơi sững sờ, lập tức lộ ra vẻ mặt quái lạ mà nói: "Anh cũng lớn gan thật, đi qua chiến trường Tôn Giả Cảnh dạo một vòng mà còn có thể sống sót trở về, bội phục."
"May mắn thôi." Lục Vân cười cười rồi trả lời.
Uông Húc không suy nghĩ nhiều mà tiếp tục bảo Lục Vân làm tốt công tác phòng ngự, anh ta thì thoải mái cầm kiếm quét ngang, nghiễm nhiên đã trở thành bá chủ của chiến trường này.
Những Hóa Cảnh trong Liên minh Thí Thần Giả cũng thức thời, thấy hai người này phối hợp không nói lý như thế thì cũng không chịu xông lên nữa mà chạy hết ra những hướng khác.
Trận giao phong vẫn còn tiếp tục.
Mấy chục phút sau, liên minh Thí Thần Giả trở lại chân núi, đợt thế công đầu tiên của chúng đã thất bại.
Hơn nữa ba chiến trường đều không đánh hạ được.
Những tu võ giả Long Quốc quá ngang ngạnh, nếu cùng cảnh giới thì chúng căn bản không phải đối thủ.
Đôi bên nghỉ ngơi một thời gian ngắn.
Liên minh Thí Thần Giả phát động đợt thế công thứ hai, lại một đợt giao chiến kịch liệt bùng nổ. Nhưng kết quả vẫn như thế, tất cả chúng tiếp tục thất bại lui về chân núi Thiên Sáp Phong.
Lần công kích thứ ba, kết quả vẫn không thay đổi.
Ầm ầm!
Ngay lúc đó, trên bầu trời như vang lên một tiếng sấm sét, từng khí tức kinh khủng liên tục được phóng thích ra, hoàn toàn bao trùm phạm vi trăm dặm của Thiên Sáp Phong.
Là khí tức Thần Cảnh!
Khí tức của gần một trăm Thần Cảnh! !
"Thật là một đám ăn hại!"
Người nói là Alex, rốt cục hắn ta cũng xem diễn xong rồi, không định tiếp tục kéo dài, bởi vì hắn ta biết kết quả vẫn sẽ như vậy thôi.
Độ bền bỉ của đám tu võ giả Long Quốc kia nằm ngoài dự đoán của hắn ta.
Nếu đã như vậy thì để thần của chúng thần là hắn ta kết thúc tất cả hỗn loạn đi.
Alex cầm Ngự Linh Thần Kiếm trong tay, ở lòng bàn chân có nội kình hóa hình tự động ngưng kết ra một cầu vồng dài trăm thước, tạo thành một cây cầu nối liền đỉnh Thiên Sáp Phong và đỉnh núi hắn ta đang đứng.
Leo núi?
Trèo lên cái rắm!
Alex một bước lên mây, đạp lên cây cầu nội kình kia rồi chậm rãi đi ra, mục tiêu nhắm thẳng vào pho tượng tuyết trắng trên đỉnh Thiên Sáp Phong kia.
Ông!
Phía sau Alex, gần trăm Thần Cảnh trải rộng bốn phía ngọn núi cùng phóng ra nội kình hình thành cầu vồng dẫn về hướng Thiên Sáp Phong.
Những người đứng phía dưới ngẩng đầu nhìn lên thì thấy cứ như có trăm cái cầu vòng lấy Thiên Sáp Phong làm tâm điểm mà hình thành một mặt tròn hoàn chỉnh, cả bầu trời đều run rẩy ong ong lên.
Một trăm Thần Cảnh chậm rãi bước về hướng Thiên Sáp Phong từ vô số mọi hướng, hình ảnh này thật sự quá rung động.
Những tu võ giả Long Quốc trên Thiên Sáp Phong, mạnh thì đến Tôn Giả, yếu thì chỉ là tu võ giả bình thường, tất cả mọi người như bị đông cứng lại không thể động đậy.
Trên trăm Thần Cảnh cùng đi đến từ bốn phương tám hướng, không phải người bình thường có khả năng chống cự được khí thế khủng bố này.
Alex tiến lên hai mươi mét.
