Chương 661: Biến đổi lớn.
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
09/04/2013
Bầu không khí ở Lăng Thủy hoàn toàn không giống Cảng Thành.
Dù quý đầu kinh tế cực kỳ uể oải, nhưng ở Cảng Thành thì quần chúng vẫn cực kỳ tích cực, không vì kinh tế xuất hiện tình cảnh xấu mà tạo thành bất kỳ điều gì ảnh hưởng đến xã hội.
Dưới hoàn cảnh như vậy thì những quyết sách của lãnh đạo Cảng Thành gặp phải rất ít áp lực. Nhưng khi đến Lăng Thủy thì cái nhìn của mọi người với Cảng Thành là không tốt đẹp cho lắm, nghe qua giống như kinh tế Cảng Thành xuất hiện vấn đề, giống như toàn bộ đảng ủy chính quyền đã thất bại.
Trương Thanh Vân theo Nhuận Uyên đến Lăng Thủy ba ngày, dần dần cũng bị bầu không khí ở đây lây nhiễm, sợ ra khỏi cửa, sợ gặp người khác, thực tế là sợ gặp lãnh đạo. Trong lòng Trương Thanh Vân vừa mất tự nhiên vừa nhận áp lực lớn, khối công tác chính quyền lấy kinh tế làm trugn tâm, bây giờ trung tâm của Cảng Thành gặp phải nguy cơ, những công tác khác cũng bị ảnh hưởng, mất hết hào quang.
Sáng sớm hôm nay Trương Thanh Vân thức dậy trong khách sạn, hắn đánh răng rửa mặt xong thì thư ký Vương Hạ của Nhuận Uyên đã vội vàng chạy đến. Trương Thanh Vân bảo đối phương ngồi xuống trước, mà Vương Hạ nào còn tâm tư để ngồi? Hắn quá gấp, Trương Thanh Vân nhíu mày nói:
- Rốt cuộc là có chuyện gì, sao lại như vậy?
Vương Hạ nhìn khắp chung quanh, hắn hạ giọng nói:
- Đêm qua người của ủy ban kỷ luật đã đến, bí Thư Nhuận cùng đi với người này, bây giờ còn chưa quay lại.
- Sao?
Trương Thanh Vân chợt kinh hoàng, hắn không tin vào tai mình, ủy ban kỷ luật đến đưa Nhuận Uyên đi mà trước đó không tạo ra dấu hiệu, có chuyện gì? Ý nghĩ đầu tiên của Trương Thanh Vân chính là không biết bên phía Cảng Thành có biết chuyện này hay không.
Bây giờ đã rơi vào khoảnh khắc nguy hiểm, nếu có vấn đề gì xảy ra, Cảng Thành lại đang ở vào trong hoàn cảnh đoàn kết khó thể kiếm được, sợ rằng sẽ đổ vỡ toàn bộ.
Ý nghĩ trong lòng xoay chuyển rất nhanh, Trương Thanh Vân lập tức hỏi rõ Vương Hạ về tình hình cụ thể. Sau đó hắn sinh ra chút cảnh giác, hắn cau mày nói:
- Nghiêm khắc khống chế tin tức, không nên suy nghĩ bậy bạ, cũng không được gọi điện thoại về Cảng Thành, phải tin tưởng tổ chức, hiểu rõ chưa?
Vẻ mặt Vương Hạ chợt biến đổi, trong lòng cũng sinh ra báo động, hắn nói:
- Vâng, nhưng... ....
Trương Thanh Vân nhìn Vương Hạ, tỏ ý cứ tiếp tục nói. Vương Hạ nói:
- Dựa theo chương trình thì sáng nay phải tiến kiến bí thư Tần, bây giờ... ....
Trương Thanh Vân nhíu mày, hắn thầm nghĩ người của ủy ban kỷ luật đến kéo bí Thư Nhuận đi ngay trong đêm, trước đó sợ rằng sẽ không thể không biết có cuộc gặp với bí thư Tần. Nhưng Nhuận Uyên không kịp thông báo với bí thư Tần, hủy bỏ cả lịch trình trong vài ngày, điều này đã nói rõ sự đột nhiên. Nhưng rốt cuộc là có chuyện gì, chẳng lẽ đưa một thường ủy tỉnh ủy, một quan lớn cấp phó bộ đi điều tra mà không nói lời nào sao?
Vương Hạ thấy Trương Thanh Vân rơi vào trầm tư thì cũng không khỏi mở lời đề nghị:
- Nếu không tôi sẽ gọi điện cho văn phòng tỉnh ủy để hỏi rõ tình huống,, anh xem thế nào?
Trương Thanh Vân giống như bừng tỉnh, hắn phát hiện tình cảnh lúc này không thích hợp để suy nghĩ miên man. Chỉ cần nhìn là biết Vương Hạ không có ý kiến gì, lúc này tình hình lại khó phân biệt trắng đen, nếu xảy ra vấn đề, chuyện lại quá lớn, dù là vấn đề nhỏ xíu thì cũng không phải nhỏ.
Vào lúc quan trọng Trương Thanh Vân cố gắng ép mình bình tĩnh trở lại, hắn nhìn về phía Vương Hạ nói:
- Không cần, chương trình không thể hủy bỏ, tôi là phó bí thư thị ủy Cảng Thành, bí thư không có mặt thì tôi đi gặp bí thư Tần.
Trương Thanh Vân nói xong thì hơi ngừng lại, giọng điệu trở nên nghiêm túc:
- Thư ký Vương, sự việc tối qua quá đột nhiên, anh có thể ứng phó tỉnh táo như vậy thì đúng là không dễ dàng, như vậy anh theo tôi đến tỉnh ủy.
- Anh là người bên cạnh bí Thư Nhuận, tất nhiên sẽ biết rõ thế cục bây giờ cực kỳ mẫn cảm. Việc chúng ta cần làm lúc này là tỉnh táo, tỉnh táo và tỉnh táo, ngàn vạn lần đừng gây ra nhiễu loạn, anh hiểu chưa?
Khi Trương Thanh Vân nói những lời này thì dùng ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Vương Hạ. Từ tối qua đến nay thì Vương Hạ luôn ở vào trạng thái hoang mang lo sợ, hắn là người tâm phúc của Nhuận Uyên, bây giờ lãnh đạo đột nhiên xảy ra chuyện, hắn không sợ hãi được sao?
Vương Hạ nhớ đến tình cảnh tối qua mà bây giờ còn chưa tin là thật. Chín giờ tối qua đột nhiên có người đến thăm, tự xưng là nhân viên công tác của ủy ban kỷ luật, giấy chứng mình công tác cũng được chứng thật. Bọn họ đến bốn người, bọn họ liên hệ với Nhuận Uyên trong thời gian rất ngắn, cuối cùng Nhuận Uyên theo chân đám người này đi ra ngoài.
Trước khi đi thì Nhuận Uyên đã gọi Vương Hạ đến, bắt hắn không được kinh động Trương Thanh Vân, nếu sáng sớm mà lão còn chưa về thì phải nghe theo sắp xếp của Trương Thanh Vân, sau đó cũng không nói thêm câu nào. Tất cả quá trình chỉ xảy ra trong nửa giờ, Trương Thanh Vân cách phòng Nhuận Uyên không xa, nhưng Nhuận Uyên được đưa đi cũng không làm kinh động Trương Thanh Vân. Một cán bộ đường đường là quan lớn cấp phó bộ mà hành sự quỷ dị như vậy, bị đưa đi không chút tiếng động, không chút tin tức.
Bây giờ trong đầu Vương Hạ rất rối loạn, mà Trương Thanh Vân nghiêm túc mở lời làm hắn giật mình, nào có ý nghĩ nào khác mà chỉ biết xưng vâng. Đừng nói trước đó Nhuận Uyên đã dặn dò, dù không dặn dò thì Vương Hạ bây giờ cũng chỉ biết nghe theo Trương Thanh Vân.
Vương Hạ là người lăn lộn trong quan trường nhiều năm, đã gặp qua nhiều biến hóa kỳ dị, hầu như chỉ dựa vào trực giác thì hắn đã biết có chuyện lớn xảy ra. Vì tổ chim bị phá không còn trứng lành, nếu Nhuận Uyên xảy ra vấn đề thì Vương Hạ có quả ngọt để ăn sao?
Bây giờ Vương Hạ theo sát Trương Thanh Vân, nói không chừng sẽ có chuyển biến. Hơn nữa Trương Thanh Vân còn có một ưu thế chính là lính hàng không đến từ thủ đô, người này làm việc trước nay không tuân theo quy định, đặc biệt là lại nắm kinh tế, Vương Hạ nghe theo chỉ huy của đối phương mà cảm thấy yên tâm.
Khi đã có quyết đoán thì Trương Thanh Vân cũng không do dự, hắn gọi điện thoại cho Chu Hà Dương để hủy chương trình hôm nay, sau đó hắn ăn sáng qua loa và kéo Vương Hạ đi về tỉnh ủy.
VÌ trước đó Trương Thanh Vân cũng không có sự chuẩn bị, vì vậy lên xe hắn nước đến chân mới nhảy, cộng thêm Vương Hạ ở bên cạnh nhắc nhở, cuối cùng cũng biết được nội dung báo cáo hôm nay.
Dựa theo kế hoạch thì Nhuận Uyên hôm nay gặp bí thư Tần ngoài vấn đề giải thích kinh tế sáu tháng đầu năm ở Cảng Thành, quan trọng là lão hy vọng sáu tháng cuối năm sẽ được tỉnh ủy giúp đỡ.
Dựa theo công tác quy hoạch và bố trí kinh tế sáu tháng cuối năm của khối chính quyền Cảng Thành trong hội nghị thường ủy, Cảng Thành chuẩn bị đưa ra quan điểm liên hợp kinh tế với Hoàng Hải, Hoài Dương. Vì phối hợp quan điểm này mà hội nghị thường ủy cho rằng phải đầu tư mạnh ở hệ thống giao thông, tạo ra tuyến đường giao thông chính cho ba thành phố.
Ngoài vấn đề giao thông ba thành phố thì Cảng Thành cũng suy xét ưu tiên xây dựng những tuyến đường ở quận Hoàng Lăng và Tân Hải, dùng hết biện pháp để thay đổi con đường lệ thuộc quá nhiều vào bên ngoài, muốn dùng ưu thế vị trí địa lý của Cảng Thành để tạo ra hiệu quả lớn nhất.
Trương Thanh Vân ngồi trên xe mà đọc những văn kiện nhanh như gió, Vương Hạ ở bên cạnh liên tục giải thích. Trương Thanh Vân phần lớn đều đã biết qua những thứ này, sở dĩ cả hai phải chú ý vì tình huống lúc này quá đặc biệt, trước nay hắn chưa từng căng thẳng, nhưng bây giờ lại thấy căng thẳng tiến đến.
"Dù thế nào thì chuyện ở Cảng Thành sẽ phải được quyết định!"
Trương Thanh Vân lẩm bẩm nói, trong lòng thầm nghĩ về vấn đề này mà sinh ra ý thức trách nhiệm, cảm giác đè nén ở trong lòng chợt tản đi.
Hôm nay khu tỉnh ủy được phủ sương, ánh sáng vào buổi sớm chiếu lên làm người ta khó thấy rõ ràng. Khung cảnh được bao phủ trong sương làm người ta sinh ra cảm giác thần bí và tịch mịch.
Sáng nay trong sân tỉnh ủy có rất nhiều xe chạy vào, các ban ngành đều đang đi làm việc, nhưng không khí lại có chút khác thường, vì hôm nay mọi người thấy xe của bí thư Tần đã sớm dừng đúng vị trí.
