Buôn Bán Ve Chai, Nuôi Chồng Nam Thần
Chương 16:
Bạch Tiểu Phàn
29/01/2024
Cô đi tìm hạt tiêu, làm thức ăn cho ‘chồng' cô ấy.
Trong sân Triệu Thanh đang cố gắng kéo Kiều Quốc Khánh về phòng, vừa kéo vừa buồn nôn: "Oẹ...... Oẹ......”
Thấy Kiều Hữu Hữu đi ra, bà ta vội vàng gọi: "Hữu Hữu, con giúp mẹ một chút, con nâng chân ba con, mẹ nâng cánh tay ông ấy - -”
Chủ động nhường lại đôi chân bẩn thỉu của Kiều Quốc Khánh.
Kiều Hữu Hữu cười rất ngọt ngào: "Mẹ, đây là thời điểm tốt để tranh công, sao có thể nhờ người khác giúp đỡ chứ? Mẹ tự thân vận động mới có vẻ hiền lành, dù sao ông ta cũng là chồng ruột của mẹ mà.”
Triệu Thanh bị cô nói đến á khẩu không trả lời được.
Thật là kỳ lạ, con gái bà ta luôn là đứa trẻ hiểu chuyện hiếu thuận nhất, nếu gặp chuyện như hôm nay sẽ không chủ động đẩy Triệu Thanh ra, còn tự mình đưa Kiều Quốc Khánh về phòng, giúp ông ta thay quần áo nữa.
Hôm nay lại bỏ lại ba ruột của mình mặc kệ?
Chẳng lẽ vì ba cô ép bà gả cô cho Điêu Lại Tử sao? Đó cũng không phải lỗi của bà ta, bà ta cũng nói không được, nhưng Kiều Quốc Khánh không chịu.
Bà ta có thể làm gì chứ?
Triệu Thanh rất tủi thân, chỉ có thể tiếp tục khóc sướt mướt kéo Kiều Quốc Khánh, một thân mùi hôi thối khiến bà liên tục buồn nôn.
Lúc này Kiều Quốc Khánh tỉnh táo lại, nghe được tiếng buồn nôn của Triệu Thanh, giơ tay bạt tai bà ta.
"Mẹ nó, bà nôn cái gì, dám ghét bỏ chồng bà à!"
Kiều Quốc Khánh mắng chửi, Triệu Thanh khóc đến ruột gan đứt từng khúc, trong sân rối loạn.
Kiều Hưng và Kiều Mai ngủ trong phòng bị đánh thức, Kiều Mai bị động tĩnh bên ngoài dọa khóc.
Kiều Hưng thì vẻ mặt phức tạp nhìn ông bà đang đùa giỡn trong sân, vẻ mặt hoàn toàn không giống một đứa trẻ bảy tuổi.
Thấy em gái khóc to, cậu bé trấn an nói: "Đừng khóc, đừng sợ, chúng ta còn có cô.”
Lúc này trong viện Triệu Thanh nghe được động tĩnh trong phòng, vẻ mặt khóc tang nói: "Kiều Hưng, Kiều Mai, các cháu mau tới giúp bà nội một tay…."
Kiều Hưng lại không thèm để ý đến Triệu Thanh, nặng nề đóng cửa sổ lại.
Trong sân Triệu Thanh đang cố gắng kéo Kiều Quốc Khánh về phòng, vừa kéo vừa buồn nôn: "Oẹ...... Oẹ......”
Thấy Kiều Hữu Hữu đi ra, bà ta vội vàng gọi: "Hữu Hữu, con giúp mẹ một chút, con nâng chân ba con, mẹ nâng cánh tay ông ấy - -”
Chủ động nhường lại đôi chân bẩn thỉu của Kiều Quốc Khánh.
Kiều Hữu Hữu cười rất ngọt ngào: "Mẹ, đây là thời điểm tốt để tranh công, sao có thể nhờ người khác giúp đỡ chứ? Mẹ tự thân vận động mới có vẻ hiền lành, dù sao ông ta cũng là chồng ruột của mẹ mà.”
Triệu Thanh bị cô nói đến á khẩu không trả lời được.
Thật là kỳ lạ, con gái bà ta luôn là đứa trẻ hiểu chuyện hiếu thuận nhất, nếu gặp chuyện như hôm nay sẽ không chủ động đẩy Triệu Thanh ra, còn tự mình đưa Kiều Quốc Khánh về phòng, giúp ông ta thay quần áo nữa.
Hôm nay lại bỏ lại ba ruột của mình mặc kệ?
Chẳng lẽ vì ba cô ép bà gả cô cho Điêu Lại Tử sao? Đó cũng không phải lỗi của bà ta, bà ta cũng nói không được, nhưng Kiều Quốc Khánh không chịu.
Bà ta có thể làm gì chứ?
Triệu Thanh rất tủi thân, chỉ có thể tiếp tục khóc sướt mướt kéo Kiều Quốc Khánh, một thân mùi hôi thối khiến bà liên tục buồn nôn.
Lúc này Kiều Quốc Khánh tỉnh táo lại, nghe được tiếng buồn nôn của Triệu Thanh, giơ tay bạt tai bà ta.
"Mẹ nó, bà nôn cái gì, dám ghét bỏ chồng bà à!"
Kiều Quốc Khánh mắng chửi, Triệu Thanh khóc đến ruột gan đứt từng khúc, trong sân rối loạn.
Kiều Hưng và Kiều Mai ngủ trong phòng bị đánh thức, Kiều Mai bị động tĩnh bên ngoài dọa khóc.
Kiều Hưng thì vẻ mặt phức tạp nhìn ông bà đang đùa giỡn trong sân, vẻ mặt hoàn toàn không giống một đứa trẻ bảy tuổi.
Thấy em gái khóc to, cậu bé trấn an nói: "Đừng khóc, đừng sợ, chúng ta còn có cô.”
Lúc này trong viện Triệu Thanh nghe được động tĩnh trong phòng, vẻ mặt khóc tang nói: "Kiều Hưng, Kiều Mai, các cháu mau tới giúp bà nội một tay…."
Kiều Hưng lại không thèm để ý đến Triệu Thanh, nặng nề đóng cửa sổ lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.