Chương 18
MeooAka99
15/07/2019
[Chap18]
Au: Mèoo Aka Não Sữa.
________
- Này, JungKook...- Taehyung vừa mở cửa, JungKook liền chạy vào trước, nhảy lên sofa bật TV xem. Taehyung nhìn đồng hồ, chơi cả buổi trưa giờ cũng là 5h30 chiều rồi, còn xem phim á?
- Cái gì?- JungKook ngóc đầu dậy. Điệu bộ hình như vẫn dỗi.
- Không đi chợ nấu ăn à? Muộn rồi.- Taehyung cằn nhằn.
- Đi mà nấu.- JungKook thả người xuống mặc kệ Taehyung chống hông đứng ngoài cửa.
- Được rồi, anh nấu ăn. Em đi dọn nhà đi.- Taehyung thở dài đi vào nhà bếp, đeo tạp dề vào cổ.
- Đi mà dọn...- JungKook bĩu môi.
- Tông..... Haizzz...Ok. Anh dọn phòng... Em đi tắm đi. Đồ bẩn.- Taehyung đang tính chửi bậy, nhưng nghĩ lại chẳng dại động vào mồm bà chín kia. ( to hơn bà 8 là bà 9 -.-) Đành vậy, ngậm ngùi lấy đồ ăn trong tủ lạnh xếp lên bàn.
- Anh mới bẩn ý...- JungKook lè lưỡi, ngúng nguẩy đáp chiếc gối vào ngực Taehyung rồi chạy lên phòng tắm rửa.
- Anh mới bẩn ý...- Taehyung chề mỏ, bắt chước lại JungKook bằng giọng ẽo ợt kinh dị... Anh chẹp chẹp môi nghĩ kế chiến đấu với bãi đồ ăn trước mắt.
_30p sau_
- Kim Taehyung... Anh đốt nhà à?- JungKook ngửi thấy mùi khét liền mặc vội quần đùi chạy xuống nhà.
Dưới bếp là một bãi chiến trường không kém, nồi niêu liểng xiểng, mắm,dầu ăn đổ hết ra nhà. Súp, mì chính, đường quấy lộn vào nhau, bếp bốc khói, vài chiếc chảo thủng lỗ... Trời ơi, cậu mới đi tắm 30phút cái nhà đã biến thành địa ngục rồi sao?
JungKook vội vàng tắt bếp lấy khăn kê vào cái nồi đang bốc khói lợi hại trên bếp đáp xuống sàn nhà xong dội cả chậu nước vào chiếc nồi kêu xèo xèo thật kinh dị...
- Taehyung... Bà Kim dạy anh dập lửa khi bếp chưa tắt à?- JungKook nhặt nhạnh hung khí của Taehyung, đem ra một góc đợi thời cơ thích hớp đi đổi đồng nát lấy tiền mua kem. Với tình trạng này thì ngày nào cũng được gặp bà đổi đồng nát mất thôi...
- Tại em bắt anh nấu ăn đấy chứ...- Taehyung dẩu môi, cũng định giúp JungKook dọn dẹp nhà bếp đấy, nhưng vừa cầm vào chai mắm nguyên vẹn duy nhất trong bếp thì lỡ tay rơi loảng xoảng xuống đất.
- Con lậy bố Kim, lên ghế ngồi. Ôi trời ơi, tôi mệt anh quá...- JungKook đưa tay đỡ trán, lấy chổi vụt vào chân Taehyung, anh đau quá nên nhảy chồm lên ghế ngồi ngoan như chó phốc không dám động chạm gì nữa.
JungKook ngẫm ra một điều rằng không thể giận dỗi Taehyung theo cách được, ngôi nhà nhỏ bé này sẽ nổ tung như bong bóng bột giặt mất. Nhờ vả việc nhà gì Taehyung cũng làm nhưng đều hỏng cả. Ví dụ như hôm nay, đã phải dọn nhà bếp, lau lại nhà, lại còn phải giặt dép đi trong nhà được Taehyung ưu ái tẩm ướp gia vị nữa, dọn dẹp xong xuôi cậu phải tắm lại lần nữa mới an tâm ngồi vào bàn ăn. Thầm hỏi với bản tính hậu đậu như Taehyung tại sao có thể dẫn dắt công ti nhà họ Kim nổi lên nhanh như thế... Chẳng có nhẽ về nhà anh ta cất não trong két sắt sao?
*Ring ring* chuông điện thoại của Taehyung.
Anh liếc mắt nhìn cậu thấy cậu vẫn đang để tâm vào bát cơm liền len lén tắt máy.
*Ring ring*
Tiếp tục đổ chuông, lúc này cậu mới nhìn anh.- Nghe máy đi....
- Anh không có thói quen nghe máy khi ăn cơm...- Taehyung ho hắng tiếp tục tắt điện thoại tập trung ăn cơm.
Cậu ngó nhìn đồng hồ, tầm giờ này mọi ngày là anh đi mất người rồi. Chắc hẳn là gái gọi hoặc là dân cùng làng chơi gọi đây...
*Ring ring* Taehyung tức mình, vớ máy nhấn nút nguồn nhưng JungKook nhanh hơn, cậu giật điện thoại của anh, bật nút nghe...- Alo..- JungKook điềm tĩnh gắp cơm ăn bình thường.
-Taehyung, bọn này chờ anh mãi, hôm nay không đến sao? Mấy bé ở đây nhớ anh lắm rồi nè... - Đầu dây kia giọng nam nhân cười khả ố, cùng đám nữ nhân bên cạnh ẽo ọt lèo nhà lèo nhèo là cậu biết không ra gì rồi. Anh rướn người lấy lại điện thoại, nhưng sau khi nhìn thấy Kook dùng 3 ngón tay bẻ gãy đôi đũa, hắc tuyến treo lủng lẳng trên mặt liền ngồi im như chó cún cố gắng ăn thật nhanh bát cơm, ruồng bỏ nhanh chóng ý định giành lấy điện thoại từ tay cậu.
- Ủa sao anh không nói gì vậy?
- Taehyung hiện tại đang ăn cơm với vợ . Chúng mày biết điều thì lần sau cấm có được làm phiền vợ chồng ông giờ này. Để im cho chồng ông nghỉ ngơi, nếu tao còn thấy giọng mày thoang thoảng trong máy chồng tao thì mày đừng hòng chạy thoát. Tao đào sẵn mộ cho mày rồi đấy...- JungKook sát khí đằng đằng nhìn Taehyung, cắm thìa chính giữa bát cơm. Ăn chơi là đức tính không hề tốt đẹp, phải uấn nắn lại mới được. Ừ thì vì cậu nên anh mới thế, bây giờ cậu sẽ giúp anh dẫn trở lại đường mang tên chàng trai hoàn hảo..
-...- Đầu dây bên kia cúp nhanh chóng.
- Người ở đâu mà gớm ghê thế không biết...- Taehyung cau mày.
- Không muốn ăn nữa..- Tâm trạng của JungKook chợt nặng trĩu, cậu buông bát cơm xuống rồi lê dép lên phòng. Vẻ mặt lạnh te không có tí gì cảm xúc.
Taehyung chớp chớp mắt, cắn móng tay thắc mắc. Anh đã làm gì sai à?
____________
- JungKook...- Taehyung sau khi dọn dẹp đống bát đĩa liền mở cửa phòng JungKook xà lên giường ôm tấm lưng gầy của cậu.
- Biến... Đừng lại gần thằng GỚM GHÊ này.- JungKook hất tay Taehyung ra khỏi người, dịch người ra xa anh.
- Xin lỗi mà..- Taehyung nhích lại phía JungKook, cọ đầu vào hõm cổ cậu.
- Kim Taehyung...- JungKook gằn lên, ngồi dậy khoanh chân nhìn anh.
- Sao nữa?- Taehyung nhăn mày.
- Tôi đã trở về với anh rồi, liệu anh có chỉnh đốn bản thân lại được không? Hay tôi đi để anh thoải mái nhé.- JungKook thở dài.
- Biết thế đã.- Taehyung chép miệng, kéo JungKook nằm xuống bên cạnh mình ghì chặt lấy.
- Biết...Biết đến lúc nào? Bây giờ là 9h30, tôi tuyên bố kể từ giờ phút này nếu anh chưa tự chỉnh đốn được bản thân thì đừng hòng động vào người tôi. Còn nữa, từ mai tôi học về sẽ nấu cơm còn anh rửa bát, trưa tôi sẽ dọn nhà còn buổi tối phần anh. Anh đi làm chuyện công ti, tôi cũng phải học vậy. Năm nay năm cuối rồi, tôi bận lắm... Còn nữa, nếu anh còn như xưa đem gái về nhà trêu điên tôi, tôi thề có trời tống cổ con ả đó ra khỏi nhà và giết chết anh sau đó tự tử theo đấy. Tôi nói đủ rồi anh xuống phòng mình đi tôi còn phải học bài.- JungKook nói xong đẩy Taehyung xuống nhà.
-...- Mặt Taehyung đần thối, anh đang cố tiêu hoá hết chỗ thông tin JungKook vừa ban xuống. Cái gì mà không được động vào người? Cậu nghĩ anh sắc lang đến thế à? Dọn nhà với chả nấu cơm cái gì? Thế lấy vợ về để cho đẹp à? Cái gì mà đem gái về nhà? Từ sau vụ mẹ anh đến nhà bất thình lình thì anh chưa biết vị gái là gì luôn ý. Còn giết người với cả tự tử? Cái gì vậy?
Ngẫm lại lời Hoseok:....Cậu ta là con trai, nếu yêu anh thật lòng thì cậu ta đã phá nhà hay giết cả hai người rồi, cậu ấy có thể đánh anh trọng thương thế này thì việc gì phải nhờ tới phu nhân Kim chứ. Nếu không yêu thì cậu ấy đã mặc kệ anh muốn làm gì thì làm
Anh bật cười, thì ra JungKook vẫn yêu anh rất nhiều... Còn đòi giết anh xong tự tử nữa chứ.. Đồ trẻ con.
Tự nhiên trong lòng anh thoải mái hẳn, giống như giữa buổi trưa oi ả có một làn gió mát vậy... nhẹ nhàng và thoang thoảng. Anh thích điều đó..
- Kim Taehyung, anh ngây ngốc ở đây làm gì? Không mau đi ngủ...- JungKook mở cửa thấy Taehyung đực mặt chưa chịu về phòng, cau có khuôn mặt lại lầm bầm..
- Tôi chỉ muốn chúc em ngủ ngon.- Taehyung cười hiền rồi lướt xuống dưới nhà.
- Ơ?- Và bây giờ người đần thối lại là JungKook. Tim cậu réo như nước sôi, ôm hai má nóng bỏng cậu vội vàng chạy vào phòng đóng cửa ôm chặt hai bên má ngồi phịch xuống dựa lưng sau cánh cửa...
Kim Taehyung, anh là cái thứ gì mà ngang nhiên trêu đùa làm trái tim tôi đập trái nhịp vì anh thế này??
Au: Mèoo Aka Não Sữa.
________
- Này, JungKook...- Taehyung vừa mở cửa, JungKook liền chạy vào trước, nhảy lên sofa bật TV xem. Taehyung nhìn đồng hồ, chơi cả buổi trưa giờ cũng là 5h30 chiều rồi, còn xem phim á?
- Cái gì?- JungKook ngóc đầu dậy. Điệu bộ hình như vẫn dỗi.
- Không đi chợ nấu ăn à? Muộn rồi.- Taehyung cằn nhằn.
- Đi mà nấu.- JungKook thả người xuống mặc kệ Taehyung chống hông đứng ngoài cửa.
- Được rồi, anh nấu ăn. Em đi dọn nhà đi.- Taehyung thở dài đi vào nhà bếp, đeo tạp dề vào cổ.
- Đi mà dọn...- JungKook bĩu môi.
- Tông..... Haizzz...Ok. Anh dọn phòng... Em đi tắm đi. Đồ bẩn.- Taehyung đang tính chửi bậy, nhưng nghĩ lại chẳng dại động vào mồm bà chín kia. ( to hơn bà 8 là bà 9 -.-) Đành vậy, ngậm ngùi lấy đồ ăn trong tủ lạnh xếp lên bàn.
- Anh mới bẩn ý...- JungKook lè lưỡi, ngúng nguẩy đáp chiếc gối vào ngực Taehyung rồi chạy lên phòng tắm rửa.
- Anh mới bẩn ý...- Taehyung chề mỏ, bắt chước lại JungKook bằng giọng ẽo ợt kinh dị... Anh chẹp chẹp môi nghĩ kế chiến đấu với bãi đồ ăn trước mắt.
_30p sau_
- Kim Taehyung... Anh đốt nhà à?- JungKook ngửi thấy mùi khét liền mặc vội quần đùi chạy xuống nhà.
Dưới bếp là một bãi chiến trường không kém, nồi niêu liểng xiểng, mắm,dầu ăn đổ hết ra nhà. Súp, mì chính, đường quấy lộn vào nhau, bếp bốc khói, vài chiếc chảo thủng lỗ... Trời ơi, cậu mới đi tắm 30phút cái nhà đã biến thành địa ngục rồi sao?
JungKook vội vàng tắt bếp lấy khăn kê vào cái nồi đang bốc khói lợi hại trên bếp đáp xuống sàn nhà xong dội cả chậu nước vào chiếc nồi kêu xèo xèo thật kinh dị...
- Taehyung... Bà Kim dạy anh dập lửa khi bếp chưa tắt à?- JungKook nhặt nhạnh hung khí của Taehyung, đem ra một góc đợi thời cơ thích hớp đi đổi đồng nát lấy tiền mua kem. Với tình trạng này thì ngày nào cũng được gặp bà đổi đồng nát mất thôi...
- Tại em bắt anh nấu ăn đấy chứ...- Taehyung dẩu môi, cũng định giúp JungKook dọn dẹp nhà bếp đấy, nhưng vừa cầm vào chai mắm nguyên vẹn duy nhất trong bếp thì lỡ tay rơi loảng xoảng xuống đất.
- Con lậy bố Kim, lên ghế ngồi. Ôi trời ơi, tôi mệt anh quá...- JungKook đưa tay đỡ trán, lấy chổi vụt vào chân Taehyung, anh đau quá nên nhảy chồm lên ghế ngồi ngoan như chó phốc không dám động chạm gì nữa.
JungKook ngẫm ra một điều rằng không thể giận dỗi Taehyung theo cách được, ngôi nhà nhỏ bé này sẽ nổ tung như bong bóng bột giặt mất. Nhờ vả việc nhà gì Taehyung cũng làm nhưng đều hỏng cả. Ví dụ như hôm nay, đã phải dọn nhà bếp, lau lại nhà, lại còn phải giặt dép đi trong nhà được Taehyung ưu ái tẩm ướp gia vị nữa, dọn dẹp xong xuôi cậu phải tắm lại lần nữa mới an tâm ngồi vào bàn ăn. Thầm hỏi với bản tính hậu đậu như Taehyung tại sao có thể dẫn dắt công ti nhà họ Kim nổi lên nhanh như thế... Chẳng có nhẽ về nhà anh ta cất não trong két sắt sao?
*Ring ring* chuông điện thoại của Taehyung.
Anh liếc mắt nhìn cậu thấy cậu vẫn đang để tâm vào bát cơm liền len lén tắt máy.
*Ring ring*
Tiếp tục đổ chuông, lúc này cậu mới nhìn anh.- Nghe máy đi....
- Anh không có thói quen nghe máy khi ăn cơm...- Taehyung ho hắng tiếp tục tắt điện thoại tập trung ăn cơm.
Cậu ngó nhìn đồng hồ, tầm giờ này mọi ngày là anh đi mất người rồi. Chắc hẳn là gái gọi hoặc là dân cùng làng chơi gọi đây...
*Ring ring* Taehyung tức mình, vớ máy nhấn nút nguồn nhưng JungKook nhanh hơn, cậu giật điện thoại của anh, bật nút nghe...- Alo..- JungKook điềm tĩnh gắp cơm ăn bình thường.
-Taehyung, bọn này chờ anh mãi, hôm nay không đến sao? Mấy bé ở đây nhớ anh lắm rồi nè... - Đầu dây kia giọng nam nhân cười khả ố, cùng đám nữ nhân bên cạnh ẽo ọt lèo nhà lèo nhèo là cậu biết không ra gì rồi. Anh rướn người lấy lại điện thoại, nhưng sau khi nhìn thấy Kook dùng 3 ngón tay bẻ gãy đôi đũa, hắc tuyến treo lủng lẳng trên mặt liền ngồi im như chó cún cố gắng ăn thật nhanh bát cơm, ruồng bỏ nhanh chóng ý định giành lấy điện thoại từ tay cậu.
- Ủa sao anh không nói gì vậy?
- Taehyung hiện tại đang ăn cơm với vợ . Chúng mày biết điều thì lần sau cấm có được làm phiền vợ chồng ông giờ này. Để im cho chồng ông nghỉ ngơi, nếu tao còn thấy giọng mày thoang thoảng trong máy chồng tao thì mày đừng hòng chạy thoát. Tao đào sẵn mộ cho mày rồi đấy...- JungKook sát khí đằng đằng nhìn Taehyung, cắm thìa chính giữa bát cơm. Ăn chơi là đức tính không hề tốt đẹp, phải uấn nắn lại mới được. Ừ thì vì cậu nên anh mới thế, bây giờ cậu sẽ giúp anh dẫn trở lại đường mang tên chàng trai hoàn hảo..
-...- Đầu dây bên kia cúp nhanh chóng.
- Người ở đâu mà gớm ghê thế không biết...- Taehyung cau mày.
- Không muốn ăn nữa..- Tâm trạng của JungKook chợt nặng trĩu, cậu buông bát cơm xuống rồi lê dép lên phòng. Vẻ mặt lạnh te không có tí gì cảm xúc.
Taehyung chớp chớp mắt, cắn móng tay thắc mắc. Anh đã làm gì sai à?
____________
- JungKook...- Taehyung sau khi dọn dẹp đống bát đĩa liền mở cửa phòng JungKook xà lên giường ôm tấm lưng gầy của cậu.
- Biến... Đừng lại gần thằng GỚM GHÊ này.- JungKook hất tay Taehyung ra khỏi người, dịch người ra xa anh.
- Xin lỗi mà..- Taehyung nhích lại phía JungKook, cọ đầu vào hõm cổ cậu.
- Kim Taehyung...- JungKook gằn lên, ngồi dậy khoanh chân nhìn anh.
- Sao nữa?- Taehyung nhăn mày.
- Tôi đã trở về với anh rồi, liệu anh có chỉnh đốn bản thân lại được không? Hay tôi đi để anh thoải mái nhé.- JungKook thở dài.
- Biết thế đã.- Taehyung chép miệng, kéo JungKook nằm xuống bên cạnh mình ghì chặt lấy.
- Biết...Biết đến lúc nào? Bây giờ là 9h30, tôi tuyên bố kể từ giờ phút này nếu anh chưa tự chỉnh đốn được bản thân thì đừng hòng động vào người tôi. Còn nữa, từ mai tôi học về sẽ nấu cơm còn anh rửa bát, trưa tôi sẽ dọn nhà còn buổi tối phần anh. Anh đi làm chuyện công ti, tôi cũng phải học vậy. Năm nay năm cuối rồi, tôi bận lắm... Còn nữa, nếu anh còn như xưa đem gái về nhà trêu điên tôi, tôi thề có trời tống cổ con ả đó ra khỏi nhà và giết chết anh sau đó tự tử theo đấy. Tôi nói đủ rồi anh xuống phòng mình đi tôi còn phải học bài.- JungKook nói xong đẩy Taehyung xuống nhà.
-...- Mặt Taehyung đần thối, anh đang cố tiêu hoá hết chỗ thông tin JungKook vừa ban xuống. Cái gì mà không được động vào người? Cậu nghĩ anh sắc lang đến thế à? Dọn nhà với chả nấu cơm cái gì? Thế lấy vợ về để cho đẹp à? Cái gì mà đem gái về nhà? Từ sau vụ mẹ anh đến nhà bất thình lình thì anh chưa biết vị gái là gì luôn ý. Còn giết người với cả tự tử? Cái gì vậy?
Ngẫm lại lời Hoseok:....Cậu ta là con trai, nếu yêu anh thật lòng thì cậu ta đã phá nhà hay giết cả hai người rồi, cậu ấy có thể đánh anh trọng thương thế này thì việc gì phải nhờ tới phu nhân Kim chứ. Nếu không yêu thì cậu ấy đã mặc kệ anh muốn làm gì thì làm
Anh bật cười, thì ra JungKook vẫn yêu anh rất nhiều... Còn đòi giết anh xong tự tử nữa chứ.. Đồ trẻ con.
Tự nhiên trong lòng anh thoải mái hẳn, giống như giữa buổi trưa oi ả có một làn gió mát vậy... nhẹ nhàng và thoang thoảng. Anh thích điều đó..
- Kim Taehyung, anh ngây ngốc ở đây làm gì? Không mau đi ngủ...- JungKook mở cửa thấy Taehyung đực mặt chưa chịu về phòng, cau có khuôn mặt lại lầm bầm..
- Tôi chỉ muốn chúc em ngủ ngon.- Taehyung cười hiền rồi lướt xuống dưới nhà.
- Ơ?- Và bây giờ người đần thối lại là JungKook. Tim cậu réo như nước sôi, ôm hai má nóng bỏng cậu vội vàng chạy vào phòng đóng cửa ôm chặt hai bên má ngồi phịch xuống dựa lưng sau cánh cửa...
Kim Taehyung, anh là cái thứ gì mà ngang nhiên trêu đùa làm trái tim tôi đập trái nhịp vì anh thế này??
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.