Chương 3
HanhLuin
02/02/2020
Khi Mạnh Lôi đi ra ngoài , mọi thứ trở nên yên tĩnh nhỏ nhìn cô mỉm cười nói.
- Cậu nghĩ có nên đi không ? - Cô để tấm thẻ xuống bàn rồi chống tay lên bàn chấp lại rồi dựa cầm xuống nói.
- Tất nhiên phải đi rồi , có thứ để chơi sao lại không đi chứ ? - Nhỏ mỉm cười nói.
- Vậy chúng ta thay đổi quần áo rồi đi thôi , cậu tìm xem địa điểm nó ở đâu ! - Cô mỉm cười như không mỉm cười nhìn nhỏ nói.
Nhỏ liền cầm điện thoại lên vuốt vài cái rồi mỉm cười.
- Là một quán bar nổi tiếng ở đây ! Tên là MZ - Nhỏ tắt điện thoại rồi nói.
- Vậy đi thôi ! - Cô đứng lên cầm theo chiếc thẻ đen nhìn nhỏ nói.
Xong cô và nhỏ về nhà thay quần áo . Cô và nhỏ đều mặc quần jean rách và áo trắng bó sát nhưng của nhỏ có chữ và cô mặc áo khoắc bên ngoài , hoa tai , nhẫn , đông hồ của cô và nhỏ đều khác nhau nhưng chúng đều rất tinh tế và giá trị . Và cuối cùng là hai chiếc mặt nạ khá giống ngay nhưng đều có điểm khác biệt giữa chủ và phó.
Nếu là chủ bang mặt nạ đen sẽ có bài đường kim tuyến trắng còn phó sẽ là đen trắng đang xen đó là mặt nạ của bọn cô còn bang khác sẽ theo từng kiểu của họ muốn , nhưng đây không phải mặt nạ của bang mà là chỉ phân biệt giữa cô và nhỏ thôi và cuối cùng là cô thì đi giầy cao gót còn nhỏ thì đi giày.
- Sao hôm nay cậu lại đi giày - Cô nhìn nhỏ hỏi.
- Hôm nay tớ không có muốn đi giày cao gót ! - Nhỏ mỉm cười nói.
Sửa soạn trong , rồi dùng nước hoa thay đổi kiểu tóc rồi đi ra xe của cô đến địa điểm nơi buổi giao lưu đang chuẩn bị bắt đầu.
Tại quán bar MZ.
Cô và nhỏ đi đến cổng đưa tấm thẻ đen cho nhân viên , được thông qua và kiểm soát người xong rồi đi thẳng vào trong bar không khí rất náo nhiệt . Bước vào trong cô và nhỏ cũng không quan tâm đến mọi thứ xung quanh mà trực tiếp đi vào ghế ngồi và uống rượu vang.
- Lăng , cậu thấy hai người bọn thế nào ? - Hắn , Cảnh Dương mỉm cười nhìn cô và nhỏ nói.
- Người đã vào đây cũng không phải hạng tầm thường - Cậu , Phong Lăng cười lạnh nói.
- Nói cũng phải ! - Hắn gật đầu đồng ý nói.
Tại chỗ ngồi của cô và nhỏ.
- Chỗ này cũng thật náo nhiệt ! - Cô vừa nói vừa lắc nhẹ ly rượu vang trong tay nói.
- Lâu rồi không đến nơi náo nhiệt như vậy , thật là vui nhưng họ đều che mặt hết thật là chán không xem được mỹ nam - Nhỏ mỉm cười nói.
- Nhưng không phải tất cả ánh mắt của đàn ông ở đây không phải đang nhìn cậu sao ? - Cô mỉm cười nhìn nhỏ nói.
- Không phải nhìn cậu sao , không thì toàn nhìn mấy con thích khoe bưởi thôi sao ? Lấy đâu ra có ánh mắt nhìn mình chứ ? - Nhỏ chu môi nói.
- Cậu chắc không ? - Cô cười lạnh nói.
