Chương 18: Bé Lạc Lạc!
Thúy Hường
26/10/2022
Có được sự thoả hiệp của Lạc Ly, Hàn Mặc Vũ đắc ý lắm. Về tới nhà, anh nhanh chóng đóng cửa rồi ập tới cô như hổ đói, nồng nhiệt hôn cô. Cô biết rõ anh muốn gì, với lại chính miệng cô cũng đã đồng ý thoả hiệp với anh rồi. Cô chỉ đành ngượng ngùng đáp trả nụ hôn của anh, sau đó lại đột nhiên khẽ đẩy anh ra:
- Nhưng mà... chờ em tắm đã.
Dù thế nào đi chăng nữa, Lạc Ly luôn muốn ở trước mặt người mà cô yêu thương, cô phải là hoàn hảo nhất. Cô cứ nghĩ rằng Hàn Mặc Vũ sẽ không dễ dàng buông tha cho cô, nào ngờ anh lại đồng ý:
- Được...
Anh kéo dài giọng ra, sau cùng còn cố tình bổ sung thêm một câu:
- Anh cùng em tắm!
- Á?
Lạc Ly trợn trừng mắt nhìn Hàn Mặc Vũ, cô biết ngay anh sẽ không tốt bụng như thế đâu mà. Nhưng lỡ rồi, đành phải chịu thôi. Với lại tắm cùng anh, cô cũng không đến nỗi thiệt thòi quá, tạm chấp nhận vậy.
Lạc Ly ngấm ngầm thừa nhận, ánh mắt Hàn Mặc Vũ loé lên một tia sáng, khoé môi cong lên cười gian tà. Anh đi theo sau lưng cô, không đứng đắn mà ôm lấy cô, hôn lên cổ cô một cái.
Cô không đẩy anh ra, chỉ là có hơi nhột:
- Được rồi mà, lát nữa... lát nữa tắm xong rồi tính không được sao?
- Anh cũng có làm gì em đâu!
Hàn Mặc Vũ khẽ chớp chớp mắt, vô liêm sỉ đáp. Lạc Ly tức chết đi được, nhưng vẫn không đủ miệng để cãi lại Hàn Mặc Vũ, đành thôi vậy.
Thế là đêm đó, hết từ phòng tắm rồi sang phòng ngủ, cô bị anh ăn sạch. Cô mệt mỏi nỉ non van anh, dường như anh lại càng thêm hưng phấn hơn, cứ như thể không biết mệt.
- Lạc Lạc, chịu khó một chút, chúng ta đang tạo em bé mà!
- ... - Lạc Ly không biết nên nói gì hơn.
Thôi dẹp, cô không thèm sinh nữa, không sinh gì hết. Hàn Mặc Vũ chỉ biết ức hiếp cô quá đáng thôi, ghét!
Hôm sau, Hàn Mặc Vũ lại bận đi quay cả ngày. Là một ảnh đế, lịch trình của anh kín mít, Lạc Ly hiểu và thông cảm cho anh điều này. Chỉ là cô không thích việc fan ghép anh với diễn viên này, diễn viên nọ mà thôi.
Chuyện tình của cô và anh đương nhiên là bí mật, chỉ cần gia đình anh và gia đình cô đều biết là được, công khai ra lại gây thêm phiền phức không đáng có. Lạc Ly đang nghĩ tới việc sẽ nói chuyện này với bố mẹ vào dịp gì, bắt đầu nói từ đâu trước.
Đang miên man suy nghĩ thì chuông điện thoại vang lên, Lạc Ly lười biếng bò ra khỏi giường, nghe điện thoại:
- Bé Lạc Lạc của anh dậy chưa?
Giọng nói của Hàn Mặc Vũ ấm áp, truyền tới khiến cho trái tim Lạc Ly càng thêm ngọt ngào. Cô mỉm cười tủm tỉm, gật đầu, thành thật khai báo:
- Em vừa mới dậy thôi ạ.
- Ừm, sáng nay anh làm bánh mì kẹp cho em rồi đó, khi ăn nhớ hâm nóng lại nhé, tuyệt đối không được bỏ bữa sáng nghe chưa?
Hàn Mặc Vũ cẩn thận dặn dò từng chút một, anh sợ rằng bản thân ra ngoài cả ngày cô ở nhà sẽ nhịn đói. Từ trước tới nay, anh chưa bao giờ đối với ai chu đáo như vậy. Chỉ có cô là ngoại lệ mà thôi.
Lạc Ly nghe vậy liền chạy vào bếp, quả nhiên thấy bữa sáng đã được đậy lồng cẩn thận mà Hàn Mặc Vũ chuẩn bị cho cô, cảm giác này thật hạnh phúc. Sống chung với người đàn ông của mình, mỗi sáng được anh làm bữa sáng, được anh yêu thương cưng chiều hết mực, tất cả những thứ này còn gì bằng chứ?
Cô bỗng nhiên cảm thấy bản thân như quay về thời trẻ con, như thể cô chưa từng trải qua cuộc hôn nhân đổ vỡ nào, mọi thứ đối với cô vẫn hồn nhiên vui tươi, là màu hồng của cuộc sống hạnh phúc.
Lạc Ly xúc động, cô cố kìm nén nước mắt rơi xuống, đáp:
- Vâng, em sẽ ăn ngay đây ạ. Cảm ơn anh, vì đã đối tốt với em như vậy.
Đầu dây bên kia, Hàn Mặc Vũ chỉ cười, âm giọng trầm ấm bật ra từ cổ họng, vô cùng gợi cảm. Dường như cả hai còn muốn nói thêm gì đó nữa, nhưng đột nhiên lúc đó có tiếng giục giã Hàn Mặc Vũ. Anh đã tới cảnh quay rồi, anh vội dặn dò cô thêm một chút nữa:
- Được rồi, em cứ nghỉ ngơi ở nhà đi nha, đói thì nói với anh, để anh bảo trợ lí gọi đồ ăn cho em. Anh phải đi quay đây, tối nay anh sẽ về sớm!
- Anh cứ quay đi, em không phải trẻ con đâu mà, không cần lo.
Sau khi tắt máy, Lạc Ly hạnh phúc dùng bữa ăn sáng mà Hàn Mặc Vũ làm cho. Vừa ăn cô vừa nghĩ, hay là tới trường quay xem anh quay phim nhỉ? Đúng rồi, cô có thể giả làm nhân viên giao đồ ăn, tiện thể làm bữa trưa mang tới cho anh.
Nghĩ là triển liền, Lạc Ly lập tức bắt tay vào chuẩn bị bữa trưa cho Hàn Mặc Vũ. Tủ lạnh của anh có rất nhiều đồ ăn nên cô không cần tới siêu thị, cô sẽ nấu một món thật ngon để mang tới cho anh, và hoàn toàn là bất ngờ.
Tốn mấy tiếng liền loay hoay trong bếp, cuối cùng Lạc Ly cũng đã hoàn thành xong bữa trưa. Cô liền tới trường quay, nơi mà Hàn Mặc Vũ quay phim. Để moi được thông tin này, cô đã phải lên mạng tìm kiếm cách liên lạc với trợ lí của anh, hỏi bóng gió này nọ.
Khi Lạc Ly tới nơi, vừa hay cả trường quay đang nghỉ trưa. Cô tìm kiếm Hàn Mặc Vũ một hồi, cuối cùng cũng tìm thấy anh rồi. Nhưng... người phụ nữ bên cạnh anh là ai vậy? Trông hai người họ nói chuyện với nhau rất vui vẻ...
- Nhưng mà... chờ em tắm đã.
Dù thế nào đi chăng nữa, Lạc Ly luôn muốn ở trước mặt người mà cô yêu thương, cô phải là hoàn hảo nhất. Cô cứ nghĩ rằng Hàn Mặc Vũ sẽ không dễ dàng buông tha cho cô, nào ngờ anh lại đồng ý:
- Được...
Anh kéo dài giọng ra, sau cùng còn cố tình bổ sung thêm một câu:
- Anh cùng em tắm!
- Á?
Lạc Ly trợn trừng mắt nhìn Hàn Mặc Vũ, cô biết ngay anh sẽ không tốt bụng như thế đâu mà. Nhưng lỡ rồi, đành phải chịu thôi. Với lại tắm cùng anh, cô cũng không đến nỗi thiệt thòi quá, tạm chấp nhận vậy.
Lạc Ly ngấm ngầm thừa nhận, ánh mắt Hàn Mặc Vũ loé lên một tia sáng, khoé môi cong lên cười gian tà. Anh đi theo sau lưng cô, không đứng đắn mà ôm lấy cô, hôn lên cổ cô một cái.
Cô không đẩy anh ra, chỉ là có hơi nhột:
- Được rồi mà, lát nữa... lát nữa tắm xong rồi tính không được sao?
- Anh cũng có làm gì em đâu!
Hàn Mặc Vũ khẽ chớp chớp mắt, vô liêm sỉ đáp. Lạc Ly tức chết đi được, nhưng vẫn không đủ miệng để cãi lại Hàn Mặc Vũ, đành thôi vậy.
Thế là đêm đó, hết từ phòng tắm rồi sang phòng ngủ, cô bị anh ăn sạch. Cô mệt mỏi nỉ non van anh, dường như anh lại càng thêm hưng phấn hơn, cứ như thể không biết mệt.
- Lạc Lạc, chịu khó một chút, chúng ta đang tạo em bé mà!
- ... - Lạc Ly không biết nên nói gì hơn.
Thôi dẹp, cô không thèm sinh nữa, không sinh gì hết. Hàn Mặc Vũ chỉ biết ức hiếp cô quá đáng thôi, ghét!
