Chương 2
HanhLuin
02/02/2020
Đi vào một căn phòng rất sang trọng liền thấy một nam , một nữ trung niên đang ở đó chính là ba mẹ của nhỏ.
- Ba , mẹ con về rồi đây ! - Nhỏ cười tươi chạy tới chỗ cha mẹ ôm hai người.
- Bảo bối của ba cuối cùng cũng về , cứ tưởng con bỏ rơi ông già bà già này chứ ? - Giang Phúc giả bộ khóc nói.
- Ba , nào có chứ ? - Nhỏ chu môi nói.
- Con đó ! - Tô Hân mẹ của nhỏ yêu chiều nói.
- Gia đình 3 người họ thật là đầm ấm chúng ta không nên làm phiền , Thanh Nhi chúng ta về thôi ! - Ông nội Mộc Lạc giả bộ giận dỗi nói.
Nghe thấy vậy Giang Phúc và Tô Hân liền đi đến chỗ bên ông nội Mộc Lạc.
- Bác trai , sao có thể vậy chứ ? Lâu rồi không gặp bác , bác không nhớ tụi con sao ? - Giang Phúc mỉm cười nói.
- Cuối cùng cũng để tâm đến ông già này rồi sao ? - Ông nội Mộc Lạc giả vờ không vui nói.
- Nào có chứ ? - Tô Hân mỉm cười nói.
- Cháu chào hai bác ! - Cô lễ phép nói.
- Đều là người một nhà cả không cần khánh sáo ! - Giang Phúc mỉm cười nói.
- Thanh Nhi của chúng ta càng lớn càng xinh đẹp - Tô Hân đến vuốt má nhìn cô nói.
- Mẹ , sao không khen con đẹp chứ ? - Nhỏ bĩu môi nói.
- Được rồi , hai đứa các con đứa nào đứa nấy đều xinh đẹp đáng yêu hết ! - Tô Hân cưng chiều nhìn cô và nhỏ nói.
- Hi hi , vẫn là mẹ tốt nhất ! - Nhỏ cười tươi nói.
Thấy vậy mọi người đều nhìn nhau cười làm cho bầu không khí trở nên rất náo nhiệt.
- Mọi người ngồi xuống rồi chúng ta nói chuyện tiếp ! - Giang Phúc mỉm cười nói.
Mọi người ngồi xuống rồi phục vụ cũng mang đồ ăn và rượu vang lên , vừa ăn vừa trò chuyện rất vui vẻ.
- Hai đứa về đây rồi cũng không có việc gì làm , hay 2 đứa đến Minh Đường học đi ! Minh Đường là dành cho các tiểu thư , thiếu gia như 2 con học cũng bao gồm một số thành phần khác . Ngôi trường này rất có tiếng - Tô Hân nhìn cô và nhỏ nói.
- Sao phải đi học , bọn con đều có bằng tốt nghiệp rồi mà ! - Nhỏ bất mãn nói.
Cô và nhỏ đều có bằng tốt nghiệp nhưng chỉ có vài cái như bằng kinh tế , thiết kế và công nghệ thông tin.
- Đó là các con nhảy lớp thôi ! - Giang Phúc xoa đầu nhỏ nói.
- Các con cũng đi đi , công ty thỉnh thoảng đến cũng được ! - Ông nội Mộc Lạc đồng ý nói.
- Cấp 3 rất vui , các con cứ thử đi xem - Tô Hân mỉm cười nói.
- Vâng ! - Cô gật đầu nói.
- Con không thấy có gì vui cả - Nhỏ bĩu môi nói.
- Con đó , lúc nào cũng bảo không vui mà cũng phá khiến cho trường của người ta một mảnh vải cũng không còn - Tô Hâm cốc nhẹ đầu nhỏ nói.
- Con nào có như vậy chứ ! - Nhỏ mỉm cười ôm tay mẹ Tô Hân nói.
- Hai đứa các con đó , đừng có phá trường người ta là may lắm rồi ! - Giang Phúc mỉm cười nói.
- Nhưng bọn con sẽ lấy thân phận học sinh nước ngoài nhận học bổng về đây học - Cô bình thản nhìn mọi người nói.
- Đúng vậy , được không ạ ? - Nhỏ nhìn mọi người nói.
- Được , mà các con lại bầy mưu tính kế gì rồi sao ? - Ông nội Mộc Lạc nhìn cô và nhỏ với ánh mắt nghi ngờ nói.
- Ông nội , không có đâu mà ! - Cô lắc đầu nói.
- Mọi người cứ lo nói chuyện , mau ăn đi thôi ! - Tô Hân mỉm cười nói.
Mọi người ăn xong cô và nhỏ bước lên xe đi đến Bang J , ông nội cô thì về công ty còn ba mẹ nhỏ có việc gấp nên phải đi công tác ở Hàn Quốc mãi nửa tháng sau mới về.
Tại bang J.
- Bang chủ , bang phó hoan nghênh hai người trở về ! - Mọi người vui vẻ nói.
- Hello mọi người ! - Nhỏ vui vẻ nói.
- Được rồi , mọi người cứ làm việc của mình đi . Mạnh Lôi đến đây - Cô lạnh lùng nói.
Một chàng trai khôi ngô tuấn tú bước lên đi theo cô và nhỏ vào trong phòng thảo luận của bang . Mạnh Lôi là người chủ trì khi bọn cô không có ở đây , Mạnh Lôi vào bang sau 2 năm bang được lập ra , cậu ta rất chính chắn và đủ kiên trì và năng lực theo bọn cô và cũng đến Pháp học võ với cô và nhỏ vài tháng . Khi bang không có 3 người bọn cô thì sẽ do Lăng Diệp chủ trì , cậu ta cũng rất có năng lực được nhỏ đào tạo . Mạnh Lôi cùng Lăng Diệp đều băng tuổi cô và nhỏ.
Bang J là cô và nhỏ cùng lập lúc trước khi đi Pháp 6 tháng , lúc đầu mọi người cũng không phục theo bọn cô và nhỏ nhưng dần dần họ cũng chấp nhận vì thực lực của cô và nhỏ hơn bọn họ rất nhiều . Cô và nhỏ đến đây chỉ có vài tháng trong 1 năm hoặc khi quan trọng mới trở về nhưng không ai biết kể cả ông nội cô và ba mẹ nhỏ.
Vào trong phòng thảo luận cô bắt đầu hỏi.
- Bang có việc gì quan trọng không ? - Cô bình thản ngồi xuống ghế hỏi.
- Không có , chỉ là tối nay có tiệc đeo mặt nạ giữa các bang và đây là tấm thẻ đen để vào trong - Mạnh Lôi nghiêm túc nói rồi đứa tấm thẻ đen cho cô.
- Được rồi , cậu ra ngoài đi ! - Nhỏ mỉm cười nói.
- Ba , mẹ con về rồi đây ! - Nhỏ cười tươi chạy tới chỗ cha mẹ ôm hai người.
- Bảo bối của ba cuối cùng cũng về , cứ tưởng con bỏ rơi ông già bà già này chứ ? - Giang Phúc giả bộ khóc nói.
- Ba , nào có chứ ? - Nhỏ chu môi nói.
- Con đó ! - Tô Hân mẹ của nhỏ yêu chiều nói.
- Gia đình 3 người họ thật là đầm ấm chúng ta không nên làm phiền , Thanh Nhi chúng ta về thôi ! - Ông nội Mộc Lạc giả bộ giận dỗi nói.
Nghe thấy vậy Giang Phúc và Tô Hân liền đi đến chỗ bên ông nội Mộc Lạc.
- Bác trai , sao có thể vậy chứ ? Lâu rồi không gặp bác , bác không nhớ tụi con sao ? - Giang Phúc mỉm cười nói.
- Cuối cùng cũng để tâm đến ông già này rồi sao ? - Ông nội Mộc Lạc giả vờ không vui nói.
- Nào có chứ ? - Tô Hân mỉm cười nói.
- Cháu chào hai bác ! - Cô lễ phép nói.
- Đều là người một nhà cả không cần khánh sáo ! - Giang Phúc mỉm cười nói.
- Thanh Nhi của chúng ta càng lớn càng xinh đẹp - Tô Hân đến vuốt má nhìn cô nói.
- Mẹ , sao không khen con đẹp chứ ? - Nhỏ bĩu môi nói.
- Được rồi , hai đứa các con đứa nào đứa nấy đều xinh đẹp đáng yêu hết ! - Tô Hân cưng chiều nhìn cô và nhỏ nói.
- Hi hi , vẫn là mẹ tốt nhất ! - Nhỏ cười tươi nói.
Thấy vậy mọi người đều nhìn nhau cười làm cho bầu không khí trở nên rất náo nhiệt.
- Mọi người ngồi xuống rồi chúng ta nói chuyện tiếp ! - Giang Phúc mỉm cười nói.
Mọi người ngồi xuống rồi phục vụ cũng mang đồ ăn và rượu vang lên , vừa ăn vừa trò chuyện rất vui vẻ.
- Hai đứa về đây rồi cũng không có việc gì làm , hay 2 đứa đến Minh Đường học đi ! Minh Đường là dành cho các tiểu thư , thiếu gia như 2 con học cũng bao gồm một số thành phần khác . Ngôi trường này rất có tiếng - Tô Hân nhìn cô và nhỏ nói.
- Sao phải đi học , bọn con đều có bằng tốt nghiệp rồi mà ! - Nhỏ bất mãn nói.
Cô và nhỏ đều có bằng tốt nghiệp nhưng chỉ có vài cái như bằng kinh tế , thiết kế và công nghệ thông tin.
- Đó là các con nhảy lớp thôi ! - Giang Phúc xoa đầu nhỏ nói.
- Các con cũng đi đi , công ty thỉnh thoảng đến cũng được ! - Ông nội Mộc Lạc đồng ý nói.
- Cấp 3 rất vui , các con cứ thử đi xem - Tô Hân mỉm cười nói.
- Vâng ! - Cô gật đầu nói.
- Con không thấy có gì vui cả - Nhỏ bĩu môi nói.
- Con đó , lúc nào cũng bảo không vui mà cũng phá khiến cho trường của người ta một mảnh vải cũng không còn - Tô Hâm cốc nhẹ đầu nhỏ nói.
- Con nào có như vậy chứ ! - Nhỏ mỉm cười ôm tay mẹ Tô Hân nói.
- Hai đứa các con đó , đừng có phá trường người ta là may lắm rồi ! - Giang Phúc mỉm cười nói.
- Nhưng bọn con sẽ lấy thân phận học sinh nước ngoài nhận học bổng về đây học - Cô bình thản nhìn mọi người nói.
- Đúng vậy , được không ạ ? - Nhỏ nhìn mọi người nói.
- Được , mà các con lại bầy mưu tính kế gì rồi sao ? - Ông nội Mộc Lạc nhìn cô và nhỏ với ánh mắt nghi ngờ nói.
- Ông nội , không có đâu mà ! - Cô lắc đầu nói.
- Mọi người cứ lo nói chuyện , mau ăn đi thôi ! - Tô Hân mỉm cười nói.
Mọi người ăn xong cô và nhỏ bước lên xe đi đến Bang J , ông nội cô thì về công ty còn ba mẹ nhỏ có việc gấp nên phải đi công tác ở Hàn Quốc mãi nửa tháng sau mới về.
Tại bang J.
- Bang chủ , bang phó hoan nghênh hai người trở về ! - Mọi người vui vẻ nói.
- Hello mọi người ! - Nhỏ vui vẻ nói.
- Được rồi , mọi người cứ làm việc của mình đi . Mạnh Lôi đến đây - Cô lạnh lùng nói.
Một chàng trai khôi ngô tuấn tú bước lên đi theo cô và nhỏ vào trong phòng thảo luận của bang . Mạnh Lôi là người chủ trì khi bọn cô không có ở đây , Mạnh Lôi vào bang sau 2 năm bang được lập ra , cậu ta rất chính chắn và đủ kiên trì và năng lực theo bọn cô và cũng đến Pháp học võ với cô và nhỏ vài tháng . Khi bang không có 3 người bọn cô thì sẽ do Lăng Diệp chủ trì , cậu ta cũng rất có năng lực được nhỏ đào tạo . Mạnh Lôi cùng Lăng Diệp đều băng tuổi cô và nhỏ.
Bang J là cô và nhỏ cùng lập lúc trước khi đi Pháp 6 tháng , lúc đầu mọi người cũng không phục theo bọn cô và nhỏ nhưng dần dần họ cũng chấp nhận vì thực lực của cô và nhỏ hơn bọn họ rất nhiều . Cô và nhỏ đến đây chỉ có vài tháng trong 1 năm hoặc khi quan trọng mới trở về nhưng không ai biết kể cả ông nội cô và ba mẹ nhỏ.
Vào trong phòng thảo luận cô bắt đầu hỏi.
- Bang có việc gì quan trọng không ? - Cô bình thản ngồi xuống ghế hỏi.
- Không có , chỉ là tối nay có tiệc đeo mặt nạ giữa các bang và đây là tấm thẻ đen để vào trong - Mạnh Lôi nghiêm túc nói rồi đứa tấm thẻ đen cho cô.
- Được rồi , cậu ra ngoài đi ! - Nhỏ mỉm cười nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.