Bọn Chuột Nhắt, Dám Ám Hại Ta!

Chương 40: "Ma"

Nam Qua Tiểu Mễ Chúc

13/11/2024

- Chuyện này xảy ra lúc nào?

Kỷ Hỏa mặt mày âm trầm, tay cầm một mảnh vải nhuốm máu cùng một quyển "Sát Tâm Kiếm Quyết" rách nát. Trên mảnh vải có người dùng máu viết nguệch ngoạc một chữ "Ma". Chữ viết vặn vẹo, như thể được viết vội vàng trong lúc hoảng loạn.

- Ba ngày trước, Càn Thập bọn hắn đã chờ đợi lâu ngày ở Hồng Châu, cuối cùng chỉ nhận được thông tin này qua bồ câu thư, cùng với mảnh vải và quyển "Sát Tâm Kiếm Quyết" này.

Càn Nhị Thập Tam nhanh chóng nói:

- Khi Càn Thập nhìn thấy mảnh vải, hắn lập tức rút lui lại mười dặm và truyền tin đến đây. Ngũ ca sống chết chưa rõ, bọn hắn không dám tùy tiện cho người vào Hồng Châu.

Kỷ Hỏa gật đầu,

- Bọn hắn làm rất tốt.

Hắn trực tiếp tu luyện quyển "Sát Tâm Kiếm Quyết".

[Bách Xuyên Quy Hải: Học tập Bách gia võ học, tu luyện đến cấp độ đại viên mãn (91/100)]

Nhị Thập Tam sốt ruột nói:

- Lão đại, hay là chúng ta gửi thư cho Càn lão đại bọn hắn, triệu tập những người khác trong Địa Sát Tổ đến trợ giúp? Ngũ ca tung tích chưa rõ, e rằng...

Kỷ Hỏa đứng dậy, thu dọn đồ đạc trong phòng, chậm rãi nói:

- Không kịp nữa rồi. Hiện tại, Càn Thập và Khôn Nhất đang ở các châu khác. Trước đó, ta chỉ bảo bọn hắn tập trung tại Hồng Châu sau một tháng. Giờ gửi bồ câu thư thì quá muộn. Đến khi bọn hắn nhận được tin, e rằng Càn Ngũ đã gặp chuyện không hay rồi.

- Cho nên,

Kỷ Hỏa thu thập xong đồ đạc, cất vào không gian hệ thống, bình tĩnh nói:

- Ta sẽ tự mình đi.

Chữ "Ma" này mang ý nghĩa rất sâu xa.

Nói đơn giản, bất cứ ai trên giang hồ luyện nội gia võ học, nếu tu luyện quá nhanh hoặc quá nóng vội, rất dễ tẩu hỏa nhập ma. Nhẹ thì bị thương nặng, công lực giảm sút, nặng thì phát điên, điên cuồng giết người.

Nếu đi sâu hơn một chút, đó là chuyện người tu hành một niệm thành ma. Người tu hành rất dễ nhập ma, đặc biệt là những người có chấp niệm sâu sắc, khi nhập ma thường rất mạnh và tàn bạo.

Đi sâu hơn nữa, đó lại là một tầng ý nghĩa khác.

Dù sao đi nữa, bất cứ thứ gì liên quan đến chữ "Ma" đều rất nguy hiểm, sức chiến đấu thường mạnh gấp mười lần bình thường, thậm chí còn có thể trở nên hung ác hơn.

Kỷ Hỏa đã tính toán kỹ lưỡng. Nếu để cho Thiên Cương Địa Sát Tổ đi, bọn hắn có thể giải quyết được vấn đề, nhưng nguy hiểm quá lớn, không biết sẽ hao tổn bao nhiêu người. Vì vậy, hắn quyết định tự mình đi.

Nhị Thập Tam lập tức mừng rỡ đến nỗi cả người như tĩnh lại, nói:

- Nếu là lão đại đi, vậy thì quá tốt rồi! Để ta đi sắp xếp nhân thủ đi cùng lão đại

- Không cần, ta một mình đi là được.

Kỷ Hỏa phân phó,

- Ngươi nói với những người khác, không cần ai đến Hồng Châu cả, nhiệm vụ tiêu diệt Sát Thủ Đường trước đó hủy bỏ, để bọn hắn cứ làm việc của mình. Đồng thời, cho Thiên Cương Tổ theo dõi sát sao tình hình bên Hồng Châu, báo cáo cho ta bất cứ lúc nào có tin tức mới.

- Vâng.

- Còn nữa,

Kỷ Hỏa đưa quyển bí tịch "Sát Tâm Kiếm Quyết" ra, nói:

- Sao chép quyển bí tịch này, truyền cho toàn bộ 108 người của Thiên Cương Địa Sát tổ, các giáo còn lại chúng khác dựa theo công lao mà phân phát bí tịch.

- Rõ!

Nhị Thập Tam lại hỏi:



- Lão đại, chỉ mình người đi à? Tiểu Hồng Đường đâu? Nàng không đi cùng sao?

- Nàng à, đi học rồi.

Kỷ Hỏa thản nhiên đáp lại.

- Hả?

- Ừm.

- Vậy để ta đi gọi đám kia đến, đến học đường thăm viếng một chút!

Nhị Thập Tam hào hứng nói. Hắn sờ sờ vết sưng trên mặt, đó là do Tiểu Hồng Đường đánh mấy hôm trước.

Hai người vừa đi vừa nói, rất nhanh đã rời khỏi tiểu viện, hướng về đại môn của phủ quốc công. Vừa ra ngoài không lâu thì gặp Kỷ Quân Hồng đang cầm một đống chân dung đi tới.

- Nhị đệ, đây là?

Kỷ Quân Hồng liếc nhìn Nhị Thập Tam một cái, rồi nhìn về phía Kỷ Hỏa.

Kỷ Hỏa giới thiệu:

- Đây là Tiền Đa Đa tiền trang, Tiền chưởng quỹ, chúng ta rất có giao tình.

Nhị Thập Tam chắp tay nói:

- Tiền Nhị Thập Tam gặp qua Kỷ đại công tử.

- Hóa ra là Tiền chưởng quỹ, thật vinh hạnh.

Kỷ Quân Hồng kinh ngạc nói.

Tiền Đa Đa tiền trang trải rộng khắp lục địa, giàu có có thể sánh ngang với một quốc gia, ở bốn quốc đô đều có phân đà. Nghe nói mỗi chưởng quỹ của tiền trang đều họ Tiền, có ý là Tiền Đa Đa.

Chỉ là tiền trang này có bối cảnh rất sâu, không ai biết chủ nhân thực sự là ai, nhiều thế lực đã từng điều tra nhưng cuối cùng đều tay không mà về.

- Đại huynh, ta có việc phải đi xa một thời gian, phiền ngươi nói với phụ thân giúp ta.

Kỷ Hỏa nói nhanh:

- Có thể mười ngày nửa tháng mới quay lại được.

Kỷ Quân Hồng gật đầu dứt khoát:

- Được! Nếu phụ thân hỏi, ta phải nói thế nào?

Đây là muốn giúp Kỷ Hỏa tạo ra một cái cớ.

- Nói đại gì cũng được.

Kỷ Hỏa đáp không chút suy nghĩ, liếc nhìn tập tranh trong tay Kỷ Quân Hồng, hỏi:

- Đại huynh tìm ta có việc gì?

Kỷ Quân Hồng cười híp mắt đưa ra một tờ giấy,

- Đây là những nữ tử mà các bà mối sắp xếp cho ngươi, ta vốn đang đau đầu vì ngươi không thích những tiểu thư quan gia này, không biết phải khuyên ngươi thế nào, giờ xem ra lại không cần nữa rồi.

Kỷ Hỏa khẽ nhếch mép, mặt không biểu tình đáp:

- Không cần thiết, ta cũng không thích đi xem mắt.

- Đây là lệnh của phụ thân.



Kỷ Quân Hồng cười nói.

Phải nói rằng, từ khi nhị đệ đến, áp lực từ lão phụ thân đã giảm đi không ít. Có lẽ vì so sánh với tiểu lưu manh Kỷ Hỏa này, Kỷ Khiếu Hùng giờ đây thấy Kỷ Quân Hồng thế nào cũng thuận mắt. Có vẻ như việc thúc giục hắn thành hôn đã không còn hy vọng, hiện tại lão chỉ đặt hết kỳ vọng vào Kỷ Hỏa.

Ngươi muốn nói như vậy, ta ở bên ngoài không được chơi thêm vài tháng nữa rồi... Kỷ Hỏa thầm oán trong lòng, miệng lẩm bẩm:

- Đại huynh, ta đi trước.

- Được.

Kỷ Quân Hồng gật đầu. Nhìn thấy Kỷ Hỏa định rời đi, hắn chợt nhớ ra một chuyện, liền nói thêm:

- Đúng rồi, ngươi đi xa Hồng Châu một chút. Có một hung nhân xuất hiện ở đó, đang tàn sát Hồng Châu.

Kỷ Hỏa bỗng ngẩng đầu, ngay cả Nhị Thập Tam – người luôn cúi đầu cũng ngước nhìn Kỷ Quân Hồng.

- Hung nhân gì?

Kỷ Hỏa hỏi.

Thần sắc của hai lập tức bị Kỷ Quân Hồng nhìn thấy, trong lòng khẽ động. Hắn giải thích cặn kẽ:

- Không rõ lai lịch, chỉ biết đã giết rất nhiều người, hiện tại tung tích không rõ. Có vẻ như các thôn trang lân cận đều sẽ bị tàn sát sạch sẽ. Triều đình chắc khoảng hai ngày nữa sẽ nhận được tin tức, đến lúc đó sẽ cử cao thủ đến đó.

Hừ, ta vừa mới nhận được tin tức, vẫn là Càn Ngũ đưa tin trước, ngươi làm sao biết sớm vậy? Hơn nữa, ngươi còn biết được tin Hồng Châu bị tàn sát mà ta còn chưa biết?

Mọi người đều dùng bồ câu đưa tin, chẳng lẽ bồ câu của ngươi bay nhanh hơn ta?

Hay là đại huynh có cách truyền tin nhanh hơn?

Kỷ Hỏa suy nghĩ trong lòng, miệng vẫn cười nói:

- Được rồi, đại huynh, ta sẽ không đến Hồng Châu.

Kỷ Quân Hồng gật đầu, bổ sung thêm:

- Trên đường cẩn thận. Nếu gặp người của triều đình, hoặc quan phủ, quân doanh ở gần đó, nhớ lấy lệnh bài ta đưa cho ngươi ra, bọn hắn sẽ nể mặt ta.

- Tốt!

Nói xong, Kỷ Hỏa liền mang theo Nhị Thập Tam vội vã đi.

- Để bọn hắn nhìn xem có phương thức nào dùng bồ câu đưa tin nhanh hơn, hoặc là chất lượng tốt hơn bồ câu.

Kỷ Hỏa chợt nói với Nhị Thập Tam.

- Vâng! Lão đại!

Nhị Thập Tam cũng đầy mặt đều là xoắn xuýt, bọn hắn Thiên Cương Tổ đều là làm tình báo, thế nào người ta đều thu được tin tức Hồng Châu bị đồ sát, bọn hắn còn chưa thu được?

Lại còn bị so sánh ngay trước mặt lão đại, cái này rất mất mặt, không nên a!

Kỷ Quân Hồng nhìn bóng lưng hai người rời đi, chỉ thấy Kỷ Hỏa nhỏ giọng nói gì đó, vị Tiền chưởng quỹ kia không ngừng gật đầu.

Hắn biết nếu hắn muốn nghe, liền có thể nghe được đối thoại của bọn hắn, chỉ là hắn không có làm như thế.

- Thú vị.

Kỷ Quân Hồng nhìn chân dung trong tay, cổ tay rung lên, chân dung lập tức hóa thành bột phấn, tiêu tán theo gió.

- Vẫn nên hủy, tránh khỏi phụ thân nhìn tranh này, liền thuận tiện an bài cho ta.

- Nhìn bộ dáng của nhị đệ, xem chừng khá lâu mới trở về, ta nên tìm lý do gì?

- Đau đầu, đau đầu. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bọn Chuột Nhắt, Dám Ám Hại Ta!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook