Chương 34
Cá Kho Tiêu
08/11/2019
Minh Triết liên tục nhảy ra nhảy vào, tấn công Thủy quái bằng thanh kiếm sắc bén của mình, lâu lâu lại dùng kĩ năng áp lên kiếm để tăng sức tấn
công. Nhưng con Thủy quái hiện tại như được bao bọc bởi một áo giáp, nó
không ngại vật nhọn chạm vào.
Tô Thất Nguyệt nhắm bắn vào những chỗ cô cho là còn mềm nhưng không thành, đa số cung đều không cắm được vào người.
Minh Triết bất thình lình nhảy lên, ngồi trên đầu nó, dùng kiếm đâm thẳng vào mắt nó. Con Thủy quái hét lên một tiếng, dùng tay nắm Minh Triết quăng mạnh đi chỗ khác, sau đó dùng tay che con mắt bị đâm kia. Tô Thất Nguyệt nhanh trí nhắm bắn ngay con mắt còn lại. Minh Triết vừa bị ném mạnh xuống đất đang đau đớn ngồi dậy, trên người bắt đầu có xuất hiện vài vết trầy xước.
May mắn thay, hình như sau khi làm hại tới mắt nó, các chỗ ban nãy nó bao bọc cứng rắn đều biến mất, trở lại dạng ban đầu.
- "Nhìn xem! Mau tấn công trước khi nó hồi phục tinh thần!"
Tô Thất Nguyệt nói, một tay bắn một cây cung vào phần đuôi trơn nhầy kia, nhưng không hề hấn gì với nó. Một điều hiển nhiên là với cái chất lỏng rắn không phân biệt được như cái đuôi kia, dù có vật nhọn nào đụng tới cũng như xuyên qua. Có điều cả hai không để ý tới điều này, Minh Triết dùng kiếm chặt đứt phần đuôi nó ra, kì lạ là con Thủy quái chẳng để ý mấy, nó nhanh chóng bình tĩnh rồi né người, tấn công tiếp.
-"Xem ra cái đuôi đó chỉ là vật phụ, chẳng gây hại gì tới nó cả!" - Minh Triết nói.
-" Nãy giờ vẫn chưa tìm được chỗ nào của nó là điểm yếu cả!"- Tô Thất Nguyệt cũng đáp.
Cùng lúc đó, Mặc Tử Du và Ngô Song Uyển cũng vừa chạy tới.
-" Minh Triết! Tô Thất Nguyệt!"
- "Mặc Tử Du? Sao cậu lại chạy ra đây rồi?"
-"Ngô Song Uyển?"
Cùng một lúc, mỗi người đều để ý mỗi chuyện khác nhau, con Thủy quái không để thời gian cho bốn người nói chuyện, nó vẫn cứ tiếp tục tấn công. Cả bốn nhanh chóng tản ra, Ngô Song Uyển nói lớn:
-" Mã Nhất Hi không có ở đây sao?"
-" Vẫn chưa thấy! Không biết cậu ta có tìm tới được không, nãy giờ gây tiếng động không nhỏ." - Minh Triết trả lời.
Bốn người đứng tứ phía, theo vòng bao lại xung quanh con Thủy quái, nó đang đứng khò khè, chưa có dấu hiệu tấn công tiếp.
-" Con này tui mất một tay đi, nhưng tấn công và di chuyển còn nhanh lắm." - Tô Thất Nguyệt cảnh cáo.
-"Các cậu cũng vừa cắt phần đuôi nó rồi, cái đuôi đó cũng là điểm tựa của nó, xem ra hiện tại không còn nhanh mấy đâu." - Mặc Tử Du lia mắt dò xét.
Cả bốn người đứng thủ thế sẵn, chuẩn bị vừa có dấu hiệu sẽ tấn công. Đứng im lặng chốc lát, con Thủy quái gầm lên, Minh Triết xông lên trước:
-"Lên!"
Ngô Song Uyển dùng kĩ năng khống chế, kìm cả người quái lại, Tô Thất Nguyệt tiếp tục nhắm bắn vào mắt, lần này nhắm luôn vào phần thân bụng của nó. Mặc Tử Du và Minh Triết đồng thời nhảy lên phần đầu nó.
-"Cứ cắt cổ nó đi xem sao!"
Minh Triết gật đầu, Mặc Tử Du truyền năng lực vào kiếm của Minh Triết, cả hai định cắt đầu nó, đột nhiên, con Thủy quái có biến đổi! Nó từ trạng thái quái vật chuyển thành nước - hình thể vốn có của nó. Minh Triết vả Mặc Tử Du đang ở trên người nó té phịch xuống đất.
Cả hai :"!!"
Quá đáng! Sắp thành công thì lại chuyển đổi thành dạng này. Cảm giác bị hố muốn đen mặt. Tô Thất Nguyệt và Ngô Song Uyển cũng tròn xoe mắt, quả thức vô sỉ! Đánh không lại nên biến thành dạng người khác muốn đánh cũng không được.
Con Thủy quái...bây giờ đang ở dạng nước, lui thủi trốn đi. Ngô Song Uyển xui thay vừa hết thời gian chiêu khống chế kia nên không giữ nó lại được. Mặc Tử Du thử dùng kĩ năng lửa xem nó có bốc hơi hay không.
Nó quả thật có bốc hơi dưới nhiệt độ cao như vậy! Không hiểu sao có một làn khói trắng từ chỗ đó bay lên trời, dần dần biến đổi thành vật gì đó rồi rơi xuống.
Chắc chắn là vật phẩm rơi khi quái bị tiêu diệt mà hệ thống đề cập!
Nhưng có một vật đáng chú ý, một vật phẩm rất lớn, nhìn qua như một cái bọc, rất cứng.
Cả bốn: ?
Cái gì thế nhỉ?
Mặc Tử Du chạm vào thử, nó đột nhiên lắc qua lắc lại kịch liệt, Mặc Tử Du giật lùi. Minh Triết giơ kiếm nói:
-"Chắc trong đây có gì đó, để tôi mở thử."
-" Coi chừng! Đừng phạm vật gì trong đó! Có thể là vật sống." - Tô Thất Nguyệt nói.
Dù sao cũng là vật phẩm rớt ra, xem như là phúc lợi đi, vậy chắc nó không có gây nguy hiểm mấy tới mình. Minh Triết tự trấn an mình, một tay giữ bọc đá kia, một tay dùng kiếm đâm vào, cố gắng đâm chậm chậm để không đụng tới thứ gì đó ở bên trong.
Để thanh kiếm vô được đoạn nhỏ, Minh Triết lấy thế kéo theo vòng tròn cái bọc để mở ra. Vừa mở, bên trong phát sáng ra ngoài, cả 4 người che mắt lại. Mặc Tử Du ban đầu còn nghĩ có khi nào là Thần thú trong quyển sách của mình hay không, trong lòng tràn ngập vui vẻ. Nhưng đời không như suy nghĩ, tại vì không có Thần thú nào vừa thoát khỏi bọc đã nói :
-"Mẹ kiếp! Ai lại nhốt ta vào cái bọc tối mù thế này?"
Mặc Tử Du:"...."
Minh Triết :"Phụt"
Ngô Song Uyển: "Mã Nhất Hi!"
Mã Nhất Hi từ trong bọc đó nhảy ra, toàn thân cũng mặc một bộ y phục màu xám, kiểu áo na ná Minh Triết, trên tay còn cầm một cái khiên bạc.
-" Cậu như thế nào lại nằm trong số vật phẩm của Thủy quái?" - Tô Thất Nguyệt nén cười.
- "Tôi không biết, vừa bị xuyên tới đã phát hiện mình bị nhốt!" - Mã Nhất Hi bực dọc nói.
Minh Triết phụt cười, bị Mã Nhất Hi lườm cực mạnh, Ngô Song Uyển thì lại quan tâm hỏi:
-"Gặp lại nhau là may rồi! Tiếc là ban nãy cậu không thể đánh quái chung."
Mã Nhất Hi:"...?"
Nhưng không ai có ý định giải thích, tất cả tập trung xem thử vật phẩm vừa rơi vương vãi kia. Mã Nhất Hi dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn mớ đồ trên đất cũng thấy lạ, bèn khuỵu chân xuống nhìn thử.
Tổng cộng là 4 món, trừ "cái bọc Mã Nhất Hi" kia, hai túi lương thực, một cái túi họa tiết khá đẹp và một cái móng tay của con Thủy quái ban nãy.
- "Hai túi này có ích nè!" - Minh Triết cầm hai túi lương thực đưa cho Tô Thất Nguyệt giữ. -" Cái túi nhỏ này không biết đựng đủ cái gì không, còn cái móng tay này làm gì nhỉ?"
Mặc Tử Du mở cái túi nhỏ ra, dùng tay móc móc xem thử, rồi nói:
-" Hình như nó là cái túi không đáy" - Hướng Tô Thất Nguyệt bảo -" Cậu bỏ hai túi lương thực vào đây xem"
Quả nhiên là một cái túi đựng không đáy, hai cái túi lương thực đều bỏ vào hết vào túi nhỏ này, tiện tay bỏ móng tay Thủy quái vào chung.
-" Mai mốt đựng đồ cứ để vào cái túi này"
Rất tiện lợi!
Tô Thất Nguyệt nhắm bắn vào những chỗ cô cho là còn mềm nhưng không thành, đa số cung đều không cắm được vào người.
Minh Triết bất thình lình nhảy lên, ngồi trên đầu nó, dùng kiếm đâm thẳng vào mắt nó. Con Thủy quái hét lên một tiếng, dùng tay nắm Minh Triết quăng mạnh đi chỗ khác, sau đó dùng tay che con mắt bị đâm kia. Tô Thất Nguyệt nhanh trí nhắm bắn ngay con mắt còn lại. Minh Triết vừa bị ném mạnh xuống đất đang đau đớn ngồi dậy, trên người bắt đầu có xuất hiện vài vết trầy xước.
May mắn thay, hình như sau khi làm hại tới mắt nó, các chỗ ban nãy nó bao bọc cứng rắn đều biến mất, trở lại dạng ban đầu.
- "Nhìn xem! Mau tấn công trước khi nó hồi phục tinh thần!"
Tô Thất Nguyệt nói, một tay bắn một cây cung vào phần đuôi trơn nhầy kia, nhưng không hề hấn gì với nó. Một điều hiển nhiên là với cái chất lỏng rắn không phân biệt được như cái đuôi kia, dù có vật nhọn nào đụng tới cũng như xuyên qua. Có điều cả hai không để ý tới điều này, Minh Triết dùng kiếm chặt đứt phần đuôi nó ra, kì lạ là con Thủy quái chẳng để ý mấy, nó nhanh chóng bình tĩnh rồi né người, tấn công tiếp.
-"Xem ra cái đuôi đó chỉ là vật phụ, chẳng gây hại gì tới nó cả!" - Minh Triết nói.
-" Nãy giờ vẫn chưa tìm được chỗ nào của nó là điểm yếu cả!"- Tô Thất Nguyệt cũng đáp.
Cùng lúc đó, Mặc Tử Du và Ngô Song Uyển cũng vừa chạy tới.
-" Minh Triết! Tô Thất Nguyệt!"
- "Mặc Tử Du? Sao cậu lại chạy ra đây rồi?"
-"Ngô Song Uyển?"
Cùng một lúc, mỗi người đều để ý mỗi chuyện khác nhau, con Thủy quái không để thời gian cho bốn người nói chuyện, nó vẫn cứ tiếp tục tấn công. Cả bốn nhanh chóng tản ra, Ngô Song Uyển nói lớn:
-" Mã Nhất Hi không có ở đây sao?"
-" Vẫn chưa thấy! Không biết cậu ta có tìm tới được không, nãy giờ gây tiếng động không nhỏ." - Minh Triết trả lời.
Bốn người đứng tứ phía, theo vòng bao lại xung quanh con Thủy quái, nó đang đứng khò khè, chưa có dấu hiệu tấn công tiếp.
-" Con này tui mất một tay đi, nhưng tấn công và di chuyển còn nhanh lắm." - Tô Thất Nguyệt cảnh cáo.
-"Các cậu cũng vừa cắt phần đuôi nó rồi, cái đuôi đó cũng là điểm tựa của nó, xem ra hiện tại không còn nhanh mấy đâu." - Mặc Tử Du lia mắt dò xét.
Cả bốn người đứng thủ thế sẵn, chuẩn bị vừa có dấu hiệu sẽ tấn công. Đứng im lặng chốc lát, con Thủy quái gầm lên, Minh Triết xông lên trước:
-"Lên!"
Ngô Song Uyển dùng kĩ năng khống chế, kìm cả người quái lại, Tô Thất Nguyệt tiếp tục nhắm bắn vào mắt, lần này nhắm luôn vào phần thân bụng của nó. Mặc Tử Du và Minh Triết đồng thời nhảy lên phần đầu nó.
-"Cứ cắt cổ nó đi xem sao!"
Minh Triết gật đầu, Mặc Tử Du truyền năng lực vào kiếm của Minh Triết, cả hai định cắt đầu nó, đột nhiên, con Thủy quái có biến đổi! Nó từ trạng thái quái vật chuyển thành nước - hình thể vốn có của nó. Minh Triết vả Mặc Tử Du đang ở trên người nó té phịch xuống đất.
Cả hai :"!!"
Quá đáng! Sắp thành công thì lại chuyển đổi thành dạng này. Cảm giác bị hố muốn đen mặt. Tô Thất Nguyệt và Ngô Song Uyển cũng tròn xoe mắt, quả thức vô sỉ! Đánh không lại nên biến thành dạng người khác muốn đánh cũng không được.
Con Thủy quái...bây giờ đang ở dạng nước, lui thủi trốn đi. Ngô Song Uyển xui thay vừa hết thời gian chiêu khống chế kia nên không giữ nó lại được. Mặc Tử Du thử dùng kĩ năng lửa xem nó có bốc hơi hay không.
Nó quả thật có bốc hơi dưới nhiệt độ cao như vậy! Không hiểu sao có một làn khói trắng từ chỗ đó bay lên trời, dần dần biến đổi thành vật gì đó rồi rơi xuống.
Chắc chắn là vật phẩm rơi khi quái bị tiêu diệt mà hệ thống đề cập!
Nhưng có một vật đáng chú ý, một vật phẩm rất lớn, nhìn qua như một cái bọc, rất cứng.
Cả bốn: ?
Cái gì thế nhỉ?
Mặc Tử Du chạm vào thử, nó đột nhiên lắc qua lắc lại kịch liệt, Mặc Tử Du giật lùi. Minh Triết giơ kiếm nói:
-"Chắc trong đây có gì đó, để tôi mở thử."
-" Coi chừng! Đừng phạm vật gì trong đó! Có thể là vật sống." - Tô Thất Nguyệt nói.
Dù sao cũng là vật phẩm rớt ra, xem như là phúc lợi đi, vậy chắc nó không có gây nguy hiểm mấy tới mình. Minh Triết tự trấn an mình, một tay giữ bọc đá kia, một tay dùng kiếm đâm vào, cố gắng đâm chậm chậm để không đụng tới thứ gì đó ở bên trong.
Để thanh kiếm vô được đoạn nhỏ, Minh Triết lấy thế kéo theo vòng tròn cái bọc để mở ra. Vừa mở, bên trong phát sáng ra ngoài, cả 4 người che mắt lại. Mặc Tử Du ban đầu còn nghĩ có khi nào là Thần thú trong quyển sách của mình hay không, trong lòng tràn ngập vui vẻ. Nhưng đời không như suy nghĩ, tại vì không có Thần thú nào vừa thoát khỏi bọc đã nói :
-"Mẹ kiếp! Ai lại nhốt ta vào cái bọc tối mù thế này?"
Mặc Tử Du:"...."
Minh Triết :"Phụt"
Ngô Song Uyển: "Mã Nhất Hi!"
Mã Nhất Hi từ trong bọc đó nhảy ra, toàn thân cũng mặc một bộ y phục màu xám, kiểu áo na ná Minh Triết, trên tay còn cầm một cái khiên bạc.
-" Cậu như thế nào lại nằm trong số vật phẩm của Thủy quái?" - Tô Thất Nguyệt nén cười.
- "Tôi không biết, vừa bị xuyên tới đã phát hiện mình bị nhốt!" - Mã Nhất Hi bực dọc nói.
Minh Triết phụt cười, bị Mã Nhất Hi lườm cực mạnh, Ngô Song Uyển thì lại quan tâm hỏi:
-"Gặp lại nhau là may rồi! Tiếc là ban nãy cậu không thể đánh quái chung."
Mã Nhất Hi:"...?"
Nhưng không ai có ý định giải thích, tất cả tập trung xem thử vật phẩm vừa rơi vương vãi kia. Mã Nhất Hi dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn mớ đồ trên đất cũng thấy lạ, bèn khuỵu chân xuống nhìn thử.
Tổng cộng là 4 món, trừ "cái bọc Mã Nhất Hi" kia, hai túi lương thực, một cái túi họa tiết khá đẹp và một cái móng tay của con Thủy quái ban nãy.
- "Hai túi này có ích nè!" - Minh Triết cầm hai túi lương thực đưa cho Tô Thất Nguyệt giữ. -" Cái túi nhỏ này không biết đựng đủ cái gì không, còn cái móng tay này làm gì nhỉ?"
Mặc Tử Du mở cái túi nhỏ ra, dùng tay móc móc xem thử, rồi nói:
-" Hình như nó là cái túi không đáy" - Hướng Tô Thất Nguyệt bảo -" Cậu bỏ hai túi lương thực vào đây xem"
Quả nhiên là một cái túi đựng không đáy, hai cái túi lương thực đều bỏ vào hết vào túi nhỏ này, tiện tay bỏ móng tay Thủy quái vào chung.
-" Mai mốt đựng đồ cứ để vào cái túi này"
Rất tiện lợi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.