Hôm sau, Hàn Mặc Vũ lại bận đi quay cả ngày. Là một ảnh đế, lịch trình của anh kín mít, Lạc Ly hiểu và thông cảm cho anh điều này. Chỉ là cô không thích việc fan ghép anh với diễn viên này, diễn viên nọ mà thôi.
Chuyện tình của cô và anh đương nhiên là bí mật, chỉ cần gia đình anh và gia đình cô đều biết là được, công khai ra lại gây thêm phiền phức không đáng có. Lạc Ly đang nghĩ tới việc sẽ nói chuyện này với bố mẹ vào dịp gì, bắt đầu nói từ đâu trước.
Đang miên man suy nghĩ thì chuông điện thoại vang lên, Lạc Ly lười biếng bò ra khỏi giường, nghe điện thoại:
- Bé Lạc Lạc của anh dậy chưa?
Giọng nói của Hàn Mặc Vũ ấm áp, truyền tới khiến cho trái tim Lạc Ly càng thêm ngọt ngào. Cô mỉm cười tủm tỉm, gật đầu, thành thật khai báo:
- Em vừa mới dậy thôi ạ.
- Ừm, sáng nay anh làm bánh mì kẹp cho em rồi đó, khi ăn nhớ hâm nóng lại nhé, tuyệt đối không được bỏ bữa sáng nghe chưa?
Hàn Mặc Vũ cẩn thận dặn dò từng chút một, anh sợ rằng bản thân ra ngoài cả ngày cô ở nhà sẽ nhịn đói. Từ trước tới nay, anh chưa bao giờ đối với ai chu đáo như vậy. Chỉ có cô là ngoại lệ mà thôi.
Lạc Ly nghe vậy liền chạy vào bếp, quả nhiên thấy bữa sáng đã được đậy lồng cẩn thận mà Hàn Mặc Vũ chuẩn bị cho cô, cảm giác này thật hạnh phúc. Sống chung với người đàn ông của mình, mỗi sáng được anh làm bữa sáng, được anh yêu thương cưng chiều hết mực, tất cả những thứ này còn gì bằng chứ?
Cô bỗng nhiên cảm thấy bản thân như quay về thời trẻ con, như thể cô chưa từng trải qua cuộc hôn nhân đổ vỡ nào, mọi thứ đối với cô vẫn hồn nhiên vui tươi, là màu hồng của cuộc sống hạnh phúc.
Lạc Ly xúc động, cô cố kìm nén nước mắt rơi xuống, đáp:
- Vâng, em sẽ ăn ngay đây ạ. Cảm ơn anh, vì đã đối tốt với em như vậy.
Đầu dây bên kia, Hàn Mặc Vũ chỉ cười, âm giọng trầm ấm bật ra từ cổ họng, vô cùng gợi cảm. Dường như cả hai còn muốn nói thêm gì đó nữa, nhưng đột nhiên lúc đó có tiếng giục giã Hàn Mặc Vũ. Anh đã tới cảnh quay rồi, anh vội dặn dò cô thêm một chút nữa:
- Được rồi, em cứ nghỉ ngơi ở nhà đi nha, đói thì nói với anh, để anh bảo trợ lí gọi đồ ăn cho em. Anh phải đi quay đây, tối nay anh sẽ về sớm!
- Anh cứ quay đi, em không phải trẻ con đâu mà, không cần lo.
Sau khi tắt máy, Lạc Ly hạnh phúc dùng bữa ăn sáng mà Hàn Mặc Vũ làm cho. Vừa ăn cô vừa nghĩ, hay là tới trường quay xem anh quay phim nhỉ? Đúng rồi, cô có thể giả làm nhân viên giao đồ ăn, tiện thể làm bữa trưa mang tới cho anh.
Nghĩ là triển liền, Lạc Ly lập tức bắt tay vào chuẩn bị bữa trưa cho Hàn Mặc Vũ. Tủ lạnh của anh có rất nhiều đồ ăn nên cô không cần tới siêu thị, cô sẽ nấu một món thật ngon để mang tới cho anh, và hoàn toàn là bất ngờ.
Tốn mấy tiếng liền loay hoay trong bếp, cuối cùng Lạc Ly cũng đã hoàn thành xong bữa trưa. Cô liền tới trường quay, nơi mà Hàn Mặc Vũ quay phim. Để moi được thông tin này, cô đã phải lên mạng tìm kiếm cách liên lạc với trợ lí của anh, hỏi bóng gió này nọ.
Khi Lạc Ly tới nơi, vừa hay cả trường quay đang nghỉ trưa. Cô tìm kiếm Hàn Mặc Vũ một hồi, cuối cùng cũng tìm thấy anh rồi. Nhưng... người phụ nữ bên cạnh anh là ai vậy? Trông hai người họ nói chuyện với nhau rất vui vẻ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.