Chương 80: Sơn Vương Điền Nam
Ngô Cửu Điện
06/09/2023
Hoàn cảnh xung quanh giống hệt những gì "du khách họ Tiết" ở sân sau của chưởng trại ti thự.
Ngay khi bị truyền tới nơi này, một loại lạnh lẽo ngột ngạt lập tức ập đến từ khắp nơi.
Hình người trắng bệch chậm rãi quay mặt về phía Vệ Ách, cảm giác nguy hiểm chết chóc chợt xuất hiện, "ấn Địa Quan" trong cột đạo cụ của Vệ Ách chợt lóe, ấn ác quỷ bằng đồng trống rỗng xuất hiện ở trong tay Vệ Ách. Động tác của hàng trăm "hình người" hơi chậm lại, giao diện "ấn Địa Quan" không ngừng chớp động.
Sự chấn nhiếp và uy hiếp của "quan Thẩm Tử" cấp 2 chỉ kéo dài trong chốc lát.
Trong nháy mắt đó, suy nghĩ của Vệ Ách nhanh chóng xoay chuyển.
Ngay khi chấn nhiếp của "ấn Địa Quan" vỡ nát, khóa máu xuất hiện trong tay Vệ Ách.
Lúc này, hơn trăm thi thể cứng ngắc nhìn về phía cậu ——
Khi nhắc nhở của hệ thống vang lên, phòng livestream vội chuyển đổi giữa các góc nhìn livestream khác nhau, tìm kiếm vị trí xuất hiện của mỗi người. 99% mọi người lập tức chuyển sang góc nhìn của Vệ Ách. Vô số người đồng thời thấy cảnh tượng này —— chợt nhìn sang, vô số "hình người" màu trắng và thi thể mặc áo choàng xanh của chưởng trại treo lơ lửng giữa không trung hiện ra, mọi người gần như ngừng thở:
Vừa dịch chuyển liền chuyển tới khu tập trung quỷ quái?
Con mẹ nó, may mắn gì vậy?
Trong căn phòng sáng sủa của chưởng trại ti thự, cả căn phòng u ám quỷ dị. Vô số người xung quanh ti thự quay đầu lại, phòng livestream đừng nói thở ngay cả nhịp tim cũng sắp ngừng đập.
Chỉ có điều, ngay sau đó mọi người trong phòng livestream đều mở to mắt.
—— thây ma trong phòng, đột nhiên ngừng lại.
"Chúng nó" quay đầu lại nửa chừng, đứng thẳng trong phòng, quay cổ nửa chừng rồi nhìn chằm chằm vào thanh niên bị vây ở trung tâm.
"Bọn chúng" ngừng, Vệ Ách lại di chuyển.
Trong căn phòng chật ních thây ma, mái tóc dài dày của thanh niên tóc bạc hơi xõa xuống vai với khuôn mặt lạnh lùng, cậu bị vây quanh bởi "ánh nhìn" của thây ma không bình thường, bỗng nhiên tiến về phía trước. Căn phòng u ám, nhưng chỉ có thi thể treo xà nhà và bộ đồ batik Điền Nam của Vệ Ách là có màu sắc.
Khi thanh niên có đôi vai gầy tiến về phía trước, mấy thây xa xung quanh tự động tản ra hai bên trái phải.
Cứ thế mà bước lên... cảm giác như ngôi sao trong giới quỷ được mọi người vây quanh.
Phòng livestream:???!!!
Phòng livestream kinh ngạc nhìn Vệ Ách đi tới chỗ nào, thây ma liền tản ra ở đó, trong đầu khán giả chỉ còn lại một suy nghĩ kỳ lạ ——
Quỷ giới, cũng đu idol hả?
** ** **
Vệ Ách bị thi thể cứng ngắc vây quanh, khi tiếp cận thi thể "Mộc Sùng Mạt", Giải Nguyên Chân và Tống Nguyệt Mi hội hợp ở một góc trại lâu trong trấn Cốt Thiêu —— những người khác muốn tìm thấy đối phương khá phiền toái, nhưng Tống Nguyệt Mi là người chơi "Thải Môn". "Thải Môn" là tên gọi ngày xưa của đoàn kịch, nghệ sĩ giang hồ làm ảo thuật, thủ thuật che mắt.
Sau khi bị dịch chuyển tới trấn Cốt Thiêu xám trắng, Tống Nguyệt Mi lập tức lấy ra một quả bom khói màu truyền thống bắn một quả vào giữa đường, sau khi bắn xong cô để lại mấy lá cờ nhỏ để đánh dấu rồi lập tức ẩn thân lui về phía sau. Đội ngũ nòng cốt đội một đều đã từng huấn luyện, nếu bom khói nhiều màu sắc có thể phát huy tác dụng, những người khác tìm tới liền có thể nhờ vào ám hiệu của cờ nhỏ tìm thấy đồng đội của mình ở gần đó. Nếu "thứ" khác bị hấp dẫn tới, chúng không có thần trí để đọc hiểu ngôn ngữ của cờ, cũng chẳng có cách tìm được người sống đang ẩn náu.
Trấn Cốt Thiêu xương xám trắng làm cho người ta sởn gai ốc.
Khói màu của Tống Nguyệt Mi bốc cháy, người trông thấy nhanh nhất ở gần đó và chạy tới ngay chính là Giải Nguyên Chân.
Ngay khi hai người vừa hội hợp, lập tức di chuyển từ nơi vừa gặp đến một địa điểm khác gần đó.
Vừa mới ẩn thân vào trại lâu không một bóng người, khán giả phòng livestream đã trông thấy sương mù đen cuồn cuộn ở cuối đường. Trong sương mù, hình người của "chúng nó" mơ hồ xếp thành hàng, kiễng chân, nắm tay, nhìn về phía Tống Nguyệt Mi và Giải Nguyên Chân một lúc rồi cứng ngắc đi tới.
Khi người xếp hàng tới gần, phòng livestream chợt mở to mắt.
Người xếp hàng cuối cùng, rõ ràng là người chết vào đêm hôm trước —— La Vinh Bỉnh!
Lúc này "La Vinh Bỉnh" cũng giống như "chúng nó", mặc trang phục batik đã phai màu, thẳng đơ căng cứng, mũi chân không cong chút nào, cả người khô quắt như xương củi đi về phía trước.
Người chơi chết đêm đầu tiên, vậy mà biến thành một trong những thây ma của trấn Cốt Thiêu vào đêm thứ hai.
Thây ma đang xếp hạng trên mấy con đường xám xịt của trấn Cốt Thiêu. Chúng nó di chuyển vô cùng quỷ dị, một giây trước dường như xuất hiện ở cuối đường trại trấn, một giây sau đã xuất hiện trong hành lang của trại lâu.
Cửa sổ trại trấn đóng chặt, ngoại trừ người chơi, dường như trại trấn không còn một âm thanh nào nữa.
Trái tim khán giả phòng livestream thấp thỏm đến mức không dám thở mạnh mà phân tích chuyện gì đang xảy ra. Phó bản bốn sao trước nay chưa từng có đã thu hút rất nhiều view một cách đáng sợ. Lúc này, rất nhiều người chơi cấp cao trên bảng xếp hạng đang thảo luận nhanh: [Nhắc nhở của hệ thống là "trấn Cốt Thiêu" đã mở khóa, có khả năng cao đây không phải quỷ cảnh, mà là ban ngày ban đêm sẽ có hai thế giới.]
Cách nói về hai thế giới trong và ngoài vừa xuất hiện đã lập tức nhận được rất nhiều người phụ họa.
[Vệ Thần đã nói trước đó, manh mối lấy được từ "du sư họ Tiết" ở bên kia là: "Chúng nó" không chỗ nào không ở, "chúng nó" chính là các ngài.]
[Các ngài chỉ người chơi, người chơi vào phó bản lấy được thẻ thân phận đặc biệt nhất chính là "vật tế".]
[Chẳng lẽ bọn chúng đều là vật tế?]
Trong hiện thực, người chơi Mạc Thanh Hà luôn chú ý đến tình huống phó bản của Vệ Ách cau mày thảo luận, gõ phím nhanh chóng rồi nói:
[Có lẽ độ khó cửa ải của phó bản đã tăng lên.]
[Đêm đầu tiên khi người chơi ngủ quên, màn hình trong phòng livestream là đen, rất có thể phải tránh né "chúng nó" trong giấc ngủ.]
[Có lẽ người tên "La Vinh Bỉnh" ngay ngày đầu tiên không tránh được chúng nó trong giấc ngủ, thành ra bị làm thành da xác chết. Trấn Cốt Thiêu, Cốt Bà Lâu, người chơi biến thành da xác chết lại biến thành một thành viên của bọn chúng. Vào đêm thứ hai, độ khó của cửa ải tăng lên, người chơi không còn trốn tránh sự tìm kiếm của chúng nữa, mà trực tiếp bị kéo vào "trong trấn Cốt Thiêu".]
[Cách nói vật tế có thể thành lập, nhưng có hai vấn đề —— thứ nhất trấn Cốt Thiêu không phải quặng mỏ, thứ hai không gần sông, xương sẽ không trôi theo sông, tại sao lại có nhiều xương vật tế như vậy?]
Mạc Thanh Hà vừa phân tích xong, bình luận im bặt, mọi người đều tự hỏi vấn đề mà anh ta đưa ra.
Mạc Thanh Hà gõ ra nghi vấn này đang căng thẳng nhìn chằm chằm vào phòng livestream, anh ta có một loại dự cảm rằng câu trả lời quan trọng nhất của phó bản có lẽ sẽ được công bố trong đêm thứ hai ở trấn Cốt Thiêu.
Mà lúc Mạc Thanh Hà đang nhìn chằm chằm vào phòng livestream, Giải Nguyên Chân đang ẩn nấp trong trại lâu đang dùng la bàn đo thứ gì, anh ngẩng đầu muốn trao đổi với Tống Nguyệt Mi, nhưng vẻ mặt đột nhiên thay đổi, kéo Tống Nguyệt Mi đối diện về phía sau. Tống Nguyệt Mi vốn không phát hiện ra điều gì bất thường bị anh kéo còn có hơi kinh ngạc, nhưng một giây sau, vẻ mặt của cô cũng thay đổi kéo ra Giải Nguyên Chân.
Vách tường bằng trúc chậm rãi tan chảy, nơi bóng dáng của Tống Nguyệt Mi và Giải Nguyên Chân vừa mới chiếu xuống, vách tường của trại lâu đang chảy xuống.
Hiện lên một khuôn mặt lồi lõm.
[Bọn chúng ở nam, bọn chúng ở trên dưới, bọn chúng lần theo tiếng động, đuổi theo cái bóng.]
"Bọn chúng ở trên dưới" thực ra ám chỉ những thứ cứng như xương củi này sẽ chui ra khỏi tường.
Vách tường trúc của trại lâu liên tục chảy xuống, từng bóng người khô gầy như cỏ lau lần lượt trồi ra. Giải Nguyên Chân và Tống Nguyệt Mi tựa lưng vào nhau, định ném đạo cụ trong tay ra. Sương mù đen tràn ngập trong căn phòng, hình người một giây sau liền muốn nhào ra.
Đúng lúc này, một âm thanh lạnh lẽo máy móc của hệ thống đồng loạt vang lên bên tai người chơi:
[—— chúc mừng người chơi "Vệ Ách" tìm được Mộc Sùng Mạt biến mất.]
Khi nhắc nhở của hệ thống vang lên, hình người trong phòng vừa mới hiện ra bỗng nhiên đứng im.
** ** ** **
Tay Vệ Ách tự nhiên buông xuống.
Từ một góc nhìn mà khán giả trong phòng livestream không thể thấy, cổ tay và những ngón tay trắng lạnh của Vệ Ách quấn lấy dây sắt rỉ sét đỏ. Dây sắt lao ra từ tay áo rộng của cậu, dán lên đường nét làn da lạnh như sương như tuyết.
Một lúc trước thây ma trong phòng nhìn cậu, Vệ Ách đã triệu hồi dây xích máu trong cơ thể.
Trong suốt một, hai tháng thu nhận "Thần Lang Quan", không chỉ có Chủ Thần nắm rõ sức mạnh của dây xích máu, mà Vệ Ách cũng hiểu cơ bản về hiệu quả của xiềng xích do hệ thống Quỷ Thoại làm ra —— là vật chứa thu nhận "Thần Lang Quan", Vệ Ách có thể tự do điều khiển dây xích máu ở một mức độ nhất định.
Khi cậu kết luận "thu nhận" có nguy cơ mất kiểm soát, cậu có thể tự tăng cường hiệu quả thu nhận của xiềng xích máu.
Trong cơ thể cậu có sự cân bằng mâu thuẫn giữa dây xích máu và thần tượng quỷ vật do "Thần Lang Quan" biến thành.
Điều khiển xích máu trấn áp tượng đá quỷ vật, sức mạnh xung đột giữa hai bên sẽ làm khí quỷ trong cơ thể cậu tràn ra ngoài.
Những thây ma ở Trấn Cốt Thiêu tựa như quỷ chết đuối trong tiểu thuyết giả tưởng, chúng chỉ hành động vào ban đêm, kéo tất cả người chúng gặp vào bóng tối và biến họ thành đồng loại của "chúng nó" —— nếu "bọn chúng" đang tìm "nó" của bọn chúng, vậy thì làm trước chúng nó một bước, biến mình thành "nó".
Đi con đường quỷ, khiến quỷ không còn đường để đi.
—— đây là tác dụng duy nhất của Chủ Thần.
Chưởng trại ti thự tràn ngập sương mù, cực kỳ lạnh lẽo, Vệ Ách cất bước đi về phía trước.
Cậu đi thẳng tới các xác treo trên nóc nhà.
Thi thể bị treo cổ mặc quan bào của chưởng trại thêu hoa màu xanh đậm, đội mũ quan tròn chim cát tường, khi Vệ Ách đến gần, gợi ý nhiệm vụ vừa hoàn thành nhanh chóng hiện lên. Thòng lọng giữa phòng treo rất cao, thi thể treo cứng ngắc buông thõng, chỉ có đôi giày lắc lư trước mặt cậu. Xung quanh không có ghế, Vệ Ách nheo mắt một cái, [dây máu trói xác] nhảy ra như rắn đỏ bắn vào cổ xác chết đang treo lơ lửng.
"Két —— rầm" một tiếng động lớn vang lên.
Vệ Ách bạo lực kéo thi thể Mộc Sùng Mạt đang treo trên xà nhà xuống.
Cổ của Mộc Sùng Mạt treo trên xà nhà, dường như xương cổ đã sớm bị gãy.
Cái xác bị Vệ Ách kéo mạnh như vậy, chỉ nghe thấy một tiếng trầm đục mơ hồ, cơ thể "Mộc Sùng Mạt" rơi xuống, đầu cũng bị kéo đứt, máu thịt be bét bay ra từ khoang cổ. "Bốp" đập vào tường lại rơi xuống đám thây ma trên mặt đất.
Không biết có phải là ảo giác của phòng livestream hay không.
Sau khi Vệ Ách kéo cái xác này, máu đen trên cổ "Mộc Sùng Mạt" văng khắp phòng, thây ma nhìn chằm chằm Vệ Ách, tuy rằng vẫn đứng đó nhưng sương đen trên người cậu lại dường như xê dịch ra ngoài một chút.
Vệ Ách không hề có khái niệm "tôn trọng xác chết" đới với bọn quan lại trong xã hội cũ. Khi cậu bạo lực kéo xác chết, một sợi dây da xanh bện lại và một bọc vải dầu rơi ra cùng lúc từ thi thể quan bào.
Một trang chữ bằng tiếng Điền Miêu cổ xuất hiện và được tự động phiên dịch:
"Tôi đã làm quá nhiều việc cho anh họ, anh ta muốn giết tôi, tôi không thể sống được nữa."
Ngay khi bị truyền tới nơi này, một loại lạnh lẽo ngột ngạt lập tức ập đến từ khắp nơi.
Hình người trắng bệch chậm rãi quay mặt về phía Vệ Ách, cảm giác nguy hiểm chết chóc chợt xuất hiện, "ấn Địa Quan" trong cột đạo cụ của Vệ Ách chợt lóe, ấn ác quỷ bằng đồng trống rỗng xuất hiện ở trong tay Vệ Ách. Động tác của hàng trăm "hình người" hơi chậm lại, giao diện "ấn Địa Quan" không ngừng chớp động.
Sự chấn nhiếp và uy hiếp của "quan Thẩm Tử" cấp 2 chỉ kéo dài trong chốc lát.
Trong nháy mắt đó, suy nghĩ của Vệ Ách nhanh chóng xoay chuyển.
Ngay khi chấn nhiếp của "ấn Địa Quan" vỡ nát, khóa máu xuất hiện trong tay Vệ Ách.
Lúc này, hơn trăm thi thể cứng ngắc nhìn về phía cậu ——
Khi nhắc nhở của hệ thống vang lên, phòng livestream vội chuyển đổi giữa các góc nhìn livestream khác nhau, tìm kiếm vị trí xuất hiện của mỗi người. 99% mọi người lập tức chuyển sang góc nhìn của Vệ Ách. Vô số người đồng thời thấy cảnh tượng này —— chợt nhìn sang, vô số "hình người" màu trắng và thi thể mặc áo choàng xanh của chưởng trại treo lơ lửng giữa không trung hiện ra, mọi người gần như ngừng thở:
Vừa dịch chuyển liền chuyển tới khu tập trung quỷ quái?
Con mẹ nó, may mắn gì vậy?
Trong căn phòng sáng sủa của chưởng trại ti thự, cả căn phòng u ám quỷ dị. Vô số người xung quanh ti thự quay đầu lại, phòng livestream đừng nói thở ngay cả nhịp tim cũng sắp ngừng đập.
Chỉ có điều, ngay sau đó mọi người trong phòng livestream đều mở to mắt.
—— thây ma trong phòng, đột nhiên ngừng lại.
"Chúng nó" quay đầu lại nửa chừng, đứng thẳng trong phòng, quay cổ nửa chừng rồi nhìn chằm chằm vào thanh niên bị vây ở trung tâm.
"Bọn chúng" ngừng, Vệ Ách lại di chuyển.
Trong căn phòng chật ních thây ma, mái tóc dài dày của thanh niên tóc bạc hơi xõa xuống vai với khuôn mặt lạnh lùng, cậu bị vây quanh bởi "ánh nhìn" của thây ma không bình thường, bỗng nhiên tiến về phía trước. Căn phòng u ám, nhưng chỉ có thi thể treo xà nhà và bộ đồ batik Điền Nam của Vệ Ách là có màu sắc.
Khi thanh niên có đôi vai gầy tiến về phía trước, mấy thây xa xung quanh tự động tản ra hai bên trái phải.
Cứ thế mà bước lên... cảm giác như ngôi sao trong giới quỷ được mọi người vây quanh.
Phòng livestream:???!!!
Phòng livestream kinh ngạc nhìn Vệ Ách đi tới chỗ nào, thây ma liền tản ra ở đó, trong đầu khán giả chỉ còn lại một suy nghĩ kỳ lạ ——
Quỷ giới, cũng đu idol hả?
** ** **
Vệ Ách bị thi thể cứng ngắc vây quanh, khi tiếp cận thi thể "Mộc Sùng Mạt", Giải Nguyên Chân và Tống Nguyệt Mi hội hợp ở một góc trại lâu trong trấn Cốt Thiêu —— những người khác muốn tìm thấy đối phương khá phiền toái, nhưng Tống Nguyệt Mi là người chơi "Thải Môn". "Thải Môn" là tên gọi ngày xưa của đoàn kịch, nghệ sĩ giang hồ làm ảo thuật, thủ thuật che mắt.
Sau khi bị dịch chuyển tới trấn Cốt Thiêu xám trắng, Tống Nguyệt Mi lập tức lấy ra một quả bom khói màu truyền thống bắn một quả vào giữa đường, sau khi bắn xong cô để lại mấy lá cờ nhỏ để đánh dấu rồi lập tức ẩn thân lui về phía sau. Đội ngũ nòng cốt đội một đều đã từng huấn luyện, nếu bom khói nhiều màu sắc có thể phát huy tác dụng, những người khác tìm tới liền có thể nhờ vào ám hiệu của cờ nhỏ tìm thấy đồng đội của mình ở gần đó. Nếu "thứ" khác bị hấp dẫn tới, chúng không có thần trí để đọc hiểu ngôn ngữ của cờ, cũng chẳng có cách tìm được người sống đang ẩn náu.
Trấn Cốt Thiêu xương xám trắng làm cho người ta sởn gai ốc.
Khói màu của Tống Nguyệt Mi bốc cháy, người trông thấy nhanh nhất ở gần đó và chạy tới ngay chính là Giải Nguyên Chân.
Ngay khi hai người vừa hội hợp, lập tức di chuyển từ nơi vừa gặp đến một địa điểm khác gần đó.
Vừa mới ẩn thân vào trại lâu không một bóng người, khán giả phòng livestream đã trông thấy sương mù đen cuồn cuộn ở cuối đường. Trong sương mù, hình người của "chúng nó" mơ hồ xếp thành hàng, kiễng chân, nắm tay, nhìn về phía Tống Nguyệt Mi và Giải Nguyên Chân một lúc rồi cứng ngắc đi tới.
Khi người xếp hàng tới gần, phòng livestream chợt mở to mắt.
Người xếp hàng cuối cùng, rõ ràng là người chết vào đêm hôm trước —— La Vinh Bỉnh!
Lúc này "La Vinh Bỉnh" cũng giống như "chúng nó", mặc trang phục batik đã phai màu, thẳng đơ căng cứng, mũi chân không cong chút nào, cả người khô quắt như xương củi đi về phía trước.
Người chơi chết đêm đầu tiên, vậy mà biến thành một trong những thây ma của trấn Cốt Thiêu vào đêm thứ hai.
Thây ma đang xếp hạng trên mấy con đường xám xịt của trấn Cốt Thiêu. Chúng nó di chuyển vô cùng quỷ dị, một giây trước dường như xuất hiện ở cuối đường trại trấn, một giây sau đã xuất hiện trong hành lang của trại lâu.
Cửa sổ trại trấn đóng chặt, ngoại trừ người chơi, dường như trại trấn không còn một âm thanh nào nữa.
Trái tim khán giả phòng livestream thấp thỏm đến mức không dám thở mạnh mà phân tích chuyện gì đang xảy ra. Phó bản bốn sao trước nay chưa từng có đã thu hút rất nhiều view một cách đáng sợ. Lúc này, rất nhiều người chơi cấp cao trên bảng xếp hạng đang thảo luận nhanh: [Nhắc nhở của hệ thống là "trấn Cốt Thiêu" đã mở khóa, có khả năng cao đây không phải quỷ cảnh, mà là ban ngày ban đêm sẽ có hai thế giới.]
Cách nói về hai thế giới trong và ngoài vừa xuất hiện đã lập tức nhận được rất nhiều người phụ họa.
[Vệ Thần đã nói trước đó, manh mối lấy được từ "du sư họ Tiết" ở bên kia là: "Chúng nó" không chỗ nào không ở, "chúng nó" chính là các ngài.]
[Các ngài chỉ người chơi, người chơi vào phó bản lấy được thẻ thân phận đặc biệt nhất chính là "vật tế".]
[Chẳng lẽ bọn chúng đều là vật tế?]
Trong hiện thực, người chơi Mạc Thanh Hà luôn chú ý đến tình huống phó bản của Vệ Ách cau mày thảo luận, gõ phím nhanh chóng rồi nói:
[Có lẽ độ khó cửa ải của phó bản đã tăng lên.]
[Đêm đầu tiên khi người chơi ngủ quên, màn hình trong phòng livestream là đen, rất có thể phải tránh né "chúng nó" trong giấc ngủ.]
[Có lẽ người tên "La Vinh Bỉnh" ngay ngày đầu tiên không tránh được chúng nó trong giấc ngủ, thành ra bị làm thành da xác chết. Trấn Cốt Thiêu, Cốt Bà Lâu, người chơi biến thành da xác chết lại biến thành một thành viên của bọn chúng. Vào đêm thứ hai, độ khó của cửa ải tăng lên, người chơi không còn trốn tránh sự tìm kiếm của chúng nữa, mà trực tiếp bị kéo vào "trong trấn Cốt Thiêu".]
[Cách nói vật tế có thể thành lập, nhưng có hai vấn đề —— thứ nhất trấn Cốt Thiêu không phải quặng mỏ, thứ hai không gần sông, xương sẽ không trôi theo sông, tại sao lại có nhiều xương vật tế như vậy?]
Mạc Thanh Hà vừa phân tích xong, bình luận im bặt, mọi người đều tự hỏi vấn đề mà anh ta đưa ra.
Mạc Thanh Hà gõ ra nghi vấn này đang căng thẳng nhìn chằm chằm vào phòng livestream, anh ta có một loại dự cảm rằng câu trả lời quan trọng nhất của phó bản có lẽ sẽ được công bố trong đêm thứ hai ở trấn Cốt Thiêu.
Mà lúc Mạc Thanh Hà đang nhìn chằm chằm vào phòng livestream, Giải Nguyên Chân đang ẩn nấp trong trại lâu đang dùng la bàn đo thứ gì, anh ngẩng đầu muốn trao đổi với Tống Nguyệt Mi, nhưng vẻ mặt đột nhiên thay đổi, kéo Tống Nguyệt Mi đối diện về phía sau. Tống Nguyệt Mi vốn không phát hiện ra điều gì bất thường bị anh kéo còn có hơi kinh ngạc, nhưng một giây sau, vẻ mặt của cô cũng thay đổi kéo ra Giải Nguyên Chân.
Vách tường bằng trúc chậm rãi tan chảy, nơi bóng dáng của Tống Nguyệt Mi và Giải Nguyên Chân vừa mới chiếu xuống, vách tường của trại lâu đang chảy xuống.
Hiện lên một khuôn mặt lồi lõm.
[Bọn chúng ở nam, bọn chúng ở trên dưới, bọn chúng lần theo tiếng động, đuổi theo cái bóng.]
"Bọn chúng ở trên dưới" thực ra ám chỉ những thứ cứng như xương củi này sẽ chui ra khỏi tường.
Vách tường trúc của trại lâu liên tục chảy xuống, từng bóng người khô gầy như cỏ lau lần lượt trồi ra. Giải Nguyên Chân và Tống Nguyệt Mi tựa lưng vào nhau, định ném đạo cụ trong tay ra. Sương mù đen tràn ngập trong căn phòng, hình người một giây sau liền muốn nhào ra.
Đúng lúc này, một âm thanh lạnh lẽo máy móc của hệ thống đồng loạt vang lên bên tai người chơi:
[—— chúc mừng người chơi "Vệ Ách" tìm được Mộc Sùng Mạt biến mất.]
Khi nhắc nhở của hệ thống vang lên, hình người trong phòng vừa mới hiện ra bỗng nhiên đứng im.
** ** ** **
Tay Vệ Ách tự nhiên buông xuống.
Từ một góc nhìn mà khán giả trong phòng livestream không thể thấy, cổ tay và những ngón tay trắng lạnh của Vệ Ách quấn lấy dây sắt rỉ sét đỏ. Dây sắt lao ra từ tay áo rộng của cậu, dán lên đường nét làn da lạnh như sương như tuyết.
Một lúc trước thây ma trong phòng nhìn cậu, Vệ Ách đã triệu hồi dây xích máu trong cơ thể.
Trong suốt một, hai tháng thu nhận "Thần Lang Quan", không chỉ có Chủ Thần nắm rõ sức mạnh của dây xích máu, mà Vệ Ách cũng hiểu cơ bản về hiệu quả của xiềng xích do hệ thống Quỷ Thoại làm ra —— là vật chứa thu nhận "Thần Lang Quan", Vệ Ách có thể tự do điều khiển dây xích máu ở một mức độ nhất định.
Khi cậu kết luận "thu nhận" có nguy cơ mất kiểm soát, cậu có thể tự tăng cường hiệu quả thu nhận của xiềng xích máu.
Trong cơ thể cậu có sự cân bằng mâu thuẫn giữa dây xích máu và thần tượng quỷ vật do "Thần Lang Quan" biến thành.
Điều khiển xích máu trấn áp tượng đá quỷ vật, sức mạnh xung đột giữa hai bên sẽ làm khí quỷ trong cơ thể cậu tràn ra ngoài.
Những thây ma ở Trấn Cốt Thiêu tựa như quỷ chết đuối trong tiểu thuyết giả tưởng, chúng chỉ hành động vào ban đêm, kéo tất cả người chúng gặp vào bóng tối và biến họ thành đồng loại của "chúng nó" —— nếu "bọn chúng" đang tìm "nó" của bọn chúng, vậy thì làm trước chúng nó một bước, biến mình thành "nó".
Đi con đường quỷ, khiến quỷ không còn đường để đi.
—— đây là tác dụng duy nhất của Chủ Thần.
Chưởng trại ti thự tràn ngập sương mù, cực kỳ lạnh lẽo, Vệ Ách cất bước đi về phía trước.
Cậu đi thẳng tới các xác treo trên nóc nhà.
Thi thể bị treo cổ mặc quan bào của chưởng trại thêu hoa màu xanh đậm, đội mũ quan tròn chim cát tường, khi Vệ Ách đến gần, gợi ý nhiệm vụ vừa hoàn thành nhanh chóng hiện lên. Thòng lọng giữa phòng treo rất cao, thi thể treo cứng ngắc buông thõng, chỉ có đôi giày lắc lư trước mặt cậu. Xung quanh không có ghế, Vệ Ách nheo mắt một cái, [dây máu trói xác] nhảy ra như rắn đỏ bắn vào cổ xác chết đang treo lơ lửng.
"Két —— rầm" một tiếng động lớn vang lên.
Vệ Ách bạo lực kéo thi thể Mộc Sùng Mạt đang treo trên xà nhà xuống.
Cổ của Mộc Sùng Mạt treo trên xà nhà, dường như xương cổ đã sớm bị gãy.
Cái xác bị Vệ Ách kéo mạnh như vậy, chỉ nghe thấy một tiếng trầm đục mơ hồ, cơ thể "Mộc Sùng Mạt" rơi xuống, đầu cũng bị kéo đứt, máu thịt be bét bay ra từ khoang cổ. "Bốp" đập vào tường lại rơi xuống đám thây ma trên mặt đất.
Không biết có phải là ảo giác của phòng livestream hay không.
Sau khi Vệ Ách kéo cái xác này, máu đen trên cổ "Mộc Sùng Mạt" văng khắp phòng, thây ma nhìn chằm chằm Vệ Ách, tuy rằng vẫn đứng đó nhưng sương đen trên người cậu lại dường như xê dịch ra ngoài một chút.
Vệ Ách không hề có khái niệm "tôn trọng xác chết" đới với bọn quan lại trong xã hội cũ. Khi cậu bạo lực kéo xác chết, một sợi dây da xanh bện lại và một bọc vải dầu rơi ra cùng lúc từ thi thể quan bào.
Một trang chữ bằng tiếng Điền Miêu cổ xuất hiện và được tự động phiên dịch:
"Tôi đã làm quá nhiều việc cho anh họ, anh ta muốn giết tôi, tôi không thể sống được nữa."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.