Bóng Đã Vào Rổ, Anh Đổ Em Chưa?
Chương 3: Anh ta là cờ đỏ
Kati
05/10/2024
Kết thúc buổi tập luyện, trời đã dần chuyển tối. Chu Phi Phi vã hết mồ hôi, thấm cả vào chiếc áo sơ mi đi học. Chỉ riêng cô trong đội là chưa có đồ bóng rổ.
Một số cô gái từ trên khán đài chạy xuống. Chu Phi Phi vừa lau mồ hôi vừa để ý. Có một cô gái vẻ ngoài rất dịu dàng, cầm theo chai nước đến bên Sơn Thần "đầu đinh". Là người yêu của anh ấy, nhìn hai người rất tình tứ.
Chưa hết, có lẽ Tề Đức Hạo là người có được nhiều sự chú ý nhất. Mấy cô gái thi nhau đến trước mặt anh ấy bắt chuyện.
"Anh ơi uống nước này đi, em mua cho anh đó!"
"Không, cầm lấy chai này của em đi!"
"Em mới là bạn gái của anh mà! Lấy nước của em cơ!"
Hai từ "bạn gái" khiến Chu Phi Phi chú ý. Ồ, hóa ra người khó chịu như anh ta cũng có bạn gái. Có lẽ đều là những người thích đâm đầu vào "bad boy" để rồi nhận kết cục cay đắng.
- Tôi không nhận nước của ai hết! Cơ mà chúng ta chia tay đi!
Hai mắt Chu Phi Phi chớp chớp. Anh ta vừa nói gì cơ? Chia tay? Thế mà mọi người xung quanh trông có vẻ bình thản như thể đã quen với chuyện này từ lâu rồi vậy.
Cô gái kia bắt đầu rơm rớm nước mắt, kéo nhẹ lấy tay áo của Tề Đức Hạo.
"Sao lại chia tay em...? Em có làm gì sai đâu..."
Anh ta lạnh lùng gạt ra rồi nói:
- Tôi sai, được chưa? Chỉ đơn giản là muốn chia tay thôi!
"Từ đầu là anh đã nhận lời yêu mà... hức..."
- Thì sao? Cô nghĩ là cô đặc biệt à?
Tề Đức Hạo quay lưng bỏ đi, để lại phía sau những trái tim tan nát. Mặc dù họ đã biết trước kết quả nhưng lại không thể từ chối cái sức hút từ vẻ ngoài rạng rỡ của anh ta.
Mấy thành viên trong đội tuyển tặc lưỡi nhìn nhau.
"Nữa rồi đó. Lần chia tay thứ 3 trong tháng".
"Ngày mai lại có em khác mù mờ tỏ tình nữa đây!"
"Thôi, không bàn nữa, chuyện cơm bữa! Về sớm đi mấy cậu!"
Việc này làm Chu Phi Phi cứ suy nghĩ mãi. Cái anh khóa trên Tề Đức Hạo cứ yêu một cô vài ba ngày rồi bỏ, rốt cuộc là để làm gì? Chỉ đơn giản là chơi đùa thôi hay sao?
...----------------...
Buổi tối, Chu Minh Triết đang ngồi ở bàn học thì nghe tiếng gõ cửa và tiếng gọi của em gái mình. Anh nói lớn:
- Vào đi! Không khóa!
Chu Phi Phi bẽn lẽn bước vào. Nhìn cái mặt là biết có gì đó cần xin xỏ. Cô bé ngồi xuống giường, ôm đại một cái gối rồi hỏi:
- Anh ơi, cái áo bóng rổ của đội... anh mua ở đâu vậy?
Hóa ra là chuyện này. Chu Minh Triết xoay ghế ra sau, đáp:
- Anh đặt cho mày rồi. Thích số mấy để còn bảo người ta in?
Quả nhiên là anh trai, bên ngoài thì hay trêu em nhưng thật ra lại rất chu đáo.
- Số 12 ạ!
- À, thầy dặn cuối tuần mày phải kiểm tra bóng rổ đấy!
Chu Phi Phi thắc mắc:
- Ủa? Em tưởng em được vào đội rồi chứ?
- Thì vào rồi! Nhưng thầy muốn kiểm tra xem kỹ thuật mày đến đâu. Mày đó... so với con gái thì mạnh nhưng đấu với nam có khi không nổi!
Chu Phi Phi xị mặt:
- Thầy cũng có mấy lần ra sân xem em chơi rồi chứ bộ!
- Chơi khác! Thi đấu khác!
Chu Minh Triết bỗng gằn giọng làm cô em có chút sợ hãi. Cô rụt rè nói:
- Dạ... em biết rồi...
Anh xoay người vào bàn học, tiếp tục bài tập còn đang dang dở. Chu Phi Phi ngồi đó ngẫm ngợi một, hai phút rồi hỏi:
- Mà anh ơi! Sao chiều nay em thấy đội tuyển có 9 người thôi ạ? Nếu em không lầm thì chỉ có 4 thành viên chính thức... Để xem... Sơn Thần... Tuấn Kiệt... Tề Đức Hạo... Còn thiếu anh Khang phải không ạ?
Chu Minh Triết im lặng khiến cô em tưởng anh trai không nghe mình nói. Cô đứng dậy khỏi giường rồi đi đến cạnh bàn:
- Anh Triết?
Anh lập tức trả lời:
- Ừm... Thằng Khang đi du học. Nó rời đội được một tuần rồi.
Chuyện này làm Chu Phi Phi khựng lại. Những học sinh khác và khối dưới trong trường đều chưa biết. Đây là một mất mát khá to lớn với đội truyển của trường Ưu Tú. Chu Phi Phi hiểu điều này. Cô hỏi thêm:
- Vậy là 1 người dự bị sẽ được đẩy lên nhỉ? Và phải tuyển thêm 1 thành viên mới, là em đúng không?
- Ừm. Năm nay thầy muốn lập đội bóng rổ nữ. Mà con gái cả trường chắc chỉ có mỗi mày hứng thú với bộ môn này!
Nhắc đến đây, Chu Minh Triết thở dài nói thêm:
- Haizz, giờ có thêm mày vào chắc là rắc rối lắm đây!
Chu Phi Phi chưa hiểu hết ý nghĩa của câu nói này. Cô đâu hề biết đời sống cá nhân và chuyện tình cảm của các thành viên trong đội đều vô cùng phức tạp. Đặc biệt là Tề Đức Hạo, drama quanh anh chàng này thì nhiều vô số kể.
Lúc chiều, khi tận mắt chứng kiến "lá cờ đỏ" kia đá người yêu cũ, Chu Phi Phi đã dặn lòng đừng rung động với vẻ bề ngoài ngon nghẻ của anh ta. Nhưng cô đâu hề biết, chuyện tương lai khó đoán, người tính thì không bằng trời tính.
Một số cô gái từ trên khán đài chạy xuống. Chu Phi Phi vừa lau mồ hôi vừa để ý. Có một cô gái vẻ ngoài rất dịu dàng, cầm theo chai nước đến bên Sơn Thần "đầu đinh". Là người yêu của anh ấy, nhìn hai người rất tình tứ.
Chưa hết, có lẽ Tề Đức Hạo là người có được nhiều sự chú ý nhất. Mấy cô gái thi nhau đến trước mặt anh ấy bắt chuyện.
"Anh ơi uống nước này đi, em mua cho anh đó!"
"Không, cầm lấy chai này của em đi!"
"Em mới là bạn gái của anh mà! Lấy nước của em cơ!"
Hai từ "bạn gái" khiến Chu Phi Phi chú ý. Ồ, hóa ra người khó chịu như anh ta cũng có bạn gái. Có lẽ đều là những người thích đâm đầu vào "bad boy" để rồi nhận kết cục cay đắng.
- Tôi không nhận nước của ai hết! Cơ mà chúng ta chia tay đi!
Hai mắt Chu Phi Phi chớp chớp. Anh ta vừa nói gì cơ? Chia tay? Thế mà mọi người xung quanh trông có vẻ bình thản như thể đã quen với chuyện này từ lâu rồi vậy.
Cô gái kia bắt đầu rơm rớm nước mắt, kéo nhẹ lấy tay áo của Tề Đức Hạo.
"Sao lại chia tay em...? Em có làm gì sai đâu..."
Anh ta lạnh lùng gạt ra rồi nói:
- Tôi sai, được chưa? Chỉ đơn giản là muốn chia tay thôi!
"Từ đầu là anh đã nhận lời yêu mà... hức..."
- Thì sao? Cô nghĩ là cô đặc biệt à?
Tề Đức Hạo quay lưng bỏ đi, để lại phía sau những trái tim tan nát. Mặc dù họ đã biết trước kết quả nhưng lại không thể từ chối cái sức hút từ vẻ ngoài rạng rỡ của anh ta.
Mấy thành viên trong đội tuyển tặc lưỡi nhìn nhau.
"Nữa rồi đó. Lần chia tay thứ 3 trong tháng".
"Ngày mai lại có em khác mù mờ tỏ tình nữa đây!"
"Thôi, không bàn nữa, chuyện cơm bữa! Về sớm đi mấy cậu!"
Việc này làm Chu Phi Phi cứ suy nghĩ mãi. Cái anh khóa trên Tề Đức Hạo cứ yêu một cô vài ba ngày rồi bỏ, rốt cuộc là để làm gì? Chỉ đơn giản là chơi đùa thôi hay sao?
...----------------...
Buổi tối, Chu Minh Triết đang ngồi ở bàn học thì nghe tiếng gõ cửa và tiếng gọi của em gái mình. Anh nói lớn:
- Vào đi! Không khóa!
Chu Phi Phi bẽn lẽn bước vào. Nhìn cái mặt là biết có gì đó cần xin xỏ. Cô bé ngồi xuống giường, ôm đại một cái gối rồi hỏi:
- Anh ơi, cái áo bóng rổ của đội... anh mua ở đâu vậy?
Hóa ra là chuyện này. Chu Minh Triết xoay ghế ra sau, đáp:
- Anh đặt cho mày rồi. Thích số mấy để còn bảo người ta in?
Quả nhiên là anh trai, bên ngoài thì hay trêu em nhưng thật ra lại rất chu đáo.
- Số 12 ạ!
- À, thầy dặn cuối tuần mày phải kiểm tra bóng rổ đấy!
Chu Phi Phi thắc mắc:
- Ủa? Em tưởng em được vào đội rồi chứ?
- Thì vào rồi! Nhưng thầy muốn kiểm tra xem kỹ thuật mày đến đâu. Mày đó... so với con gái thì mạnh nhưng đấu với nam có khi không nổi!
Chu Phi Phi xị mặt:
- Thầy cũng có mấy lần ra sân xem em chơi rồi chứ bộ!
- Chơi khác! Thi đấu khác!
Chu Minh Triết bỗng gằn giọng làm cô em có chút sợ hãi. Cô rụt rè nói:
- Dạ... em biết rồi...
Anh xoay người vào bàn học, tiếp tục bài tập còn đang dang dở. Chu Phi Phi ngồi đó ngẫm ngợi một, hai phút rồi hỏi:
- Mà anh ơi! Sao chiều nay em thấy đội tuyển có 9 người thôi ạ? Nếu em không lầm thì chỉ có 4 thành viên chính thức... Để xem... Sơn Thần... Tuấn Kiệt... Tề Đức Hạo... Còn thiếu anh Khang phải không ạ?
Chu Minh Triết im lặng khiến cô em tưởng anh trai không nghe mình nói. Cô đứng dậy khỏi giường rồi đi đến cạnh bàn:
- Anh Triết?
Anh lập tức trả lời:
- Ừm... Thằng Khang đi du học. Nó rời đội được một tuần rồi.
Chuyện này làm Chu Phi Phi khựng lại. Những học sinh khác và khối dưới trong trường đều chưa biết. Đây là một mất mát khá to lớn với đội truyển của trường Ưu Tú. Chu Phi Phi hiểu điều này. Cô hỏi thêm:
- Vậy là 1 người dự bị sẽ được đẩy lên nhỉ? Và phải tuyển thêm 1 thành viên mới, là em đúng không?
- Ừm. Năm nay thầy muốn lập đội bóng rổ nữ. Mà con gái cả trường chắc chỉ có mỗi mày hứng thú với bộ môn này!
Nhắc đến đây, Chu Minh Triết thở dài nói thêm:
- Haizz, giờ có thêm mày vào chắc là rắc rối lắm đây!
Chu Phi Phi chưa hiểu hết ý nghĩa của câu nói này. Cô đâu hề biết đời sống cá nhân và chuyện tình cảm của các thành viên trong đội đều vô cùng phức tạp. Đặc biệt là Tề Đức Hạo, drama quanh anh chàng này thì nhiều vô số kể.
Lúc chiều, khi tận mắt chứng kiến "lá cờ đỏ" kia đá người yêu cũ, Chu Phi Phi đã dặn lòng đừng rung động với vẻ bề ngoài ngon nghẻ của anh ta. Nhưng cô đâu hề biết, chuyện tương lai khó đoán, người tính thì không bằng trời tính.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.