Bọn Chuột Nhắt, Dám Ám Hại Ta!

Chương 38: Đại Yêu Nuốt Long Khí

Nam Qua Tiểu Mễ Chúc

13/11/2024

Kỷ Hỏa vừa bước chân ra khỏi cửa thì đã thấy Văn tiên sinh đang lảng vảng bên đường, liên tục ngửi ngửi. Thỉnh thoảng, hắn lại cố tình đụng vào các nữ hài để dùng mũi đánh hơi, khiến cho các nàng vô cùng khó chịu.

Thấy cảnh tượng ấy, Kỷ Hỏa vốn định chào hỏi nhưng lại vội vàng che mặt bằng tay áo, định bụng sẽ lặng lẽ đi qua.

- Nhị công tử!

Không ngờ Văn tiên sinh lại tinh mắt như vậy, Kỷ Hỏa đành buông tay áo xuống, cười gượng nói:

- Văn tiên sinh thật khéo a!.

Câu nói này vừa dứt, Kỷ Hỏa đã nhận được không ít ánh mắt khinh bỉ. Rõ ràng, các nàng đã xem hắn và Văn tiên sinh là một loại người.

Thôi được rồi, danh tiếng của ta đã sớm tan tành... Kỷ Hỏa thầm than trong lòng.

- Nhị công tử định ra ngoài à?

Văn tiên sinh hỏi.

Kỷ Hỏa gật đầu, thấy Văn tiên sinh vẫn không ngừng co rút mũi, không nhịn được nói:

- Văn tiên sinh quả thật rất... khác người.

- Nhị công tử nói đùa rồi, Văn mỗ chỉ cảm thấy trong không khí có một mùi hương rất đặc thù.

Văn tiên sinh trả lời một cách mơ hồ.

Kỷ Hỏa gật đầu, hai người chào hỏi rồi tách ra.

Khi sắp đi, Kỷ Hỏa quay đầu lại nhìn thì thấy Văn tiên sinh vẫn đang đứng đó ngửi ngửi, giống như một con chó săn vậy.

Không ngờ Văn tiên sinh trông có vẻ nho nhã lại có sở thích kỳ quái như vậy... Kỷ Hỏa lắc đầu.

Đi thêm một lúc, Kỷ Hỏa đến một tòa đại viện, nói với người hầu:

- Ta là Kỷ Hỏa, đến để gặp quốc sư. Xin phiền thông báo một tiếng.

Hai người hầu liếc nhau, cung kính nói:

- Hóa ra là Kỷ công tử đánh bại Lương quốc sứ thần, chúng ta đã nghe danh tiếng của ngài từ lâu!

Người hầu tiếp tục nói:

- Kỷ công tử, đại nhân nhà chúng ta hiện không ở phủ.

Kỷ Hỏa nhíu mày:

- Vậy quốc sư hiện đang ở đâu?

Người hầu chỉ về một con phố khác, vẻ mặt kỳ lạ nói:

- Ở đó.

Kỷ Hỏa quay đầu nhìn lại thì thấy Lý Hưu đang lảng vảng trên phố, cũng đang ngửi ngửi như Văn tiên sinh. Mỗi khi đi ngang qua một nữ tử, hắn lại cong người lại để ngửi thật kỹ.

- Phi! Đồ lưu manh!

Các nữ tử đều tỏ vẻ ghét bỏ, nhưng vì có người hầu canh giữ nên không dám làm gì.

Thiếu niên lúc trước ngồi cạnh Lý Hưu tại yến tiệc lúc này đang đứng đó, vừa xấu hổ vừa bực mình, muốn đi cũng không được, ở lại cũng không xong. Hắn chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống.

Kỷ Hỏa:



- ...

- Đứng lại, ngươi cũng nghe cho kỹ! Vi phụ đã tìm ra mùi đó rồi!

Lý Hưu vẫn đang say mê đánh hơi, còn không quên dạy dỗ nhi tử mình:

- Đúng là mùi hương này, ngươi phải nhớ kỹ! Không thể nhầm lẫn được đâu!

Lý Chỉ vội che mặt, gương mặt trắng nõn ửng hồng vì xấu hổ. Hai ngày nay, không biết phụ thân mình làm sao mà cứ khăng khăng nói ngửi thấy một mùi hương lạ, nhưng Lý Chỉ thì chẳng hề ngửi thấy gì cả.

Thế nhưng, phụ thân hắn lại hành động kỳ quái, cứ đi tới đi lui ngửi ngửi, như thể nhất định phải tìm ra nguồn gốc của mùi hương đó mới thôi.

- Quốc sư ham mê... cũng rất lạ a.

Đúng lúc đó, giọng nói trong trẻo của một thiếu niên vang lên.

Lý Hưu vô thức quay đầu lại, chỉ thấy một thiếu niên mặc y phục gấm, dáng vẻ thư sinh đang ung dung quạt phe phẩy.

- Nguyên lai là Kỷ công tử.

Lý Hưu ho khan một tiếng, đứng thẳng người, chắp tay đáp lễ, rồi hỏi:

- Kỷ công tử vừa nói 'Cũng' là sao?

- À, ta vừa thấy Văn tiên sinh cũng giống quốc sư... Ừm, không bình thường.

Kỷ Hỏa tìm từ ngữ cẩn trọng, không dám thẳng thừng gọi lão già kia là kẻ biến thái.

- Hắn cũng phát hiện ra à.

Lý Hưu lẩm bẩm.

- Quốc sư, các người đang ngửi cái gì vậy?

Kỷ Hỏa tò mò hỏi.

Lý Hưu nhìn xung quanh, kéo Kỷ Hỏa lại gần, nhỏ giọng nói:

- Trong kinh thành có yêu khí.

- Cái gì?!

Kỷ Hỏa trợn tròn mắt, suýt chút nữa thốt lên câu "Đại Chu sắp diệt vong rồi".

Chuyện này lớn quá! Không trách bọn hắn đều giấu giếm.

Phải biết kinh thành là nơi trọng yếu, có quốc vận che chở, lại có hoàng đế ngự trị, long khí trấn áp tứ phương, trừ khử mọi tà ma ngoại đạo.

Kinh thành không phải nơi yêu quái nào cũng dám vào, nhưng những yêu quái dám vào thường là đại yêu, sau khi vào lại cố gắng ẩn mình làm người tốt.

Nhưng mà giống như quốc sư cùng Văn tiên sinh, đi vài con phố là ngửi thấy yêu khí, vậy thì chỉ có một khả năng:

Yêu khí đã ăn mòn long khí, lan tràn khắp kinh thành.

Mà điều này thường là dấu hiệu diệt quốc, trong lịch sử rất nhiều yêu quái đã đánh cắp long khí, chẳng bao lâu quốc gia đó cũng sụp đổ.

Nếu nói ra điều này, nếu Lý Hưu không tìm được yêu quái đó, không đưa ra bằng chứng xác thực, e rằng sẽ bị hoàng đế tức giận xử tử. Cho dù hoàng đế không giết, các quan văn võ cũng sẽ cáo buộc Lý Hưu "yêu ngôn hoặc chúng" rồi xin hoàng đế xử tội.

Làm quốc sư thật không dễ, khó trách hắn so với Văn tiên sinh còn nhạy bén hơn.

- Kỷ công tử, chuyện này...

Lý Hưu còn chưa nói hết câu, Kỷ Hỏa đã lắc đầu như trống bỏi:



- Ta chẳng biết gì cả, ngươi đừng có nói gì với ta.

Tìm yêu quái là việc của các ngươi rồi, đừng có lôi cả ta vào!

Lý Hưu há hốc mồm, cuối cùng oán trách nhìn Kỷ Hỏa, rồi quay sang Lý Chỉ:

- Kỷ công tử, đây là nhi tử của ta Lý Chỉ. Sau này có việc gì, cứ trực tiếp bảo nó.

Lý Chỉ chắp tay hành lễ, ánh mắt nhìn về phía Kỷ Hỏa lộ rõ vẻ ngưỡng mộ:

- Kỷ huynh, ngươi đã thể hiện thần uy tại dạ yến, ta thực sự rất ngưỡng mộ.

Kỷ Hỏa cũng chắp tay cười đáp:

- Lý huynh quá khen. Sau này có thể thường xuyên đến tìm ta chơi, ta sẽ dẫn ngươi lên núi săn thỏ.

- Thật sao?

Mắt Lý Chỉ sáng rỡ hẳn lên.

- Khụ!

Lý Hưu ho khan một tiếng, ánh mắt nhìn Kỷ Hỏa càng thêm oán trách, rồi trầm giọng hỏi:

- Kỷ công tử đến tìm ta, chắc hẳn có việc gì cần hỏi?

Kỷ Hỏa chắp tay hỏi:

- Quốc sư, ta đến là muốn hỏi xem có cách nào để tăng vận khí không?

- A ha?

Lý Hưu ngửa đầu suy nghĩ một lát rồi nói:

- Có thì có, nhưng loại phương pháp này thường cần chuẩn bị rất lâu, phải tổ chức lễ khai đàn để mượn vận, mà sau đó còn phải trả giá. Ví dụ như hôm nay ngươi tăng vận khí, thì ngày mai vận khí có thể sẽ giảm xuống. Đây là quy luật tương đối.

- Ra vậy...

Kỷ Hỏa hơi thất vọng. Hắn muốn tăng vận khí là để tiếp tục những chuyện may rủi kia, tốt nhất là mỗi ngày đều có thể trúng thưởng mấy chục triệu điểm tu luyện, hoặc là kiếm được thần khí, Thiên giai công pháp gì đó.

Ít nhất là khi rút thăm mười lần liên tiếp thì vận khí cũng nên tăng lên một chút chứ.

Nhưng nghe Lý Hưu nói thì việc tăng vận khí không hề dễ dàng, còn phải tổ chức lễ khai đàn, phiền phức quá, không hợp với hắn.

Kỷ Hỏa suy nghĩ một lúc, lại hỏi:

- Vậy nếu ta muốn biết khi nào mình sẽ gặp may mắn thì có cách nào không?

- Không có cách đặc biệt nào cả.

Lý Hưu cười nói:

- Cách đơn giản nhất là dùng xúc xắc.

Kỷ Hỏa:

- ...

Lý Hưu tiếp tục:

- Tuy nhiên, vận khí không phải là thứ dễ tăng, nhưng có thể mượn của người khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bọn Chuột Nhắt, Dám Ám Hại Ta!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook