Bugg Ploiz

Chương 37

Cá Kho Tiêu

08/11/2019

Sáng sớm ở đây rất trong lành, vẫn còn vương vấn một chút lạnh của ban đêm, không khí buổi sáng rất làm người khác dễ chịu, thoải mái. Tiếng chim ríu rít càng làm phong cảnh thêm vui nhộn.

Cứ như có một báo thức di động trong người, cả năm người đều tỉnh giấc cùng một lúc, dáng vẻ không mệt mỏi, bù lại còn rất tươi tỉnh mặc dù không được chăn êm nệm ấm như thế giới cũ.

-" Chào buổi sáng!" - Ngô Song Uyển mở đầu trước trong một ngày.

Mọi người gật gù hưởng ứng, Minh Triết quay qua nhìn Mặc Tử Du, cảm thấy người này có vẻ uể oải hơn so với bốn người còn lại, Tô Thất Nguyệt cũng thấy, bèn hỏi:

-" Mặc Tử Du, ngủ không ngon sao?"

Làm sao ngủ ngon cho được! Tối qua bị một màn bổ não kia dọa sợ, cuối cùng đêm đó cứ nằm thổn thức, lúc ngủ được thì lại giật mình tỉnh, khi thì nằm mơ. Mặc Tử Du lười trả lời, chỉ lắc đầu, phất tay rồi đi về hướng con sông để rửa mặt.

Ngô Song Uyển tung tăng đi theo ra chỗ con sông, Mã Nhất Hi vừa đi đằng sau vừa nhắc :

-" Coi chừng té! Đi từ từ thôi!"

Tô Thất Nguyệt và Minh Triết vẫn còn ở chỗ cũ, chưa có ý định đi rửa mặt. Minh Triết thì nằm ườn ra tiếp, hai tay làm gối,Tô Thất Nguyệt lấy túi lương thực ra chuẩn bị bữa sáng. Cái túi này kì diệu thật, hình như cũng thuộc dạng không đáy, một túi ăn không biết khi nào mới hết. Bỗng nhiên, Minh Triết nói:

-" Này Thất Nguyệt! Cậu nói xem, làm sao để biết là người mình thích đã chú ý tới mình chưa?"

Tô Thất Nguyệt khựng tay lại một chút, lòng đầy căm phẫn. Nhìn mặt tôi giống người đầy kinh nghiệm lắm hay gì? Nhưng bên ngoài vẫn một bộ bình tĩnh, đáp lại:

-" Sao lại hỏi tôi?"

-"Không biết! Thấy cậu chững chạc, có vẻ có kinh nghiệm."

Trong lòng Tô Thất Nguyệt giơ ngón giữa chửi tên đang nằm phè phỡn trước mặt. Có kinh nghiệm cái đầu cậu! Nếu có thì là kinh nghiệm bị đập cẩu lương vào mặt thì có! Cô hít thở sâu, sau đó tiếp tục nói:

-"Xem như là vậy đi! Vậy cậu để ý ai rồi hả?"

Minh Triết im lặng một chút, sau đó quay mặt qua nói:

-"Ừ!"

-"Từ khi nào?"



-"Lâu rồi!"

-" Mặc Tử Du biết chưa?"

-"Tôi chưa nói làm sao biết!"

-"......."

Ủa ủa! Minh Triết ngồi bật dậy, cảm thấy sai sai, lập tức phóng lại gần Tô Thất Nguyệt.

-" Cậu!"

-"Tôi?"- Tô Thất Nguyệt vẫn là trưng bộ mặt ung dung ra như trêu tức Minh Triết.

-" Tại sao cậu biết....là người đó?"

-" Nói chuyện với trẻ lên ba sao? Người mù còn nhìn mờ mờ được qua cách cậu đối xử với Mặc Tử Du." - Tô Thất Nguyệt huơ lửa - " Hoặc do tôi có "kinh nghiệm" nên mới nhận ra."

Nói câu cuối mà lòng Tô Thất Nguyệt tràn ngập phẫn nộ, rõ ràng mang ý khịa.

Minh Triết đang rất hoang mang, nếu vậy không lẽ Mặc Tử Du cũng đoán được? Liệu cậu ấy còn nói chuyện với mình không? Mình đang tiếp cận dần dần mà, như vậy mà cũng bị nhận ra, chứng tỏ mình làm có hơi quá rồi.

- "Nói chứ người như Mặc Tử Du, mấy chuyện này chắc không nhận ra nỗi đâu!" - Tô Thất Nguyệt nhận thấy vẻ lo lắng trên mặt Minh Triết.

Minh Triết thở phào, nói cũng đúng!

-" Cả Uyển Uyển và Mã Nhất Hi cũng không biết đâu nên là đừng lo"

Minh Triết nhẹ nhõm một phần, sau đó bắt đầu nói tiếp chính sự. Tô Thất Nguyệt chán nản, thường ngày người này bám người kia như sam, ban nãy thế mà ở lại không đi theo, hóa ra là "nhờ tư vấn". Số mình đen thật!

Mà lúc đó, ba người kia đang ở bờ sông rửa ráy. Ngô Song Uyển tự nhiên chọt chọt mặt nước, ngây thơ hỏi:

-" Con Thủy quái kia dù sao cũng ở trong đây, mình dùng nước ở đây thì có dính các chất nhầy của nó không nhỉ?"



Mặc Tử Du phun một bụm nước đang súc miệng xuống bãi cỏ kế bên, Mã Nhất Hi thì cảm giác thức ăn tối qua muốn trào ra khỏi miệng tới nơi.

-"Cậu nói cái gì vậy hả?"

Mã Nhất Hi quở trách, Mặc Tử Du thì ho sặc sụa. Thế mà lại quên mất chi tiết này.

" Hệ thống nước an toàn, xác định không có liên quan gì tới Thủy quái."

Hệ thống xuất hiện đột ngột giải vây, Ngô Song Uyển tươi cười, lấy hai tay múc nước rửa mặt, súc miệng. Mặc Tử Du dùng tay áo lau miệng, thở phào. Mã Nhất Hi một miệng nói:

-"Cậu cũng thật! Cho là nó sạch đi, nhưng lỡ nó không an toàn, cậu như vậy mà ban nãy không nói trước, đợi bọn tôi làm xong mới nói là sao?"

- " Tôi quên béng mất!" - Ngô Song Uyển rất hồn nhiên đáp.

- " Quên không?" - Mã Nhất Hi một tay nhéo má Ngô Song Uyển.

-" Đau! Bỏ ra, Hi Hi thối!"

Sau đó là một màn đùa giỡn của cặp "thanh mai trúc mã" này, tạt nước , chọc nhau các kiểu. Mặc Tử Du chỉ đứng nhìn bất động,không biết đang nghĩ gì mà xem dáng vẻ rất thẫn thờ. Bất chợt nghe tiếng bước chân, Mặc Tử Du cũng đoán được là ai, nhưng mà cũng không định quay đầu lại, nghĩ rằng kiểu gì mà người này không tự lại bắt chuyện trước, mình không cần phải nhọc công.

Kết quả thật bất ngờ, Minh Triết một đường thẳng lướt qua, không một tiếng chào hỏi hay nói chuyện đi tới kế bên chỗ hai con người đang đùa giỡn kia rửa mặt. Mặc Tử Du ngạc nhiên, cảm thấy lạ, sao thế nhỉ? Bình thường gặp mình ít nhất cũng có chào hỏi cơ mà, như thế nào mà sáng giờ một câu nói với mình cũng không thấy, thậm chí còn không nhìn mình nữa.

Mặc Tử Du đứng đó trầm mặc chốc lát, cuối cùng vẩn là quay đầu đi về canh chỗ để Tô Thất Nguyệt có thể làm vệ sinh cá nhân sáng sớm.

Minh Triết quay đầu lại nhìn bóng lưng Mặc Tử Du, trong người cũng khó chịu không kém. Tô Thất Nguyệt bảo Minh Triết quá chủ động, mọi cử chỉ lời nói đều lộ liễu, mà hành động này tỉ lệ thành công thường không cao. Do đó, Minh Triết được bày kiểu "lạnh lùng" (?), như "nhà tư vấn" Tô Thất Nguyệt bảo, ban đầu chủ động như vậy xem như cũng có phần may, nhờ vậy mà áp dụng cách này được.

Đơn giản là làm cho người khác cảm thấy được quan tâm, xong đột nhiên không nói chuyện, không lại gần nữa, người ta tự khắc sẽ cảm thấy thiếu thiếu, đợi tới thời cơ thích hợp rồi hẵng trở lại.

Hừm! Nghe khá ổn, có điều không biết mình có thể nhịn được bao lâu, cứ mỗi lần gặp Mặc Tử Du là không kiềm chế được chỉ muốn lại gần thôi. Đành vậy! Đợi tới khi cậu ấy hỏi về vấn đề này, tức là thành công được một phần rồi, mong là nhanh nhanh chút.

Đều tin tưởng vào Tô Thất Nguyệt hết!

"Ào"

Một bạt nước tạt thẳng mặt Minh Triết, cậu sầm mặt nhìn về phía hai người kia,ánh nhìn rất hắc ám! Ngô Song Uyển và Mã Nhất Hi vậy mà nãy giờ vẫn còn đùa được. Cả hai đều bị lườm cực kì gắt gao, cuối cùng bị một bạt nước khác tạt vào mặt!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bugg Ploiz

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook