[Bts][Vkook] Heart Attack.

Chương 32

MeooAka99

15/07/2019

.

[Chap32]

Au: Mèoo Aka Não Sữa.

____________

- Chủ tịch... Anh có thư.- Hoseok mở cửa phòng, ném chiếc phong bao vào bàn cho Taehyung.

- Ừ...- Anh không nói gì. Vẫn cắm cúi bấm máy tính.

- Để tôi giúp. Đợi anh chắc thư mọc rêu.- Hoseok thở dài cầm lại lá thư bóc vỏ bắt đầu đọc.- Ô. Là thiệp mời đám cưới. Tên chú rể là Min YoonGi. Anh quen sao?

- Chắc gửi nhầm rồi...- Taehyung tiếp tục bấm máy tính.

- Tên chú rể thứ hai là Jeon...- Hoseok đột nhiên ngừng lại một ít giây, lén đưa mắt nhìn anh rồi nhanh chóng gập lá thư cất lại vào phong bao.-Hahaaaa, buồn cười thế nhỉ? Tại sao có thể gửi nhầm thiệp mời vào công ti to thế này chứ?- Gấp gấp gáp gáp, Hoseok nhanh chóng đút tờ phong bì vào túi áo rồ ga phóng mất.

- Đứng lại. Mau quay ngược trở về đây.- Taehyung ngửi thấy mùi mờ ám nhanh chóng ra lệnh Hoseok phanh gấp.

- Không có gì đâu mà.- Hoseok dùng hết sức lắc đầu, nhưng chẳng xi nhê, thiếp mời đang nằm gọn trong tay anh.- Người trên đời cùng tên đâu ít ah.- Hoseok nhanh nhẹn gấp lá thứ trước mắt Taehyung cất đi.

Nhưng anh đọc xong rồi. Chú rể hai: Jeon JungKook ghi khá to, mực màu đỏ còn đặc biệt viết bằng tay. Nét chữ xinh đẹp này lại không ai khác chính là của của JungKook.

Cậu biết rằng cậu vừa cắt cuống trục quay thế giới không? Cậu biết cậu vừa làm cả thế giới đổ sụp xuống đầu anh không? Nếu cam tâm chờ đợi yêu một người hết lòng không có nghĩa là điều ngược lại sẽ đến. Cứ hi vọng vào một ngày cậu trở về. Nhưng hết rồi, cậu quá lắm rồi. Muốn chơi. Ok anh cùng cậu chơi.

_________

3 ngày sau...

Đứng trước cửa nhà thờ, tim cậu như thắt lại. Ngày đầu tiên làm đám cưới, cậu cũng thế này. Cũng là cưới một người mình không yêu. Ông trời quả là biết ghẹo người đi. Cậu ngửa cổ lên trời cười hắc hắc, ánh sáng mặt trời khiến cậu chảy cả nước mắt.

.

- Giai đoạn mấy rồi...- YoonGi khoanh tay trước ngực kì thị nhìn cậu chép miệng.

- Cái gì giai đoạn mấy?- JungKook sụt sịt chiếc mũi hỏi ngược lại YoonGi.

- Thần kinh giai đoạn mấy rồi?- YoonGi nhếch môi khinh bỉ.

- Cuối rồi.- JungKook lè lưỡi nhìn YoonGi.

- Cậu đi chết đi.- YoonGi liếc mắt nhìn ánh nắng chói chang, tay dút chiếc khăn tay từ trong túi đưa JungKook. - Tôi nói cho mà biết nhé, tôi đây là giúp cậu báo ơn họ Kim nhé. Người ngoài nhìn vào thế nào cũng bảo là tôi bắt nạt cậu hoặc là con trai lưu luyến không muốn xa cách gia đình đây.

- Thì đúng là anh bắt nạt tôi còn gì?- JungKook nhoẻn ra một nụ cười. Không hiểu sao, gần YoonGi cậu cảm thấy vô cùng thoải mái, không bao giờ buồn chán.

- Bắt nạt cái đầu heo nhà cậu. Tôi đây là trai còn tem nha. Cậu á, được cưới tận hai lần lận.- YoonGi cướp lại chiếc khăn lau mặt mèo cho JungKook.- Đi vào nhanh lên, tôi đổi ý là cậu vỡ hết kế hoạch đấy nhé.



- Xuỳ xuỳ, anh mới là người lắm mồm ý. Vào thôi.- JungKook kéo tay YoonGi đi vào phía trong nhà thờ.

_________

- Nói thật nhé.- Trước khi gặp cha xứ, YoonGi ghé đầu vào nói với JungKook.

- Hả?- JungKook cũng căng tai nghe.

- Cậu mặc đồ cưới còn xấu hơn tôi.- YoonGi lè lưỡi.

- Đồ bệnh hoạn ảo tưởng sức mạnh. Tôi đẹp hơn anh là cái chắc rồi. Ít thì tôi cũng trẻ hơn.- JungKook đáp lại ánh mắt khinh bỉ.

- Cậu chưa nghe câu gừng càng già càng cay sao? Tôi đây là hạng cay nhất đó.- YoonGi tự đắc vỗ ngực.

- Hai người không định làm đám cưới sao?- Vị cha xứ mặt đen như đít nồi rống giận.

- Yêu đâu mà cưới xin làm gì cho mệt. Ông không thấy là có ba người chúng ta trong nhà thờ sao?- YoonGi gãi đầu.

- Đúng rồi, ngài phóng nhanh nghi lễ đi. Tôi chỉ cần cái nghi lễ thôi, tôi biết rằng anh ấy là của tôi là được rồi.- JungKook gật đầu giả bộ trêu đùa.

- Tôi là của cậu á? Mơ đi. Cậu là của tôi, cậu ăn cơm của tôi rồi đừng cãi. Không yêu trả cơm lại đây.- YoonGi hất cằm khiêu khích, cố ý đùa theo.

- Thôi được rồi, tôi yêu anh. Y như kiểu bố yêu con ý.- JungKook liền bay lại khoác tay YoonGi.

- Xớ. Tôi biết là tôi có sức quyến rũ mà.- YoonGi vênh mặt cười tự đắc.

- Nếu hai người không có ý định kết hôn thì tôi đi về đây.- Cha xứ gập quyển sổ nhỏ lại, nhăn nhó quay lưng.

- Này Cha, Cha định ngậm tiền rồi đi mất à? Con đưa cha đầy đủ số tiền là Cha phải đứng cùng bọn con một tiếng để thực hiện kế hoạch đấy nhá. -JungKook kéo Cha xứ lại.- Ô kìa. Taehyung tới thật rồi.- YoonGi ngó đầu ra nhìn về phía cửa.

- Cha Cha... Tua đến đoạn trao nhẫn đi.- JungKook luống cuống.

- Cái đoạn mà con có muốn làm chồng của JungKook không ý.- YoonGi chỉ chỏ.

- Con có muốn...- Cha xứ gật gật đầu dở sách rồi lẩm bẩm.

- Con đồng ý.- Cha chưa nói xong YoonGi đã hô to.

.

.

.

- Khoan đã.- Âm thanh trầm khàn của nam nhân vang lên oang cả nhà thờ.

.

.



.

- Này, giống trong phim Hàn Quốc nhỉ?- YoonGi ghé lại phía JungKook.

- Ừ, công nhận.- JungKook gật đầu. Trong lòng có chút nở hoa khi nghe thấy giọng nói người ấy nhưng không dám quay lại.

.

.

.

- Em chưa lấy chồng được đâu. Em phải li dị với tôi đã.- Taehyung dơ lá đơn lên trước mặt anh rồi đập rầm xuống bàn cả bút, cả đơn li dị.

*Rầm* YoonGi chính thức ngả vào lòng cha xứ mà ngất xỉu, vừa ngất vừa lẩm bẩm :-Cha xứ, ngài gặp qua người chồng nào đến đám cưới của vợ đòi li hôn chưa?

Cha xứ trả lời:-Ta chưa từng nhìn thấy, kể cả cặp hai người và mối tình tay ba này.

.

.

.

JungKook quay mặt lại phía Taehyung. Vẫn giống như ngày đó, ánh mắt của anh băng lãnh nhìn xuyên tâm can của cậu. Như một lưỡi dao phóng thẳng vào trái tim vậy.

- Tôi quên, cảm ơn đã nhắc.- JungKook nuốt nước mắt cố nặn ra nụ cười tự nhiên nhất có thể tặng anh. Cậu nhìn lá đơn li hôn đã có chữ kí của anh mà tinh thần xuống dốc. Cậu định dùng cách này để làm anh đau, nhưng hình như người đau lại chính là cậu. Nhặt chiếc bút lên, tay run run. Hết thật rồi...

.

.

.

- Dừng lại Jeon JungKook.- Giọng nói quen thuộc vang lên..

- Mẹ...- Hai con mắt JungKook như sắp rớt ra khỏi tròng đăm đăm nhìn người phụ nữ quý phái đi từ ngoài vào.

- Bà Jeon... Bà mới hồi phục nên đi từ từ.-Đằng sau đó còn có bà Kim và Hoseok.

- Mẹ cấm con kí. Nếu kí vào đó ta chính thức từ con.- Bà Jeon chỉ thẳng mặt JungKook.

- Mẹ.- JungKook gắt lên khó hiểu.

- Ta sẽ giải thích. Ngay bây giờ. Tất cả mọi chuyện này ta là người chứng kiến. Không ai rõ hơn ta đâu.- Bà Kim từ từ ngồi xuống ghế, ôm ngực thở...

__________________

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện [Bts][Vkook] Heart Attack.

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook