Chương 24
MeooAka99
15/07/2019
[Chap24]
Au:Mèoo Aka Não Sữa.
______
- Giám đốc, BX lại tiếp tục ăn cắp ý tưởng của chúng ta...Phải xử lí sao đây ạ?- Hoseok hốt hoảng, đập cửa phòng làm việc của Taehyung...- Ơ. JungKook.
- Xin chào...- JungKook gật nhẹ đầu.
- Không phải lần một lần hai, ý tưởng lần có mỗi ba người là tôi, bà Kim và anh biết... Không làm nữa, tôi mệt rồi.- Taehyung khổ sở hất tung đống giấy tờ trên bàn xuống đất, cáu gắt.
- Có chuyện gì thế? - JungKook thấy Taehyung ngồi xụp xuống đất lo lắng chạy lại.
- Là chuyện công ti thôi...- Hoseok thở dài.
- Nói cho tôi biết đi, tôi cũng đã tốt nghiệp. Không biết chừng có thể giúp đỡ được.- JungKook đưa đôi mắt thuỷ tinh nhìn Taehyung, đỡ anh ngồi ghế, rồi gật đầu kiên định.
- Chẳng là ý tưởng mùa hè năm nay của chúng tôi ba lần bảy lượt bị đạo...y hệt. Các sản phẩm đều được công ti cạnh tranh là BX xuất khẩu trước. Tất cả các hàng trong kho giờ chỉ là xác bị đánh cắp linh hồn không còn gì cả- Hoseok nhìn Taehyung quan ngại.
- Tất cả đều được lưu vào máy tính chủ hả?- JungKook nhếch môi. Biết rồi nhé.
- Đương nhiên.- Hoseok gật đầu.
- Của ai?- JungKook hỏi tiếp.
- Của chủ tịch.- Hoseok chỉ máy tính trên bàn làm việc.
- Hờ hờ, nghĩ sao mà để đồ ngốc quản lí những thứ quan trọng thế chứ? Bị hack rồi.- JungKook tiến lại bàn máy tính vươn vai, nghiêng cổ khởi động vài khớp rồi tự nhiên ngồi xuống ghế.
- Là sao?- Taehyung giờ mới lên tiếng.
- Lúc em vẫn còn đi học có nghe nói một số người thường thuê những cao thủ máy tính về rồi bẻ khoá những thông tin được giấu kín như tin nhắn, hình ảnh,.. đương nhiên bản kế hoạch này không ngoại lệ.- JungKook nhăn mày nhìn máy tính. - Mật khẩu là sinh nhật em hả?- JungKook dâm ô nhìn Taehyung.
- A..i..ai bảo?- Taehyung giật mình ôm lấy màn hình máy tính.
Cậu cười cười, không nói gì, tay từ từ gõ bàn phím. Tiếng *Ting* vang lên. Vậy là cậu xong rồi đấy.
- Dám nói không phải? Chẳng lẽ lại của con bánh bèo nào sinh cùng ngày JungKook này sao?- JungKook cầm tóc Taehyung lôi ra khỏi màn hình máy tính.
- Yah... JungKook.- Taehyung trợn mắt.
- Im lặng... Mã này là...- JungKook cau mày nhìn màn hình đang hiện ra hàng đống số chạy rất nhanh, cậu dứt bàn phím đánh theo dãy số bằng tốc độ bàn thờ.
- Em phá máy tính đấy hả?- Taehyung tròn mắt nhìn JungKook đang tra tấn chiếc máy tính bằng cách gõ linh tinh và đập bồm bộp.
- Biến ra ngoài kia.- JungKook co chân đá bay Taehyung ra vòng quay của máy. Anh shock, nhìn JungKook như người ngoài hành tinh rớt xuống, liền tránh xa... Anh biết là cậu không bình thường nhưng lại lên cơn phá máy tính trong buổi đi làm đầu tiên thì hơi kì.
_15phút sau_
Cậu Enter phát cuối rồi trả máy tính lại cho Taehyung.
-Bên kia không phải dạng vừa đâu, máy tính bị nhiễm virut rồi, chỉ cần anh nhập một thứ gì trong máy tính là lập tức mọi thứ anh nhập đều chạy sang bên đó.- JungKook đón cốc nước từ tay Hoseok.
- Vậy đáp máy tính nha...- Taehyung ngây thơ.
- Anh đáp được cả đời không?- JungKook chính thức sặc nước.
- Vậy sao giờ?- Taehyung cụp mắt như chó cún, chấm hai ngón trỏ vào nhau.
- Họ dùng hacker, ta cũng có thể dùng hacker để đáp trả lại họ.- JungKook
- Để tôi đi tìm.- Hoseok
.
.
JungKook há mồm á khẩu nhìn theo bóng Hoseok vội vã cong chân chạy mất. Cậu đã nói xong đâu?
- Em biết điểm giống nhau duy nhất giữa anh và Hoseok là gì rồi.. Thảo nào hai người thân thiết vậy.- JungKook gật gù uống nốt cốc nước.- Là gì?- Taehyung nghiêng đầu hỏi cậu.
- Là cầm đèn chạy trước ô tô....
__________
- Hơ, đã vô hiệu hoá được rồi sao? Cao tay ghê...- Nam nhân tóc hồng ngồi trước máy tính, đưa từng ngón tay thon dài gõ gõ màn hình máy tính, chính xác hơn là khung hiển thị Hệ thống đã bị vô hiệu hoá đỏ rực hiện lên màn hình. Anh cười rõ hai vầng trăng khuyết, tay miết nhẹ vào hai cánh đào, díp ánh mắt nhỏ đăm chiêu...
Một phương trình vừa nhanh vừa hiểm thế mà cũng giải được... Xứng làm đối thủ của ta...
_______________
- Thế nào? Tìm được chứ?- Sáng hôm sau JungKook lại đến công ti của Taehyung. Bắt gặp đôi mắt gấu trúc của Hoseok cậu nhớ lại anh nói muốn tìm hacker. Hỏi ý muốn trêu chọc tí xíu, hacker dễ dàng để lộ danh tính để anh muốn tìm là tìm sao? Vậy thì họ đã vào nhà đá từ lâu rồi. Ngốc.
- Tìm được đôi chút thông tin qua mạng. Người đang thống trị mạng máy tính toàn quốc có mật danh là Đường Đường, trước đó có một người là Mèo điên nữa, nhưng mấy năm tiếp ẩn tích.- Hoseok đưa một tờ giấy lên trước bàn. Đây là thành quả của một đêm hôm qua. 1 tờ giấy. Ôi muốn khóc quá...
- *Khụ khụ* - JungKook giật mình, tự nhủ với bản thân rằng không được giật mình nhưng vẫn giật mình -.- (au nói gì thế?)
- Người tên Đường Đường thực sự là không thấy tung tích, nhưng Mèo điên thì có chút ít.- Hoseok tự hào.
- Là gì?- Taehyung sáng quắc hai mắt, nhanh nhảu nói.
- Nghe thông tin mật báo mất gần hai cây vàng cho biết thì Mèo điên học ở BigStar.- Hoseok đưa mắt nhìn JungKook. Kéo theo Taehyung cũng dán lại vào cậu.
- Nhìn cái gì?- JungKook bĩu môi.
- Chắc không phải đâu.- Hoseok lắc đầu.
- Chắc chắn rồi. Bị điên sao có thể là hacker.- Taehyung chẹp môi. Chợt nghĩ ra điều gì đó.....- Ơ???
- Ơ...- JungKook nhại theo, cười cười. - Anh nghĩ trường BigStar còn có người giỏi máy tính hơn thủ khoa này à? Mật danh Mèo điên ừ thì rõ ràng là không bình thường. Vậy mà không nhận ra.- JungKook bĩu mỏ.
- Vậy tại sao cậu không nói sớm báo hại tôi thức trắng đêm qua lại còn mất bao nhiêu xèng để tìm hacker...- Hoseok vò đầu đau khổ.
- Tôi có kịp nói đâu. Tự chân anh chạy mà...-JungKook nhún vai.
- Em làm hacker từ bao giờ đấy?- Taehyung huých JungKook.
- 2 năm trước, lúc đó được nhà trường tặng máy tính nhưng đói ăn bán rồi.- JungKook nói tiếp.- Ngày đó cũng nhiều người thuê em về để khám phá bí mật của nhiều đối tượng. Em thấy thất đức nên không làm nữa.
- Dù vậy nhưng sản phẩm lần này bị trộm hết rồi.- Hoseok thở dài.
- Cuộc họp trao đổi ý tưởng được bắt đầu sau 10 phút nữa. May mắn thì vớt vát được một số thứ...- Taehyung ôm trán ngửa đầu ra sau ghế.
- Có thể dùng ý tưởng của em không? - JungKook bẽn lẽn dơ tay.
- Hả???- Taehyung và Hoseok đồng thanh.
______________
- Em gái, ở nơi đó em ổn chứ? - Chàng trai với khuôn mặt được trạm khắc tinh xảo, dáng người thư sinh mặc chiếc áo sơ mi kẻ đỏ đứng trước mộ phần của một cô gái, đau thương quệt dòng lệ nóng hổi trên khoé mi.
- Em có linh thiêng thì phù hộ cho anh nhé. Trận chiến bắt đầu rồi đấy. Anh sẽ giúp em trả thù.- Anh đưa bàn tay thon dài lau bụi trên di ảnh, ánh mắt hằn đỏ xót xa cho người con gái đáng thương vì tình mà ngu muội đến mất mạng.
Anh đã về.
Trên phần mộ có bó hoa hồng đỏ lấp lánh từng giọt sương sớm, hương khói đầy đủ.... Và trên di ảnh có cô gái xinh đẹp đang mỉm cười hiền lành.
Trên đó có khắc tên..
... Min LinGa...
_________
Au ko biết tí gì về hacker và máy tính nên chém linh tinh -.- có gì sai sót xin lượng thứ *cúi đầu*
Au:Mèoo Aka Não Sữa.
______
- Giám đốc, BX lại tiếp tục ăn cắp ý tưởng của chúng ta...Phải xử lí sao đây ạ?- Hoseok hốt hoảng, đập cửa phòng làm việc của Taehyung...- Ơ. JungKook.
- Xin chào...- JungKook gật nhẹ đầu.
- Không phải lần một lần hai, ý tưởng lần có mỗi ba người là tôi, bà Kim và anh biết... Không làm nữa, tôi mệt rồi.- Taehyung khổ sở hất tung đống giấy tờ trên bàn xuống đất, cáu gắt.
- Có chuyện gì thế? - JungKook thấy Taehyung ngồi xụp xuống đất lo lắng chạy lại.
- Là chuyện công ti thôi...- Hoseok thở dài.
- Nói cho tôi biết đi, tôi cũng đã tốt nghiệp. Không biết chừng có thể giúp đỡ được.- JungKook đưa đôi mắt thuỷ tinh nhìn Taehyung, đỡ anh ngồi ghế, rồi gật đầu kiên định.
- Chẳng là ý tưởng mùa hè năm nay của chúng tôi ba lần bảy lượt bị đạo...y hệt. Các sản phẩm đều được công ti cạnh tranh là BX xuất khẩu trước. Tất cả các hàng trong kho giờ chỉ là xác bị đánh cắp linh hồn không còn gì cả- Hoseok nhìn Taehyung quan ngại.
- Tất cả đều được lưu vào máy tính chủ hả?- JungKook nhếch môi. Biết rồi nhé.
- Đương nhiên.- Hoseok gật đầu.
- Của ai?- JungKook hỏi tiếp.
- Của chủ tịch.- Hoseok chỉ máy tính trên bàn làm việc.
- Hờ hờ, nghĩ sao mà để đồ ngốc quản lí những thứ quan trọng thế chứ? Bị hack rồi.- JungKook tiến lại bàn máy tính vươn vai, nghiêng cổ khởi động vài khớp rồi tự nhiên ngồi xuống ghế.
- Là sao?- Taehyung giờ mới lên tiếng.
- Lúc em vẫn còn đi học có nghe nói một số người thường thuê những cao thủ máy tính về rồi bẻ khoá những thông tin được giấu kín như tin nhắn, hình ảnh,.. đương nhiên bản kế hoạch này không ngoại lệ.- JungKook nhăn mày nhìn máy tính. - Mật khẩu là sinh nhật em hả?- JungKook dâm ô nhìn Taehyung.
- A..i..ai bảo?- Taehyung giật mình ôm lấy màn hình máy tính.
Cậu cười cười, không nói gì, tay từ từ gõ bàn phím. Tiếng *Ting* vang lên. Vậy là cậu xong rồi đấy.
- Dám nói không phải? Chẳng lẽ lại của con bánh bèo nào sinh cùng ngày JungKook này sao?- JungKook cầm tóc Taehyung lôi ra khỏi màn hình máy tính.
- Yah... JungKook.- Taehyung trợn mắt.
- Im lặng... Mã này là...- JungKook cau mày nhìn màn hình đang hiện ra hàng đống số chạy rất nhanh, cậu dứt bàn phím đánh theo dãy số bằng tốc độ bàn thờ.
- Em phá máy tính đấy hả?- Taehyung tròn mắt nhìn JungKook đang tra tấn chiếc máy tính bằng cách gõ linh tinh và đập bồm bộp.
- Biến ra ngoài kia.- JungKook co chân đá bay Taehyung ra vòng quay của máy. Anh shock, nhìn JungKook như người ngoài hành tinh rớt xuống, liền tránh xa... Anh biết là cậu không bình thường nhưng lại lên cơn phá máy tính trong buổi đi làm đầu tiên thì hơi kì.
_15phút sau_
Cậu Enter phát cuối rồi trả máy tính lại cho Taehyung.
-Bên kia không phải dạng vừa đâu, máy tính bị nhiễm virut rồi, chỉ cần anh nhập một thứ gì trong máy tính là lập tức mọi thứ anh nhập đều chạy sang bên đó.- JungKook đón cốc nước từ tay Hoseok.
- Vậy đáp máy tính nha...- Taehyung ngây thơ.
- Anh đáp được cả đời không?- JungKook chính thức sặc nước.
- Vậy sao giờ?- Taehyung cụp mắt như chó cún, chấm hai ngón trỏ vào nhau.
- Họ dùng hacker, ta cũng có thể dùng hacker để đáp trả lại họ.- JungKook
- Để tôi đi tìm.- Hoseok
.
.
JungKook há mồm á khẩu nhìn theo bóng Hoseok vội vã cong chân chạy mất. Cậu đã nói xong đâu?
- Em biết điểm giống nhau duy nhất giữa anh và Hoseok là gì rồi.. Thảo nào hai người thân thiết vậy.- JungKook gật gù uống nốt cốc nước.- Là gì?- Taehyung nghiêng đầu hỏi cậu.
- Là cầm đèn chạy trước ô tô....
__________
- Hơ, đã vô hiệu hoá được rồi sao? Cao tay ghê...- Nam nhân tóc hồng ngồi trước máy tính, đưa từng ngón tay thon dài gõ gõ màn hình máy tính, chính xác hơn là khung hiển thị Hệ thống đã bị vô hiệu hoá đỏ rực hiện lên màn hình. Anh cười rõ hai vầng trăng khuyết, tay miết nhẹ vào hai cánh đào, díp ánh mắt nhỏ đăm chiêu...
Một phương trình vừa nhanh vừa hiểm thế mà cũng giải được... Xứng làm đối thủ của ta...
_______________
- Thế nào? Tìm được chứ?- Sáng hôm sau JungKook lại đến công ti của Taehyung. Bắt gặp đôi mắt gấu trúc của Hoseok cậu nhớ lại anh nói muốn tìm hacker. Hỏi ý muốn trêu chọc tí xíu, hacker dễ dàng để lộ danh tính để anh muốn tìm là tìm sao? Vậy thì họ đã vào nhà đá từ lâu rồi. Ngốc.
- Tìm được đôi chút thông tin qua mạng. Người đang thống trị mạng máy tính toàn quốc có mật danh là Đường Đường, trước đó có một người là Mèo điên nữa, nhưng mấy năm tiếp ẩn tích.- Hoseok đưa một tờ giấy lên trước bàn. Đây là thành quả của một đêm hôm qua. 1 tờ giấy. Ôi muốn khóc quá...
- *Khụ khụ* - JungKook giật mình, tự nhủ với bản thân rằng không được giật mình nhưng vẫn giật mình -.- (au nói gì thế?)
- Người tên Đường Đường thực sự là không thấy tung tích, nhưng Mèo điên thì có chút ít.- Hoseok tự hào.
- Là gì?- Taehyung sáng quắc hai mắt, nhanh nhảu nói.
- Nghe thông tin mật báo mất gần hai cây vàng cho biết thì Mèo điên học ở BigStar.- Hoseok đưa mắt nhìn JungKook. Kéo theo Taehyung cũng dán lại vào cậu.
- Nhìn cái gì?- JungKook bĩu môi.
- Chắc không phải đâu.- Hoseok lắc đầu.
- Chắc chắn rồi. Bị điên sao có thể là hacker.- Taehyung chẹp môi. Chợt nghĩ ra điều gì đó.....- Ơ???
- Ơ...- JungKook nhại theo, cười cười. - Anh nghĩ trường BigStar còn có người giỏi máy tính hơn thủ khoa này à? Mật danh Mèo điên ừ thì rõ ràng là không bình thường. Vậy mà không nhận ra.- JungKook bĩu mỏ.
- Vậy tại sao cậu không nói sớm báo hại tôi thức trắng đêm qua lại còn mất bao nhiêu xèng để tìm hacker...- Hoseok vò đầu đau khổ.
- Tôi có kịp nói đâu. Tự chân anh chạy mà...-JungKook nhún vai.
- Em làm hacker từ bao giờ đấy?- Taehyung huých JungKook.
- 2 năm trước, lúc đó được nhà trường tặng máy tính nhưng đói ăn bán rồi.- JungKook nói tiếp.- Ngày đó cũng nhiều người thuê em về để khám phá bí mật của nhiều đối tượng. Em thấy thất đức nên không làm nữa.
- Dù vậy nhưng sản phẩm lần này bị trộm hết rồi.- Hoseok thở dài.
- Cuộc họp trao đổi ý tưởng được bắt đầu sau 10 phút nữa. May mắn thì vớt vát được một số thứ...- Taehyung ôm trán ngửa đầu ra sau ghế.
- Có thể dùng ý tưởng của em không? - JungKook bẽn lẽn dơ tay.
- Hả???- Taehyung và Hoseok đồng thanh.
______________
- Em gái, ở nơi đó em ổn chứ? - Chàng trai với khuôn mặt được trạm khắc tinh xảo, dáng người thư sinh mặc chiếc áo sơ mi kẻ đỏ đứng trước mộ phần của một cô gái, đau thương quệt dòng lệ nóng hổi trên khoé mi.
- Em có linh thiêng thì phù hộ cho anh nhé. Trận chiến bắt đầu rồi đấy. Anh sẽ giúp em trả thù.- Anh đưa bàn tay thon dài lau bụi trên di ảnh, ánh mắt hằn đỏ xót xa cho người con gái đáng thương vì tình mà ngu muội đến mất mạng.
Anh đã về.
Trên phần mộ có bó hoa hồng đỏ lấp lánh từng giọt sương sớm, hương khói đầy đủ.... Và trên di ảnh có cô gái xinh đẹp đang mỉm cười hiền lành.
Trên đó có khắc tên..
... Min LinGa...
_________
Au ko biết tí gì về hacker và máy tính nên chém linh tinh -.- có gì sai sót xin lượng thứ *cúi đầu*
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.