Chương 91: Sinh Nhật Vui Vẻ
Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu
10/06/2021
Chụp ảnh chung xong, Tả Ninh chuẩn bị rời đi, quay người lại cô mới phát hiện Thu Đồng Tâm cùng Thu Dật Mặc không biết đã đến từ lúc nào.
Hiện tại Thu Đồng Tâm là Tổng giám đốc của Tinh Thần Giải Trí, thời gian rảnh rỗi chạy tới đoàn phim cũng là chuyện bình thường, nhưng còn Thu Dật Mặc đến đây ít nhiều cũng khiến người ta có chút ngoài ý muốn.
Cách một đám người, Tả Ninh cùng Thu Dật Mặc liếc nhau xong lại chậm rãi dời ánh mắt, cô bình tĩnh giống như đang nhìn người xa lạ.
Thấy anh em nhà họ Văn còn ở một bên, cô chủ động đi qua: "Bên ngoài nóng nực như vậy, sao hai người không vào trong nghỉ ngơi?"
Văn Niệm Tình yên lặng nhìn Tả Ninh, trêи mặt lộ ra vài phần cười khổ: "Chị Tả Ninh, chị cùng anh Cao Hạ thật sự rất xứng đôi."
Tả Ninh nhất thời bật cười: "Chả nhẽ em cũng là fan Ninh Hạ mà bọn họ nói?"
Văn Niệm Tình hít hít mũi, ra vẻ thoải mái nói: "Vốn dĩ không phải, nhưng hiện tại suy xét muốn chuyển fans."
"Vẫn là không nên, nếu một ngày nào đó Cao Hạ có bạn gái thì chẳng phải fan CP các em sẽ rất thương tâm sao?"
Nghe lời cô nói, hai anh em đều có chút sửng sốt, thậm chí Văn Khải An còn giành nói trước cả em gái: "Cô và Cao Hạ không phải đang yêu nhau sao?"
Tả Ninh sửng sốt: "Tôi cùng Cao Hạ? Anh nghe được chuyện này ở đâu vậy?"
Hai mắt Văn Niệm Tình tỏa sáng, nhưng vẫn có chút không thể tin được: "Chị không phải là bạn gái của anh Cao Hạ? Nhưng ngày Tết Trung Thu đó, lúc em gọi cho chị là anh Cao Hạ nghe máy, lúc chị trả lời WeChat cũng nói với em là lúc nãy tắm rửa, em còn tưởng rằng hai người...."
Cẩn thận nhớ lại lại tình huống hôm đó, lúc này Tả Ninh mới ý thức được cô đã tạo cho cô gái nhỏ này bao nhiêu hiểu lầm, sau đó Tả Ninh dở khóc dở cười mà giải thích với Văn Niệm Tình.
Sau khi nói rõ mọi chuyện, Văn Niệm Tình có chút ngượng ngùng xoắn suýt một chút, cuối cùng chạy tới chỗ của Cao Hạ.
Văn Khải An sớm đã cười nhẹ ra tiếng: "Con bé này, sức tưởng tượng vẫn luôn rất phong phú, thì ra... hai người không phải đang yêu nhau."
Tả Ninh cũng mỉm cười nhìn về phía Văn Niệm Tình, biểu hiện trước sau của cô gái nhỏ này rõ ràng không giống nhau, ít nhiều cô cũng nhận ra được cái gì đó: "Con bé đối với Cao Hạ, không đơn giản chỉ là fans đối với thần tượng, đúng không?"
Văn Khải An gật đầu: "Con bé cảm thấy đó là tình yêu."
Tình yêu sao? Cô gái nhỏ nhìn hoạt bát đáng yêu vây quanh bên người Cao Hạ, Tả Ninh không tự giác mà nhớ đến ngày Tết Trung Thu đó, người đàn ông kia đã mang đến cho cô thật nhiều ấm áp.
Cao Hạ như vậy, thật ra càng thêm mê người hơn so với trêи màn ảnh.
Hẳn là có rất nhiều người yêu thích phải không.
Đột nhiên trong lòng cảm thấy rầu rĩ, Tả Ninh mỉm cười nhìn Văn Khải An: "Có khả năng rất lâu nữa mới kết thúc, anh có muốn vào trong nghỉ ngơi một chút không?"
"Được." Văn Khải An hiếm khi lộ ra nụ cười ấm áp: "Vừa vặn tôi cũng nên suy nghĩ một chút, làm sao để hoàn thành nhiệm vụ cấp địa ngục của mình."
Tiễn cánh truyền thông cùng fans ra về, buổi tối công ty chuẩn bị tiệc sinh nhật cho Cao Hạ, đương nhiên cũng là để mọi người trong đoàn làm phim vui chơi thỏa thích.
Địa điểm ở ngay khách sạn Hoa Nghi mà mọi người đang ở, lúc ăn cơm cũng giống như tiệc khởi động máy quay trước đây, Thu Dật Bạch cùng mấy diễn viên chính ngồi cùng một bàn, vị trí của Tả Ninh cũng ở đó.
Nhưng lần này, trêи bàn còn có Thu Đồng Tâm cùng Thu Dật Mặc, liếc mắt nhìn người đàn ông lạnh như băng kia, Tả Ninh trực tiếp ngồi vào bàn khác cùng những nhân viên công tác khác của đoàn làm phim.
Lần này có chút khác biệt với bữa tiệc khởi động máy quay, tất cả mọi người đều tản ra chơi, khi ăn cơm thì ầm ĩ náo nhiệt uống say cả một đám, chờ đến lúc thật sự bắt đầu hoạt động giải trí, những người còn tỉnh táo đã không đến 20 người.
Có bài học từ lần trước sau khi uống say đùa giỡn Văn Khải An, lần này Tả Ninh chỉ dám uống nước trái cây.
Lúc đi đến cửa toilet, vừa vặn gặp Cao Hạ ở hành lang. Hôm nay anh là nhân vật chính, đương nhiên sẽ không tránh được bị chuốc rượu, chẳng qua nhìn anh bước đi bình thường, sắc mặt cũng không khác thường, hẳn là còn chưa say.
"Sinh nhật vui vẻ!" Tả Ninh mỉm cười đứng ở trước mặt anh, hôm nay cuối cùng cũng nói ra được bốn chữ này: "Thấy cả ngày nay anh đều rất bận, cho nên cũng chưa đưa quà cho anh."
Cao Hạ có chút kinh ngạc: "Còn có quà sao?"
"Đương nhiên, chẳng phải mọi người đều tặng quà cho anh sao? Sao có thể thiếu tôi được?" Tả Ninh nói, giơ giơ tay lên với anh: "Tặng anh cái này, thế nào? Năm ngoái tôi mang từ Italy về."
Nhìn vòng tay vỏ sò trêи cổ tay cô, Cao Hạ có chút không dám tin: "Italy?"
Tả Ninh gật đầu: "Tôi còn nhớ có một lần phóng viên hỏi anh, anh thích nhất trang sức gì, anh nói là vòng tay vỏ sò mua ở lâu đài Aragon Italy, nhưng mà trong lúc đóng phim đã làm mất. Trùng hợp năm ngoái tôi cũng đi Italy, nhớ tới bài phỏng vấn đó liền đến lâu đài Aragon, còn mua cái này, nếu anh đã làm mất vậy thì tôi lại tặng anh, nhưng anh không thể ghét bỏ nó đã cũ, thật ra cũng không xem là cũ, tôi chỉ mới mang nó mấy hôm mà thôi."
Cao Hạ vẫn yên lặng nhìn cô, đến khi cô gỡ vòng tay xuống đưa cho anh, anh mới cúi người về phía trước nhẹ nhàng ôm cô: "Cảm ơn, tôi rất thích."
Đây là một cái ôm thuần túy không mang bất kỳ tạp niệm cùng ɖu͙ƈ vọng nào, tuy rằng ngắn ngủi nhưng lại rất ấm áp.
Lúc từ trong toilet đi ra, cô phát hiện Thu Dật Mặc không nhúc nhích mà đứng ở hành lang, nhìn như vậy, ngược lại giống như là đang cố ý đợi cô.
Tả Ninh làm bộ như không thấy, trực tiếp đi lướt qua anh, nhưng lại bị anh nắm lấy tay kéo lại.
"Buông tay." Cô thậm chí còn không quay đầu nhìn anh mà chỉ lạnh lùng nói ra hai chữ.
Lực đạo trêи tay ngược lại càng chặt hơn, Thu Dật Mặc mặt không biểu cảm nhìn sườn mặt của cô: "Cuối cùng em vẫn đi theo Du Hạo Nam."
"Có liên quan gì tới anh sao?"
"Em quên em đã từng chán ghét anh ta như thế nào sao?"
"Có liên quan đến anh sao? Thu đại công tử."
Cánh tay Thu Dật Mặc dùng sức kéo Tả Ninh trở về, cả người cô đều bị anh kéo vào trong ngực, khoảng cách mặt đối mặt giữa hai người chỉ gần trong gang tấc: "Đừng quên, em đã ở dưới thân tôi, cầu xin tôi bao nhiêu lần."
Tả Ninh cười lạnh một tiếng, cũng không giãy giụa, ngược lại ngước mắt nhìn thẳng vào anh: "Thu đại công tử cũng đừng quên, tôi không phải chỉ ngủ với một mình anh, tôi còn ngủ với Cao Hạ và Thu Dật Bạch."
Nói đến đây, ý cười trêи mặt cô càng rõ ràng: "Chẳng qua hôm đó ở bệnh viện, lời nói của Thu đại công tử có chút không đúng, lúc ấy tôi cùng Du Hạo Nam còn chưa có làm đâu. Nhưng hiện tại tôi có thể trả lời câu hỏi của anh. Ngày đầu tiên ở văn phòng của anh ta, chúng tôi đã làm 4 lần, ngày hôm sau, ở nhà của anh ta, chúng tôi đã làm 5 lần, ngày thứ ba...."
Trong mắt Thu Dật Mặc toàn là tia sáng lạnh lẽo, trêи tay càng dùng sức, siết chặt đến cổ tay của Tả Ninh có chút đau, nhưng cô vẫn tiếp tục cười nói: "So với anh, anh ta làm tôi càng thoải mái hơn, anh ta lớn hơn anh, thô hơn anh, kéo dài hơn anh, kỹ thuật lại càng tốt hơn anh, đáp án như vậy anh có vừa lòng không?"
"Thì ra cái em để ý chính là chuyện kia." Đồng tử Thu Dật Mặc hơi co lại: "Em quả nhiên thích Phương Kinh Luân."
"Buông tay!" Nhắc tới Phương Kinh Luân, tức giận trong mắt Tả Ninh càng tăng thêm, cô liều mạng giãy giụa muốn thoát khỏi sự khống chế của anh.
Thu Dật Mặc đẩy cô về phía trước, cả người cô đều bị anh vào tường, mà anh chỉ dùng một cánh tay đã có thể giam cầm đôi tay của cô lên đỉnh đầu, khiến cô không thể động đậy.
Khi cánh môi bị anh hôn lấy, Tả Ninh không hề nghĩ ngợi mà hung hăng cắn một cái.
Mùi máu tươi nồng đậm lan tràn trong khoang miệng của hai người, anh vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục dùng sức hút cắn đầu lưỡi của cô, hạ thân cùng cô dán đến chặt chẽ.
Khi anh vươn một tay khác muốn xé rách váy của cô thì một bàn tay hữu lực đã bắt lấy cánh tay anh.
"Buông cô ấy ra!" Đó là giọng nói cố nén sự tức giận của một người đàn ông, trầm thấp mà lạnh băng.
Hiện tại Thu Đồng Tâm là Tổng giám đốc của Tinh Thần Giải Trí, thời gian rảnh rỗi chạy tới đoàn phim cũng là chuyện bình thường, nhưng còn Thu Dật Mặc đến đây ít nhiều cũng khiến người ta có chút ngoài ý muốn.
Cách một đám người, Tả Ninh cùng Thu Dật Mặc liếc nhau xong lại chậm rãi dời ánh mắt, cô bình tĩnh giống như đang nhìn người xa lạ.
Thấy anh em nhà họ Văn còn ở một bên, cô chủ động đi qua: "Bên ngoài nóng nực như vậy, sao hai người không vào trong nghỉ ngơi?"
Văn Niệm Tình yên lặng nhìn Tả Ninh, trêи mặt lộ ra vài phần cười khổ: "Chị Tả Ninh, chị cùng anh Cao Hạ thật sự rất xứng đôi."
Tả Ninh nhất thời bật cười: "Chả nhẽ em cũng là fan Ninh Hạ mà bọn họ nói?"
Văn Niệm Tình hít hít mũi, ra vẻ thoải mái nói: "Vốn dĩ không phải, nhưng hiện tại suy xét muốn chuyển fans."
"Vẫn là không nên, nếu một ngày nào đó Cao Hạ có bạn gái thì chẳng phải fan CP các em sẽ rất thương tâm sao?"
Nghe lời cô nói, hai anh em đều có chút sửng sốt, thậm chí Văn Khải An còn giành nói trước cả em gái: "Cô và Cao Hạ không phải đang yêu nhau sao?"
Tả Ninh sửng sốt: "Tôi cùng Cao Hạ? Anh nghe được chuyện này ở đâu vậy?"
Hai mắt Văn Niệm Tình tỏa sáng, nhưng vẫn có chút không thể tin được: "Chị không phải là bạn gái của anh Cao Hạ? Nhưng ngày Tết Trung Thu đó, lúc em gọi cho chị là anh Cao Hạ nghe máy, lúc chị trả lời WeChat cũng nói với em là lúc nãy tắm rửa, em còn tưởng rằng hai người...."
Cẩn thận nhớ lại lại tình huống hôm đó, lúc này Tả Ninh mới ý thức được cô đã tạo cho cô gái nhỏ này bao nhiêu hiểu lầm, sau đó Tả Ninh dở khóc dở cười mà giải thích với Văn Niệm Tình.
Sau khi nói rõ mọi chuyện, Văn Niệm Tình có chút ngượng ngùng xoắn suýt một chút, cuối cùng chạy tới chỗ của Cao Hạ.
Văn Khải An sớm đã cười nhẹ ra tiếng: "Con bé này, sức tưởng tượng vẫn luôn rất phong phú, thì ra... hai người không phải đang yêu nhau."
Tả Ninh cũng mỉm cười nhìn về phía Văn Niệm Tình, biểu hiện trước sau của cô gái nhỏ này rõ ràng không giống nhau, ít nhiều cô cũng nhận ra được cái gì đó: "Con bé đối với Cao Hạ, không đơn giản chỉ là fans đối với thần tượng, đúng không?"
Văn Khải An gật đầu: "Con bé cảm thấy đó là tình yêu."
Tình yêu sao? Cô gái nhỏ nhìn hoạt bát đáng yêu vây quanh bên người Cao Hạ, Tả Ninh không tự giác mà nhớ đến ngày Tết Trung Thu đó, người đàn ông kia đã mang đến cho cô thật nhiều ấm áp.
Cao Hạ như vậy, thật ra càng thêm mê người hơn so với trêи màn ảnh.
Hẳn là có rất nhiều người yêu thích phải không.
Đột nhiên trong lòng cảm thấy rầu rĩ, Tả Ninh mỉm cười nhìn Văn Khải An: "Có khả năng rất lâu nữa mới kết thúc, anh có muốn vào trong nghỉ ngơi một chút không?"
"Được." Văn Khải An hiếm khi lộ ra nụ cười ấm áp: "Vừa vặn tôi cũng nên suy nghĩ một chút, làm sao để hoàn thành nhiệm vụ cấp địa ngục của mình."
Tiễn cánh truyền thông cùng fans ra về, buổi tối công ty chuẩn bị tiệc sinh nhật cho Cao Hạ, đương nhiên cũng là để mọi người trong đoàn làm phim vui chơi thỏa thích.
Địa điểm ở ngay khách sạn Hoa Nghi mà mọi người đang ở, lúc ăn cơm cũng giống như tiệc khởi động máy quay trước đây, Thu Dật Bạch cùng mấy diễn viên chính ngồi cùng một bàn, vị trí của Tả Ninh cũng ở đó.
Nhưng lần này, trêи bàn còn có Thu Đồng Tâm cùng Thu Dật Mặc, liếc mắt nhìn người đàn ông lạnh như băng kia, Tả Ninh trực tiếp ngồi vào bàn khác cùng những nhân viên công tác khác của đoàn làm phim.
Lần này có chút khác biệt với bữa tiệc khởi động máy quay, tất cả mọi người đều tản ra chơi, khi ăn cơm thì ầm ĩ náo nhiệt uống say cả một đám, chờ đến lúc thật sự bắt đầu hoạt động giải trí, những người còn tỉnh táo đã không đến 20 người.
Có bài học từ lần trước sau khi uống say đùa giỡn Văn Khải An, lần này Tả Ninh chỉ dám uống nước trái cây.
Lúc đi đến cửa toilet, vừa vặn gặp Cao Hạ ở hành lang. Hôm nay anh là nhân vật chính, đương nhiên sẽ không tránh được bị chuốc rượu, chẳng qua nhìn anh bước đi bình thường, sắc mặt cũng không khác thường, hẳn là còn chưa say.
"Sinh nhật vui vẻ!" Tả Ninh mỉm cười đứng ở trước mặt anh, hôm nay cuối cùng cũng nói ra được bốn chữ này: "Thấy cả ngày nay anh đều rất bận, cho nên cũng chưa đưa quà cho anh."
Cao Hạ có chút kinh ngạc: "Còn có quà sao?"
"Đương nhiên, chẳng phải mọi người đều tặng quà cho anh sao? Sao có thể thiếu tôi được?" Tả Ninh nói, giơ giơ tay lên với anh: "Tặng anh cái này, thế nào? Năm ngoái tôi mang từ Italy về."
Nhìn vòng tay vỏ sò trêи cổ tay cô, Cao Hạ có chút không dám tin: "Italy?"
Tả Ninh gật đầu: "Tôi còn nhớ có một lần phóng viên hỏi anh, anh thích nhất trang sức gì, anh nói là vòng tay vỏ sò mua ở lâu đài Aragon Italy, nhưng mà trong lúc đóng phim đã làm mất. Trùng hợp năm ngoái tôi cũng đi Italy, nhớ tới bài phỏng vấn đó liền đến lâu đài Aragon, còn mua cái này, nếu anh đã làm mất vậy thì tôi lại tặng anh, nhưng anh không thể ghét bỏ nó đã cũ, thật ra cũng không xem là cũ, tôi chỉ mới mang nó mấy hôm mà thôi."
Cao Hạ vẫn yên lặng nhìn cô, đến khi cô gỡ vòng tay xuống đưa cho anh, anh mới cúi người về phía trước nhẹ nhàng ôm cô: "Cảm ơn, tôi rất thích."
Đây là một cái ôm thuần túy không mang bất kỳ tạp niệm cùng ɖu͙ƈ vọng nào, tuy rằng ngắn ngủi nhưng lại rất ấm áp.
Lúc từ trong toilet đi ra, cô phát hiện Thu Dật Mặc không nhúc nhích mà đứng ở hành lang, nhìn như vậy, ngược lại giống như là đang cố ý đợi cô.
Tả Ninh làm bộ như không thấy, trực tiếp đi lướt qua anh, nhưng lại bị anh nắm lấy tay kéo lại.
"Buông tay." Cô thậm chí còn không quay đầu nhìn anh mà chỉ lạnh lùng nói ra hai chữ.
Lực đạo trêи tay ngược lại càng chặt hơn, Thu Dật Mặc mặt không biểu cảm nhìn sườn mặt của cô: "Cuối cùng em vẫn đi theo Du Hạo Nam."
"Có liên quan gì tới anh sao?"
"Em quên em đã từng chán ghét anh ta như thế nào sao?"
"Có liên quan đến anh sao? Thu đại công tử."
Cánh tay Thu Dật Mặc dùng sức kéo Tả Ninh trở về, cả người cô đều bị anh kéo vào trong ngực, khoảng cách mặt đối mặt giữa hai người chỉ gần trong gang tấc: "Đừng quên, em đã ở dưới thân tôi, cầu xin tôi bao nhiêu lần."
Tả Ninh cười lạnh một tiếng, cũng không giãy giụa, ngược lại ngước mắt nhìn thẳng vào anh: "Thu đại công tử cũng đừng quên, tôi không phải chỉ ngủ với một mình anh, tôi còn ngủ với Cao Hạ và Thu Dật Bạch."
Nói đến đây, ý cười trêи mặt cô càng rõ ràng: "Chẳng qua hôm đó ở bệnh viện, lời nói của Thu đại công tử có chút không đúng, lúc ấy tôi cùng Du Hạo Nam còn chưa có làm đâu. Nhưng hiện tại tôi có thể trả lời câu hỏi của anh. Ngày đầu tiên ở văn phòng của anh ta, chúng tôi đã làm 4 lần, ngày hôm sau, ở nhà của anh ta, chúng tôi đã làm 5 lần, ngày thứ ba...."
Trong mắt Thu Dật Mặc toàn là tia sáng lạnh lẽo, trêи tay càng dùng sức, siết chặt đến cổ tay của Tả Ninh có chút đau, nhưng cô vẫn tiếp tục cười nói: "So với anh, anh ta làm tôi càng thoải mái hơn, anh ta lớn hơn anh, thô hơn anh, kéo dài hơn anh, kỹ thuật lại càng tốt hơn anh, đáp án như vậy anh có vừa lòng không?"
"Thì ra cái em để ý chính là chuyện kia." Đồng tử Thu Dật Mặc hơi co lại: "Em quả nhiên thích Phương Kinh Luân."
"Buông tay!" Nhắc tới Phương Kinh Luân, tức giận trong mắt Tả Ninh càng tăng thêm, cô liều mạng giãy giụa muốn thoát khỏi sự khống chế của anh.
Thu Dật Mặc đẩy cô về phía trước, cả người cô đều bị anh vào tường, mà anh chỉ dùng một cánh tay đã có thể giam cầm đôi tay của cô lên đỉnh đầu, khiến cô không thể động đậy.
Khi cánh môi bị anh hôn lấy, Tả Ninh không hề nghĩ ngợi mà hung hăng cắn một cái.
Mùi máu tươi nồng đậm lan tràn trong khoang miệng của hai người, anh vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục dùng sức hút cắn đầu lưỡi của cô, hạ thân cùng cô dán đến chặt chẽ.
Khi anh vươn một tay khác muốn xé rách váy của cô thì một bàn tay hữu lực đã bắt lấy cánh tay anh.
"Buông cô ấy ra!" Đó là giọng nói cố nén sự tức giận của một người đàn ông, trầm thấp mà lạnh băng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.