Chương 19
MeooAka99
15/07/2019
[Chap19]
Au: Mèoo Aka Não Sữa.
________
- Dạ??!!! Thầy có thể nói lại không ạ?- Sáng ra JungKook đã chuẩn bị cả bài văn dài xin lỗi Hiệu trưởng nhưng vừa đến trước cửa Hiệu trưởng đã niềm nở kéo cậu vào trong phòng vui tính khoe rằng nhà Kang đã phá sản và giờ sẽ không còn gây khó khăn cho cậu nữa và ông ấy còn nói về chuyện trưa hôm đó gặp Taehyung cho cậu nghe.
JungKook thất thểu chào Hiệu trưởng về lớp học.
Con lợn Kim Taehyung....
Đã xin hộ mà không nói một câu, báo hại cậu mất công mất sức dậy thật sớm đã luyện công đến méo miệng còn anh cứ vừa ăn vừa cười như thằng ngố... Tưởng cười cái gì hoá ra là vì cậu ngu xi bị anh dắt mũi...
Bực mình quá ><
JungKook bước vào lớp trước con mắt ngỡ ngàng của cả lớp. Có lẽ là do cậu thay đổi hơi nhiều về ngoại hình chăng?
- Nhìn cái gì mà nhìn?- JungKook nhăn mặt, bới xù mái tóc, đưa mắt liếc toàn lớp học. Khi mọi người giật mình quay hết lên bảng cậu mới gật gù cắm tai nghe nhạc...
Có gì nhiều đâu mà ngạc nhiên chỉ là một bộ đồng phục được thiết kế độc mới nhất thay cho bộ đồng phục đã phai màu hằng ngày, đôi giày converse trắng ôm cổ chân hiện đại thay đôi bát kết đen khâu đế, balo vàng kim thay cho cái cặp chéo cậu dùng cũng 4 năm chứ đâu ít, mái tóc hồng nâu xoăn úp thay mái tóc đen dài quá cổ, người chẳng bao giờ quan trọng ngoại hình hôm nay bấm khuyên hai bên nụ kim cương lấp lánh đằng sau mái tóc mềm mượt, cả phụ kiện cùng phong cách đều cá tính và nổi bật. Cũng khó trách mọi người chú ý, cậu khác thật mà. Quá đẹp nữa, nhờ phước bà Kim cả.
_______
- Bạn gì ơi... Bạn là học sinh mới à?- Cô nàng hotgirl khối nghệ thuật nhẹ nhàng lướt đến chỗ JungKook đang ngồi ăn trong canteen, điệu đà đưa bàn tay trắng trẻo lên xoay xoay ngọn tóc, mỉm cười nhìn cậu.
- Hả? Học sinh mới?-JungKook tròn mắt. Trừ ngày nghỉ, ngày nào giờ này cậu mà chẳng ngồi ở góc khuất của canteen chính là chỗ này đây để uống nước.. Mới ở đâu ra?
- À, hằng ngày chỗ này là của một cậu học sinh khác người ngồi, nghe nói cậu ta bị đuổi học vì động đến thiếu gia họ Kang hay sao ý. Mà chỗ khuất thế này cậu ngồi đây làm gì? Ra ngồi cùng tớ đi...- Cô tươi cười nhảy sang ngồi cùng ghế JungKook, khoác lấy tay cậu.
- Tôi ngồi đây ổn rồi. Học sinh mà cậu nói đến ý.Tôi tò mò.-JungKook giật mình, gượng cười tháo móng vuốt của cô ta ra khỏi cánh tay mình đang tự hỏi có phải con nhỏ này đang nói đến mình không.
- Cậu ta là thủ khoa hay sao ý, ăn mặc nhà quê cực... Mái tóc loà xoà che khuôn mặt nên tớ không rõ cậu ta có đẹp không nữa, suốt ngày ẩn ẩn lấp lấp tớ cũng ít khi nhìn thấy lắm, cứ cuối kì học mới thấy cậu ta lên nhận học bổng. Mà cậu quan tâm cậu ta làm gì chứ? Không đáng đâu.- Cô nàng đó dán mắt vào chiếc khuyên kim cương độc nhất trên tai JungKook do bà Kim tìm người thiết kế cho riêng cậu, hai đèn pha của cô sáng lên, nhích mông lại gần JungKook.
- Hahaaaa, tôi không xứng để cậu ngồi gần thế này đâu. Tôi đi nhận học bổng đây.- JungKook phá lên cười. Loại con gái mê trai đẹp nhà giàu cậu còn gì mà nói nữa đây? Thương hại cho khuôn mặt xinh mà nhân cách chẳng ra gì... Cậu buông cốc nước xuống bàn, nín cười đi ra ngoài.
- Cậu ta không lẽ. Là cậu nhà quê kia sao??- Cô trố mắt ngạc nhiên. Vịt thành thiên nga~ ai chẳng thế.
___________
- Về rồi à?- JungKook tay cầm chảo, tay cầm muôi ngênh đón Taehyung từ ngoài cửa mặt đằng đằng sát khí.
- Gì đây?- Taehyung vừa đóng cửa quay lại đã thấy gương mặt hắc tuyến của JungKook liền nhảy lên giật mình, hai tay vắt chéo ôm ngực.
- Vào ăn cơm...- JungKook bật cười, cũng tính cho Taehyung một trận thấy tổ tiên nhưng biểu cảm ngây ngô của anh cậu thật không nỡ.
- Đồ thần kinh, cầm chảo chạy lung tung làm cái gì chứ? - Taehyung vừa ôm cặp tài liệu vừa lầm bầm đi lên tầng.
- Nói gì đó...- JungKook nghe văng vẳng liền hướng mặt lên gác gọi vọng lên.
- Chẳng có gì...- Taehyung giật mình chạy tót lên phòng.
____________
- Hôm nay đi học vui không?- Taehyung vừa ăn vừa hỏi.
- Sắp vui.-JungKook nhếch mép gật gù.- Là sao?- Taehyung cau mày.
- Này.-JungKook nuốt nốt miếng cơm, bỏ đũa xuống ngoắc ngoắc Taehyung lại gần...- Anh thấy tôi đẹp trai không?-JungKook dí sát mặt cậu vào mặt anh.
- *Phụt**- Taehyung sặc cơm ho sặc sụa phun toàn bộ cơm trong miệng vào mặt JungKook. Tim anh đập loạn như kiểu muốn rụng cuống rơi tõm xuống ấy, tự nhiên dí khuôn mặt điên đảo chúng sinh gần mặt anh làm gì chứ?
- Anh.... - JungKook nhắm mắt, cắn răng đau khổ, tự trách quả não ngu xi không hoạt động và cái mỏ không tự chủ hỏi anh...
- Điên vừa thôi. Người ta nói trời đánh tránh miếng ăn mà...- Taehyung cố ho nốt, rót một cốc nước nuống cạn.
- Ý anh bảo anh nhìn mặt tôi thì thà bị ông trời đánh còn hơn ý hả?- JungKook dùng khăn lau mặt, tức giận đáp chiếc khăn vào người Taehyung.
- Không biết.-Taehyung né chiếc khăn, ung dung ngồi tiếp tục thưởng thức bữa trưa của mình.
- Cái gì cũng không biết. Anh bị ngố sao?- JungKook uất không chịu nổi liền bật dậy đập bàn.
- Em yêu người ngố sao?- Taehyung đưa mắt ngây thơ chớp chớp nhìn JungKook..
- Không có.-JungKook xù lông.
- Ừ vậy đúng rồi.- Taehyung gật đầu.
- Ý tôi là tôi không có yêu người ngố.- JungKook lúng túng bào chữa.
- Thì anh cũng đâu bị ngố.- Taehyung dùng xong bữa đứng dậy dọn dẹp, tiện tay đi qua JungKook xoa đầu cậu cười vô cùng thích thú.
- KIM TAEHYUNG....- Hai má của cậu nóng hẳn, trái tim cũng bị anh đùa giỡn mà ngược ý chủ nhân nhảy nhót tưng bừng. Thẹn quá, cậu hét lên rồi chạy lên phòng.
Taehyung đứng dưới nhìn theo cậu vui vẻ cười phun nước bọt.. Em vẫn còn non và xanh lắm, đùa anh mà được sao cưng?
_____________
*Pingg Ponggg* Chuông cửa kêu...
- JungKook xuống mở cửa, anh đang rửa bát.- Taehyung gọi.
- Xuống liền.-JungKook loẹt xoè loẹt xoẹt đôi dép lê xuống nhà..
.
.
.
- Cô là...?-JungKook giật mình.
- Kim Taehyung có nhà không?- Người con gái mặc váy ngắn cũn, mặt hàng cân phấn son đẩy JungKook sang một bên tự nhiên như ruồi không thèm cởi guốc phi nước đại vào nhà.
- JungKook, ai thế?- Taehyung vừa rửa bát xong, tay chưa ráo nước chùi vào áo đi ra ngoài cùng JungKook.
- Anh....- Cô gái vừa thấy Taehyung liền chạy ào tới ôm lấy.
- Rõ ràng là khách của hắn lại đi hỏi mình....- JungKook tự nói, khoanh tay trước ngực, lắc lắc đầu, bĩu mỏ lẩm bẩm đi vào trong nhà...
Au: Mèoo Aka Não Sữa.
________
- Dạ??!!! Thầy có thể nói lại không ạ?- Sáng ra JungKook đã chuẩn bị cả bài văn dài xin lỗi Hiệu trưởng nhưng vừa đến trước cửa Hiệu trưởng đã niềm nở kéo cậu vào trong phòng vui tính khoe rằng nhà Kang đã phá sản và giờ sẽ không còn gây khó khăn cho cậu nữa và ông ấy còn nói về chuyện trưa hôm đó gặp Taehyung cho cậu nghe.
JungKook thất thểu chào Hiệu trưởng về lớp học.
Con lợn Kim Taehyung....
Đã xin hộ mà không nói một câu, báo hại cậu mất công mất sức dậy thật sớm đã luyện công đến méo miệng còn anh cứ vừa ăn vừa cười như thằng ngố... Tưởng cười cái gì hoá ra là vì cậu ngu xi bị anh dắt mũi...
Bực mình quá ><
JungKook bước vào lớp trước con mắt ngỡ ngàng của cả lớp. Có lẽ là do cậu thay đổi hơi nhiều về ngoại hình chăng?
- Nhìn cái gì mà nhìn?- JungKook nhăn mặt, bới xù mái tóc, đưa mắt liếc toàn lớp học. Khi mọi người giật mình quay hết lên bảng cậu mới gật gù cắm tai nghe nhạc...
Có gì nhiều đâu mà ngạc nhiên chỉ là một bộ đồng phục được thiết kế độc mới nhất thay cho bộ đồng phục đã phai màu hằng ngày, đôi giày converse trắng ôm cổ chân hiện đại thay đôi bát kết đen khâu đế, balo vàng kim thay cho cái cặp chéo cậu dùng cũng 4 năm chứ đâu ít, mái tóc hồng nâu xoăn úp thay mái tóc đen dài quá cổ, người chẳng bao giờ quan trọng ngoại hình hôm nay bấm khuyên hai bên nụ kim cương lấp lánh đằng sau mái tóc mềm mượt, cả phụ kiện cùng phong cách đều cá tính và nổi bật. Cũng khó trách mọi người chú ý, cậu khác thật mà. Quá đẹp nữa, nhờ phước bà Kim cả.
_______
- Bạn gì ơi... Bạn là học sinh mới à?- Cô nàng hotgirl khối nghệ thuật nhẹ nhàng lướt đến chỗ JungKook đang ngồi ăn trong canteen, điệu đà đưa bàn tay trắng trẻo lên xoay xoay ngọn tóc, mỉm cười nhìn cậu.
- Hả? Học sinh mới?-JungKook tròn mắt. Trừ ngày nghỉ, ngày nào giờ này cậu mà chẳng ngồi ở góc khuất của canteen chính là chỗ này đây để uống nước.. Mới ở đâu ra?
- À, hằng ngày chỗ này là của một cậu học sinh khác người ngồi, nghe nói cậu ta bị đuổi học vì động đến thiếu gia họ Kang hay sao ý. Mà chỗ khuất thế này cậu ngồi đây làm gì? Ra ngồi cùng tớ đi...- Cô tươi cười nhảy sang ngồi cùng ghế JungKook, khoác lấy tay cậu.
- Tôi ngồi đây ổn rồi. Học sinh mà cậu nói đến ý.Tôi tò mò.-JungKook giật mình, gượng cười tháo móng vuốt của cô ta ra khỏi cánh tay mình đang tự hỏi có phải con nhỏ này đang nói đến mình không.
- Cậu ta là thủ khoa hay sao ý, ăn mặc nhà quê cực... Mái tóc loà xoà che khuôn mặt nên tớ không rõ cậu ta có đẹp không nữa, suốt ngày ẩn ẩn lấp lấp tớ cũng ít khi nhìn thấy lắm, cứ cuối kì học mới thấy cậu ta lên nhận học bổng. Mà cậu quan tâm cậu ta làm gì chứ? Không đáng đâu.- Cô nàng đó dán mắt vào chiếc khuyên kim cương độc nhất trên tai JungKook do bà Kim tìm người thiết kế cho riêng cậu, hai đèn pha của cô sáng lên, nhích mông lại gần JungKook.
- Hahaaaa, tôi không xứng để cậu ngồi gần thế này đâu. Tôi đi nhận học bổng đây.- JungKook phá lên cười. Loại con gái mê trai đẹp nhà giàu cậu còn gì mà nói nữa đây? Thương hại cho khuôn mặt xinh mà nhân cách chẳng ra gì... Cậu buông cốc nước xuống bàn, nín cười đi ra ngoài.
- Cậu ta không lẽ. Là cậu nhà quê kia sao??- Cô trố mắt ngạc nhiên. Vịt thành thiên nga~ ai chẳng thế.
___________
- Về rồi à?- JungKook tay cầm chảo, tay cầm muôi ngênh đón Taehyung từ ngoài cửa mặt đằng đằng sát khí.
- Gì đây?- Taehyung vừa đóng cửa quay lại đã thấy gương mặt hắc tuyến của JungKook liền nhảy lên giật mình, hai tay vắt chéo ôm ngực.
- Vào ăn cơm...- JungKook bật cười, cũng tính cho Taehyung một trận thấy tổ tiên nhưng biểu cảm ngây ngô của anh cậu thật không nỡ.
- Đồ thần kinh, cầm chảo chạy lung tung làm cái gì chứ? - Taehyung vừa ôm cặp tài liệu vừa lầm bầm đi lên tầng.
- Nói gì đó...- JungKook nghe văng vẳng liền hướng mặt lên gác gọi vọng lên.
- Chẳng có gì...- Taehyung giật mình chạy tót lên phòng.
____________
- Hôm nay đi học vui không?- Taehyung vừa ăn vừa hỏi.
- Sắp vui.-JungKook nhếch mép gật gù.- Là sao?- Taehyung cau mày.
- Này.-JungKook nuốt nốt miếng cơm, bỏ đũa xuống ngoắc ngoắc Taehyung lại gần...- Anh thấy tôi đẹp trai không?-JungKook dí sát mặt cậu vào mặt anh.
- *Phụt**- Taehyung sặc cơm ho sặc sụa phun toàn bộ cơm trong miệng vào mặt JungKook. Tim anh đập loạn như kiểu muốn rụng cuống rơi tõm xuống ấy, tự nhiên dí khuôn mặt điên đảo chúng sinh gần mặt anh làm gì chứ?
- Anh.... - JungKook nhắm mắt, cắn răng đau khổ, tự trách quả não ngu xi không hoạt động và cái mỏ không tự chủ hỏi anh...
- Điên vừa thôi. Người ta nói trời đánh tránh miếng ăn mà...- Taehyung cố ho nốt, rót một cốc nước nuống cạn.
- Ý anh bảo anh nhìn mặt tôi thì thà bị ông trời đánh còn hơn ý hả?- JungKook dùng khăn lau mặt, tức giận đáp chiếc khăn vào người Taehyung.
- Không biết.-Taehyung né chiếc khăn, ung dung ngồi tiếp tục thưởng thức bữa trưa của mình.
- Cái gì cũng không biết. Anh bị ngố sao?- JungKook uất không chịu nổi liền bật dậy đập bàn.
- Em yêu người ngố sao?- Taehyung đưa mắt ngây thơ chớp chớp nhìn JungKook..
- Không có.-JungKook xù lông.
- Ừ vậy đúng rồi.- Taehyung gật đầu.
- Ý tôi là tôi không có yêu người ngố.- JungKook lúng túng bào chữa.
- Thì anh cũng đâu bị ngố.- Taehyung dùng xong bữa đứng dậy dọn dẹp, tiện tay đi qua JungKook xoa đầu cậu cười vô cùng thích thú.
- KIM TAEHYUNG....- Hai má của cậu nóng hẳn, trái tim cũng bị anh đùa giỡn mà ngược ý chủ nhân nhảy nhót tưng bừng. Thẹn quá, cậu hét lên rồi chạy lên phòng.
Taehyung đứng dưới nhìn theo cậu vui vẻ cười phun nước bọt.. Em vẫn còn non và xanh lắm, đùa anh mà được sao cưng?
_____________
*Pingg Ponggg* Chuông cửa kêu...
- JungKook xuống mở cửa, anh đang rửa bát.- Taehyung gọi.
- Xuống liền.-JungKook loẹt xoè loẹt xoẹt đôi dép lê xuống nhà..
.
.
.
- Cô là...?-JungKook giật mình.
- Kim Taehyung có nhà không?- Người con gái mặc váy ngắn cũn, mặt hàng cân phấn son đẩy JungKook sang một bên tự nhiên như ruồi không thèm cởi guốc phi nước đại vào nhà.
- JungKook, ai thế?- Taehyung vừa rửa bát xong, tay chưa ráo nước chùi vào áo đi ra ngoài cùng JungKook.
- Anh....- Cô gái vừa thấy Taehyung liền chạy ào tới ôm lấy.
- Rõ ràng là khách của hắn lại đi hỏi mình....- JungKook tự nói, khoanh tay trước ngực, lắc lắc đầu, bĩu mỏ lẩm bẩm đi vào trong nhà...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.