[Bts][Vkook] Heart Attack.

Chương 33

MeooAka99

15/07/2019

[Chap33]

Au: Mèoo Aka Não Sữa.

____________________

Không gian trở lên im ắng lạ kì, nghe những giọt mưa đập bồm bộp vào mái nhà thật khó chịu... Cái mùi ngai ngái của mưa cùng tiếng thở của mọi người làm không gian càng trở lên trầm lắng. Người già khó chịu, nắn nắn hai bên thái dương bắt đầu phán.

- JungKook, có lẽ ta nên nói cho con biết sớm hơn. Nhưng ta sợ con không chịu được thôi.- Bà Jeon kéo JungKook ngồi bên cạnh bà, vuốt tóc cậu bà kể.- Bố con ngày xưa là người ích kỉ lắm con à. Ông ấy bị ung thư máu, sống chẳng được bao lâu nữa nhưng bố lo cho con nhiều lắm JungKook... Con đối với bố con như mặt trời nhỏ vậy, bố con sợ khi ông mất rồi con sẽ khổ cực nên trong bữa tiệc trà cùng ông Kim đã đề nghị đến bản giao ước. Không ngờ, ông Kim cũng đồng ý. Vậy là tối đó bố con mới biết tin ông Kim cũng bị bệnh hiểm nghèo khó qua. Vậy đấy. Con trai, con nghĩ bố con sẽ làm gì?- Bà Jeon mắt ngập nước vuốt ve mái tóc của con trai.

- Sẽ huỷ bản giao ước hoặc đợi xem người cuối cùng là ai.-JungKook trầm lắng nghĩ ngợi. Nhưng nếu là cậu, chắc chắn cậu sẽ không làm cả hai vì chắc chắn cậu sẽ không kí bản giao ước điên rồ đó.

-Bố con không nghĩ như vậy. Đêm hôm sau ông đã cầm dao chạy tới nhà họ Kim. Hòng giết ông ta.- Bà Jeon khóc, nước mắt ướt đẫm hai bên gò má chảy xuống cằm. Bà Kim cũng ôm lấy Taehyung ngốc một góc mà khóc.

- Dạ?! - JungKook đớ người, hai tay cậu buông thõng thả xuống ghế, mở đôi mắt to tròn ngập nước nhìn bà.

- Là ông Kim tự vệ nên xoay dao đâm ngược trở lại bố con. Ông Kim không có tội đâu. Người ngu xuẩn nhất chính là bố con. JungKook. Ta xin lỗi vì đã không cản nổi ông ta. Bố con chỉ vì nghĩ cho con còn nhỏ nên mới như vậy nhưng cuối cùng mẹ con ta khổ vẫn hoàn khổ.- Bà Jeon ấm ức, ho vài tiếng rồi tiếp tục.- Ngày đó, ông Kim do dằn vặt bản thân đã tuyệt thực và mất không lâu sau. Chính nhà chúng ta nợ nhà họ Kim rất nhiều. Con trai à.- Bà Jeon nắm lấy bàn tay của JungKook và Taehyung đặt vào nhau.- Con nên giúp bố con bù đắp cho nhà họ.

- Nhưng con...-JungKook đưa mắt nhìn Taehyung, mặt cậu đỏ bừng.

Cậu xấu hổ vô cùng... Vì suy nghĩ viển vông mà cậu khiến cả anh cả cậu cùng khổ. JungKook biết, anh đã ngồi ngẩn ngơ tự trách gia đình mình mấy ngày đó, anh cố giấu cậu không để cậu buồn lòng, một mình gánh hết lên vai... Vậy mà cậu còn ích kỉ bày trò rồi tự làm đau bản thân.

Nay cậu còn mặt mũi gì mà nhìn Taehyung nữa chứ?

.

.

.

- *Khụ khụ* Cha à, cha thật độc ác nha. Bóp mũi vậy con thở thế nào.- YoonGi nằm trên bục, bật dậy chới với hít hà không khí lừ mắt lườm cha xứ.

- Tôi tưởng cậu chết rồi.- Cha xứ ôm quyển sách cúi đầu.

- Cha...- YoonGi tức giận, tự nhủ chính bản thân rằng đây chính là nhà thờ linh thiêng không được văng tục. Anh nuốt cơn tức xuống cuống họng quay xuống nhìn bên dưới toàn bộ mắt đang dán toàn bộ mắt vào người anh.- Mấy người chưa thấy nam nhân đẹp trai bao giờ à?- Anh nhếch môi đáp xuống dưới một câu nói.

-....- Taehyung nhìn YoonGi bằng con mắt kì thị nhất có thể, bà Kim và bà Jeon thì nhìn nhau cúi đầu cười khúc khích.

- Giờ tôi mới thấy qua.- Có riêng Hoseok ngây ngô, đứng lặng một góc nhìn anh.

- Đúng rồi, tôi biết tôi đẹp mà.- YoonGi hất tóc.- Yah, Jeon JungKook, cậu vừa bảo yêu tôi xong giờ đã cầm tay thằng lắm tiền đấy là như thế nào hả?- YoonGi nhăn mặt nhìn JungKook và Taehyung tay trong tay.

- Tôi, tôi...- JungKook đỏ mặt lắp bắp.- Tôi sẽ trả cơm cho anh.- Nghĩ một hồi rồi mắt cậu sáng lên như đèn pha, lấy tay kia cầm lấy tay YoonGi.

- Đồ con lợn nhà cậu, không những cơm mà còn quả trong vườn của tôi cậu vặt hết, tiền điện xem TV một ngày 5 tiếng, cả tiền nước một ngày tắm 2 lần mỗi lần 1 tiếng, cả tiền máy tính nữa. Cậu phải làm trâu ngựa cho tôi cả đời mới trả đủ. - YoonGi trợn mắt kéo JungKook lại.

- JungKook, một tháng nay em ở khách sạn sang ha.- Taehyung lườm JungKook.

- Tôi sẽ làm thuê cho anh một tháng.- JungKook lập tức buông tay Taehyung, bám toàn bộ càng vào YoonGi chớp mắt cún.- Chỉ xin anh be bé cái mồm.

- Buông tay ra.- YoonGi trợn mắt.- Một tháng không đủ, phải là một đời. Cơm của tôi ăn hết rồi thấm hết vào thịt rồi.- YoonGi quẫy đạp, nhất quyết kéo JungKook về nhà.

- Đơn li dị chưa kí, em ấy vẫn là vợ hợp pháp của tôi.- Taehyung kéo JungKook lại.

- Giỏi nhỉ? Nhưng hiện tại tôi đang mang trong mình giọt máu của cậu ta. Anh có không?- YoonGi nhếch hai bên lông mày lên khiêu khích Taehyung.

- JungKook, thật không?- Taehyung lườm JungKook.

- Thật.- JungKook trả lời bé xíu đủ cho kiến nghe.

-....- Taehyung không nói gì, anh buông tay.

- Taehyung ah, nói thật thì vợ cậu tôi cũng chán rồi, người gì đâu ăn lắm làm ít lại còn ngang bướng, mồm chợ búa. Thôi thì, mấy ngày qua tôi hành cậu cũng nhiều rồi. Trả lại cậu. Tôi đi.- YoonGi nhìn mặt Taehyung tủi tủi liền rủ lòng thương. Anh thả lỏng ra, tuỳ JungKook rút người về.

- Nhưng còn đứa con trong bụng anh?- Taehyung nhấc tay kéo ngược YoonGi lại.

- Hả? Đứa con nào?- YoonGi giật mình.

- Giọt máu mà anh nói.- Taehyung chỉ vào bụng YoonGi thắc mắc.



- Anh bị điên à? Là em bị cắt vào tay, YoonGi giúp em khử trùng thôi mà.- JungKook mặt cháy khét đập vào vai Taehyung. Từ khi nào cậu trở thành quả bóng của hai người này vậy chứ?

- Đồ đầu heo.- YoonGi quăng vào mặt Taehyung.

-...- Taehyung không nói gì, uỷ khuất nhìn JungKook.

- Một tháng nay đêm nào cậu cũng nói mớ một tiếng Taehyung hai tiếng Taehyung. Thật ra, tôi không định buông tha cậu dễ dàng như vầy. Nhưng, tôi lại không muốn cậu giống tôi. Mất người quan trọng nhất. JungKook, đừng bướng nữa, hãy sống tốt cùng tình yêu của cậu đi. Kệ tôi.- Khoé mắt YoonGi có dòng lệ nhỏ chảy xuống, anh vỗ vỗ cánh tay của JungKook đang bám vào cánh tay của anh rồi cầm nó nhấc ra khỏi người mình.

- Chúng ta vẫn là bạn chứ?- JungKook đỏ hoe đôi mắt, run run giọng nói.

1s

2s

3s

- Cậu vỗn dĩ vẫn đang làm đầy tớ cho tôi mà. Đầu heo.- YoonGi ngây mặt.

- Anh thật là...-JungKook thở phào nhẹ nhõm ôm chầm lấy YoonGi.

-Taehyung, chăm sóc đầu lợn tốt một chút. Nếu không cậu ta sẽ lại chạy đến cửa nhà tôi ăn vạ đấy.- YoonGi cười cười vỗ lưng JungKook.

- Tôi biết rồi.- Taehyung cười đầy hắc tuyến, kéo JungKook ra khỏi người YoonGi.

.

.

.

.

.

.

- E hèm...- YoonGi hắng giọng, chỉnh lại chiếc nơ trên cổ ra dáng cha xứ, cầm quyển sách đọc.- Kim Taehyung con có đồng ý lấy JungKook làm chồng và thề với chúa rằng không rời bỏ nhau dù JungKook có đi cầu mà không xả nước, ngang bướng ương ngạnh, xấu trai, ghẻ lở, hắc lào nấm mốc mọc chi chít, răng chiếc thụt chiếc thò, đầu hói đỉnh, mặt như cái mông... không?- Min YoonGi. Anh vừa phải thôi nha...- JungKook ức chế đáp bó hoa vào mặt YoonGi.

- SWAG....- YoonGi lé bó hoa, tay cầm quyển sách đáp lại JungKook trúng trán.

- YAH....- JungKook tức giận hét lên nhưng không hét được vì đôi môi bị bao phủ lấy bởi cánh hồng ai kia, nhiệt nhiệt, mềm mềm. Chính là đôi môi mà 1 tháng qua cậu nhung nhớ.Taehyung ah~~~

- Con đồng ý...- Taehyung buông môi cậu, dùng âm vực trầm khàn vọng to lên.

- Chúng nó khích mình gato đây mà. Đậu mẹ- YoonGi lầm bầm chửi rủa.- Jeon JungKook con có đồng ý cưới Kim Taehyung làm chồng và thề với chúa sẽ không rời bỏ nhau mặc dù Taehyung lăng nhăng, hậu đậu, ngu ngốc, điên khùng, kiêu căng, ngạo mạn, hôi nách, thối chân, yếu sinh lí... chưa vào đã ra không?

- Êu...-JungKook mở to hai mắt, nuốt một ngụm nước bọt nghĩ về tương lai trộm rùng mình.

- Yếu sinh lí là không thích rồi đúng không đầu heo?- YoonGi cười dâm ô nói tiếp.

- Không sao, tôi có thể nằm trên. CON ĐỒNG Ý.- JungKook nhảy lên ôm cổ Taehyung.

- Xong rồi, hai đứa mày giờ là của nhau rồi đấy.- YoonGi vỗ tay.

Bà Jeon và bà Kim ngồi dưới nãy giờ nghe nằm trên nằm dưới mà hai mắt mờ mịt cuối cùng cũng đứng lên nhiệt liệt vỗ tay.

Taehyung và JungKook sau khi cưới xong lập tức chuẩn bị đồ đạc chuẩn bị đi hưởng tuần trăng mật.

Còn YoonGi?

Ngồi trong vườn vẽ vài đường linh tinh xuống dưới đất, cô đơn không tưởng.

*Oaaaaaaa oaaa* âm thanh uỷ khuất phát ra phía ngoài cửa.

Anh vội xỏ dép chạy ra..

Một nam nhân khác đang bó gối một góc cửa uỷ uỷ khuất khuất rống khóc.



- Này nà..y...- YoonGi lấy cây chọc chọc vào chân nam nhân.

- Hu..huuuuuu....- Nam nhân to lớn không thèm ngẩng mặt, vẫn cắm đầu vào gối khóc.

- Lụt nhà ông rồi, muốn khóc cút chỗ khác mà khóc.-YoonGi ức chế đáp gậy, cởi dép đạp đạp vào mông nam nhân đó.

- Anh là YoonGi?- Mãi mới ngẩng được khuôn mặt dài ngoằng ngập nước của hắn lên, miệng méo ngoạc ra ôm lấy anh sung sướng.

- Ô ô, anh này kì nha. Nam nam thọ thọ bất thân, dính vào người ta là như nào.- YoonGi lập tức đẩy người kia ra khỏi thân mình. Nhưng có dùng xè beng cậy cũng nhất quyết không buông đành thây kệ luôn.

- Tôi phụng lệnh Kim giám đốc đến trả nợ công giúp cho JungKook, nhà anh tôi tìm mãi không thấy, thành ra đi lạc một vòng. Mệt quá nên ngồi đây khóc ai ngờ trúng nhà anh thật. Tôi mừng quá...- Hoseok như trẻ con được kẹo vội quệt nước mắt vui vẻ nhảy lon ton.

- Rồi xong... Cục nợ tiếp theo.- YoonGi nhún hai vai bất lực kéo Hoseok vào trong nhà cho ăn bánh uống sữa giúp lau mặt. Cũng là do anh tốt quá đi, đóng vai phản diện không có hợp ah. Tên Hoseok kia may mắn còn biết làm cơm dọn nhà, hàng tháng biết cầm tiền về đút vào túi YoonGi nói đó là tiền ăn. Ở miết rồi cũng thành quen, chẳng về nữa vậy là ở cùng anh nguyên một đời chẳng bao giờ cãi vã. Hạnh phúc đơn giản là vậy thôi.

________________

Hoàn...

Đừng quên author nha :3

Au là au cưng mấy bạn rds hay cmt nhất đấy :*

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ fic của tớ ^o^

Hoàn 33chap đúng ngày sinh nhật cộng lại luôn :* thích ghê.

Ai thích đọc Extra không? ^^~~~~

M

E

O

O

A

K

A

9

9

<3

K

I

M

T

A

E

H

Y

U

N

G

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện [Bts][Vkook] Heart Attack.

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook