Bọn Chuột Nhắt, Dám Ám Hại Ta!
Chương 15: Đệ Thất Sát Thủ Bảng "Hồng Tán"
Nam Qua Tiểu Mễ Chúc
28/10/2024
Lão Hoàng đế muốn gặp ta?
Kỷ Hỏa giật mình, lập tức hiểu ra đây chắc chắn liên quan đến chuyện của Tứ hoàng tử.
Ban đầu hắn còn tưởng sẽ có tỳ nữ đến hầu hạ, giúp hắn rửa mặt. Về sau mới phát hiện cái gì cũng đều không có, Kỷ Hỏa đành tự mình lo liệu mọi việc. Rửa mặt xong, hắn liền đến tiền viện.
Kỷ Khiếu Hùng cùng Kỷ Quân Hồng đã ngồi sẵn ở đó, đang dùng điểm tâm.
- Nhị đệ, ngươi đến rồi.
Kỷ Quân Hồng mỉm cười nhìn Kỷ Hỏa, hỏi:
- Ngủ ngon chứ?
- Cũng được.
Kỷ Hỏa xoay cổ, khí hậu phương bắc khô ráo hơn, hắn không mấy quen thuộc.
- Tiểu Hồng Đường đâu?
Kỷ Khiếu Hùng vốn đang cười, nhưng khi thấy chỉ có mình Kỷ Hỏa đến, lập tức lấy lại vẻ bình tĩnh.
- Nàng thích ngủ, thường ngủ đến khi tự nhiên tỉnh giấc, không có thói quen dậy sớm.
Kỷ Hỏa thản nhiên đáp.
Kỷ Khiếu Hùng gật đầu, vẫn mỉm cười:
- Có thể ngủ ngon là phúc.
Kỷ Quân Hồng:
- ...
Kỷ Hỏa:
- ...
- Tiểu Hồng Đường cũng đến tuổi đi học rồi, Quân Hồng, ngươi hãy sắp xếp cho nàng vào Hãn Lâm học đường. Tiểu thư hào môn không thể thiếu việc học hành.
Kỷ Khiếu Hùng dặn dò.
- Vâng, phụ thân.
Kỷ Quân Hồng đáp.
- Này, lão cha, ta mới là nhi tử của ngươi mà, sao chưa bao giờ được ngươi cho đi học trường tốt? Ta cũng muốn được đọc sách tử tế chứ.
Kỷ Hỏa bĩu môi.
Kỷ Khiếu Hùng liếc hắn một cái:
- Ngươi nghĩ mình muốn đọc sách sao?
- Không muốn.
- Vậy ngươi muốn theo võ?
- Cũng không muốn.
Kỷ Khiếu Hùng gật đầu, kết luận:
- Ngươi không có chí lớn, nhìn tướng cũng không có gì nổi bật, cứ ở trong phủ mà ngoan ngoãn, đừng gây chuyện là được.
- ...
Kỷ Quân Hồng khẽ cười thành tiếng, rồi nhanh chóng kìm nén lại.
- À, đúng rồi.
Kỷ Khiếu Hùng chợt nhớ ra, giọng điệu trở nên dịu dàng:
- Tiểu Hỏa, ngươi có từng thích ai không?
Tim Kỷ Hỏa đập thình thịch, hắn chợt cảm thấy giọng điệu này của lão cha mình làm sao quen thuộc đến thế, cảnh giác trả lời:
- Không có.
- Vậy ngươi muốn nàng dâu không? Có thể an bài cho ngươi tiếp xúc nhiều cùng tiểu thư khuê các, tranh thủ sớm ngày sinh mấy đứa bé.
Kỷ Khiếu Hùng lại hỏi.
- Không muốn. Ta lựa chọn điều sinh.
Kỷ Hỏa mặt không biểu tình trả lời.
- Điều sinh? Là ý gì?
Ánh mắt Kỷ Quân Hồng sáng lên, hiếu kì hỏi.
- Điều đến kiếp sau sinh.
Kỷ Hỏa trả lời.
- Biện pháp tốt! Vi huynh cũng nghĩ như vậy!
Kỷ Quân Hồng vỗ tay một cái, hai mắt tỏa sáng.
- Hai tiểu súc sinh các ngươi!
Trong phủ quốc công, truyền ra tiếng tức giận của Kỷ Khiếu Hùng. Liền ngay cả người đi đường bên ngoài phủ đều hiếu kỳ nhìn vào trong, dù sao số lần có thể để cho đại tướng quân phát cáu thật không nhiều.
Ăn xong điểm tâm, Kỷ Khiếu Hùng lưu lại một câu "Chờ ở đây" liền trở về đổi quan phục.
Kỷ Hỏa không có việc gì ngồi trên ghế chờ, hắn vốn không có chức quan, mặc quần áo chỉnh tề là được rồi.
Chưa qua bao lâu, bên ngoài phủ liền có gia phó đi đến, vội vàng đưa một tờ giấy cho Kỷ Quân Hồng, lại vội vàng rời đi. Kỷ Quân Hồng nhìn qua hai lần, sắc mặt bỗng nhiên cổ quái.
- Thế nào?
Kỷ Hỏa thuận miệng hỏi.
Kỷ Quân Hồng hai mắt nhìn Kỷ Hỏa, ánh mắt có chút không nói rõ được cũng không tả rõ được, qua hai giây, mới chậm rãi mở miệng nói:
- Những ngày này ngươi ít đi ra ngoài vào ban đêm, trong kinh thành không an toàn.
- Có cái gì không an toàn?
Kỷ Hỏa cười hỏi.
Đại huynh của hắn chỗ nào đều tốt, nói chuyện đều lưu lại một nửa, giống như đố người khác.
Kỷ Quân Hồng lại nhìn Kỷ Hỏa một chút,
- Tối hôm qua lão bản Thông Tế Khách Sạn bị giết.
- Nha, là lão bản đó sao.
Kỷ Hỏa thuận miệng nói một câu, Thông Tế Khách Sạn xem như khách sạn tương đối lớn, coi như người có tiền.
Kỷ Quân Hồng lại nhìn Kỷ Hỏa một chút, cân nhắc nói:
- Nghe nói hung thủ là đệ thất Sát Thủ Bảng 'Hồng Tán' .
Kỷ Hỏa trong lòng hơi hồi hộp một chút, biểu tình khiếp sợ,
- Oa a, dạng đại sát thủ này thế mà ở kinh thành! Xác thực không an toàn.
- Xác thực không an toàn, song long tranh đế đưa tới quá nhiều sự khó lường.
Kỷ Quân Hồng gật đầu nói.
Kỷ Hỏa hỏi dò:
- Đại huynh, bọn hắn làm sao lại cho rằng hung thủ là 'Hồng Tán'?
- Người báo án nói rằng hắn nghe được tiếng kêu thảm thiết, liền xông vào gian phòng, nhìn thấy cửa sổ mở ra, ngoài cửa sổ có một người lùn cùng một thanh giấy đỏ.
Kỷ Quân Hồng chậm ung dung uống nước trà, bình tĩnh mở miệng.
- Dạng này à?
Kỷ Hỏa kinh ngạc hỏi.
- Lục Phiến Môn vẫn chưa kết luận, nhưng ngoài kia đang đồn 'Hồng Tán' đã vào kinh, là hung thủ.
Kỷ Quân Hồng cười ha hả:
- Nghe nói 'Hồng Tán' dáng người nhỏ bé, mặc áo đỏ, chân trần. Khinh công cực cao, có thể lơ lửng trên không trong thời gian dài. Năm xưa, nàng giết đệ thất Sát Thủ Bảng 'Toàn Phong Đao' cũng bằng cách này. Công lực như vậy, chỉ có cao thủ trên Tam phẩm mới làm được.
Kỷ Hỏa mỉm cười:
- Miêu tả này rất giống Tiểu Hồng Đường. Nếu để Tiểu Hồng Đường giả làm đệ thất Sát Thủ Bảng Hồng Tán này, e rằng khó ai phân biệt được.
Kỷ Quân Hồng gật đầu đồng ý:
- Ta cũng nghĩ vậy.
- Có tin tức mới nào không?
Kỷ Hỏa hỏi tiếp.
- Không có. Nếu có, ta sẽ báo cho ngươi biết.
Kỷ Quân Hồng trả lời.
Kỷ Hỏa gật đầu. Hắn nhớ tối qua Tiểu Hồng Đường đã ra khỏi mật đạo. Nhưng hắn không nghĩ Tiểu Hồng Đường là hung thủ, mà cho rằng có người đang cố đổ tội cho nàng.
- Đại huynh nghi ngờ Tiểu Hồng Đường rồi sao? Không, hắn chỉ đang suy đoán thôi. Hắn chỉ muốn nhắc nhở ta.
Nếu không phải Tiểu Hồng Đường, vậy là ai? Rõ ràng là muốn bức 'Hồng Tán' lộ diện.
Tin tức quá ít, không thể suy đoán được. Nếu có thi thể hoặc được gặp người của Lục Phiến Môn, hắn có thể tìm hiểu thêm.
Đành để Nhị Thập Tam bọn hắn điều tra một chút.
Mới đến kinh thành mà đã vướng vào chuyện này sao? Quá trùng hợp.
Ta vẫn chưa có cơ hội tiếp xúc với Lục Phiến Môn.
Kỷ Hỏa suy nghĩ miên man, uống trà, vẻ mặt trầm ngâm.
- Khụ!
Kỷ Quân Hồng ngồi đối diện đang ung dung thưởng trà, bỗng ho khẽ một tiếng, tiện tay rút ra một lệnh bài tinh xảo, ném về phía Kỷ Hỏa.
Kỷ Hỏa tiếp nhận, cẩn thận quan sát. Trên lệnh bài khắc họa hình ảnh một con tinh điêu tế trác dị thú.
- Nhị đệ, đây là lệnh bài của ta, ngươi xuống kinh thành du ngoạn, nếu gặp phải bất kỳ trở ngại nào, chỉ cần xuất ra lệnh bài này.
- Dù ta chưa từng bước chân vào triều đình, nhưng nhờ mối quan hệ rộng khắp, bằng hữu khắp nơi, khi nhìn thấy lệnh bài này, ai nấy đều sẽ nể mặt ta. Ví như Thường Thanh Thư Viện, Lục Phiến Môn,...
Kỷ Quân Hồng cười hiền hòa.
Kỷ Hỏa nhìn huynh trưởng với ánh mắt đầy nghi hoặc, rồi chắp tay thành kính:
- Vậy xin đa tạ đại huynh.
- Việc nhỏ mà.
Kỷ Quân Hồng ung dung quạt xếp, cười ha hả.
Kỷ Hỏa giật mình, lập tức hiểu ra đây chắc chắn liên quan đến chuyện của Tứ hoàng tử.
Ban đầu hắn còn tưởng sẽ có tỳ nữ đến hầu hạ, giúp hắn rửa mặt. Về sau mới phát hiện cái gì cũng đều không có, Kỷ Hỏa đành tự mình lo liệu mọi việc. Rửa mặt xong, hắn liền đến tiền viện.
Kỷ Khiếu Hùng cùng Kỷ Quân Hồng đã ngồi sẵn ở đó, đang dùng điểm tâm.
- Nhị đệ, ngươi đến rồi.
Kỷ Quân Hồng mỉm cười nhìn Kỷ Hỏa, hỏi:
- Ngủ ngon chứ?
- Cũng được.
Kỷ Hỏa xoay cổ, khí hậu phương bắc khô ráo hơn, hắn không mấy quen thuộc.
- Tiểu Hồng Đường đâu?
Kỷ Khiếu Hùng vốn đang cười, nhưng khi thấy chỉ có mình Kỷ Hỏa đến, lập tức lấy lại vẻ bình tĩnh.
- Nàng thích ngủ, thường ngủ đến khi tự nhiên tỉnh giấc, không có thói quen dậy sớm.
Kỷ Hỏa thản nhiên đáp.
Kỷ Khiếu Hùng gật đầu, vẫn mỉm cười:
- Có thể ngủ ngon là phúc.
Kỷ Quân Hồng:
- ...
Kỷ Hỏa:
- ...
- Tiểu Hồng Đường cũng đến tuổi đi học rồi, Quân Hồng, ngươi hãy sắp xếp cho nàng vào Hãn Lâm học đường. Tiểu thư hào môn không thể thiếu việc học hành.
Kỷ Khiếu Hùng dặn dò.
- Vâng, phụ thân.
Kỷ Quân Hồng đáp.
- Này, lão cha, ta mới là nhi tử của ngươi mà, sao chưa bao giờ được ngươi cho đi học trường tốt? Ta cũng muốn được đọc sách tử tế chứ.
Kỷ Hỏa bĩu môi.
Kỷ Khiếu Hùng liếc hắn một cái:
- Ngươi nghĩ mình muốn đọc sách sao?
- Không muốn.
- Vậy ngươi muốn theo võ?
- Cũng không muốn.
Kỷ Khiếu Hùng gật đầu, kết luận:
- Ngươi không có chí lớn, nhìn tướng cũng không có gì nổi bật, cứ ở trong phủ mà ngoan ngoãn, đừng gây chuyện là được.
- ...
Kỷ Quân Hồng khẽ cười thành tiếng, rồi nhanh chóng kìm nén lại.
- À, đúng rồi.
Kỷ Khiếu Hùng chợt nhớ ra, giọng điệu trở nên dịu dàng:
- Tiểu Hỏa, ngươi có từng thích ai không?
Tim Kỷ Hỏa đập thình thịch, hắn chợt cảm thấy giọng điệu này của lão cha mình làm sao quen thuộc đến thế, cảnh giác trả lời:
- Không có.
- Vậy ngươi muốn nàng dâu không? Có thể an bài cho ngươi tiếp xúc nhiều cùng tiểu thư khuê các, tranh thủ sớm ngày sinh mấy đứa bé.
Kỷ Khiếu Hùng lại hỏi.
- Không muốn. Ta lựa chọn điều sinh.
Kỷ Hỏa mặt không biểu tình trả lời.
- Điều sinh? Là ý gì?
Ánh mắt Kỷ Quân Hồng sáng lên, hiếu kì hỏi.
- Điều đến kiếp sau sinh.
Kỷ Hỏa trả lời.
- Biện pháp tốt! Vi huynh cũng nghĩ như vậy!
Kỷ Quân Hồng vỗ tay một cái, hai mắt tỏa sáng.
- Hai tiểu súc sinh các ngươi!
Trong phủ quốc công, truyền ra tiếng tức giận của Kỷ Khiếu Hùng. Liền ngay cả người đi đường bên ngoài phủ đều hiếu kỳ nhìn vào trong, dù sao số lần có thể để cho đại tướng quân phát cáu thật không nhiều.
Ăn xong điểm tâm, Kỷ Khiếu Hùng lưu lại một câu "Chờ ở đây" liền trở về đổi quan phục.
Kỷ Hỏa không có việc gì ngồi trên ghế chờ, hắn vốn không có chức quan, mặc quần áo chỉnh tề là được rồi.
Chưa qua bao lâu, bên ngoài phủ liền có gia phó đi đến, vội vàng đưa một tờ giấy cho Kỷ Quân Hồng, lại vội vàng rời đi. Kỷ Quân Hồng nhìn qua hai lần, sắc mặt bỗng nhiên cổ quái.
- Thế nào?
Kỷ Hỏa thuận miệng hỏi.
Kỷ Quân Hồng hai mắt nhìn Kỷ Hỏa, ánh mắt có chút không nói rõ được cũng không tả rõ được, qua hai giây, mới chậm rãi mở miệng nói:
- Những ngày này ngươi ít đi ra ngoài vào ban đêm, trong kinh thành không an toàn.
- Có cái gì không an toàn?
Kỷ Hỏa cười hỏi.
Đại huynh của hắn chỗ nào đều tốt, nói chuyện đều lưu lại một nửa, giống như đố người khác.
Kỷ Quân Hồng lại nhìn Kỷ Hỏa một chút,
- Tối hôm qua lão bản Thông Tế Khách Sạn bị giết.
- Nha, là lão bản đó sao.
Kỷ Hỏa thuận miệng nói một câu, Thông Tế Khách Sạn xem như khách sạn tương đối lớn, coi như người có tiền.
Kỷ Quân Hồng lại nhìn Kỷ Hỏa một chút, cân nhắc nói:
- Nghe nói hung thủ là đệ thất Sát Thủ Bảng 'Hồng Tán' .
Kỷ Hỏa trong lòng hơi hồi hộp một chút, biểu tình khiếp sợ,
- Oa a, dạng đại sát thủ này thế mà ở kinh thành! Xác thực không an toàn.
- Xác thực không an toàn, song long tranh đế đưa tới quá nhiều sự khó lường.
Kỷ Quân Hồng gật đầu nói.
Kỷ Hỏa hỏi dò:
- Đại huynh, bọn hắn làm sao lại cho rằng hung thủ là 'Hồng Tán'?
- Người báo án nói rằng hắn nghe được tiếng kêu thảm thiết, liền xông vào gian phòng, nhìn thấy cửa sổ mở ra, ngoài cửa sổ có một người lùn cùng một thanh giấy đỏ.
Kỷ Quân Hồng chậm ung dung uống nước trà, bình tĩnh mở miệng.
- Dạng này à?
Kỷ Hỏa kinh ngạc hỏi.
- Lục Phiến Môn vẫn chưa kết luận, nhưng ngoài kia đang đồn 'Hồng Tán' đã vào kinh, là hung thủ.
Kỷ Quân Hồng cười ha hả:
- Nghe nói 'Hồng Tán' dáng người nhỏ bé, mặc áo đỏ, chân trần. Khinh công cực cao, có thể lơ lửng trên không trong thời gian dài. Năm xưa, nàng giết đệ thất Sát Thủ Bảng 'Toàn Phong Đao' cũng bằng cách này. Công lực như vậy, chỉ có cao thủ trên Tam phẩm mới làm được.
Kỷ Hỏa mỉm cười:
- Miêu tả này rất giống Tiểu Hồng Đường. Nếu để Tiểu Hồng Đường giả làm đệ thất Sát Thủ Bảng Hồng Tán này, e rằng khó ai phân biệt được.
Kỷ Quân Hồng gật đầu đồng ý:
- Ta cũng nghĩ vậy.
- Có tin tức mới nào không?
Kỷ Hỏa hỏi tiếp.
- Không có. Nếu có, ta sẽ báo cho ngươi biết.
Kỷ Quân Hồng trả lời.
Kỷ Hỏa gật đầu. Hắn nhớ tối qua Tiểu Hồng Đường đã ra khỏi mật đạo. Nhưng hắn không nghĩ Tiểu Hồng Đường là hung thủ, mà cho rằng có người đang cố đổ tội cho nàng.
- Đại huynh nghi ngờ Tiểu Hồng Đường rồi sao? Không, hắn chỉ đang suy đoán thôi. Hắn chỉ muốn nhắc nhở ta.
Nếu không phải Tiểu Hồng Đường, vậy là ai? Rõ ràng là muốn bức 'Hồng Tán' lộ diện.
Tin tức quá ít, không thể suy đoán được. Nếu có thi thể hoặc được gặp người của Lục Phiến Môn, hắn có thể tìm hiểu thêm.
Đành để Nhị Thập Tam bọn hắn điều tra một chút.
Mới đến kinh thành mà đã vướng vào chuyện này sao? Quá trùng hợp.
Ta vẫn chưa có cơ hội tiếp xúc với Lục Phiến Môn.
Kỷ Hỏa suy nghĩ miên man, uống trà, vẻ mặt trầm ngâm.
- Khụ!
Kỷ Quân Hồng ngồi đối diện đang ung dung thưởng trà, bỗng ho khẽ một tiếng, tiện tay rút ra một lệnh bài tinh xảo, ném về phía Kỷ Hỏa.
Kỷ Hỏa tiếp nhận, cẩn thận quan sát. Trên lệnh bài khắc họa hình ảnh một con tinh điêu tế trác dị thú.
- Nhị đệ, đây là lệnh bài của ta, ngươi xuống kinh thành du ngoạn, nếu gặp phải bất kỳ trở ngại nào, chỉ cần xuất ra lệnh bài này.
- Dù ta chưa từng bước chân vào triều đình, nhưng nhờ mối quan hệ rộng khắp, bằng hữu khắp nơi, khi nhìn thấy lệnh bài này, ai nấy đều sẽ nể mặt ta. Ví như Thường Thanh Thư Viện, Lục Phiến Môn,...
Kỷ Quân Hồng cười hiền hòa.
Kỷ Hỏa nhìn huynh trưởng với ánh mắt đầy nghi hoặc, rồi chắp tay thành kính:
- Vậy xin đa tạ đại huynh.
- Việc nhỏ mà.
Kỷ Quân Hồng ung dung quạt xếp, cười ha hả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.