Đây là tình huống mà trước kia rất khó gặp, bí thư Tần vội vã đi làm thì nhất định đã có chuyện. Người trong tỉnh ủy giống như nhận ra được điều gì đó, đám người thu hồi bộ dạng hi hi ha ha ngày thường, vẻ mặt dần nghiêm túc.
Phòng làm việc của bí thư Tần nằm ở khu thường ủy, diện tích phòng làm việc rất lớn, bên trong cực kỳ thanh thoát, tràn đầy cảm giác hiện đại. Người khác tiến vào phòng sẽ nghĩ rằng bí thư có tư tưởng tiên tiến, có thể cảm nhận dựa vào bố cục bên trong.
- Bí thư... ....
Thư ký khẽ nói, lúc này bí thư Tần đang ngủ trên ghế, lão không phải đi làm sớm mà tối qua thức cả đêm, mãi đến sáng mới được chợp mắt trong chốc lát.
- Hừ!
Tần Vệ Quốc hừ một tiếng, một lúc lâu sau mới cao giọng nói:
- Sao?
Tần Vệ Quốc nhanh chóng ngồi thẳng lên:
- Mấy giờ rồi? Không phải đã nói gọi tôi dậy đúng giờ làm việc à? Sao bây giờ lại quá mười lăm phút rồi?
Thang Vận Quốc trầm giọng nói, lão nhìn đồng hồ và thấy quả nhiên đã muộn giờ.
Thư ký của Tần Vệ Quốc là Chu Hướng, vóc người không được tốt, lùn và béo, bộ dạng rất kém.
Nhưng cặp mắt Chu Hướng rất có thần, nhìn qua bộ dạng thì không sao, nhưng nhìn vào hai mắt sẽ thấy rõ đây là một người khôn khéo giỏi giang.
Chu Hướng cũng không nói gì khi đối mặt với lời trách móc của Tần Vệ Quốc, hắn chỉ nói:
- Bí thư, dựa theo chương trình thì sáng hôm nay bí thư Nhuận Cảng Thành sẽ đến báo cáo, à, ngày hôm qua sự việc phát sinh, tôi còn chưa hủy bỏ chương trình.
- Bây giờ phó bí thư thị ủy Cảng Thành, phó chủ tịch thường vụ Trương Thanh Vân đã đến, tôi sắp xếp anh ấy ngồi dùng trà ở phòng khách. Bí thư, anh xem... ....
Tần Vệ Quốc vuốt vuốt cặp mắt khô khốc, khi nghe thấy Trương Thanh Vân đến thì lão có chút sững sốt, sau đó lại dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Chu Hướng. Chu Hướng vội nói:
- Nhìn vẻ mặt thấy bí thư Trương rất bình tĩnh, hơn nữa đi theo còn có thư ký Vương Hạ của bí Thư Nhuận.
Khóe miệng Tần Vệ Quốc cong lên thành đường, lão vung tay chặn lời của Chu Hướng rồi nói;
- Người này đúng là có thể giữ bình tĩnh, gặp chuyện không hoảng hốt, rất đáng giá.
Tần Vệ Quốc hít vào một hơi khí lạnh rồi nhìn Chu Hướng nói:
- Để cậu ấy vào đây, cậu ta là phó bí thư Cảng Thành, Nhuận Uyên không đến được mà không quên trọng tâm, vào thời điểm quan trọng lại có ý kiến, xem ra hôm nay là thu hoạch ngoài ý muốn.
- Vâng!
Chu Hướng chậm rãi lui ra ngoài, trong lòng kỳ quái vì thái độ của Tần Vệ Quốc. Đêm qua bí thư không ngủ vì suy xét chuyện liên quan đến Nhuận Uyên và Cảng Thành, sáng nay sao lại không cảm thấy phiền?
Mặc khác Chu Hướng nghe giọng điệu của Tần Vệ Quốc mà cảm thấy bí thư có kỳ vọng rất lớn với Trương Thanh Vân. Trong lòng Chu Hướng thì Trương Thanh Vân đã đủ làm náo động Cảng Thành, nhưng kinh tế gặp phải vấn đề lớn thì khó cứu...
Dù quý đầu kinh tế cực kỳ uể oải, nhưng ở Cảng Thành thì quần chúng vẫn cực kỳ tích cực, không vì kinh tế xuất hiện tình cảnh xấu mà tạo thành bất kỳ điều gì ảnh hưởng đến xã hội.
Dưới hoàn cảnh như vậy thì những quyết sách của lãnh đạo Cảng Thành gặp phải rất ít áp lực. Nhưng khi đến Lăng Thủy thì cái nhìn của mọi người với Cảng Thành là không tốt đẹp cho lắm, nghe qua giống như kinh tế Cảng Thành xuất hiện vấn đề, giống như toàn bộ đảng ủy chính quyền đã thất bại.
Trương Thanh Vân theo Nhuận Uyên đến Lăng Thủy ba ngày, dần dần cũng bị bầu không khí ở đây lây nhiễm, sợ ra khỏi cửa, sợ gặp người khác, thực tế là sợ gặp lãnh đạo. Trong lòng Trương Thanh Vân vừa mất tự nhiên vừa nhận áp lực lớn, khối công tác chính quyền lấy kinh tế làm trugn tâm, bây giờ trung tâm của Cảng Thành gặp phải nguy cơ, những công tác khác cũng bị ảnh hưởng, mất hết hào quang.
Sáng sớm hôm nay Trương Thanh Vân thức dậy trong khách sạn, hắn đánh răng rửa mặt xong thì thư ký Vương Hạ của Nhuận Uyên đã vội vàng chạy đến. Trương Thanh Vân bảo đối phương ngồi xuống trước, mà Vương Hạ nào còn tâm tư để ngồi? Hắn quá gấp, Trương Thanh Vân nhíu mày nói:
- Rốt cuộc là có chuyện gì, sao lại như vậy?
Vương Hạ nhìn khắp chung quanh, hắn hạ giọng nói:
- Đêm qua người của ủy ban kỷ luật đã đến, bí Thư Nhuận cùng đi với người này, bây giờ còn chưa quay lại.
- Sao?
Trương Thanh Vân chợt kinh hoàng, hắn không tin vào tai mình, ủy ban kỷ luật đến đưa Nhuận Uyên đi mà trước đó không tạo ra dấu hiệu, có chuyện gì? Ý nghĩ đầu tiên của Trương Thanh Vân chính là không biết bên phía Cảng Thành có biết chuyện này hay không.
Bây giờ đã rơi vào khoảnh khắc nguy hiểm, nếu có vấn đề gì xảy ra, Cảng Thành lại đang ở vào trong hoàn cảnh đoàn kết khó thể kiếm được, sợ rằng sẽ đổ vỡ toàn bộ.
Ý nghĩ trong lòng xoay chuyển rất nhanh, Trương Thanh Vân lập tức hỏi rõ Vương Hạ về tình hình cụ thể. Sau đó hắn sinh ra chút cảnh giác, hắn cau mày nói:
- Nghiêm khắc khống chế tin tức, không nên suy nghĩ bậy bạ, cũng không được gọi điện thoại về Cảng Thành, phải tin tưởng tổ chức, hiểu rõ chưa?
Vẻ mặt Vương Hạ chợt biến đổi, trong lòng cũng sinh ra báo động, hắn nói:
- Vâng, nhưng... ....
Trương Thanh Vân nhìn Vương Hạ, tỏ ý cứ tiếp tục nói. Vương Hạ nói:
- Dựa theo chương trình thì sáng nay phải tiến kiến bí thư Tần, bây giờ... ....
Trương Thanh Vân nhíu mày, hắn thầm nghĩ người của ủy ban kỷ luật đến kéo bí Thư Nhuận đi ngay trong đêm, trước đó sợ rằng sẽ không thể không biết có cuộc gặp với bí thư Tần. Nhưng Nhuận Uyên không kịp thông báo với bí thư Tần, hủy bỏ cả lịch trình trong vài ngày, điều này đã nói rõ sự đột nhiên. Nhưng rốt cuộc là có chuyện gì, chẳng lẽ đưa một thường ủy tỉnh ủy, một quan lớn cấp phó bộ đi điều tra mà không nói lời nào sao?
Vương Hạ thấy Trương Thanh Vân rơi vào trầm tư thì cũng không khỏi mở lời đề nghị:
- Nếu không tôi sẽ gọi điện cho văn phòng tỉnh ủy để hỏi rõ tình huống,, anh xem thế nào?
Trương Thanh Vân giống như bừng tỉnh, hắn phát hiện tình cảnh lúc này không thích hợp để suy nghĩ miên man. Chỉ cần nhìn là biết Vương Hạ không có ý kiến gì, lúc này tình hình lại khó phân biệt trắng đen, nếu xảy ra vấn đề, chuyện lại quá lớn, dù là vấn đề nhỏ xíu thì cũng không phải nhỏ.
Vào lúc quan trọng Trương Thanh Vân cố gắng ép mình bình tĩnh trở lại, hắn nhìn về phía Vương Hạ nói:
- Không cần, chương trình không thể hủy bỏ, tôi là phó bí thư thị ủy Cảng Thành, bí thư không có mặt thì tôi đi gặp bí thư Tần.
Trương Thanh Vân nói xong thì hơi ngừng lại, giọng điệu trở nên nghiêm túc:
- Thư ký Vương, sự việc tối qua quá đột nhiên, anh có thể ứng phó tỉnh táo như vậy thì đúng là không dễ dàng, như vậy anh theo tôi đến tỉnh ủy.
- Anh là người bên cạnh bí Thư Nhuận, tất nhiên sẽ biết rõ thế cục bây giờ cực kỳ mẫn cảm. Việc chúng ta cần làm lúc này là tỉnh táo, tỉnh táo và tỉnh táo, ngàn vạn lần đừng gây ra nhiễu loạn, anh hiểu chưa?
Khi Trương Thanh Vân nói những lời này thì dùng ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Vương Hạ. Từ tối qua đến nay thì Vương Hạ luôn ở vào trạng thái hoang mang lo sợ, hắn là người tâm phúc của Nhuận Uyên, bây giờ lãnh đạo đột nhiên xảy ra chuyện, hắn không sợ hãi được sao?
Vương Hạ nhớ đến tình cảnh tối qua mà bây giờ còn chưa tin là thật. Chín giờ tối qua đột nhiên có người đến thăm, tự xưng là nhân viên công tác của ủy ban kỷ luật, giấy chứng mình công tác cũng được chứng thật. Bọn họ đến bốn người, bọn họ liên hệ với Nhuận Uyên trong thời gian rất ngắn, cuối cùng Nhuận Uyên theo chân đám người này đi ra ngoài.
Trước khi đi thì Nhuận Uyên đã gọi Vương Hạ đến, bắt hắn không được kinh động Trương Thanh Vân, nếu sáng sớm mà lão còn chưa về thì phải nghe theo sắp xếp của Trương Thanh Vân, sau đó cũng không nói thêm câu nào. Tất cả quá trình chỉ xảy ra trong nửa giờ, Trương Thanh Vân cách phòng Nhuận Uyên không xa, nhưng Nhuận Uyên được đưa đi cũng không làm kinh động Trương Thanh Vân. Một cán bộ đường đường là quan lớn cấp phó bộ mà hành sự quỷ dị như vậy, bị đưa đi không chút tiếng động, không chút tin tức.
Bây giờ trong đầu Vương Hạ rất rối loạn, mà Trương Thanh Vân nghiêm túc mở lời làm hắn giật mình, nào có ý nghĩ nào khác mà chỉ biết xưng vâng. Đừng nói trước đó Nhuận Uyên đã dặn dò, dù không dặn dò thì Vương Hạ bây giờ cũng chỉ biết nghe theo Trương Thanh Vân.
Vương Hạ là người lăn lộn trong quan trường nhiều năm, đã gặp qua nhiều biến hóa kỳ dị, hầu như chỉ dựa vào trực giác thì hắn đã biết có chuyện lớn xảy ra. Vì tổ chim bị phá không còn trứng lành, nếu Nhuận Uyên xảy ra vấn đề thì Vương Hạ có quả ngọt để ăn sao?
Bây giờ Vương Hạ theo sát Trương Thanh Vân, nói không chừng sẽ có chuyển biến. Hơn nữa Trương Thanh Vân còn có một ưu thế chính là lính hàng không đến từ thủ đô, người này làm việc trước nay không tuân theo quy định, đặc biệt là lại nắm kinh tế, Vương Hạ nghe theo chỉ huy của đối phương mà cảm thấy yên tâm.
Khi đã có quyết đoán thì Trương Thanh Vân cũng không do dự, hắn gọi điện thoại cho Chu Hà Dương để hủy chương trình hôm nay, sau đó hắn ăn sáng qua loa và kéo Vương Hạ đi về tỉnh ủy.
VÌ trước đó Trương Thanh Vân cũng không có sự chuẩn bị, vì vậy lên xe hắn nước đến chân mới nhảy, cộng thêm Vương Hạ ở bên cạnh nhắc nhở, cuối cùng cũng biết được nội dung báo cáo hôm nay.
Dựa theo kế hoạch thì Nhuận Uyên hôm nay gặp bí thư Tần ngoài vấn đề giải thích kinh tế sáu tháng đầu năm ở Cảng Thành, quan trọng là lão hy vọng sáu tháng cuối năm sẽ được tỉnh ủy giúp đỡ.
Dựa theo công tác quy hoạch và bố trí kinh tế sáu tháng cuối năm của khối chính quyền Cảng Thành trong hội nghị thường ủy, Cảng Thành chuẩn bị đưa ra quan điểm liên hợp kinh tế với Hoàng Hải, Hoài Dương. Vì phối hợp quan điểm này mà hội nghị thường ủy cho rằng phải đầu tư mạnh ở hệ thống giao thông, tạo ra tuyến đường giao thông chính cho ba thành phố.
Ngoài vấn đề giao thông ba thành phố thì Cảng Thành cũng suy xét ưu tiên xây dựng những tuyến đường ở quận Hoàng Lăng và Tân Hải, dùng hết biện pháp để thay đổi con đường lệ thuộc quá nhiều vào bên ngoài, muốn dùng ưu thế vị trí địa lý của Cảng Thành để tạo ra hiệu quả lớn nhất.
Trương Thanh Vân ngồi trên xe mà đọc những văn kiện nhanh như gió, Vương Hạ ở bên cạnh liên tục giải thích. Trương Thanh Vân phần lớn đều đã biết qua những thứ này, sở dĩ cả hai phải chú ý vì tình huống lúc này quá đặc biệt, trước nay hắn chưa từng căng thẳng, nhưng bây giờ lại thấy căng thẳng tiến đến.
"Dù thế nào thì chuyện ở Cảng Thành sẽ phải được quyết định!"
Trương Thanh Vân lẩm bẩm nói, trong lòng thầm nghĩ về vấn đề này mà sinh ra ý thức trách nhiệm, cảm giác đè nén ở trong lòng chợt tản đi.
Hôm nay khu tỉnh ủy được phủ sương, ánh sáng vào buổi sớm chiếu lên làm người ta khó thấy rõ ràng. Khung cảnh được bao phủ trong sương làm người ta sinh ra cảm giác thần bí và tịch mịch.
Sáng nay trong sân tỉnh ủy có rất nhiều xe chạy vào, các ban ngành đều đang đi làm việc, nhưng không khí lại có chút khác thường, vì hôm nay mọi người thấy xe của bí thư Tần đã sớm dừng đúng vị trí.
Đây là tình huống mà trước kia rất khó gặp, bí thư Tần vội vã đi làm thì nhất định đã có chuyện. Người trong tỉnh ủy giống như nhận ra được điều gì đó, đám người thu hồi bộ dạng hi hi ha ha ngày thường, vẻ mặt dần nghiêm túc.
Phòng làm việc của bí thư Tần nằm ở khu thường ủy, diện tích phòng làm việc rất lớn, bên trong cực kỳ thanh thoát, tràn đầy cảm giác hiện đại. Người khác tiến vào phòng sẽ nghĩ rằng bí thư có tư tưởng tiên tiến, có thể cảm nhận dựa vào bố cục bên trong.
- Bí thư... ....
Thư ký khẽ nói, lúc này bí thư Tần đang ngủ trên ghế, lão không phải đi làm sớm mà tối qua thức cả đêm, mãi đến sáng mới được chợp mắt trong chốc lát.
- Hừ!
Tần Vệ Quốc hừ một tiếng, một lúc lâu sau mới cao giọng nói:
- Sao?
Tần Vệ Quốc nhanh chóng ngồi thẳng lên:
- Mấy giờ rồi? Không phải đã nói gọi tôi dậy đúng giờ làm việc à? Sao bây giờ lại quá mười lăm phút rồi?
Thang Vận Quốc trầm giọng nói, lão nhìn đồng hồ và thấy quả nhiên đã muộn giờ.
Thư ký của Tần Vệ Quốc là Chu Hướng, vóc người không được tốt, lùn và béo, bộ dạng rất kém.
Nhưng cặp mắt Chu Hướng rất có thần, nhìn qua bộ dạng thì không sao, nhưng nhìn vào hai mắt sẽ thấy rõ đây là một người khôn khéo giỏi giang.
Chu Hướng cũng không nói gì khi đối mặt với lời trách móc của Tần Vệ Quốc, hắn chỉ nói:
- Bí thư, dựa theo chương trình thì sáng hôm nay bí thư Nhuận Cảng Thành sẽ đến báo cáo, à, ngày hôm qua sự việc phát sinh, tôi còn chưa hủy bỏ chương trình.
- Bây giờ phó bí thư thị ủy Cảng Thành, phó chủ tịch thường vụ Trương Thanh Vân đã đến, tôi sắp xếp anh ấy ngồi dùng trà ở phòng khách. Bí thư, anh xem... ....
Tần Vệ Quốc vuốt vuốt cặp mắt khô khốc, khi nghe thấy Trương Thanh Vân đến thì lão có chút sững sốt, sau đó lại dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Chu Hướng. Chu Hướng vội nói:
- Nhìn vẻ mặt thấy bí thư Trương rất bình tĩnh, hơn nữa đi theo còn có thư ký Vương Hạ của bí Thư Nhuận.
Khóe miệng Tần Vệ Quốc cong lên thành đường, lão vung tay chặn lời của Chu Hướng rồi nói;
- Người này đúng là có thể giữ bình tĩnh, gặp chuyện không hoảng hốt, rất đáng giá.
Tần Vệ Quốc hít vào một hơi khí lạnh rồi nhìn Chu Hướng nói:
- Để cậu ấy vào đây, cậu ta là phó bí thư Cảng Thành, Nhuận Uyên không đến được mà không quên trọng tâm, vào thời điểm quan trọng lại có ý kiến, xem ra hôm nay là thu hoạch ngoài ý muốn.
- Vâng!
Chu Hướng chậm rãi lui ra ngoài, trong lòng kỳ quái vì thái độ của Tần Vệ Quốc. Đêm qua bí thư không ngủ vì suy xét chuyện liên quan đến Nhuận Uyên và Cảng Thành, sáng nay sao lại không cảm thấy phiền?
Mặc khác Chu Hướng nghe giọng điệu của Tần Vệ Quốc mà cảm thấy bí thư có kỳ vọng rất lớn với Trương Thanh Vân. Trong lòng Chu Hướng thì Trương Thanh Vân đã đủ làm náo động Cảng Thành, nhưng kinh tế gặp phải vấn đề lớn thì khó cứu...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.