Bọn Đàn Ông Này Có Độc

Chương 192: 3P (1)

Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu

02/07/2021

Thu Dật Bạch căn bản là không ngủ.

Tả Ninh mất ngủ có nguyên nhân, hắn tất nhiên cũng có lý do mất ngủ của hắn.

Ở phòng khách nhìn đến Cao Hạ, tâm tình của hắn với Tả Ninh hoàn toàn bất đồng.

Hắn cảm thấy phản ứng của bản thân muốn đem Tả Ninh giấu đi quả thực buồn cười đến cực điểm, từ lâu ở trong lòng hắn đã hung hăng cười nhạo chính mình, sau khi cười xong, hắn lại cảm thấy lòng tràn đầy chua xót.

Nữ nhân nằm trong ngực hắn, rõ ràng lúc trước là bạn gái quang minh chính đại của hắn, rõ ràng chỉ thuộc về một mình hắn, chỉ yêu một mình hắn, nhưng tại sao hắn lại đánh mất cô?

Hiện giờ, hắn muốn theo đuổi lại tình yêu của cô đã rất gian nan, cố tình còn có nhiều nam nhân đối với cô như hổ rình mồi như vậy, từng người đều đem cô đè dưới thân, tuỳ ý hoan ái, tận tình phóng túng.

Hắn phẫn nộ, hắn ghen ghét, hắn thống khổ, hắn không cam lòng, nhưng hắn cũng không thể nề hà.

Dù sao từ lúc bắt đầu cô không hề làm cái gì sai, nếu có trách, vậy thì chỉ có thể trách tại hắn sinh ra trong một gia đình vô tình như vậy, có một người ba vô tình như vậy, cũng trách hắn không đủ cường đại, không có năng lực bảo vệ tốt tình cảm của hai người.

Nhắm mắt lại, trước mắt hiện lên tất cả đều là điểm điểm tích tích lúc trước hắn cùng Tả Ninh kết giao, nhưng ngày hạnh phúc ngọt ngào như vậy, chẳng lẽ sau này thật sự không thể có được nữa sao?

Từ trong hồi ức xa xôi hồi phục tinh thần lại, hắn mới phát hiện, người bên cạnh đã sớm không thấy đâu.

Lo lắng cô hành động không tiện sẽ không cẩn thận chạm vào vết thương hoặc té ngã, hắn vội vàng khoác áo ngủ đi ra khỏi phòng, nhưng ở trong toilet với phòng khách đều không nhìn thấy bóng dáng của cô.

Cũng đúng lúc này, hắn nghe được áp lực trong căn phòng cách vách của Cao Hạ, tràn ngập tiếng thấp suyễn ȶìиɦ ɖu͙ƈ cùng tiếng rêи rỉ.

Cho nên, cô nói mệt mỏi muốn nghỉ ngơi, sau khi cho rằng hắn đã ngủ lại lặng lẽ từ trêи giường hắn đi tìm Cao Hạ, chủ động cùng Cao Hạ làʍ ȶìиɦ, cùng Cao Hạ triền miên sao?

Một khắc kia, hắn chỉ cảm thấy trong lòng giống như bị thứ gì đó bóp chặt lấy, đau đến mức hắn gần như không thở nổi.



Hắn không còn lý trí để tự hỏi, trực tiếp đẩy cánh cửa vẫn chưa khoá trái kia ra.

Nam nhân bên trong, áo ngủ không chỉnh tề ngồi ở mép giường, ôm nữ nhân đưa đẩy ở giữa háng hắn.

Nữ nhân nửa giờ trước còn ở dưới thân hắn thét chói tai xin tha bây giờ lại giương lớn hai chân, kiều suyễn ngâm nga tiếp nhận rong ruổi của nam nhân khác.

Thậm chí từ góc độ của hắn, liếc mắt một cái có thể nhìn đến hai иɦũ ɦσα của cô đang trêи dưới đong đưa, cùng với với cảnh tượng hạ thể nam nữ giao hợp rõ ràng, còn có thứ chất lỏng ɖâʍ mĩ đang không ngừng chảy ra bên ngoài.

Nhìn thấy Thu Dật Bạch, Tả Ninh không khỏi sửng sốt một chút, trong lòng đột nhiên sinh ra một loại cảm giác phản bội với áy náy khi yêu đương vụng trộm bắt gặp.

Nhưng bản thân lại không ngừng được hưởng thụ kɧօáϊ cảm mà Cao Hạ mang đến, vẫn dùng sức kϊƈɦ thích eo, làm côn thịt sưng to một lần so với một lần càng đâm sâu vào hoa tâm cô.

"A...... Chậm...... Cao Hạ...... Đừng như vậy...... Sâu...... Ân......" Từng đợt kɧօáϊ cảm tê dại như điện lưu truyền khắp toàn thân, cho dù biết Thu Dật Bạch đang đứng ở cửa nhìn, Tả Ninh vẫn nhịn không được vặn vẹo thân thể mềm mại, phóng đãng yêu kiều rêи rỉ ra tiếng.

Côn thịt dưới áo ngủ vốn chưa được phóng thích rất nhanh liền đứng thẳng lên, Thu Dật Bạch không khống chế được mà lăn lộn yết hầu, cất bước chậm rãi đi đến trước mặt Tả Ninh, cúi đầu nghiêm túc nhìn khuôn mặt ửng hồng của cô: "Không phải nói mệt mỏi sao?"

Hắn đã hết sức đè nặng tất cả cảm xúc, ngoại trừ tiếng nói khàn khàn, cả người nhìn qua đều rất bình tĩnh.

Nhưng đón nhận hắn ánh mắt, Tả Ninh vẫn cảm thấy trong lòng co rút đau đớn một trận: "Thu Dật Bạch...... Thực xin lỗi......"

"Anh có tư cách gì mà bắt em phải nói lời xin lỗi? Em cũng không phải xin lỗi anh, tất cả, đều là do anh tự tìm."

Thu Dật Bạch vươn tay mềm nhẹ giúp cô lau nước trêи khoé mắt: "Ninh Ninh, nếu đêm nay người ở bên cạnh em là Cao Hạ, người ngồi bên ngoài kia là anh, em có làm như thế này không? Sẽ chạy đến phòng anh, cùng anh như vậy không?"

Vấn đề này, làm động tác của Cao Hạ cũng nháy mắt cứng lại. Cánh tay đang ôm eo cô nắm thật chặt, hắn yên mà ngước nhìn sườn mặt cô, đồng thời cũng chờ đợi đáp án.

Sẽ làm như vậy không? Tả Ninh nghĩ lại cảnh tượng đêm nay một chút, nếu như Cao Hạ ôm cô cả người trần trụi đi qua phòng khách, làm cô đụng phải ánh mắt bi thương của Thu Dật Bạch, cô sẽ ngủ được không? Sẽ lén lút đi đến phòng của Thu Dật Bạch sao?



Cơ hồ không cần phí tâm tư suy nghĩ, chỉ là ở trong đầu biến hoá cảnh tượng một chút, đáp án rất khẳng định đã xuất hiện.

Ngửa đầu nghiêm túc đối điện với Thu Dật Bạch, cô nhẹ nhàng gật gật đầu: "Em sẽ."

Cao Hạ rũ mắt, chưa nói một lời, chỉ là tiếp tục nắm chặt lấy eo cô, ở trong cơ thể cô nhanh chóng lap tới.

Thần kinh căng chặt của Thu Dật Bạch rốt cuộc cũng lỏng xuống, nhìn gương mặt trước mặt này mỗi ngày đều xuất hiện trong giấc mơ của hắn, bỗng nhiên cúi đầu hôn xuống, hung hăng cắn ʍút̼ cánh môi hồng thuận, để ghen ghét với không cam lòng vẫn còn sót lại trong lòng hắn tiến vào khoang miệng ướt hoạt của cô.

Hoa huyệt vẫn còn hàm chứa côn thịt thô to của Cao Hạ, trong miệng lại thâm nhập thêm đều lưỡi của Thu Dật Bạch. Tả Ninh chỉ cảm thấy da đầu tê dại, có chút hoài nghi bản thân cô có phải đang nằm mơ hay không, nếu không tất cả mọi chuyện này thật sự quá hoang đường cũng quá ɖâʍ loạn.

"Ngô......" Khối thịt mềm mẫn cảm nhất trong hoa huyệt bị côn thịt cứng rắn cọ đến, lập tức chọc đến cả người cô đều run rẩy, nhưng mà tất cả tiếng rêи rỉ của cô đều bị Thu Dật Bạch nuốt vào trong bụng.

Đầu lưỡi vẫn ở trong miệng cô dây dưa quấy loạn, Thu Dật Bạch hô hấp càng thêm dồn dập, cảnh tượng như vậy làm hạ bụng hắn sớm đã căng chặt tới cực điểm, cố tình hoa huyệt chật hẹp kia còn bị một nam nhân khác chiếm lĩnh, hắn căn bản không có cách nào giải quyết ɖu͙ƈ vọng.

"Bảo bối......" Rời khỏi môi lưỡi của cô, hắn ở bên tai cô thấp suyễn ra tiếng, "Giúp anh."

Khi mỗi lần hãm sâu vào ȶìиɦ ɖu͙ƈ, thanh âm của hắn luôn là gợi cảm trí mạng, Tả Ninh cảm giác bên lỗ tai cũng tê tê dại dại, cả người giống như vừa uống rượu xong, vựng vựng hồ hồ mà say mê trong đó.

Đôi tay di chuyển phủ lên côn thịt lửa nóng giữa háng hắn, Tả Ninh một bên kiều suyễn ngâm nga, một bên bắt đầu vuốt ve lên xuống.

ɖu͙ƈ vọng của hắn quá mức thô to, một bàn tay của cô căn bản nắm không hết, hơn nữa phía sau còn có Cao Hạ thể lực dư thừa, động tác tấn mãnh, mỗi một lần thọc vào rút ra đều làm trọng tâm của cô không xong, hai tay run rẩy, cho nên lực đạo trong tay cũng khi nhẹ khi trọng. Cái này đối Thu Dật Bạch mà nói, là tra tấn ngẫu nhiên, lại cũng là một loại kϊƈɦ thích khác thường khác.

"Ngô......" Dưới một trận hữu lực niết xoa, Thu Dật Bạch đột nhiên co rút cái ʍôиɠ lại, cong eo, cắn răng phát ra một tiếng kêu, "Bảo bối nhẹ chút, sắp bị em bóp gãy......"

Tả Ninh sợ tới mức nhanh chóng buông tay, nhưng nhìn côn thịt to lớn gân xanh che kín kia từ phần đỉnh đã bắt đầu tràn ra một chút dịch trắng, cô cũng biết hiện tại hắn đã nghẹn đến mức khó chịu.

Dừng một chút, cô lại một lần nữa nắm lấy côn thịt trước mặt, đồng thời để sát vào miệng mình, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng ɭϊếʍ ɭϊếʍ quy đầu mẫn cảm, nghe được trêи đỉnh đầu truyền đến tiếng hít không khí, cô càng há to miệng, từng chút đem vật kia hoàn toàn nuốt vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Bọn Đàn Ông Này Có Độc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook