Chương 659: Khó được ăn ý.
Tịch Mịch Độc Nam Hoa
09/04/2013
Người con gái thứ nhất của Trương Thanh Vân là Mạn Mạn, thứ hai đương nhiên là cậu con trai bên phía Nghê Thu Nguyệt. Giang Nam và Hoa Đông cách nhau quá xa, hầu như Nghê Thu Nguyệt chưa từng có cơ hội đến Hoa Đông.
Tới tận bây giờ Trương Thanh Vân vẫn chưa được nhìn thấy đứa con thứ hai của mình, đôi khi nghĩ lại mà trong lòng rất chua xót, nhưng dưới tình huống bây giờ hắn lại không có sức lực để giải quyết thực tế này.
Gần đây Nghê Thu Nguyệt cũng rất bận rộn, hơn nữa cũng cố gắng tranh quyền đoạt lợi. Tâm tính của nàng đã hoàn toàn biến đổi, lúc nào cũng nhắc đến con. Dựa theo lời nói của nàng thì cha của đứa bé không đáng tin cậy, đúng là phải dựa hoàn toàn vào mẹ, nói như vậy làm Trương Thanh Vân không thể phản bác được.
Nhưng Cảnh Sương thì không giống như Nghê Thu Nguyệt, trước nay Cảnh Sương luôn là người phụ nữ của Trương Thanh Vân, Cảnh Sương sinh con cho Trương Thanh Vân cũng sẽ không xuất hiện cảnh tượng cha con khó gặp mặt nhau như Nghê Thu Nguyệt, nhưng... ....
Trương Thanh Vân không tiếp tục nghĩ thêm, hắn dùng hai tay ôm Cảnh Sương vào trong lòng, hắn khẽ hôn lên vành tai đẹp dẽ của nàng rồi nói:
- Sinh một đứa con trai, được không?
Cảnh Sương ư lên một tiếng, hai gò má ửng hồng, sau đó lại quay đầu trừng mắt nói:
- Nhìn anh thì vui sướng rồi, sinh nam hay nữ em có thể quyết định được sao? Anh đúng là... ....
Tuy vẻ mặt Cảnh Sương giận dữ nhưng khóe mắt lại nhộn nhạo niềm vui.
Thật ra Cảnh Sương đều luôn mơ tưởng đến một đứa bé, mà mãi đến lúc này giấc mộng mới thành. Trước đó nàng đến Cảng Thành mà đầy lo lắng, nàng sợ Trương Thanh Vân không chịu. Dù sao địa vị của Trương Thanh Vân bây giờ cũng là không tầm thường, xưa nay cán bộ gặp phải chuyện không may vì quan hệ nam nữ là rất nhiều. Nếu hai người có con, sau này lại có tin đồn, như vậy sẽ cực kỳ bất lợi cho Trương Thanh Vân.
Bây giờ Cảnh Sương thấy thái độ của Trương Thanh Vân như vậy thì trong lòng sao có thể mất hứng? Nhưng phụ nữ dù sao cũng là phụ nữ, dù vui sướng cũng ép xuống tận đáy lòng, vẻ mặt lại biểu hiện sự giận dữ.
Trương Thanh Vân và Cảnh Sương quen biết nhau nhiều năm, người phụ nữ của hắn có tâm tình gì thì cực kỳ rõ ràng. Hắn có thể cảm nhận được sự vui sướng từ tận đáy lòng của Cảnh Sương, có cảm giác này làm hắn dần buông lỏng. Cảnh Sương là người phụ nữ của mình, đây là sự thật, mình coi như cho nàng một điểm hạnh phúc.
Trước quý hai thì kinh tế Cảng Thành bộc lộ ra nhiều vấn đề, nếu xem từ số liệu thống kê thì tốc độ phát triển kinh tế không đạt tiêu chuẩn, mà phương diện điều chỉnh kết cấu kinh tế cũng đi vào giai đoạn chậm rãi, kinh tế Cảng Thành gặp phải khảo nghiệm nghiêm trọng.
Trong phòng làm việc Xa Vĩ, Ấn Ngũ Quốc bưng hai ly cà phê vào cửa như bình thường, nhưng khi thấy Trương Thanh Vân thì hắn có chút sững sốt. Xa Vĩ nhíu mày nói:
- Với trí nhớ như vậy mà cậu muốn làm thư ký nhân tài là không được, có phải lại pha cà phê nữa không?
Ấn Ngũ Quốc đỏ mặt, Trương Thanh Vân khoát tay nói:
- Thư ký Ấn, cà phê tôi cũng uống được, nhiều quy củ quá cũng không tốt. Bây giờ tôi đến báo cáo công tác cho chủ tịch, cũng không cần thưởng thức trà, cà phê cũng tốt.
Xa Vĩ liếc mắt nhìn Trương Thanh Vân, hắn nói:
- Thanh Vân, anh cũng đừng nói dùm cho tiểu tử này, gần đây thái độ công tác của cậu ta có vấn đề, bệnh sơ ý nhiều năm chưa thay đổi. Hai ngày trước tôi đưa cho cậu ta một tài liệu về nhân sự khối chính quyền để xin ý kiến phòng tổ chức, nhưng cậu ta lại đưa đến cho văn phòng khối đảng ủy một phần, như vậy không phải đầu quân cho thị ủy sao?
Trương Thanh Vân cười cười, hắn không lên tiếng. Gần đây Xa Vĩ và Nhuận Uyên bắt đầu gay gắt với nhau, mà quan trọng nhất chính là vấn đề nhân sự, khi có khoảng trống nhân sự bên phía chính quyền thì Xa Vĩ quyết liệt không nhường, Trương Thanh Vân bị kẹp vào giữa, có nhiều khi cũng khó xử lý cho tốt. Vì vậy hắn thường xuyên để trưởng phòng tổ chức Trần Thành quyết định trước, tôn trọng ý kiến của phòng tổ chức.
Lực ảnh hưởng của Trần Thành ở Cảng Thành là rất mạnh, đặc biệt là có uy tín trên phương diện nhân sự, quan trọng là Trần Thành, Xa Vĩ và Nhuận Uyên lại nằm trên một trục quan hệ tam giác, bây giờ vẫn chưa rõ khuynh hướng của người này. Trên đầu Trương Thanh Vân có rất nhiều chuyện, hắn cũng không muốn đến phân tranh cao thấp với Trần Thành, vì vậy trên phương diện công tác đoàn thể thì Trương Thanh Vân cũng không năng động cho lắm.
Bây giờ Xa Vĩ bắt Ấn Ngũ Quốc đưa hai phần ý kiến bỏ sang hai bên, dưa cho thị ủy xem xét cái nhìn của khối chính quyền, tất nhiên muốn đưa lên bàn công tác của bí thư phụ trách công tác đoàn thể Trương Thanh Vân. Ý nghĩa không nói cũng hiểu, đó là hy vọng Trương Thanh Vân có thể hơi hướng về phía Xa Vĩ trong vấn đề nhân sự khối chính quyền lần này, không cần phải dựa hết vào phòng tổ chức.
- Chủ tịch Xa, tôi đã xem qua ý kiến này, nhưng bây giờ công tác quan trọng của chúng ta chính là làm cho kinh tế quý hai không được suy tàn, vì vậy tôi cơ bản đã đồng ý và báo cáo cho bí Thư Nhuận. Nếu không có vấn đề gì thì sẽ tùy ý đưa xuống cho phòng tổ chức công bố.
Trương Thanh Vân thản nhiên nói.
Xa Vĩ chợt sững sờ, trong lòng thầm khiếp sợ. Lần này hắn đề cử vài tên cán bộ đều là vị trí quan trọng, hắn phán đoán chắc chắn sẽ khó giải quyết, không ngờ sự việc đến tay Trương Thanh Vân thì tùy ý thông qua như vậy.
Xa Vĩ nghĩ đến đây thì trong lòng có đủ mọi mùi vị. Trương Thanh Vân là cấp phó của hắn, hắn là vị trí chính bên khối chính quyền, nhưng nếu xét trên phương diện nhân sự thì hắn không thể không dựa vào Trương Thanh Vân. Mà Xa Vĩ vốn cũng kiêm nhiệm phó bí thư, nhưng nếu so sánh vị trí của hắn bên đảng ủy với Trương Thanh Vân thì căn bản không có thực quyền, trạng thái này làm người ta cảm thấy xấu hổ.
Hơn nữa bây giờ kinh tế lại không phát triển mạnh, Xa Vĩ là người chịu áp lực rất lớn. Trước đó Nhuận Uyên đã liên tiếp phê bình khối chính quyền, dưới tình huống đó Xa Vĩ phát hiện ra mình khó thể rời khỏi Trương Thanh Vân. Nếu công tác bên khối chính quyền mà thiếu Trương Thanh Vân thì sợ rằng sẽ chuyển biến cực kỳ xấu.
Sau khi hạng mục xây dựng quận Hoàng Lăng được áp dụng thì Xa Vĩ đã sớm ý thức được kinh tế sẽ gặp phải cục diện khó khăn, nhưng hắn không ngờ khó khăn lại đến nhanh như vậy. Hơn nữa kinh tế gặp vấn đề không phải là những lợi ích nhỏ bị hy sinh khi xây dựng, quan trọng là bị ảnh hưởng bởi những hệ quả của quá trình phát triển mạnh nhiều năm qua.
Vừa bắt đầu một năm mới thì kinh tế toàn cầu đã sụt giảm, mà những năm gần đây kinh tế Cảng Thành luôn hướng về phía đầu tư nước ngoài, vì vậy nếu xét từ phương diện kết cấu thì kinh tế Cảng Thành khá yếu. Mức độ yếu này chưa được thể hiện rõ ràng khi kinh tế toàn cầu liên tục tiến triển, nhưng năm nay kinh tế toàn cầu chững lại, Cảng Thành nhận lấy hệ lụy, cuối cùng tiến vào cục diện khó khăn.
- Cốc, cốc!
Có người gõ cửa, Trương Thanh Vân cười cười nói:
- Nhất định là anh Hàn đến, vấn đề kinh tế vừa được đưa ra ánh sáng, sáu tháng cuối năm thì ai ai cũng phải gánh chịu áp lực lớn.
- Vào đi!
Xa Vĩ nói, cửa bị đẩy ra, Ấn Ngũ Quốc tiến vào, người đi phía sau là quả nhiên là Hàn Khắc Cùng. Khi Hàn Khắc Cùng tiến vào trong thì nói:
- Chào chủ tịch!
Hàn Khắc Cùng lại nhìn về phía Trương Thanh Vân, hắn mỉm cười nói:
- Chào chủ tịch Trương, vừa rồi tôi đã đi qua phòng làm việc định gọi anh cùng đi, Tiểu Chu nói rằng anh đã sang trước rồi.
Trương Thanh Vân cười ha hả, hắn chỉ vào chiếc ghế sa lông đối diện nói:
- Ngồi, ngồi đi, cuối cùng cũng phải chờ anh đến. Anh là phó chủ tịch được phân công quản lý công nghiệp, chúng tôi không có mặt anh thì sao bắt tay vào nghiên cứu vấn đề kinh tế cho được?
- Khách khí, khách khí!
Hàn Khắc Cùng chắp tay nói, nụ cười trên mặt rất chân thành, hắn ngồi xuống đối diện Trương Thanh Vân rất tự nhiên.
Từ khi Hàn Khắc Cùng vào cửa thì Xa Vĩ đã không nói gì, nhưng Trương Thanh Vân và Hàn Khắc Cùng trao đổi, hắn nghe vài câu lơ đãng, nghe vào trong lòng lại phải nhìn qua Trương Thanh Vân.
Sau khi khối chính quyền phân công phó chủ tịch thì trong chính đàn Cảng Thành đều cho rằng Trương Thanh Vân và Hàn Khắc Cùng được phân công trùng điệp, dưới tình cảnh này thì quan hệ hai bên chắc chắn sẽ có vấn đề.
Một khi có vấn đề thì mọi người đều phổ biến xem trọng Trương Thanh Vân, Hàn Khắc Cùng dù là năng lực hay lực ảnh hưởng cũng khó thể cùng cấp với Trương Thanh Vân. Nếu hai người bất hòa thì khả năng Hàn Khắc Cùng bị mất quyền lực là rất lớn.
Nhưng chỉ cần xem tình cảnh hiện tại thì phán đoán trên rõ ràng là xem thường sự cao tay của Trương Thanh Vân, vừa rồi tuy Trương Thanh Vân và Hàn Khắc Cùng chỉ trao đổi vài câu ngắn ngủi nhưng Xa Vĩ cảm thấy rất xuôi tai, chắc chắn hai bên đã liên hệ rất tốt.
Trương Thanh Vân và Hàn Khắc Cùng có liên hệ, hơn nữa quan hệ có vẻ không tệ, điều này chỉ có một lời giải thích, đó chính là Trương Thanh Vân không bắt quyền như trong tưởng tượng của người khác, hắn chắc chắn đã cho Hàn Khắc Cùng không gian rộng lớn để vùng vẫy
Tới tận bây giờ Trương Thanh Vân vẫn chưa được nhìn thấy đứa con thứ hai của mình, đôi khi nghĩ lại mà trong lòng rất chua xót, nhưng dưới tình huống bây giờ hắn lại không có sức lực để giải quyết thực tế này.
Gần đây Nghê Thu Nguyệt cũng rất bận rộn, hơn nữa cũng cố gắng tranh quyền đoạt lợi. Tâm tính của nàng đã hoàn toàn biến đổi, lúc nào cũng nhắc đến con. Dựa theo lời nói của nàng thì cha của đứa bé không đáng tin cậy, đúng là phải dựa hoàn toàn vào mẹ, nói như vậy làm Trương Thanh Vân không thể phản bác được.
Nhưng Cảnh Sương thì không giống như Nghê Thu Nguyệt, trước nay Cảnh Sương luôn là người phụ nữ của Trương Thanh Vân, Cảnh Sương sinh con cho Trương Thanh Vân cũng sẽ không xuất hiện cảnh tượng cha con khó gặp mặt nhau như Nghê Thu Nguyệt, nhưng... ....
Trương Thanh Vân không tiếp tục nghĩ thêm, hắn dùng hai tay ôm Cảnh Sương vào trong lòng, hắn khẽ hôn lên vành tai đẹp dẽ của nàng rồi nói:
- Sinh một đứa con trai, được không?
Cảnh Sương ư lên một tiếng, hai gò má ửng hồng, sau đó lại quay đầu trừng mắt nói:
- Nhìn anh thì vui sướng rồi, sinh nam hay nữ em có thể quyết định được sao? Anh đúng là... ....
Tuy vẻ mặt Cảnh Sương giận dữ nhưng khóe mắt lại nhộn nhạo niềm vui.
Thật ra Cảnh Sương đều luôn mơ tưởng đến một đứa bé, mà mãi đến lúc này giấc mộng mới thành. Trước đó nàng đến Cảng Thành mà đầy lo lắng, nàng sợ Trương Thanh Vân không chịu. Dù sao địa vị của Trương Thanh Vân bây giờ cũng là không tầm thường, xưa nay cán bộ gặp phải chuyện không may vì quan hệ nam nữ là rất nhiều. Nếu hai người có con, sau này lại có tin đồn, như vậy sẽ cực kỳ bất lợi cho Trương Thanh Vân.
Bây giờ Cảnh Sương thấy thái độ của Trương Thanh Vân như vậy thì trong lòng sao có thể mất hứng? Nhưng phụ nữ dù sao cũng là phụ nữ, dù vui sướng cũng ép xuống tận đáy lòng, vẻ mặt lại biểu hiện sự giận dữ.
Trương Thanh Vân và Cảnh Sương quen biết nhau nhiều năm, người phụ nữ của hắn có tâm tình gì thì cực kỳ rõ ràng. Hắn có thể cảm nhận được sự vui sướng từ tận đáy lòng của Cảnh Sương, có cảm giác này làm hắn dần buông lỏng. Cảnh Sương là người phụ nữ của mình, đây là sự thật, mình coi như cho nàng một điểm hạnh phúc.
Trước quý hai thì kinh tế Cảng Thành bộc lộ ra nhiều vấn đề, nếu xem từ số liệu thống kê thì tốc độ phát triển kinh tế không đạt tiêu chuẩn, mà phương diện điều chỉnh kết cấu kinh tế cũng đi vào giai đoạn chậm rãi, kinh tế Cảng Thành gặp phải khảo nghiệm nghiêm trọng.
Trong phòng làm việc Xa Vĩ, Ấn Ngũ Quốc bưng hai ly cà phê vào cửa như bình thường, nhưng khi thấy Trương Thanh Vân thì hắn có chút sững sốt. Xa Vĩ nhíu mày nói:
- Với trí nhớ như vậy mà cậu muốn làm thư ký nhân tài là không được, có phải lại pha cà phê nữa không?
Ấn Ngũ Quốc đỏ mặt, Trương Thanh Vân khoát tay nói:
- Thư ký Ấn, cà phê tôi cũng uống được, nhiều quy củ quá cũng không tốt. Bây giờ tôi đến báo cáo công tác cho chủ tịch, cũng không cần thưởng thức trà, cà phê cũng tốt.
Xa Vĩ liếc mắt nhìn Trương Thanh Vân, hắn nói:
- Thanh Vân, anh cũng đừng nói dùm cho tiểu tử này, gần đây thái độ công tác của cậu ta có vấn đề, bệnh sơ ý nhiều năm chưa thay đổi. Hai ngày trước tôi đưa cho cậu ta một tài liệu về nhân sự khối chính quyền để xin ý kiến phòng tổ chức, nhưng cậu ta lại đưa đến cho văn phòng khối đảng ủy một phần, như vậy không phải đầu quân cho thị ủy sao?
Trương Thanh Vân cười cười, hắn không lên tiếng. Gần đây Xa Vĩ và Nhuận Uyên bắt đầu gay gắt với nhau, mà quan trọng nhất chính là vấn đề nhân sự, khi có khoảng trống nhân sự bên phía chính quyền thì Xa Vĩ quyết liệt không nhường, Trương Thanh Vân bị kẹp vào giữa, có nhiều khi cũng khó xử lý cho tốt. Vì vậy hắn thường xuyên để trưởng phòng tổ chức Trần Thành quyết định trước, tôn trọng ý kiến của phòng tổ chức.
Lực ảnh hưởng của Trần Thành ở Cảng Thành là rất mạnh, đặc biệt là có uy tín trên phương diện nhân sự, quan trọng là Trần Thành, Xa Vĩ và Nhuận Uyên lại nằm trên một trục quan hệ tam giác, bây giờ vẫn chưa rõ khuynh hướng của người này. Trên đầu Trương Thanh Vân có rất nhiều chuyện, hắn cũng không muốn đến phân tranh cao thấp với Trần Thành, vì vậy trên phương diện công tác đoàn thể thì Trương Thanh Vân cũng không năng động cho lắm.
Bây giờ Xa Vĩ bắt Ấn Ngũ Quốc đưa hai phần ý kiến bỏ sang hai bên, dưa cho thị ủy xem xét cái nhìn của khối chính quyền, tất nhiên muốn đưa lên bàn công tác của bí thư phụ trách công tác đoàn thể Trương Thanh Vân. Ý nghĩa không nói cũng hiểu, đó là hy vọng Trương Thanh Vân có thể hơi hướng về phía Xa Vĩ trong vấn đề nhân sự khối chính quyền lần này, không cần phải dựa hết vào phòng tổ chức.
- Chủ tịch Xa, tôi đã xem qua ý kiến này, nhưng bây giờ công tác quan trọng của chúng ta chính là làm cho kinh tế quý hai không được suy tàn, vì vậy tôi cơ bản đã đồng ý và báo cáo cho bí Thư Nhuận. Nếu không có vấn đề gì thì sẽ tùy ý đưa xuống cho phòng tổ chức công bố.
Trương Thanh Vân thản nhiên nói.
Xa Vĩ chợt sững sờ, trong lòng thầm khiếp sợ. Lần này hắn đề cử vài tên cán bộ đều là vị trí quan trọng, hắn phán đoán chắc chắn sẽ khó giải quyết, không ngờ sự việc đến tay Trương Thanh Vân thì tùy ý thông qua như vậy.
Xa Vĩ nghĩ đến đây thì trong lòng có đủ mọi mùi vị. Trương Thanh Vân là cấp phó của hắn, hắn là vị trí chính bên khối chính quyền, nhưng nếu xét trên phương diện nhân sự thì hắn không thể không dựa vào Trương Thanh Vân. Mà Xa Vĩ vốn cũng kiêm nhiệm phó bí thư, nhưng nếu so sánh vị trí của hắn bên đảng ủy với Trương Thanh Vân thì căn bản không có thực quyền, trạng thái này làm người ta cảm thấy xấu hổ.
Hơn nữa bây giờ kinh tế lại không phát triển mạnh, Xa Vĩ là người chịu áp lực rất lớn. Trước đó Nhuận Uyên đã liên tiếp phê bình khối chính quyền, dưới tình huống đó Xa Vĩ phát hiện ra mình khó thể rời khỏi Trương Thanh Vân. Nếu công tác bên khối chính quyền mà thiếu Trương Thanh Vân thì sợ rằng sẽ chuyển biến cực kỳ xấu.
Sau khi hạng mục xây dựng quận Hoàng Lăng được áp dụng thì Xa Vĩ đã sớm ý thức được kinh tế sẽ gặp phải cục diện khó khăn, nhưng hắn không ngờ khó khăn lại đến nhanh như vậy. Hơn nữa kinh tế gặp vấn đề không phải là những lợi ích nhỏ bị hy sinh khi xây dựng, quan trọng là bị ảnh hưởng bởi những hệ quả của quá trình phát triển mạnh nhiều năm qua.
Vừa bắt đầu một năm mới thì kinh tế toàn cầu đã sụt giảm, mà những năm gần đây kinh tế Cảng Thành luôn hướng về phía đầu tư nước ngoài, vì vậy nếu xét từ phương diện kết cấu thì kinh tế Cảng Thành khá yếu. Mức độ yếu này chưa được thể hiện rõ ràng khi kinh tế toàn cầu liên tục tiến triển, nhưng năm nay kinh tế toàn cầu chững lại, Cảng Thành nhận lấy hệ lụy, cuối cùng tiến vào cục diện khó khăn.
- Cốc, cốc!
Có người gõ cửa, Trương Thanh Vân cười cười nói:
- Nhất định là anh Hàn đến, vấn đề kinh tế vừa được đưa ra ánh sáng, sáu tháng cuối năm thì ai ai cũng phải gánh chịu áp lực lớn.
- Vào đi!
Xa Vĩ nói, cửa bị đẩy ra, Ấn Ngũ Quốc tiến vào, người đi phía sau là quả nhiên là Hàn Khắc Cùng. Khi Hàn Khắc Cùng tiến vào trong thì nói:
- Chào chủ tịch!
Hàn Khắc Cùng lại nhìn về phía Trương Thanh Vân, hắn mỉm cười nói:
- Chào chủ tịch Trương, vừa rồi tôi đã đi qua phòng làm việc định gọi anh cùng đi, Tiểu Chu nói rằng anh đã sang trước rồi.
Trương Thanh Vân cười ha hả, hắn chỉ vào chiếc ghế sa lông đối diện nói:
- Ngồi, ngồi đi, cuối cùng cũng phải chờ anh đến. Anh là phó chủ tịch được phân công quản lý công nghiệp, chúng tôi không có mặt anh thì sao bắt tay vào nghiên cứu vấn đề kinh tế cho được?
- Khách khí, khách khí!
Hàn Khắc Cùng chắp tay nói, nụ cười trên mặt rất chân thành, hắn ngồi xuống đối diện Trương Thanh Vân rất tự nhiên.
Từ khi Hàn Khắc Cùng vào cửa thì Xa Vĩ đã không nói gì, nhưng Trương Thanh Vân và Hàn Khắc Cùng trao đổi, hắn nghe vài câu lơ đãng, nghe vào trong lòng lại phải nhìn qua Trương Thanh Vân.
Sau khi khối chính quyền phân công phó chủ tịch thì trong chính đàn Cảng Thành đều cho rằng Trương Thanh Vân và Hàn Khắc Cùng được phân công trùng điệp, dưới tình cảnh này thì quan hệ hai bên chắc chắn sẽ có vấn đề.
Một khi có vấn đề thì mọi người đều phổ biến xem trọng Trương Thanh Vân, Hàn Khắc Cùng dù là năng lực hay lực ảnh hưởng cũng khó thể cùng cấp với Trương Thanh Vân. Nếu hai người bất hòa thì khả năng Hàn Khắc Cùng bị mất quyền lực là rất lớn.
Nhưng chỉ cần xem tình cảnh hiện tại thì phán đoán trên rõ ràng là xem thường sự cao tay của Trương Thanh Vân, vừa rồi tuy Trương Thanh Vân và Hàn Khắc Cùng chỉ trao đổi vài câu ngắn ngủi nhưng Xa Vĩ cảm thấy rất xuôi tai, chắc chắn hai bên đã liên hệ rất tốt.
Trương Thanh Vân và Hàn Khắc Cùng có liên hệ, hơn nữa quan hệ có vẻ không tệ, điều này chỉ có một lời giải thích, đó chính là Trương Thanh Vân không bắt quyền như trong tưởng tượng của người khác, hắn chắc chắn đã cho Hàn Khắc Cùng không gian rộng lớn để vùng vẫy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.