Chương 1124: Có bao nhiêu người xuống ngựa.
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
09/04/2013
Những cậu ấm ở thủ đô thực chất cũng không còn trẻ, Hà Tuấn lớn tuổi hơn Trương Thanh Vân, hắn đã hơn bốn mươi, cũng là một người đàn ông trung niên.
Liên Hồng Thao cũng gần bốn mươi, còn đám người Cung Minh thì Trương Thanh Vân không quá quen thuộc, nhưng tất cả mọi người cũng sàng sàng như nhau.
Đám người đã hơn bốn mươi tập trung xung đột ở một quán bar đáng lý ra chỉ là những tầng lớp thanh niên hai mươi, điều này làm cho Trương Thanh Vân cảm thấy đỏ mặt.
Triệu Tứ Ca thật sự đã không còn là Triệu Tứ công tử tiếng tăm lừng lẫy Giang Nam, chỉ còn lại hư danh, sự kiện lần này ở quán bar rõ ràng đã trở thành trò khôi hài.
Nhưng mọi việc đều có nhân quả, tâm tình Triệu Tứ Ca không tốt nên mới đến uống rượu, nếu không tranh chấp với Hà Tuấn thì sao sinh ra cục diện thế này? Nếu đám người Liên Hồng Thao không chen ngang chòng ghẹo, không có đám người bỏ đá xuống giếng nhìn kẻ khác hả hê, như vậy cục diện sẽ chẳng bết bát như thế này.
Một người bị người ta đùa giỡn thì rất đáng buồn, nhưng người ta xem là một con khỉ đùa giỡn mà đám người đứng xem chung quanh cũng không cảm thấy khá hơn, như vậy làm cho Trương Thanh Vân không thích cảm giác làm cậu ấm thủ đô một chút nào.
Nhưng dù không thích thì cũng phải chịu, với lòng dạ của Trương Thanh Vân thì biểu hiện vẻ mặt là không kém, sau khi đẩy Triệu Tứ Ca đi thì hắn cùng bắt tay chào hỏi với đám người Liên Hồng Thao.
Hà Tuấn đã nhiều năm không gặp Trương Thanh Vân, năm xưa khi Trương Thanh Vân còn ở Giang Nam thì Hà Tuấn là người dẫn đầu cậu ấm Giang Nam, giữa hai người có chút ân oán. Nhưng khi Trương Thanh Vân rời khỏi Giang Nam và địa vị ngày càng cao, những năm này Hà Tuấn lại không còn được như xưa, nếu so sánh thì cách nhau quá xa. Có thể nói hai người vĩnh viễn không cùng đường, vì vậy mà ân oán ngày xưa cũng xem như phai nhạt.
- Hà công tử, nhiều năm không gặp, anh có vẻ mập ra, biến đổi khá lớn, suýt nữa tôi đã không nhận ra.
Trương Thanh Vân nói, hắn vươn tay ra.
Hà Tuấn tiến lên bắt chặt tay Trương Thanh Vân, hắn nói:
- Chủ tịch Trương, chào anh, chào anh!
Hà Tuấn rất kích động, tất nhiên tâm tình cảm xúc cũng khá phức tạp. Trước đó đám người Liên Hồng Thao và Cung Minh bắt tay Trương Thanh Vân đều là tự mình chủ động.
Nếu xét từ góc độ này thì Trương Thanh Vân chào hỏi Hà Tuấn cũng đủ coi như nể mặt nhau, thực tế cũng vì nguyên nhân như vậy mà ánh mắt người chung quanh nhìn Hà Tuấn cũng có biến đổi.
Nhưng lúc này Hà Tuấn lại không có tâm tư được sủng ái mà kinh hoàng, Trương Thanh Vân lần này nắm quyền lớn và ra tay, hắn làm cho những xí nghiệp của Triệu gia ở Giang Nam gặp tổn thất nghiêm trọng, đặc biệt là tập đoàn Cầu Đường Giang Nam, cổ phiếu liên tục giảm sút, tập đoàn lâm vào nguy cơ nợ nần bốn phía, hầu như bất cứ lúc nào cũng có thể tan vỡ.
Phải biết rằng trước kia Hà Tuấn bỏ tiền mua rất nhiều cổ phần của tập đoàn Cầu Đường Giang Nam, bây giờ tai họa ập xuống đầu, không những rút lại tài sản là một vấn đề, đồng thời chưa chắc có thể thu hồi lại vốn. Dưới tình huống như vậy Hà Tuấn lại gặp mặt người khởi xướng là Trương Thanh Vân, tâm tình của hắn không phức tạp sao được?
Nếu xét kỹ càng thì Trương Thanh Vân có thể coi là khắc tinh của Hà Tuấn, năm xưa khi còn ở Giang Nam thì Hà Tuấn nhiều lần bị Trương Thanh Vân ngăn cản, sau này vì Hà Khôn là bí thư tỉnh ủy, Hà Tuấn vì tránh tình nghi nên phải ra ngoài tỉnh phát triển. Nhưng hắn ra ngoài phát triển nhiều năm nhưng không đột phá, liên tục suy sụp.
Vất vả lắm Triệu gia mới cho Hà Tuấn cơ hội ở Giang Nam, vì vậy mà hắt dồn tất cả lên tập đoàn Cầu Đường Giang Nam. Bây giờ tập đoàn gặp phải tai họa lớn, Hà Tuấn không thu về vốn gốc, thật sự khóc không ra nước mắt.
Bây giờ Hà Tuấn không thể so với năm xưa, bố thì về hưu, trước kia những quan hệ có tác dụng rất lớn bây giờ mất đi độ nhạy. Hà Tuấn phải chịu đựng những khó khăn này, hắn muốn Đông Sơn tái khởi hầu như là không có khả năng. Cậu ấm Giang Nam trước kia bây giờ hai tay đã trống trơn, điều này cũng khó trách Triệu Tứ Ca, bây giờ Triệu Tứ Ca thành trò cười thì Hà Tuấn cũng đầy bụi đất, hơn nữa còn đụng mặt Trương Thanh Vân ở đây, đúng là vấp vỏ dưa lại gặp vỏ dừa.
Nếu so sánh với một Hà Tuấn khổ sở thì Hà Tuấn có vẻ rất sảng khoái, hắn theo bên người Trương Thanh Vân, vẻ mặt lộ vẻ trung dung, có chút cẩn trọng nhưng cũng có chút khoe khoang.
Hầu Toản và Liên Hồng Thao thật sự có bất hòa, nguyên nhân là vì Liên Hồng Thao có vài hạng mục ở tây bắc, một vị phó chủ tịch một thành phố ở tây bắc về thủ đô khoác lác với Hầu Toản, người này vỗ ngực đảm bảo, nói rằng hạng mục kia không có vấn đề.
Hầu Toản nào có phải hạng người dễ dàng? Hắn vừa nghe những lời kia thì cũng không tin ngay, hắn cứng nhắc đến mức vị phó chủ tịch kia cực kỳ kinh ngạc, hạng mục cuối cùng không được thông qua. Sau này Liên Hồng Thao nghe nói đến sự việc, dù hắn trách mắng vị phó chủ tịch kia vài câu nhưng cũng coi như kết oán sông núi với Hầu Toản.
Bỏ qua một bên thân phận quan viên của Hầu Toản, thật ra hắn cũng là một cậu ấm thủ đô, nhưn địa vị cũng khó thể so sánh với Liên Hồng Thao. Người này chẳng những có bối cảnh, quan trọng là có tiền, biết cách dùng tiền, vì vậy mà phát triển như cá gặp nước ở trên thượng tầng xã hội thủ đô.
Thật ra Liên Hồng Thao cũng không làm ra bất kỳ chuyện gì chĩa vào Hầu Toản, nhưng cũng có vài người tự động đứng ra ép người. Hầu Toản thấy ánh mắt người chung quanh nhìn mình rất cổ quái, mà hắn so với Liên Hồng Thao thì vẫn kém cỏi hơn, vì vậy mà trong lòng cảm thấy không công bằng, tất nhiên sẽ dần cảm thấy không thoải mái.
Nhưng hôm nay Hầu Toản rất vui sướng, Liên Hồng Thao vừa rồi biểu hiện rất kém cỏi trước mặt Trương Thanh Vân. Khi hai người bắt tay thì có vẻ dùng sức khá mạnh, nhìn qua thì cảm thấy hai người có quan hệ không tệ, thực chất thì trong lòng Liên Hồng Thao cảm thấy rất trầm thấp.
Nếu nói một cách nghiêm khắc thì Liên Hồng Thao chẳng có quan hệ gì với Trương Thanh Vân, trước kia hai người từng gặp qua vài lần, nhưng Liên Hồng Thao khắc sâu nhận thức về Trương Thanh Vân vì có liên quan đến chị gái Liên Nhược Hàm và anh rể Cao Cát Tường.
Khi còn ở Hoa Đông thì Cao Cát Tường không còn cách nào khác phải mượn nhờ danh tiếng của Trương Thanh Vân, nhưng mỗi lần Liên Nhược Hàm nhắc đến Trương Thanh Vân cũng đều rất nghiêm túc. Hai chị em Liên Hồng Thao có quan hệ rất hòa hợp, tất nhiên hắn sẽ chịu sự ảnh hưởng của Liên Nhược Hàm, ấn tượng của Trương Thanh Vân trong lòng hắn là hai chữ "hung ác", hơn nữa lại khó thể xóa mờ.
Quán bar đáng lý ra có bầu không khí rất nhiệt liệt nhưng vì sự kiện ngoài ý muốn mà trở nên căng thẳng, Trương Thanh Vân bắt chuyện với tất cả mọi người, hắn rõ ràng cảm thấy bên ngoài vẫn còn vài người muốn động, giống như muốn đến kết bạn nhưng lạ sợ bất tiện.
Chủ tịch tỉnh là chư hầu một phương, nào ai không muốn kết thân với một người như vậy? Thực tế thì ai cũng coi trọng mặt mũi, như vậy cấp bậc con người cũng cao lên.
Đáng tiếc là Trương Thanh Vân tuyệt đối không ở lại lâu, hắn chắp tay với mọi người, sau đó dùng giọng ôn hòa nói đã có lời mời, mọi người chỉ biết nhìn hắn và Hầu Toản bỏ đi. Trước tiên Mao Khiêm thực hiện chức tránh, hắn dùng ánh mắt cảnh giác nhìn khắp chung quanh, ánh mắt hắn như điện, dù là kẻ nào đối diện cũng sinh ra cảm giác cẩn trọng. Cũng vì có sự hiện diện của hắn mà càng làm cho Trương Thanh Vân trở nên có khí thế... ....
Trương Thanh Vân thông qua Quách Tuyết Phương mà hiểu được cảnh ngộ của Triệu Tứ Ca, đồng thời cũng hiểu rõ nút thắt ân oán của Hà Tuấn và Triệu Tứ Ca, vì thế hắn chỉ biết lắc đầu cười khổ. Hắn chưa từng nghĩ sẽ chèn ép người nào nhưng sự việc diễn tiến như vậy, rõ ràng là không theo sự tưởng tượng của người khác.
Phương diện thái độ của Triệu gia, Quách Tuyết Phương không nhịn được phải chanh chua, nàng nói:
- Này, này nha, gia tộc của vợ đại nhân đúng là không giống, biết rõ tính nguyên tắc và đại cục, hoàn toàn giúp đỡ công tác cho anh. Vì vậy mà bọn họ thậm chí còn dám hi sinh hai con cháu đã từng lập nhiều công lao hiển hách, điều này làm người ta không phục không được.
- Nhà của vợ bé thì khác hẳn, cha và chú em đều không thể buông được, đám con cháu gặp phải một người như anh, có phải làm người ta căm tức không?
Trương Thanh Vân nhìn Quách Tuyết Phương, hắn nhíu mày không quan tâm đến nàng. Tất nhiên người ta đang trêu chọc mình và Quách Tuyết Phương có một đứa con trai, cha con ít có cơ hội gặp mặt, nhưng dù sao cũng là máu mủ ruột thịt, Trương Thanh Vân căn bản không cần người ta phải dạy.
Quách Tuyết Phương cảm thấy một đấm của mình rơi vào không khí, nàng lại lải nhải về cục diện Giang Nam bây giờ, tất nhiên Trương Thanh Vân sẽ nghe ngóng rất cẩn thận.
Không thể nghi ngờ Quách Tuyết Phương đang đứng ở một góc độ khác nhìn những hành động chuyên nghiệp lần này ở Giang Nam, phải biết rằng dù là bất cứ chuyện gì thì góc nhìn của chính quyền sẽ khác với nhân dân. Từ góc độ xem xét của Quách Tuyết Phương, hành động chuyên nghiệp làn này có tác đụng định vị và tổng kết cực kỳ mấu chốt.
Thực tế Trương Thanh Vân đợi ở thủ đô vài ngày qua thì tình hình hành động ở Giang Nam ngày càng nghiêm trọng. Thang Vận Quốc là người chủ trì tất cả công tác, lão thay đổi tác phong thường ngày, tỏ vẻ cực kỳ quả quyết và quyết đoán.
Nếu nói tình hình hiện tại thì hành động ở Giang Nam đã làm cho hơn hai trăm quan viên xuống ngựa, trong đó có hơn tám mươi người bị cơ quan kiểm sát truy tố trách nhiệm. Ngoài quan viên thì tổng cộng đã có hơn bảy mươi người khác, trong đó không thiếu các nhân vật quan trọng, kể cả những ông chủ xí nghiệp nổi tiếng, ủy viên hội nghị hiệp thương chính trị, đại biểu quốc hội tỉnh Giang Nam. Đồng thời còn có mười thanh niên kiệt xuất, có nhiều chiến sĩ thi đua và điển hình tiên tiến.
Những người này bị đả kích, bị lôi ra, không những chỉ ảnh hưởng đến Giang Nam, dù là cả nước cũng có ảnh hưởng sâu xa. Có thể nói là rất nhiều hãng truyền thông trong ngoài nước nói về vấn đề này.
Người ngoài đưa tin thường thoát ly khỏi sự kiện, bọn họ phân tích nhữg quyết tâm và niềm tin sau sự kiện, trong đó có rất nhiều vấn đề liên quan đến Trương Thanh Vân.
Trương Thanh Vân là một chính trị gia quật khởi và trẻ tuổi trong nước, trên người hắn có quá nhiều truyền kỳ. Khi hắn còn trẻ đã nổi tiếng về cường thế, có gan hành động, đi đường không giống người thường
Liên Hồng Thao cũng gần bốn mươi, còn đám người Cung Minh thì Trương Thanh Vân không quá quen thuộc, nhưng tất cả mọi người cũng sàng sàng như nhau.
Đám người đã hơn bốn mươi tập trung xung đột ở một quán bar đáng lý ra chỉ là những tầng lớp thanh niên hai mươi, điều này làm cho Trương Thanh Vân cảm thấy đỏ mặt.
Triệu Tứ Ca thật sự đã không còn là Triệu Tứ công tử tiếng tăm lừng lẫy Giang Nam, chỉ còn lại hư danh, sự kiện lần này ở quán bar rõ ràng đã trở thành trò khôi hài.
Nhưng mọi việc đều có nhân quả, tâm tình Triệu Tứ Ca không tốt nên mới đến uống rượu, nếu không tranh chấp với Hà Tuấn thì sao sinh ra cục diện thế này? Nếu đám người Liên Hồng Thao không chen ngang chòng ghẹo, không có đám người bỏ đá xuống giếng nhìn kẻ khác hả hê, như vậy cục diện sẽ chẳng bết bát như thế này.
Một người bị người ta đùa giỡn thì rất đáng buồn, nhưng người ta xem là một con khỉ đùa giỡn mà đám người đứng xem chung quanh cũng không cảm thấy khá hơn, như vậy làm cho Trương Thanh Vân không thích cảm giác làm cậu ấm thủ đô một chút nào.
Nhưng dù không thích thì cũng phải chịu, với lòng dạ của Trương Thanh Vân thì biểu hiện vẻ mặt là không kém, sau khi đẩy Triệu Tứ Ca đi thì hắn cùng bắt tay chào hỏi với đám người Liên Hồng Thao.
Hà Tuấn đã nhiều năm không gặp Trương Thanh Vân, năm xưa khi Trương Thanh Vân còn ở Giang Nam thì Hà Tuấn là người dẫn đầu cậu ấm Giang Nam, giữa hai người có chút ân oán. Nhưng khi Trương Thanh Vân rời khỏi Giang Nam và địa vị ngày càng cao, những năm này Hà Tuấn lại không còn được như xưa, nếu so sánh thì cách nhau quá xa. Có thể nói hai người vĩnh viễn không cùng đường, vì vậy mà ân oán ngày xưa cũng xem như phai nhạt.
- Hà công tử, nhiều năm không gặp, anh có vẻ mập ra, biến đổi khá lớn, suýt nữa tôi đã không nhận ra.
Trương Thanh Vân nói, hắn vươn tay ra.
Hà Tuấn tiến lên bắt chặt tay Trương Thanh Vân, hắn nói:
- Chủ tịch Trương, chào anh, chào anh!
Hà Tuấn rất kích động, tất nhiên tâm tình cảm xúc cũng khá phức tạp. Trước đó đám người Liên Hồng Thao và Cung Minh bắt tay Trương Thanh Vân đều là tự mình chủ động.
Nếu xét từ góc độ này thì Trương Thanh Vân chào hỏi Hà Tuấn cũng đủ coi như nể mặt nhau, thực tế cũng vì nguyên nhân như vậy mà ánh mắt người chung quanh nhìn Hà Tuấn cũng có biến đổi.
Nhưng lúc này Hà Tuấn lại không có tâm tư được sủng ái mà kinh hoàng, Trương Thanh Vân lần này nắm quyền lớn và ra tay, hắn làm cho những xí nghiệp của Triệu gia ở Giang Nam gặp tổn thất nghiêm trọng, đặc biệt là tập đoàn Cầu Đường Giang Nam, cổ phiếu liên tục giảm sút, tập đoàn lâm vào nguy cơ nợ nần bốn phía, hầu như bất cứ lúc nào cũng có thể tan vỡ.
Phải biết rằng trước kia Hà Tuấn bỏ tiền mua rất nhiều cổ phần của tập đoàn Cầu Đường Giang Nam, bây giờ tai họa ập xuống đầu, không những rút lại tài sản là một vấn đề, đồng thời chưa chắc có thể thu hồi lại vốn. Dưới tình huống như vậy Hà Tuấn lại gặp mặt người khởi xướng là Trương Thanh Vân, tâm tình của hắn không phức tạp sao được?
Nếu xét kỹ càng thì Trương Thanh Vân có thể coi là khắc tinh của Hà Tuấn, năm xưa khi còn ở Giang Nam thì Hà Tuấn nhiều lần bị Trương Thanh Vân ngăn cản, sau này vì Hà Khôn là bí thư tỉnh ủy, Hà Tuấn vì tránh tình nghi nên phải ra ngoài tỉnh phát triển. Nhưng hắn ra ngoài phát triển nhiều năm nhưng không đột phá, liên tục suy sụp.
Vất vả lắm Triệu gia mới cho Hà Tuấn cơ hội ở Giang Nam, vì vậy mà hắt dồn tất cả lên tập đoàn Cầu Đường Giang Nam. Bây giờ tập đoàn gặp phải tai họa lớn, Hà Tuấn không thu về vốn gốc, thật sự khóc không ra nước mắt.
Bây giờ Hà Tuấn không thể so với năm xưa, bố thì về hưu, trước kia những quan hệ có tác dụng rất lớn bây giờ mất đi độ nhạy. Hà Tuấn phải chịu đựng những khó khăn này, hắn muốn Đông Sơn tái khởi hầu như là không có khả năng. Cậu ấm Giang Nam trước kia bây giờ hai tay đã trống trơn, điều này cũng khó trách Triệu Tứ Ca, bây giờ Triệu Tứ Ca thành trò cười thì Hà Tuấn cũng đầy bụi đất, hơn nữa còn đụng mặt Trương Thanh Vân ở đây, đúng là vấp vỏ dưa lại gặp vỏ dừa.
Nếu so sánh với một Hà Tuấn khổ sở thì Hà Tuấn có vẻ rất sảng khoái, hắn theo bên người Trương Thanh Vân, vẻ mặt lộ vẻ trung dung, có chút cẩn trọng nhưng cũng có chút khoe khoang.
Hầu Toản và Liên Hồng Thao thật sự có bất hòa, nguyên nhân là vì Liên Hồng Thao có vài hạng mục ở tây bắc, một vị phó chủ tịch một thành phố ở tây bắc về thủ đô khoác lác với Hầu Toản, người này vỗ ngực đảm bảo, nói rằng hạng mục kia không có vấn đề.
Hầu Toản nào có phải hạng người dễ dàng? Hắn vừa nghe những lời kia thì cũng không tin ngay, hắn cứng nhắc đến mức vị phó chủ tịch kia cực kỳ kinh ngạc, hạng mục cuối cùng không được thông qua. Sau này Liên Hồng Thao nghe nói đến sự việc, dù hắn trách mắng vị phó chủ tịch kia vài câu nhưng cũng coi như kết oán sông núi với Hầu Toản.
Bỏ qua một bên thân phận quan viên của Hầu Toản, thật ra hắn cũng là một cậu ấm thủ đô, nhưn địa vị cũng khó thể so sánh với Liên Hồng Thao. Người này chẳng những có bối cảnh, quan trọng là có tiền, biết cách dùng tiền, vì vậy mà phát triển như cá gặp nước ở trên thượng tầng xã hội thủ đô.
Thật ra Liên Hồng Thao cũng không làm ra bất kỳ chuyện gì chĩa vào Hầu Toản, nhưng cũng có vài người tự động đứng ra ép người. Hầu Toản thấy ánh mắt người chung quanh nhìn mình rất cổ quái, mà hắn so với Liên Hồng Thao thì vẫn kém cỏi hơn, vì vậy mà trong lòng cảm thấy không công bằng, tất nhiên sẽ dần cảm thấy không thoải mái.
Nhưng hôm nay Hầu Toản rất vui sướng, Liên Hồng Thao vừa rồi biểu hiện rất kém cỏi trước mặt Trương Thanh Vân. Khi hai người bắt tay thì có vẻ dùng sức khá mạnh, nhìn qua thì cảm thấy hai người có quan hệ không tệ, thực chất thì trong lòng Liên Hồng Thao cảm thấy rất trầm thấp.
Nếu nói một cách nghiêm khắc thì Liên Hồng Thao chẳng có quan hệ gì với Trương Thanh Vân, trước kia hai người từng gặp qua vài lần, nhưng Liên Hồng Thao khắc sâu nhận thức về Trương Thanh Vân vì có liên quan đến chị gái Liên Nhược Hàm và anh rể Cao Cát Tường.
Khi còn ở Hoa Đông thì Cao Cát Tường không còn cách nào khác phải mượn nhờ danh tiếng của Trương Thanh Vân, nhưng mỗi lần Liên Nhược Hàm nhắc đến Trương Thanh Vân cũng đều rất nghiêm túc. Hai chị em Liên Hồng Thao có quan hệ rất hòa hợp, tất nhiên hắn sẽ chịu sự ảnh hưởng của Liên Nhược Hàm, ấn tượng của Trương Thanh Vân trong lòng hắn là hai chữ "hung ác", hơn nữa lại khó thể xóa mờ.
Quán bar đáng lý ra có bầu không khí rất nhiệt liệt nhưng vì sự kiện ngoài ý muốn mà trở nên căng thẳng, Trương Thanh Vân bắt chuyện với tất cả mọi người, hắn rõ ràng cảm thấy bên ngoài vẫn còn vài người muốn động, giống như muốn đến kết bạn nhưng lạ sợ bất tiện.
Chủ tịch tỉnh là chư hầu một phương, nào ai không muốn kết thân với một người như vậy? Thực tế thì ai cũng coi trọng mặt mũi, như vậy cấp bậc con người cũng cao lên.
Đáng tiếc là Trương Thanh Vân tuyệt đối không ở lại lâu, hắn chắp tay với mọi người, sau đó dùng giọng ôn hòa nói đã có lời mời, mọi người chỉ biết nhìn hắn và Hầu Toản bỏ đi. Trước tiên Mao Khiêm thực hiện chức tránh, hắn dùng ánh mắt cảnh giác nhìn khắp chung quanh, ánh mắt hắn như điện, dù là kẻ nào đối diện cũng sinh ra cảm giác cẩn trọng. Cũng vì có sự hiện diện của hắn mà càng làm cho Trương Thanh Vân trở nên có khí thế... ....
Trương Thanh Vân thông qua Quách Tuyết Phương mà hiểu được cảnh ngộ của Triệu Tứ Ca, đồng thời cũng hiểu rõ nút thắt ân oán của Hà Tuấn và Triệu Tứ Ca, vì thế hắn chỉ biết lắc đầu cười khổ. Hắn chưa từng nghĩ sẽ chèn ép người nào nhưng sự việc diễn tiến như vậy, rõ ràng là không theo sự tưởng tượng của người khác.
Phương diện thái độ của Triệu gia, Quách Tuyết Phương không nhịn được phải chanh chua, nàng nói:
- Này, này nha, gia tộc của vợ đại nhân đúng là không giống, biết rõ tính nguyên tắc và đại cục, hoàn toàn giúp đỡ công tác cho anh. Vì vậy mà bọn họ thậm chí còn dám hi sinh hai con cháu đã từng lập nhiều công lao hiển hách, điều này làm người ta không phục không được.
- Nhà của vợ bé thì khác hẳn, cha và chú em đều không thể buông được, đám con cháu gặp phải một người như anh, có phải làm người ta căm tức không?
Trương Thanh Vân nhìn Quách Tuyết Phương, hắn nhíu mày không quan tâm đến nàng. Tất nhiên người ta đang trêu chọc mình và Quách Tuyết Phương có một đứa con trai, cha con ít có cơ hội gặp mặt, nhưng dù sao cũng là máu mủ ruột thịt, Trương Thanh Vân căn bản không cần người ta phải dạy.
Quách Tuyết Phương cảm thấy một đấm của mình rơi vào không khí, nàng lại lải nhải về cục diện Giang Nam bây giờ, tất nhiên Trương Thanh Vân sẽ nghe ngóng rất cẩn thận.
Không thể nghi ngờ Quách Tuyết Phương đang đứng ở một góc độ khác nhìn những hành động chuyên nghiệp lần này ở Giang Nam, phải biết rằng dù là bất cứ chuyện gì thì góc nhìn của chính quyền sẽ khác với nhân dân. Từ góc độ xem xét của Quách Tuyết Phương, hành động chuyên nghiệp làn này có tác đụng định vị và tổng kết cực kỳ mấu chốt.
Thực tế Trương Thanh Vân đợi ở thủ đô vài ngày qua thì tình hình hành động ở Giang Nam ngày càng nghiêm trọng. Thang Vận Quốc là người chủ trì tất cả công tác, lão thay đổi tác phong thường ngày, tỏ vẻ cực kỳ quả quyết và quyết đoán.
Nếu nói tình hình hiện tại thì hành động ở Giang Nam đã làm cho hơn hai trăm quan viên xuống ngựa, trong đó có hơn tám mươi người bị cơ quan kiểm sát truy tố trách nhiệm. Ngoài quan viên thì tổng cộng đã có hơn bảy mươi người khác, trong đó không thiếu các nhân vật quan trọng, kể cả những ông chủ xí nghiệp nổi tiếng, ủy viên hội nghị hiệp thương chính trị, đại biểu quốc hội tỉnh Giang Nam. Đồng thời còn có mười thanh niên kiệt xuất, có nhiều chiến sĩ thi đua và điển hình tiên tiến.
Những người này bị đả kích, bị lôi ra, không những chỉ ảnh hưởng đến Giang Nam, dù là cả nước cũng có ảnh hưởng sâu xa. Có thể nói là rất nhiều hãng truyền thông trong ngoài nước nói về vấn đề này.
Người ngoài đưa tin thường thoát ly khỏi sự kiện, bọn họ phân tích nhữg quyết tâm và niềm tin sau sự kiện, trong đó có rất nhiều vấn đề liên quan đến Trương Thanh Vân.
Trương Thanh Vân là một chính trị gia quật khởi và trẻ tuổi trong nước, trên người hắn có quá nhiều truyền kỳ. Khi hắn còn trẻ đã nổi tiếng về cường thế, có gan hành động, đi đường không giống người thường
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.