Chương 21
Cá Kho Tiêu
07/11/2019
" Các bạn đã có chìa khóa mở cửa thoát khỏi đây! Nhưng trước đó cần phải nhập đúng mật mã."
' NHIỆM VỤ 2: VÀO THƯ VIỆN TÌM RA 5 TỜ GIẤY GỢI Ý. TRONG VÒNG 1 TIẾNG NẾU KHÔNG TÌM RA, MỘT TRONG NĂM NGƯỜI SẼ MẤT MẠNG."
"..................."
"............"
Hết rồi?
Hết thật ư?
Quá đáng! Nói không gợi ý, không đầu mối, không rõ ràng gì. Nói tìm là tìm như thế nào? Cái thư viện đâu phải nhỏ? Tìm trong 1 tiếng? Đã thế còn tận 5 gợi ý.
Mã Nhất Hi ngồi dậy, một tay đỡ trước ngực:
-" Thôi ! Mau đi tìm! Dù sao tôi cũng không muốn ở đây nữa!"
Ngô Song Uyển giật mình, đi lại đỡ. Bảo cậu đừng cử động mạnh.
-" Ít ra cũng cho tí gợi ý đi chứ!" - Tô Thất Nguyệt than thở.
Hệ thống lần này ngược lại rất vui vẻ chấp nhận đề nghị này.
" Gợi ý liên quan tới 5 tờ gợi ý mật mã : Tên của Pháp sư."
" Nếu đoán được gợi ý là gì, có thể trực tiếp vào nhiệm vụ 3"
Tất cả ánh mắt dồn về Mặc Tử Du. Tên của Pháp sư? Tên của Mặc Tử Du/ Tên của mình...?
Gợi ý mà lại liên quan tới tên mình sao? Mặc Tử Du thoáng có chút hoang mang. Lầm bầm lầm bầm tên mình một chút, dường như nghĩ ra gì đó.
" Bây giờ mời mọi người tới thư viện thực hiện nhiệm vụ"
________________________________
Thư viện của trường nói lớn nhưng thật ra cũng không lớn lắm. Nhìn sơ thì cả phòng cũng gọi là nhỏ, do đó không gây nản lòng lắm.
Nhưng mà sách ở đây rất nhiều, mà tìm gợi ý trong thư viện, chừng hơn bảy mươi phần trăm là bị kẹp trong sách. Một tiếng mò từ từ từng quyển sách. Không khả thi lắm!
Tất cả mọi người chia nhau ra tìm. Mặc Tử Du cầm một cuốn, giật ngược nó xuống mấy cái, không thấy lại để qua một bên.
Minh Triết thì ôm cả chồng, giật giật liên tục mấy quyển sách, không có lại trực tiếp ném đi.
-" Đừng có vứt sách bừa bãi!" - Mặc Tử Du ngứa mắt.
-" Cậu nghĩ xem! Tên cậu....có khi nào là chữ Tử không?" - Minh Triết đột nhiên quay qua nói.
Mặc Tử Du: "?"
Dù sao cái game này cũng không có gì gọi là có khả năng sống sót. Chữ " Tử" nghe qua khá hợp với cái trò chơi buộc người này.
-" Dù sao cũng là phỏng đo...."- Minh Triết vừa nói vừa lật sách, bất ngờ từ trong cuốn sách lôi ra một tờ giấy nhỏ. Ở trên mặt giấy chỉ có mỗi một chữ " T"
-" Cái này...là gợi ý sao?"
- "Nếu nó là gợi ý thì cũng quá ngắn gọn rồi....."
Mặc Tử Du phê bình một câu. Cứ nghĩ nó sẽ ra 5 câu đó, sau đó bắt giải ra tìm mật khẩu. Hiện tại xem ra 5 tờ giấy gợi ý này đều là chữ rồi.
Mà còn là một chữ cái!
Mọi người nhanh chóng đi lại xem, như dự đoán, ai cũng thất vọng khi nhìn vào tờ "gợi ý"
- "Đây không phải gợi ý dỏm chứ?" - Mã Nhất Hi than phiền.
-" Nó có nghĩa gì?"
-" Như vậy, gợi ý hẳn là có 5 từ chăng?" - Tô Thất Nguyệt nói -" Có 5 gợi ý, xem ra phân nửa gợi ý là một chữ nào đó có 5 từ rồi. Còn liên quan tới Mặc Tử Du!"
- "Chữ Tử!" - Minh Triết nói.
Chắc chắn mọi người đều đã nhận ra được hết rồi!
Gợi ý là DEATH!
- "Có phải hay không?"
Tất cả đều nghi hoặc, dù sao nghĩ ra nhanh như vậy, liệu nó có sai không? Dù sao hỏi cũng không chết ai, nếu đúng còn không có người chết. Vì vậy Mặc Tử Du hỏi:
-" Này hệ thống! " DEATH" có phải là gợi ý mật mã không?"
" Gợi ý cho dễ thế sao?"
Hệ thống nói ra vẻ tiếc nuối.
Biết thế ta đã không mềm lòng cho các ngươi gợi ý!
Chắc là lag máy rồi! Dù sao cũng đã đoán đúng, hệ thống cũng không chối:
' Chúc mừng 5 người chơi đã tìm ra gợi ý mật mã! Bây giờ hệ thống sẽ đưa các ngươi tới địa điểm nhiệm vụ cuối cùng!
Vừa dứt lời, xung quang đột nhiên trở nên mờ ảo, phía trước chỉ toàn là ánh sáng chiếu vào rất chói mắt. Trong chớp mắt, cả 5 người đều bị đưa tới một không gian tối đen như mực.
Chỉ duy nhất có một chỗ đang phát sáng, hình chữ nhật đứng, chắc chắn là cánh cửa mà giúp chúng ta thoát khỏi nơi quái quỷ này.
Mọi người trong lòng bắt đầu rạo rực, nôn nóng. Cảm thấy có hơi khó chịu, bất an hơn là vui mừng vì đã tới cái vòng được gọi là vòng cuối này.
________________________
Đoạn nhỏ lề truyện:
" Mật mã dễ"
Mặc Tử Du: Phốt tác giả chạy deadline không kịp nên mới rút ngắn bớt tình tiết truyện.
Minh Triết : Bảo sao diễn biến nhanh như thế? Tôi còn chưa cảm nhận được nguy hiểm gì mấy!
Mã Nhất Hi: Rõ vô trách nhiệm, ném đá tác giả. Người đọc chắc chắn cảm thấy hụt hẫng.
Ngô Song Uyển, Tô Thất Nguyệt: (tỏ ra đồng tình)
Tác giả: ......
Vẫn là tác giả: Đợi đó, muốn nguy hiểm liền cho nguy hiểm!
' NHIỆM VỤ 2: VÀO THƯ VIỆN TÌM RA 5 TỜ GIẤY GỢI Ý. TRONG VÒNG 1 TIẾNG NẾU KHÔNG TÌM RA, MỘT TRONG NĂM NGƯỜI SẼ MẤT MẠNG."
"..................."
"............"
Hết rồi?
Hết thật ư?
Quá đáng! Nói không gợi ý, không đầu mối, không rõ ràng gì. Nói tìm là tìm như thế nào? Cái thư viện đâu phải nhỏ? Tìm trong 1 tiếng? Đã thế còn tận 5 gợi ý.
Mã Nhất Hi ngồi dậy, một tay đỡ trước ngực:
-" Thôi ! Mau đi tìm! Dù sao tôi cũng không muốn ở đây nữa!"
Ngô Song Uyển giật mình, đi lại đỡ. Bảo cậu đừng cử động mạnh.
-" Ít ra cũng cho tí gợi ý đi chứ!" - Tô Thất Nguyệt than thở.
Hệ thống lần này ngược lại rất vui vẻ chấp nhận đề nghị này.
" Gợi ý liên quan tới 5 tờ gợi ý mật mã : Tên của Pháp sư."
" Nếu đoán được gợi ý là gì, có thể trực tiếp vào nhiệm vụ 3"
Tất cả ánh mắt dồn về Mặc Tử Du. Tên của Pháp sư? Tên của Mặc Tử Du/ Tên của mình...?
Gợi ý mà lại liên quan tới tên mình sao? Mặc Tử Du thoáng có chút hoang mang. Lầm bầm lầm bầm tên mình một chút, dường như nghĩ ra gì đó.
" Bây giờ mời mọi người tới thư viện thực hiện nhiệm vụ"
________________________________
Thư viện của trường nói lớn nhưng thật ra cũng không lớn lắm. Nhìn sơ thì cả phòng cũng gọi là nhỏ, do đó không gây nản lòng lắm.
Nhưng mà sách ở đây rất nhiều, mà tìm gợi ý trong thư viện, chừng hơn bảy mươi phần trăm là bị kẹp trong sách. Một tiếng mò từ từ từng quyển sách. Không khả thi lắm!
Tất cả mọi người chia nhau ra tìm. Mặc Tử Du cầm một cuốn, giật ngược nó xuống mấy cái, không thấy lại để qua một bên.
Minh Triết thì ôm cả chồng, giật giật liên tục mấy quyển sách, không có lại trực tiếp ném đi.
-" Đừng có vứt sách bừa bãi!" - Mặc Tử Du ngứa mắt.
-" Cậu nghĩ xem! Tên cậu....có khi nào là chữ Tử không?" - Minh Triết đột nhiên quay qua nói.
Mặc Tử Du: "?"
Dù sao cái game này cũng không có gì gọi là có khả năng sống sót. Chữ " Tử" nghe qua khá hợp với cái trò chơi buộc người này.
-" Dù sao cũng là phỏng đo...."- Minh Triết vừa nói vừa lật sách, bất ngờ từ trong cuốn sách lôi ra một tờ giấy nhỏ. Ở trên mặt giấy chỉ có mỗi một chữ " T"
-" Cái này...là gợi ý sao?"
- "Nếu nó là gợi ý thì cũng quá ngắn gọn rồi....."
Mặc Tử Du phê bình một câu. Cứ nghĩ nó sẽ ra 5 câu đó, sau đó bắt giải ra tìm mật khẩu. Hiện tại xem ra 5 tờ giấy gợi ý này đều là chữ rồi.
Mà còn là một chữ cái!
Mọi người nhanh chóng đi lại xem, như dự đoán, ai cũng thất vọng khi nhìn vào tờ "gợi ý"
- "Đây không phải gợi ý dỏm chứ?" - Mã Nhất Hi than phiền.
-" Nó có nghĩa gì?"
-" Như vậy, gợi ý hẳn là có 5 từ chăng?" - Tô Thất Nguyệt nói -" Có 5 gợi ý, xem ra phân nửa gợi ý là một chữ nào đó có 5 từ rồi. Còn liên quan tới Mặc Tử Du!"
- "Chữ Tử!" - Minh Triết nói.
Chắc chắn mọi người đều đã nhận ra được hết rồi!
Gợi ý là DEATH!
- "Có phải hay không?"
Tất cả đều nghi hoặc, dù sao nghĩ ra nhanh như vậy, liệu nó có sai không? Dù sao hỏi cũng không chết ai, nếu đúng còn không có người chết. Vì vậy Mặc Tử Du hỏi:
-" Này hệ thống! " DEATH" có phải là gợi ý mật mã không?"
" Gợi ý cho dễ thế sao?"
Hệ thống nói ra vẻ tiếc nuối.
Biết thế ta đã không mềm lòng cho các ngươi gợi ý!
Chắc là lag máy rồi! Dù sao cũng đã đoán đúng, hệ thống cũng không chối:
' Chúc mừng 5 người chơi đã tìm ra gợi ý mật mã! Bây giờ hệ thống sẽ đưa các ngươi tới địa điểm nhiệm vụ cuối cùng!
Vừa dứt lời, xung quang đột nhiên trở nên mờ ảo, phía trước chỉ toàn là ánh sáng chiếu vào rất chói mắt. Trong chớp mắt, cả 5 người đều bị đưa tới một không gian tối đen như mực.
Chỉ duy nhất có một chỗ đang phát sáng, hình chữ nhật đứng, chắc chắn là cánh cửa mà giúp chúng ta thoát khỏi nơi quái quỷ này.
Mọi người trong lòng bắt đầu rạo rực, nôn nóng. Cảm thấy có hơi khó chịu, bất an hơn là vui mừng vì đã tới cái vòng được gọi là vòng cuối này.
________________________
Đoạn nhỏ lề truyện:
" Mật mã dễ"
Mặc Tử Du: Phốt tác giả chạy deadline không kịp nên mới rút ngắn bớt tình tiết truyện.
Minh Triết : Bảo sao diễn biến nhanh như thế? Tôi còn chưa cảm nhận được nguy hiểm gì mấy!
Mã Nhất Hi: Rõ vô trách nhiệm, ném đá tác giả. Người đọc chắc chắn cảm thấy hụt hẫng.
Ngô Song Uyển, Tô Thất Nguyệt: (tỏ ra đồng tình)
Tác giả: ......
Vẫn là tác giả: Đợi đó, muốn nguy hiểm liền cho nguy hiểm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.