Boss Lạnh Lùng Và Nữ Hoàng Băng Giá

Chương 22: Đánh Ghen

Gió lạnh

28/06/2016

Hàn mặc phong sau khi tuyên bố chủ quyền liền lập tức cất bước đi trước, bỏ lại một mình cô. Riêng đối với trần bảo nhi, cô chưa bao giờ bị sock đến vậy, lại còn là sock nặng nữa chứ. Đến đứng còn không vững

- em không đi sao?

- đi. Đi chứ- cô giật mình nhìn hắn rồi đi, đi và đi trong một trạng thái đầu óc đang được mây mù bao phủ dày đặc. Cả việc tối thiểu là nhìn đường thì cô cũng không để tâm. Quả là lời nói có sức công phá nhất thế kỷ. Trong đầu cô chỉ còn ba từ bay qua bay lại : tôi thích em. Tôi thích em

rầm.

Ngay cả hòn đá cũng cản trở việc thẫn thờ của cô. Đủ hiểu tâm trạng của cô bây giờ như thế nào. Hàn mặc phong quay người nhìn cô nằm dưới đất, mặt lạnh lẽo hơn băng cực

- tự ngã tự đứng lên

đúng rồi. Hắn không nói cô cũng tự đứng lên. Cô không phải là người quyến luyến với từng tấc bê tông của học viện hàn gia đến vậy. Và cũng chẳng hiểu tại sao, hàn mặc phong không hề hỏi tới mà cô lại có tâm ý trả lời

- không sao! Tôi không sao

vừa đi sau lưng hàn mặc phong vừa nhai đi nhai lại điệp khúc bất hủ tôi không sao đến nỗi người vô cảm như đại boss hàn mặc phong cũng phải phát cáu mà quay lại nhìn cô vẻ thẫn thờ vô tội, máu từ trán rỉ ra còn miệng thì vẫn không ngừng lẩm bẩm tôi không sao. Hàn mặc phong đến gần cô, bực dọc lôi cô lên xe. Đối điện với một vẻ mặt như người mất hồn làm máu nóng trong người hàn mặc phong trào ngược, áp cả miếng bông đầy thuốc sát trùng lên thẳng miệng vết thương

- a. . Đau chết mất

chỉ có kẻ độc ác nhếch miệng tỏ vẻ vô cùng hài lòng. Trần bảo nhi nhìn gương mặt mình vào gương xe trước, miệng suýt hét lên

- máu. Trời. Mình bị thương

thuốc sát trùng cùng máu hoà vào nhau, mùi nồng khó chịu. Trong lúc cô đang cuống cuồng thì hàn mặc phong bắt chéo chân

- lời nói của tôi có sức sát thương đến như vậy sao?

- hả?- cô ngạc nhiên

- là vì tôi diễn đạt chưa rõ ràng để em hiểu hay IQ của em quá thấp

hàn mặc phong vừa động đến IQ của cô. Đó làm một điều cấm kỵ nha, xung điện trong người cô tỏa ra

- IQ của tôi thấp sao? Tôi thấp thì được hàn gia còn anh cao thì ở nhà ăn bám

- tôi không cần vào

- anh đang đùa với tôi sao? Con người biến thái như anh tại sao lại có mặt trên thế giới này cơ chứ

cô sấn đến, cầm lấy cổ áo cứng, mắt trừng lên. Động đến lòng tự cao của cô, hắn quả là kẻ ngu ngốc

hàn mặc phong nhìn cô ở cự ly gần, trong hàng ghế sau, trần bảo nhi như dán vào người hắn, hai chân ở giữa chân hắn, tay cầm lấy cổ áo và mặt thì ở một thế gần nhất. Rõ ràng cô đang câu dẫn hắn, hàn mặc phong suy nghĩ như thế. Hắn lạnh lùng nhìn cô

- xuống. Nếu em muốn khiêu gợi tôi thì tôi là người ở trên, không phải em

trần bảo nhi kinh người. Câu trả lời làm cô chết đứng. Cô đang. . . Đang. . .khiêu gợi hắn. Nếu như trong lúc cô tức giận được xem là khiêu gợi thì chính xác là đã có bao nhiêu nạn nhân là đàn ông

- anh có gì để tôi phải dẫn dụ. Chưa đến lượt anh. Đừng tưởng bở- cô mạnh miệng đáp trả

- chưa đến lượt tôi?

- tất nhiên! Ít ra cũng như hai tên bạn anh- cô nheo mày nhìn hắn, để xem hôm nay cô sẽ hạ nhục hắn như thế nào

- dám loạn luân với bạn chồng- hàn mặc phong nắm lấy tay cô

- anh. Anh nói kiểu gì vậy. Loạn luân. Tôi loạn luân. Anh thì có. Tôi cũng nói cho anh biết, tôi chưa có chồng

hàn mặc phong tại sao có thể lại nói những từ như vậy ra cửa miệng, thật không thể ngờ. Nhưng cũng may cho cô khi hắn chỉ dùng những từ như vậy, chỉ e là hắn sẽ dùng những từ kinh khủng hơn

- chưa có- hắn nhăn mày- là tôi

- anh sao! Thật nực cười. Có chết tôi cũng không lấy anh

- có thật như thế- hàn mặc phong đưa tay vuốt cổ cô, mắt hằn lên đáng sợ



- không. . .

Hàn mặc phong đẩy cô xuống ghế , cúi xuống hôn cô như điên dại. Cô đang chọc giận hắn, hắn sẽ trừng phạt cô

hàn mặc phong tiến vào biệt thự, một người đi đằng sau với dáng vẻ ấm ức chưa từng có. Hôm trước, hàn mặc phong cưỡng bức cô làm bạn gái, hôm qua ngủ cùng nhau, hôm nay hắn là chồng cô vậy thì tối nay sẽ là. . ? Cô lắc đầu xua đi cái ý nghĩ đen tối trong đầu

- hàn mặc phong- hoàng quân bước xuống từ cầu thang, nhìn hắn

hàn mặc phong hững hờ,liếc qua, một giây nhìn thấy cô. Sắc mặt lại trở nên không tốt

- dọn hành lý

- hàn mặc phong. Cậu đang đuổi bọn tớ sao- lee sung nhìn hắn,mắt vẻ như không tin

- đúng

- tại sao! Lý do đuổi? Nếu không tớ quyết không đi- kẻ cứng đầu lee sung nheo mày thám tử

- một tiếng

Hàn Mặc Phong bước đi. Hắn không thể nói là tớ sợ hai cậu cướp mất vợ. Nếu như thế thì thật đáng xấu hổ. Hắn không phải không tin vào bảo thân hắn mà chỉ đang đề phòng trước. Trần Bảo Nhi tiến nhanh níu lấy tay áo hắn, Hàn Mặc Phong dừng chân

- Thực ra chỉ nói đùa. Anh không phải làm như thế

- Tôi không sợ em chỉ sợ hai người họ có ý đồ với vợ tôi- Hàn Mặc Phong không nói gì thêm, trực tiếp đi thẳng vào phòng

Cô đứng im ngoài hành lang, cục tức không thể nuốt trôi.

---

Trần Bảo Nhi loay hoay trước bàn học. Giáo sư Won đáng chết,ra cho một đống bài mà bài nào cũng khó kinh khủng. Cô buộc phải hoàn thành nó trước lớp học tăng cường tối nay. Tất cả học viên đều không làm được,ông ta đúng là đại ác nhân nhưng mà suy cho cùng thì ông ta vẫn thua tên biến thái Hàn Mặc Phong. Cũng chẳng biết từ đâu, Hàn Mặc Phong đã ngồi bên cô, nhìn cô chằm chằm

- Đang nghĩ gì vậy ?

- Anh không có câu khác à.

Trần Bảo Nhi liền phản lại, hắn giống như là hồn ma bám riết lấy cô không buông. Hắn im lặng. Đúng là chẳng có câu nào khác

- Tại sao anh vào phòng mà không gõ cửa chứ

- Đang nghĩ đến đàn ông khác.

- Đúng. Giáo sư Won, ông ấy vẫn tính là đàn ông chứ

- Được

Hắn nhăn mặt

- Anh ra ngoài. Tôi còn phải làm bài tập

- Tôi ở đây không phải sẽ làm em phấn khích hơn sao. Những người con gái khác thường muốn thể hiện mình trước tôi, bao gồm cả em.

- Anh sai. Trừ tôi. Anh không phải Niu- tơn hay Anh-xtanh thậm chí là Nôben

- Nhưng tôi chính là người đàn ông mà những người phụ nữ khác ham muốn

- Trừ tôi

- Bao gồm em, bởi vì khi tôi hôn em, em không hề chống cự mà ngược lại tỏ ra một chút đáp trả cuồng nhiệt

- IQ anh bao nhiêu?