Nói xong liền có một người đàn ông trông cũng không phải tử tế cho lắm bước đến gần trước mặt nhỏ , cô liền mỉm cười nhạt.
Cậu còn cười được nhỏ nến giận nhìn cô.
Không phải mình đã nói rồi sao ? cô mỉm cười nhạt nhìn nhỏ.
Coi như cậu lợi lại nhỏ không phục nhìn cô.
Hai người cô và nhỏ cứ đấu mắt với nhau làm cho người đứng trước mặt nhỏ cảm thấy mình thật thừa thải.
- Nhìn cô em thật đẹp , có muốn ở cùng bản đại gia đây không ? Bản đại gia sẽ cho tất cả những thứ mà em muốn và bản thiếu gia muốn biết hết tất cả về em ! - Triệu Sơn cao ngạo nói.
Thấy tình cảnh như vậy cô và nhỏ cười nhạt.
- Cậu nghĩ có nên giúp họ không ? - Hắn nhìn cô và nhỏ nói.
- Không nên hành động vội , sao cậu cứ lo chuyện bao đồng rồi lôi tớ theo vậy - Cậu khó chịu nói.
- Dù sao Triệu Sơn cũng không phải dạng tầm thường , mà họ chỉ là hai cô gái trông có vẻ chân yếu tay mềm ! - Hắn lo lắng nhìn cô và nhỏ nói.
( HanhLuin : chân yếu tay mềm ... có nhầm không vậy ? )
- Người vào đây không phải dạng tầm thường , cậu quên rồi sao ? - Cậu bình thản nói.
Ở phía cô và nhỏ.
- Anh chắc chứ ? - Nhỏ cười lạnh nói.
- Bản đại gia đây nói là làm được ! - Triệu Sơn kiêu ngạo nói.
- Vậy , step closer to me , i will say everything you want to know ( Vậy , hãy bước đến gần tôi hơn , tôi sẽ nói mọi thứ anh muốn biết ) - Nhỏ quyến rũ nói.
Nghe hiểu ý của nhỏ Triệu Sơn vui mừng đến sát gần nhỏ.
- Cậu nghĩ có nên đi không ? - Cô để tấm thẻ xuống bàn rồi chống tay lên bàn chấp lại rồi dựa cầm xuống nói.
- Tất nhiên phải đi rồi , có thứ để chơi sao lại không đi chứ ? - Nhỏ mỉm cười nói.
- Vậy chúng ta thay đổi quần áo rồi đi thôi , cậu tìm xem địa điểm nó ở đâu ! - Cô mỉm cười như không mỉm cười nhìn nhỏ nói.
Nhỏ liền cầm điện thoại lên vuốt vài cái rồi mỉm cười.
- Là một quán bar nổi tiếng ở đây ! Tên là MZ - Nhỏ tắt điện thoại rồi nói.
- Vậy đi thôi ! - Cô đứng lên cầm theo chiếc thẻ đen nhìn nhỏ nói.
Xong cô và nhỏ về nhà thay quần áo . Cô và nhỏ đều mặc quần jean rách và áo trắng bó sát nhưng của nhỏ có chữ và cô mặc áo khoắc bên ngoài , hoa tai , nhẫn , đông hồ của cô và nhỏ đều khác nhau nhưng chúng đều rất tinh tế và giá trị . Và cuối cùng là hai chiếc mặt nạ khá giống ngay nhưng đều có điểm khác biệt giữa chủ và phó.
Nếu là chủ bang mặt nạ đen sẽ có bài đường kim tuyến trắng còn phó sẽ là đen trắng đang xen đó là mặt nạ của bọn cô còn bang khác sẽ theo từng kiểu của họ muốn , nhưng đây không phải mặt nạ của bang mà là chỉ phân biệt giữa cô và nhỏ thôi và cuối cùng là cô thì đi giầy cao gót còn nhỏ thì đi giày.
- Sao hôm nay cậu lại đi giày - Cô nhìn nhỏ hỏi.
- Hôm nay tớ không có muốn đi giày cao gót ! - Nhỏ mỉm cười nói.
Sửa soạn trong , rồi dùng nước hoa thay đổi kiểu tóc rồi đi ra xe của cô đến địa điểm nơi buổi giao lưu đang chuẩn bị bắt đầu.
Tại quán bar MZ.
Cô và nhỏ đi đến cổng đưa tấm thẻ đen cho nhân viên , được thông qua và kiểm soát người xong rồi đi thẳng vào trong bar không khí rất náo nhiệt . Bước vào trong cô và nhỏ cũng không quan tâm đến mọi thứ xung quanh mà trực tiếp đi vào ghế ngồi và uống rượu vang.
- Lăng , cậu thấy hai người bọn thế nào ? - Hắn , Cảnh Dương mỉm cười nhìn cô và nhỏ nói.
- Người đã vào đây cũng không phải hạng tầm thường - Cậu , Phong Lăng cười lạnh nói.
- Nói cũng phải ! - Hắn gật đầu đồng ý nói.
Tại chỗ ngồi của cô và nhỏ.
- Chỗ này cũng thật náo nhiệt ! - Cô vừa nói vừa lắc nhẹ ly rượu vang trong tay nói.
- Lâu rồi không đến nơi náo nhiệt như vậy , thật là vui nhưng họ đều che mặt hết thật là chán không xem được mỹ nam - Nhỏ mỉm cười nói.
- Nhưng không phải tất cả ánh mắt của đàn ông ở đây không phải đang nhìn cậu sao ? - Cô mỉm cười nhìn nhỏ nói.
- Không phải nhìn cậu sao , không thì toàn nhìn mấy con thích khoe bưởi thôi sao ? Lấy đâu ra có ánh mắt nhìn mình chứ ? - Nhỏ chu môi nói.
- Cậu chắc không ? - Cô cười lạnh nói.
Nói xong liền có một người đàn ông trông cũng không phải tử tế cho lắm bước đến gần trước mặt nhỏ , cô liền mỉm cười nhạt.
Cậu còn cười được nhỏ nến giận nhìn cô.
Không phải mình đã nói rồi sao ? cô mỉm cười nhạt nhìn nhỏ.
Coi như cậu lợi lại nhỏ không phục nhìn cô.
Hai người cô và nhỏ cứ đấu mắt với nhau làm cho người đứng trước mặt nhỏ cảm thấy mình thật thừa thải.
- Nhìn cô em thật đẹp , có muốn ở cùng bản đại gia đây không ? Bản đại gia sẽ cho tất cả những thứ mà em muốn và bản thiếu gia muốn biết hết tất cả về em ! - Triệu Sơn cao ngạo nói.
Thấy tình cảnh như vậy cô và nhỏ cười nhạt.
- Cậu nghĩ có nên giúp họ không ? - Hắn nhìn cô và nhỏ nói.
- Không nên hành động vội , sao cậu cứ lo chuyện bao đồng rồi lôi tớ theo vậy - Cậu khó chịu nói.
- Dù sao Triệu Sơn cũng không phải dạng tầm thường , mà họ chỉ là hai cô gái trông có vẻ chân yếu tay mềm ! - Hắn lo lắng nhìn cô và nhỏ nói.
( HanhLuin : chân yếu tay mềm ... có nhầm không vậy ? )
- Người vào đây không phải dạng tầm thường , cậu quên rồi sao ? - Cậu bình thản nói.
Ở phía cô và nhỏ.
- Anh chắc chứ ? - Nhỏ cười lạnh nói.
- Bản đại gia đây nói là làm được ! - Triệu Sơn kiêu ngạo nói.
- Vậy , step closer to me , i will say everything you want to know ( Vậy , hãy bước đến gần tôi hơn , tôi sẽ nói mọi thứ anh muốn biết ) - Nhỏ quyến rũ nói.
Nghe hiểu ý của nhỏ Triệu Sơn vui mừng đến sát gần nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.