Trên Thiên Sáp Phong, những tu võ giả dưới Hóa Cảnh bắt đầu sắc mặt ửng đỏ, khí huyết cuồn cuộn.
Alex tiến lên ba mươi mét.
Trên Thiên Sáp Phong, những võ giả dưới Hóa Cảnh bắt đầu miệng phun máu tươi, mắt nổi đom đóm.
Alex tiến lên bốn mươi mét.
Trên Thiên Sáp Phong, những võ giả dưới Hóa Cảnh bắt đầu hô hấp khó khăn, hôn mê ngã xuống đất.
Alex tiến lên năm mươi mét.
Những tu võ giả Hóa Cảnh của Long Quốc bắt đầu xuất hiện triệu chứng tương tự.
Rốt cục ba mươi sáu vị thủ hộ giả Thiên Sáp Điện cũng ngồi không yên, ba mươi sáu luồng khí tức mãnh liệt phóng lên tận trời, dựng thành một cái lồng phòng ngự khổng lồ.
Lúc này đám người trên Thiên Sáp Phong mới cảm giác dễ chịu một chút.
Nhưng Alex lại khinh miệt cười lạnh, hắn ta chậm rãi đi về phía trước hai mươi mét, gần một trăm Thần Cảnh còn lại cũng đi theo bước tiến của hắn ta.
Giờ phút này họ chỉ còn cách Thiên Sáp Phong không đến ba mươi mét.
Khí tức khủng bố làm mọi người hít thở không thông từ bốn phương tám hướng tràn về phía Thiên Sáp Phong, cái lồng phòng ngự được tạo thành từ ba mươi sáu vị thủ hộ giả của Long Quốc phát ra một tiếng răng rắc vang giòn.
Nứt!
Ngay sau đó, cái lồng như một cái chụp đèn pha lê, vô số khe hở lan tràn ra trên đó như mạng nhện, trong nháy mắt đã trải rộng toàn bộ mặt lồng, sau mấy hơi thở thì phanh, nó hoàn toàn tan vỡ!
Mất đi lồng phòng ngự, khí thế khủng bố của gần một trăm Thần Cảnh tràn xuống, đừng nói là Tôn Giả Cảnh bình thường mà cả ba mươi sáu vị thủ hộ giả Tôn Giả Cảnh đỉnh phong cũng cảm thấy hô hấp gian nan.
Khi khí thế đáng sợ kia giáng xuống thì Hóa Cảnh và những tu võ giả dưới Hóa Cảnh trên Thiên Sáp Phong nhất định sẽ bị ép thành bột mịn trong nháy mắt.
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt!
Lửa giận ngập trời!
Nhưng họ không oán không hối hận!
Bởi vì bọn họ chết vì bảo vệ Thần Quân điện hạ, dù chết cũng không tiếc!
Có thể dùng từ bi tráng để hình dung cảnh tượng này!
Ngay khi khí thế của trăm Thần Cảnh sắp hạ xuống, vô số tu võ giả Long Quốc trên Thiên Sáp Phong sắp hóa thành bột mịn thì bỗng nhiên lại có một cái lồng dâng lên.
Nó dâng lên mà không có dấu hiệu báo trước nào.
Tất cả mọi người sững sờ, không rõ cái lồng phòng ngự màu xanh nhạt này từ đâu mà tới.
Alex khẽ quát một tiếng: "Còn chống cự vô dụng sao!"
Bước chân của hắn ta tiếp tục đi về phía trước, khí thế càng khủng bố, nhưng khi bước đến gần cái lồng màu xanh nhạt kia thì lại không có hiệu quả gì.
Alex khẽ nhíu mày, sau đó tiếp tục đi về phía trước.
Gần một trăm Thần Cảnh còn lại cũng làm như thế.
Lúc này họ chỉ còn cách Thiên Sáp Phong không đến mười mét, khí thế của gần một trăm Thần Cảnh ngưng tụ lại đã rất rất khủng bố, đủ để ép tất cả Tôn Giả Cảnh thành sương máu.
Thế nhưng cái lồng phòng ngự toả ra vầng sáng màu xanh nhạt, nhìn rất mỏng manh kia lại không xuất hiện một vết nứt nào cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.