- Hơn em.

- Vậy anh làm đi. Giáo sư Won của học viện Đại học Hàn Gia- cô liền ném đống bài vào bộ mặt kiêu căng của Hàn Mặc Phong



- Tôi việc gì phải giúp em- Hàn Mặc Phong ôm toàn bộ đi lại phía giường

- Vì IQ anh cao

- Không lẽ em thấp

- Anh!

- Hôn tôi, tôi tình nguyện làm gia sư không công cho em- Hàn Mặc Phong đưa ra yêu cầu trắng trợn

- Không. Tôi bị nhiệt miệng a - cô nhìn Hàn Mặc Phong, ánh mắt toát lên vẻ đau thương

- Hồi nãy không sao?

- Nó vừa mới bị- cô nhanh chóng gỡ lý

- Hình như đường tiêu hóa của em không tốt- Hàn Mặc Phong nhìn vào đống bài tập của cô

- Một chút- Trần Bảo Nhi vui mừng khôn siết vì đưa được Hàn Mặc Phong vào tròng

- Em nên đi khám

- Tôi sẽ cố gắng

- Không cần, tôi khám cho em được rồi- Hàn Mặc Phong nhìn cô

- Sao?

Không trả lời những câu hỏi vô nghĩa, Hàn Mặc Phong đè cô xuống giường cưỡng hôn cô thêm một lần nữa. Sau một hồi khám bệnh, Hàn Mặc Phong sảng khoái rời khỏi thân thể bé nhỏ của cô, đưa ra một kết luận chí lý

- Em an tâm. Còn rất tốt

Trần Bảo Nhi ôm chăn, quay lưng với Hàn Mặc Phong. Cô thật ngu ngốc. Cứ nghĩ mình thông minh lừa được hắn , ai ngờ lại bị rơi vào cái bẫy hoàn hảo phía trước. Nhìn thái độ đau khổ của cô bạn gái nhỏ, không khỏi động lòng

- Không nhất thiết phải như vậy!

- Nhất thiết

- Tôi chưa làm gì em

- Quấy rối

- Đó chưa được xem là quấy rối. Nếu em chưa hiểu thì tôi có thể giúp em

- Anh im miệng đi- cô hét lên

- Ngồi dậy

- Không

- Không ngồi cũng phải ngồi- Hàn Mặc Phong kéo cô ngồi dậy

Tay cầm bút vạch trên giấy, giọng nói theo cô là rất cuốn hút, có chút lạnh lẽo, mái tóc đen nhánh phủ xuống gương mặt. Nhìn chung trong mắt cô bây giờ thì Hàn Mặc Phong rất đẹp trai dù cho đó là một điều mà tất cả mọi người thừa nhận và cho đến hôm nay cô mới phát hiện ra.

Cốp.

Hàn Mặc Phong lấy bút đánh thẳng vào đầu cô một cái rõ đau. Hắn thì có bao giờ nhẹ tay được chứ

- Tập trung

Tất nhiên sau lời cảnh báo vô cùng dễ thương kiểu Hàn Mặc Phong thì cô liền tập trung mọi giác quan vào bài giảng của gia sư biến thái. Hàn Mặc Phong chỉ giảng vào trọng tâm, không vòng vo nhiều lời, hành động theo phương châm ngắn-gọn- súc tích. Nếu cô có ý kiến không hiểu thì hắn lập tức liền đòi lệ phí giảng dạy. Vậy mà hồi nãy dám mạnh miệng nói làm gia sư không công cho cô, thật may cô không bị hắn dắt mũi, bị lừa sạch tiền. Hại cô vừa nghe đến hai từ lệ phí thoát khỏi miệng hắn thì lập tức hiểu hơn bao giờ hết, não vô cùng thông suốt.

- Bây giờ thì tự làm, tôi đã giảng cho em hai lần - Hàn Mặc Phong vứt tập giấy vào người cô rồi nằm xuống

Trần Bảo Nhi nhìn vào tờ giấy, nét bút cương trực, lạnh giá như con người vậy. Song cô vẫn thấy hắn tốt trong một vài hoàn cảnh nào đó chứ không phải lúc nào cũng xấu xa biến thái.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Boss Lạnh Lùng Và Nữ Hoàng Băng Giá

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook