Chương 660: Đoàn kết một lòng.
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
09/04/2013
Thực tế thì Trương Thanh Vân có dùng thủ đoạn trong vấn đề xử lý Hàn Khắc Cùng, cục diện trước mắt của Cảng Thành sẽ là một tình thế cực tốt cho phương diện xây dựng, cả cán bộ và quần chúng đều có không gian thống nhất ý kiến, tính tích cực của mọi người là rất cao. Nhưng nếu xét phương diện khác thì tình hình phát triển kinh tế không lạc quan, từ thành phố xuống quận huyện, tư tưởng mọi người tương đối hỗn loạn, thiếu quy hoạch, thiếu điểm tăng trưởng kinh tế.
Dưới tình huống như vậy thì Trương Thanh Vân cho rằng toàn bộ ban ngành phải đoàn kết, mọi người phải cùng vặn thành một sợi dây thừng, mọi người phải cùng cố gắng, cùng nghĩ biện pháp. Chỉ có hợp mưu hợp sức thì kinh tế Cảng Thành mới có cơ hội đón đầu luồng gió mới.
Vì vậy sau khi phó chủ tịch được phân công điều chỉnh thì Trương Thanh Vân đã chủ động tìm Hàn Khắc Cùng giải sầu. Khi Trương Thanh Vân tìm gặp Hàn Khắc Cùng thì rõ ràng chủ tịch Hàn đã sợ hãi khó thể chịu đựng được. Hắn là phó chủ tịch được phân công quản lý kinh tế công nghiệp, bây giờ Cảng Thành rơi vào nguy cơ lớn, hắn phải chịu trách nhiệm.
Mà sau khi phó chủ tịch được phân công quản lý thì Trương Thanh Vân nhúng tay vào hai phương diện kinh tế và xây dựng, điều này làm Hàn Khắc Cùng cảm thấy khó thể tốt cho được. Hắn biết Trương Thanh Vân có bao nhiêu lợi hại, nếu sau này đối phương là người nắm quyền chủ đạo trên phương diện kinh tế thì vị trí của Hàn Khắc Cùng là cực kỳ xấu hổ. Mất quyền lực chỉ là chuyện nhỏ, rất có thể sẽ bị điều chỉnh công tác, nếu như vậy thì còn quái quỷ gì?
Khi tâm tình Hàn Khắc Cùng đang cực kỳ rối loạn thì Trương Thanh Vân đã tìm đến, hai bên chuyên chú liên hệ. Trương Thanh Vân tỏ vẻ những phương diện cụ thể trên vấn đề kinh tế sẽ dùng Hàn Khắc Cùng làm chủ đạo, nhưng xét về phương hướng và quy hoạch kinh tế thì Trương Thanh Vân sẽ nắm chặt trong tay.
Trong lúc hai bên liên hệ thì Trương Thanh Vân cường điệu vấn đề đoàn kết và chức quyền, hắn nói rất chân thành làm cho Hàn Khắc Cùng từ trong tuyệt vọng thấy được hy vọng. Trong lòng Hàn Khắc Cùng sinh ra sự cảm kích khó hiểu, hắn tỏ thái độ vỗ ngực đảm bảo, tình nguyện cùng bắt tay với Trương Thanh Vân để xây dựng và phát triển xu thế suy tàn của kinh tế, làm cho Cảng Thành tìm được hướng phát triển mới.
Có sự cố gắng của Trương Thanh Vân nên lúc này ba vị chủ tịch khối chính quyền mới có buổi hội ý hòa hợp trong phòng làm việc của Xa Vĩ. Lúc này Xa Vĩ nhìn Trương Thanh Vân và Hàn Khắc Cùng trò chuyện vui vẻ mà trong lòng mơ hồ có chút an ủi.
Trong lòng Xa Vĩ cũng có thêm nhiều phần bội phục Trương Thanh Vân, trước kia khi phân cao thấp với Trương Thanh Vân thì hắn thấy đối phương không vừa mắt ở tất cả phương diện. Bây giờ quan hệ giữa hai người đang hòa hoãn, có đôi khi hắn cẩn thận xem xét các làm người và làm việc của Trương Thanh Vân, càng ngày càng cảm thấy đối phương có khí phách, có nghị lực lớn. Trong lúc vô tình thì địch ý của Xa Vĩ với Trương Thanh Vân dần phai màu.
- Anh Hàn, bỏ qua một bên những ảnh hưởng trong xây dựng quận Hoàng Lăng, anh có thể biết vấn đề trong phát triển kinh tế ở Cảng Thành chúng ta nằm ở chỗ nào không? Anh có lòng tin đảo ngược tình cảnh trong sáu tháng cuối năm hay không?
Xa Vĩ cất cao giọng nói, hắn hỏi Hàn Khắc Cùng nhưng ánh mắt lại nhìn về phía Trương Thanh Vân.
Hàn Khắc Cùng quả nhiên cũng nhìn về phía Trương Thanh Vân, lúc này Trương Thanh Vân gật đầu cổ vũ đối phương mở miệng. Vì vậy Hàn Khắc Cùng mới hắng giọng nói:
- Hai ngày trước tôi đã cùng với chủ tịch Trương thảo luận về vấn đề này, tôi và anh ấy nhất trí cho rằng kinh tế Cảng Thành đang chịu ảnh hưởng bởi tình hình kinh tế quốc tế. Nói về sáu tháng cuối năm, chúng tôi cần phải bố trí và quy hoạch lại, tìm đường đi đúng đắn, chúng tôi có lòng tin xoay chuyển xu thế kinh tế vào lúc này.
Hàn Khắc Cùng nói ra vài lời rất tự tin, nói xong hắn cũng không tiếp tục xin chỉ thị của Trương Thanh Vân mà dùng giọng lưu loát để giảng giải. Hắn chủ động đưa ra ba nội dung, thứ nhất là Cảng Thành phát triển mạnh trong thời gian ngắn là vì đầu tư, hơn nữa đầu tư lại chiếm vị trí chủ đạo trong ba năm gần đây.
Thứ hai cũng thuộc về vấn đề đầu tư, nhưng Hàn Khắc Cùng muốn liên hợp đầu tư và quy hoạch lâu dài của kinh tế Cảng Thành.
Thứ ba, Hàn Khắc Cùng nói muốn quy hoạch kinh tế lâu dài ở Cảng Thành thì phải bỏ sức giúp đỡ các xí nghiệp vừa và nhỏ phát triển, phải tạo ra một khu kinh tế đặc sắc, phải kết hợp kinh tế và xây dựng ở Cảng Thành và cùng đi một đường. Mặt khác cần phải đẩy mạnh liên lạc với tất cả những khu kinh tế quanh Cảng Thành, cần phải coi Cảng Thành trở thành khu kinh tế của Hoa Đông và có liên lạc ràng buộc với khu kinh tế Hoàng Hải.
Tuy chỉ là ba phần nội dung nhưng muốn nói cho rõ thì không dễ dàng, trước tiên Hàn Khắc Cùng nói sơ qua một lần, phần lớn nội dung đều do Trương Thanh Vân bổ sung vào.
Trương Thanh Vân đã hiểu rất sâu về những nội dung này, trong lòng đã có tổng thể thì nói ra với nội dung sâu sắc, lời lẽ dể hiểu, cực kỳ thông tục, hơn nữa còn có sức thuyết phục. Không những làm cho Xa Vĩ nghe mà trong mắt liên tục lóe lên ánh mắt khác lạ, mà Hàn Khắc Cùng đã từng nghe qua, nhưng bây giờ nghe chủ tịch Trương nhắc lại cũng cảm thấy tự tin hơn vài phần.
- Tốt, Thanh Vân, anh quả nhiên là người tài trong kinh tế. Nghĩ lại thì thấy tôi vẫn có chút thất trách, đáng lý ra phải sớm giao trọng trách kinh tế cho anh, anh xem... ....
Xa Vĩ chỉ vào đầu mình:
- Gần đây tóc tôi cứ rụng đi rất nhiều, nhưng bây giờ nghe được tổng thể kinh tế của anh, trong lòng tôi đã cảm thấy cực kỳ dễ dàng.
Xa Vĩ nói ra những lời vừa rồi cực kỳ chân thành, Trương Thanh Vân nở nụ cười xấu hổ và liên tục nói khách khí nhưng trong lòng cũng thầm buồn cười. Hắn nhớ đến thái độ của Xa Vĩ khi mình vừa đến Cảng Thành, khi đó đối phương là kẻ vắt chày ra nước, sao có thể cho mình nhúng chân vào khối công tác kinh tế? Ba người cười cười nói nói trong phòng làm việc, có vẻ rất thoải mái, nếu tình cảnh này đặt vào thời điểm nửa năm trước là không thể nào. Trương Thanh Vân có mười phần lý do để cho rằng cục diện trước mắt là thành quả do hắn cố gắng tạo ra, nhiều năm kinh nghiệm quan trường làm hắn sinh ra cảm giác đường xa xe nhẹ khi xử lý các sự việc phát sinh.
Nếu là trước kia thì Trương Thanh Vân khó thể làm hòa với Xa Vĩ, càng khó thể nào dưới tình huống bây giờ mà buông tha cho Hàn Khắc Cùng. Nếu không có khí độ và lòng dạ lúc này, nếu vẫn là một cán bộ tuổi trẻ như năm xưa thì Cảng Thành bây giờ đã là thế cục chết, tất nhiên cục diện như vậy và hiện tại là cách biệt một trời một vực, không thể so sánh nổi.
Có hai loại khác biệt cực đoan, chưa nói đến vinh nhục của cá nhân, chỉ cần xét đơn giản cuộc sống của nhân dân Cảng Thành. Nếu bây giờ ở dưới tình huống nghiêm trọng thì ban ngành sẽ chia rẽ, tất cả lục đục với nhau, kế hoạch phát triển Cảng Thành sao còn cơ hội? Vấn đề kinh tế ở Cảng Thành sẽ khó thể giải quyết, không tiến thì sẽ lùi, kinh tế sẽ rơi vào chuyển biến xấu.
Khi kinh tế sinh ra vấn đề thì cuộc sống của nhân dân Cảng Thành sẽ bị ảnh hưởng, hậu quả là khó thể tưởng.
Khi Trương Thanh Vân nghĩ đến những vấn đề này thì trong lòng thường kích động và tự hào vì sự lựa chọn của mình. Hoa Đông này được các thế lực coi là đầm rồng hang hổ, những cán bộ ở thủ đô mà nghe nhắc đến Hoa Đông là vẻ mặt biến đổi ngay lập tức.
Trương Thanh Vân đến Hoa Đông cũng đã trải qua một giai đoạn cực kỳ khó khăn, nhưng bây giờ hắn đã hoàn toàn dung nhập vào đây, mà chính hắn cũng đã xem mình là một thành viên của Cảng Thành, cảm tình với Cảng Thành ngày càng tăng.
Trương Thanh Vân cảm thấy mình may mắn, ngày trước Cảng Thành ở vào tình thế tốt, bây giờ hắn là một thành viên của Cảng Thành, hắn tinh mình có thể đưa thành phố vượt qua khó khăn và phát triển hơn xưa. Hắn sẽ cùng các đồng sự đưa thành phố và nhân dân ra khỏi khốn cảnh trước mắt, đi về một thời huy hoàng ở tương lai.
- Thanh Vân, hôm nay những gì cậu nói là rất tốt, tôi hoàn toàn đồng ý với những gì anh và anh Hàn bố trí.
Xa Vĩ nói, hắn nâng ly cà phê lên nhấp một ngụm, sau đó chợt khựng lại như cảm nhận hương vị, sau đó tiếp tục nói:
- Kinh tế Cảng Thành rơi vào xu thế suy tàn đang bị toàn tỉnh Hoa Đông bàn luận, bị rất nhiều địa phương coi là trò cười, mọi người vì thế mà đều gặp áp lực lớn. Hôm nay ba vị lãnh đạo chính quyền chúng ta chạm trán, tôi cho rằng hiệu quả rất rõ ràng, sau đó phải xem các đồng chí khác trong hội nghị thường ủy có đồng ý với đề nghị này hay không, nếu như đồng ý, hì... ....
Nói đến đây thì Xa Vĩ vỗ bàn nói:
- Chúng ta sẽ có tương lai, bỏ qua những lời nói bậy bạn, cuối năm chúng ta sẽ cho các đồng chí muốn hả hê kia một tình cảnh mới để nhìn. Để lúc đó bọn họ thấy được tình thế mới, để bọn họ phải đưa tổ chức đến học hỏi lấy kinh nghiệm của Cảng Thành chúng ta, ha ha... ....
Cuối cùng Xa Vĩ cười rất thoải mái, hào khí bùng ra, Trương Thanh Vân và Hàn Khắc Cùng cũng cười ha hả, trong lòng ba người đều có mười phần tin tưởng.
Hai ngày sau lập tức có hội nghị thường ủy bàn về vấn đề kinh tế, Nhuận Uyên tự mình chủ trì hội nghị. Trong hội nghị lần này ba vị chủ tịch là thường ủy tỏ ra cực kỳ đoàn kết, dù là tinh thần, diện mạo hay niềm tin cũng làm cho hai mắt của tất cả đồng chí tham dự hội nghị phải tỏa sáng.
Người làm báo cáo cho hội nghị thường ủy về quy hoạch và bố trí trong công tác kinh tế sáu tháng cuối năm vẫn là Hàn Khắc Cùng, nhưng Hàn Khắc Cùng báo cáo xong thì Trương Thanh Vân và Xa Vĩ lại tiếp tục báo cáo bổ sung cho hội nghị thường ủy. Ba người hợp lực cơ bản bày tỏ rõ ràng quan điểm phát triển kinh tế của Cảng Thành.
Tình cảnh ban ngành khối chính quyền đoàn kết một lồng lập tức lây sang tất cả mọi người, trong những hội nghị thường ủy trước kia thì mọi người đều không có đủ lòng tin với khối chính quyền, mà quan trọng nhất chính là lo lắng vấn đề đoàn kết.
Những người có chút tinh mắt thì thấy rất rõ ràng, nếu ban ngành chính quyền không đoàn kết thì ý nghĩ thay đổi tình cảnh kinh tế suy tàn là lời nói suông, vì vậy trước đó mọi người đều cho rằng hội nghị thường ủy lần này rất bi quan.
Nhưng rõ ràng hội nghị thường ủy lần này cực kỳ phấn chấn nhân tâm, các đồng chí tham gia đều bỏ phiếu thông qua quy hoạch phát triển kinh tế lần này. Trong toàn bộ quá trình có nhiều lần vang lên những tràng vỗ tay như sấm dậy, hội nghị thường ủy không được coi trọng lại trở thành đại hội tuyên thệ trước khi xuất quân của khối chính quyền.
Hội nghị rõ ràng là thành công, ai cũng có thể thấy trọng điểm chính là sự đoàn kết của ba vị đứng đầu khối chính quyền. Ba người này đồng lòng, từ đầu đến cuối đều có cảm xúc rất cao, hơn nữa những quy hoạch và bố trí nói ra lại rất tiêu chuẩn, dưới tình huống như vậy làm cho hội nghị thường ủy thành công rực rỡ.
Sau khi tan họp thì Nhuận Uyên bắt tay từng người, khi bắt tay Trương Thanh Vân thì lão híp mắt nói:
- Được rồi, đúng là có chút tài năng, cho cậu nắm một trọng trách thì lập tức có phản hồi, đúng là có kết quả ngay lập tức.
Trương Thanh Vân liên tục nói lời khách khí, khi đang định mở lời thì Nhuận Uyên đã nói:
- Nói không cũng là vô dụng, đã dùng lời lẽ hùng hồn để nói xong, nhưng tỉnh thành bên kia còn chưa biết tình huống, ngày mai anh đi với tôi sang Lăng Thủy.
Dưới tình huống như vậy thì Trương Thanh Vân cho rằng toàn bộ ban ngành phải đoàn kết, mọi người phải cùng vặn thành một sợi dây thừng, mọi người phải cùng cố gắng, cùng nghĩ biện pháp. Chỉ có hợp mưu hợp sức thì kinh tế Cảng Thành mới có cơ hội đón đầu luồng gió mới.
Vì vậy sau khi phó chủ tịch được phân công điều chỉnh thì Trương Thanh Vân đã chủ động tìm Hàn Khắc Cùng giải sầu. Khi Trương Thanh Vân tìm gặp Hàn Khắc Cùng thì rõ ràng chủ tịch Hàn đã sợ hãi khó thể chịu đựng được. Hắn là phó chủ tịch được phân công quản lý kinh tế công nghiệp, bây giờ Cảng Thành rơi vào nguy cơ lớn, hắn phải chịu trách nhiệm.
Mà sau khi phó chủ tịch được phân công quản lý thì Trương Thanh Vân nhúng tay vào hai phương diện kinh tế và xây dựng, điều này làm Hàn Khắc Cùng cảm thấy khó thể tốt cho được. Hắn biết Trương Thanh Vân có bao nhiêu lợi hại, nếu sau này đối phương là người nắm quyền chủ đạo trên phương diện kinh tế thì vị trí của Hàn Khắc Cùng là cực kỳ xấu hổ. Mất quyền lực chỉ là chuyện nhỏ, rất có thể sẽ bị điều chỉnh công tác, nếu như vậy thì còn quái quỷ gì?
Khi tâm tình Hàn Khắc Cùng đang cực kỳ rối loạn thì Trương Thanh Vân đã tìm đến, hai bên chuyên chú liên hệ. Trương Thanh Vân tỏ vẻ những phương diện cụ thể trên vấn đề kinh tế sẽ dùng Hàn Khắc Cùng làm chủ đạo, nhưng xét về phương hướng và quy hoạch kinh tế thì Trương Thanh Vân sẽ nắm chặt trong tay.
Trong lúc hai bên liên hệ thì Trương Thanh Vân cường điệu vấn đề đoàn kết và chức quyền, hắn nói rất chân thành làm cho Hàn Khắc Cùng từ trong tuyệt vọng thấy được hy vọng. Trong lòng Hàn Khắc Cùng sinh ra sự cảm kích khó hiểu, hắn tỏ thái độ vỗ ngực đảm bảo, tình nguyện cùng bắt tay với Trương Thanh Vân để xây dựng và phát triển xu thế suy tàn của kinh tế, làm cho Cảng Thành tìm được hướng phát triển mới.
Có sự cố gắng của Trương Thanh Vân nên lúc này ba vị chủ tịch khối chính quyền mới có buổi hội ý hòa hợp trong phòng làm việc của Xa Vĩ. Lúc này Xa Vĩ nhìn Trương Thanh Vân và Hàn Khắc Cùng trò chuyện vui vẻ mà trong lòng mơ hồ có chút an ủi.
Trong lòng Xa Vĩ cũng có thêm nhiều phần bội phục Trương Thanh Vân, trước kia khi phân cao thấp với Trương Thanh Vân thì hắn thấy đối phương không vừa mắt ở tất cả phương diện. Bây giờ quan hệ giữa hai người đang hòa hoãn, có đôi khi hắn cẩn thận xem xét các làm người và làm việc của Trương Thanh Vân, càng ngày càng cảm thấy đối phương có khí phách, có nghị lực lớn. Trong lúc vô tình thì địch ý của Xa Vĩ với Trương Thanh Vân dần phai màu.
- Anh Hàn, bỏ qua một bên những ảnh hưởng trong xây dựng quận Hoàng Lăng, anh có thể biết vấn đề trong phát triển kinh tế ở Cảng Thành chúng ta nằm ở chỗ nào không? Anh có lòng tin đảo ngược tình cảnh trong sáu tháng cuối năm hay không?
Xa Vĩ cất cao giọng nói, hắn hỏi Hàn Khắc Cùng nhưng ánh mắt lại nhìn về phía Trương Thanh Vân.
Hàn Khắc Cùng quả nhiên cũng nhìn về phía Trương Thanh Vân, lúc này Trương Thanh Vân gật đầu cổ vũ đối phương mở miệng. Vì vậy Hàn Khắc Cùng mới hắng giọng nói:
- Hai ngày trước tôi đã cùng với chủ tịch Trương thảo luận về vấn đề này, tôi và anh ấy nhất trí cho rằng kinh tế Cảng Thành đang chịu ảnh hưởng bởi tình hình kinh tế quốc tế. Nói về sáu tháng cuối năm, chúng tôi cần phải bố trí và quy hoạch lại, tìm đường đi đúng đắn, chúng tôi có lòng tin xoay chuyển xu thế kinh tế vào lúc này.
Hàn Khắc Cùng nói ra vài lời rất tự tin, nói xong hắn cũng không tiếp tục xin chỉ thị của Trương Thanh Vân mà dùng giọng lưu loát để giảng giải. Hắn chủ động đưa ra ba nội dung, thứ nhất là Cảng Thành phát triển mạnh trong thời gian ngắn là vì đầu tư, hơn nữa đầu tư lại chiếm vị trí chủ đạo trong ba năm gần đây.
Thứ hai cũng thuộc về vấn đề đầu tư, nhưng Hàn Khắc Cùng muốn liên hợp đầu tư và quy hoạch lâu dài của kinh tế Cảng Thành.
Thứ ba, Hàn Khắc Cùng nói muốn quy hoạch kinh tế lâu dài ở Cảng Thành thì phải bỏ sức giúp đỡ các xí nghiệp vừa và nhỏ phát triển, phải tạo ra một khu kinh tế đặc sắc, phải kết hợp kinh tế và xây dựng ở Cảng Thành và cùng đi một đường. Mặt khác cần phải đẩy mạnh liên lạc với tất cả những khu kinh tế quanh Cảng Thành, cần phải coi Cảng Thành trở thành khu kinh tế của Hoa Đông và có liên lạc ràng buộc với khu kinh tế Hoàng Hải.
Tuy chỉ là ba phần nội dung nhưng muốn nói cho rõ thì không dễ dàng, trước tiên Hàn Khắc Cùng nói sơ qua một lần, phần lớn nội dung đều do Trương Thanh Vân bổ sung vào.
Trương Thanh Vân đã hiểu rất sâu về những nội dung này, trong lòng đã có tổng thể thì nói ra với nội dung sâu sắc, lời lẽ dể hiểu, cực kỳ thông tục, hơn nữa còn có sức thuyết phục. Không những làm cho Xa Vĩ nghe mà trong mắt liên tục lóe lên ánh mắt khác lạ, mà Hàn Khắc Cùng đã từng nghe qua, nhưng bây giờ nghe chủ tịch Trương nhắc lại cũng cảm thấy tự tin hơn vài phần.
- Tốt, Thanh Vân, anh quả nhiên là người tài trong kinh tế. Nghĩ lại thì thấy tôi vẫn có chút thất trách, đáng lý ra phải sớm giao trọng trách kinh tế cho anh, anh xem... ....
Xa Vĩ chỉ vào đầu mình:
- Gần đây tóc tôi cứ rụng đi rất nhiều, nhưng bây giờ nghe được tổng thể kinh tế của anh, trong lòng tôi đã cảm thấy cực kỳ dễ dàng.
Xa Vĩ nói ra những lời vừa rồi cực kỳ chân thành, Trương Thanh Vân nở nụ cười xấu hổ và liên tục nói khách khí nhưng trong lòng cũng thầm buồn cười. Hắn nhớ đến thái độ của Xa Vĩ khi mình vừa đến Cảng Thành, khi đó đối phương là kẻ vắt chày ra nước, sao có thể cho mình nhúng chân vào khối công tác kinh tế? Ba người cười cười nói nói trong phòng làm việc, có vẻ rất thoải mái, nếu tình cảnh này đặt vào thời điểm nửa năm trước là không thể nào. Trương Thanh Vân có mười phần lý do để cho rằng cục diện trước mắt là thành quả do hắn cố gắng tạo ra, nhiều năm kinh nghiệm quan trường làm hắn sinh ra cảm giác đường xa xe nhẹ khi xử lý các sự việc phát sinh.
Nếu là trước kia thì Trương Thanh Vân khó thể làm hòa với Xa Vĩ, càng khó thể nào dưới tình huống bây giờ mà buông tha cho Hàn Khắc Cùng. Nếu không có khí độ và lòng dạ lúc này, nếu vẫn là một cán bộ tuổi trẻ như năm xưa thì Cảng Thành bây giờ đã là thế cục chết, tất nhiên cục diện như vậy và hiện tại là cách biệt một trời một vực, không thể so sánh nổi.
Có hai loại khác biệt cực đoan, chưa nói đến vinh nhục của cá nhân, chỉ cần xét đơn giản cuộc sống của nhân dân Cảng Thành. Nếu bây giờ ở dưới tình huống nghiêm trọng thì ban ngành sẽ chia rẽ, tất cả lục đục với nhau, kế hoạch phát triển Cảng Thành sao còn cơ hội? Vấn đề kinh tế ở Cảng Thành sẽ khó thể giải quyết, không tiến thì sẽ lùi, kinh tế sẽ rơi vào chuyển biến xấu.
Khi kinh tế sinh ra vấn đề thì cuộc sống của nhân dân Cảng Thành sẽ bị ảnh hưởng, hậu quả là khó thể tưởng.
Khi Trương Thanh Vân nghĩ đến những vấn đề này thì trong lòng thường kích động và tự hào vì sự lựa chọn của mình. Hoa Đông này được các thế lực coi là đầm rồng hang hổ, những cán bộ ở thủ đô mà nghe nhắc đến Hoa Đông là vẻ mặt biến đổi ngay lập tức.
Trương Thanh Vân đến Hoa Đông cũng đã trải qua một giai đoạn cực kỳ khó khăn, nhưng bây giờ hắn đã hoàn toàn dung nhập vào đây, mà chính hắn cũng đã xem mình là một thành viên của Cảng Thành, cảm tình với Cảng Thành ngày càng tăng.
Trương Thanh Vân cảm thấy mình may mắn, ngày trước Cảng Thành ở vào tình thế tốt, bây giờ hắn là một thành viên của Cảng Thành, hắn tinh mình có thể đưa thành phố vượt qua khó khăn và phát triển hơn xưa. Hắn sẽ cùng các đồng sự đưa thành phố và nhân dân ra khỏi khốn cảnh trước mắt, đi về một thời huy hoàng ở tương lai.
- Thanh Vân, hôm nay những gì cậu nói là rất tốt, tôi hoàn toàn đồng ý với những gì anh và anh Hàn bố trí.
Xa Vĩ nói, hắn nâng ly cà phê lên nhấp một ngụm, sau đó chợt khựng lại như cảm nhận hương vị, sau đó tiếp tục nói:
- Kinh tế Cảng Thành rơi vào xu thế suy tàn đang bị toàn tỉnh Hoa Đông bàn luận, bị rất nhiều địa phương coi là trò cười, mọi người vì thế mà đều gặp áp lực lớn. Hôm nay ba vị lãnh đạo chính quyền chúng ta chạm trán, tôi cho rằng hiệu quả rất rõ ràng, sau đó phải xem các đồng chí khác trong hội nghị thường ủy có đồng ý với đề nghị này hay không, nếu như đồng ý, hì... ....
Nói đến đây thì Xa Vĩ vỗ bàn nói:
- Chúng ta sẽ có tương lai, bỏ qua những lời nói bậy bạn, cuối năm chúng ta sẽ cho các đồng chí muốn hả hê kia một tình cảnh mới để nhìn. Để lúc đó bọn họ thấy được tình thế mới, để bọn họ phải đưa tổ chức đến học hỏi lấy kinh nghiệm của Cảng Thành chúng ta, ha ha... ....
Cuối cùng Xa Vĩ cười rất thoải mái, hào khí bùng ra, Trương Thanh Vân và Hàn Khắc Cùng cũng cười ha hả, trong lòng ba người đều có mười phần tin tưởng.
Hai ngày sau lập tức có hội nghị thường ủy bàn về vấn đề kinh tế, Nhuận Uyên tự mình chủ trì hội nghị. Trong hội nghị lần này ba vị chủ tịch là thường ủy tỏ ra cực kỳ đoàn kết, dù là tinh thần, diện mạo hay niềm tin cũng làm cho hai mắt của tất cả đồng chí tham dự hội nghị phải tỏa sáng.
Người làm báo cáo cho hội nghị thường ủy về quy hoạch và bố trí trong công tác kinh tế sáu tháng cuối năm vẫn là Hàn Khắc Cùng, nhưng Hàn Khắc Cùng báo cáo xong thì Trương Thanh Vân và Xa Vĩ lại tiếp tục báo cáo bổ sung cho hội nghị thường ủy. Ba người hợp lực cơ bản bày tỏ rõ ràng quan điểm phát triển kinh tế của Cảng Thành.
Tình cảnh ban ngành khối chính quyền đoàn kết một lồng lập tức lây sang tất cả mọi người, trong những hội nghị thường ủy trước kia thì mọi người đều không có đủ lòng tin với khối chính quyền, mà quan trọng nhất chính là lo lắng vấn đề đoàn kết.
Những người có chút tinh mắt thì thấy rất rõ ràng, nếu ban ngành chính quyền không đoàn kết thì ý nghĩ thay đổi tình cảnh kinh tế suy tàn là lời nói suông, vì vậy trước đó mọi người đều cho rằng hội nghị thường ủy lần này rất bi quan.
Nhưng rõ ràng hội nghị thường ủy lần này cực kỳ phấn chấn nhân tâm, các đồng chí tham gia đều bỏ phiếu thông qua quy hoạch phát triển kinh tế lần này. Trong toàn bộ quá trình có nhiều lần vang lên những tràng vỗ tay như sấm dậy, hội nghị thường ủy không được coi trọng lại trở thành đại hội tuyên thệ trước khi xuất quân của khối chính quyền.
Hội nghị rõ ràng là thành công, ai cũng có thể thấy trọng điểm chính là sự đoàn kết của ba vị đứng đầu khối chính quyền. Ba người này đồng lòng, từ đầu đến cuối đều có cảm xúc rất cao, hơn nữa những quy hoạch và bố trí nói ra lại rất tiêu chuẩn, dưới tình huống như vậy làm cho hội nghị thường ủy thành công rực rỡ.
Sau khi tan họp thì Nhuận Uyên bắt tay từng người, khi bắt tay Trương Thanh Vân thì lão híp mắt nói:
- Được rồi, đúng là có chút tài năng, cho cậu nắm một trọng trách thì lập tức có phản hồi, đúng là có kết quả ngay lập tức.
Trương Thanh Vân liên tục nói lời khách khí, khi đang định mở lời thì Nhuận Uyên đã nói:
- Nói không cũng là vô dụng, đã dùng lời lẽ hùng hồn để nói xong, nhưng tỉnh thành bên kia còn chưa biết tình huống, ngày mai anh đi với tôi sang Lăng Thủy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.