Buôn Đồ Người Chết

Quyển 16 - Chương 4: Cháo Bồ Tát

Đạo Môn Lão Cửu

08/03/2024

Nhất Sơ lạnh lùng nhìn tôi một chút nói nói "Nhanh lên, tiếp tục đốt." Tôi không màng tới sợ hãi, vội vàng nhặt ngọn nến lên, tiếp tục đốt. Thi thể thai phụ miệng càng ngoác lớn, trong cổ họng cũng không ngừng phát ra nhưng tiếng ợ hơi. Mỗi lần nàng nấc, khóe miệng liền sẽ chảy ra nhưng tràng nước bọt, rất là buồn nôn. Giờ phút này dáng vẻ của nàng đã mười phần dữ tợn, đến cuối cùng ngay cả tròng mắt đều mở ra, trắng hếu ánh mắt không tròng nhìn về phía trước. Từ chỗ tôi, luôn cảm giác thấy sự u oán trừng mắt tôi, khiến bản thân phút chốc trong nháy mắt lên một lớp da gà từ sau gáy. Mỗi lần thi thể kia miệng chảy nước bọt ra từ bên trong, Nhất Sơ đều dùng khăn tay lau đi, rất nhanh khăn tay của Nhất Sơ đã biến thành màu vàng sẫm, có chút buồn nôn. Được một lúc, Nhất Sơ mở miệng nói "Được rồi." Tôi lập tức đem ngọn nến vứt qua một bên, xoa xoa canh tay có phần đau nhức, hỏi Nhất Sơ tiếp theo làm gì?

Nhất Sơ kiểm tra cằm thi thể, chỗ đó chỉ có một điểm nhỏ bị bỏng, không nhìn kỹ thật đúng là không nhận ra. "Đi thôi!" Nhất Sơ đứng lên, thận trọng đưa khăn tay bọc lại "Nói cho lão Tề, chỉ cần kẻ người Thái Lan kia xuất hiện, nhất định phải kịp thời gọi điện thoại báo, tiền không là vấn đề." Tôi lập tức gật gật đầu, tìm tới lão Tề liên tục căn dặn về sau, lúc này mới cùng Nhất Sơ rời khỏi nhà xác. Sau khi trở về, tôi đem chuyện người Thái tìm thi thể thai phụ kia kể lại cho mọi người. Bạch Mi thiền sư sau khi nghe xong giận tím mặt, nói những kẻ Thái Lan này thật tâm ngoan thủ lạt, dám dùng tới cháo Bồ Tát! Tôi sau khi nghe vậy liền cảm thấy buồn nôn, bởi vì đại khái đã đoán ra cháo Bồ Tát, hẳn là dùng nước bọt của thi thể thai phụ rồi đi nấu cháo...

Nhất Sơ hỏi Bạch Mi thiền sư dự tính thế nào, Bạch Mi thiền sư cười, miệng niệm A di đà phật. Chỉ cần nữ thi không có vấn đề, hôm nay có thể phát hiện ra nhất cử nhất động của đối phương. Thấy thiền sư đã có sự tính toán trước, tôi cũng thở phào nhẹ nhõm, lần này có lẽ sẽ không xảy ra vấn đề gì. Mọi chuyện đã sẵn sàng, chỉ còn chờ cơ hội, tôi cũng không có gì lo lắng, liền dứt khoát mời bọn họ đi ăn một bữa ở khách sạn. Trong bữa tiệc, Lý mặt rỗ mời Nhất Sơ cùng Bạch Mi thiền sư dự tiệc cưới của hắn. Bạch Mi thiền sư cũng tỏ ra ngượng nghịu, suy nghĩ môt lúc mới nhìn Lý mặt rỗ nói "Thí chủ, có câu này không biết có nên nói hay không." Lý mặt rỗ lập tức hỏi có chuyện gì? Bạch Mi thiền sư bấm ngón tay tính một cái, nói nói "Thời gian kết hôn của hai vị có vẻ như không tốt, không bằng ta chọn lại cho hai vị một ngày đại cát?"

Tôi liền hứng thú hỏi Bạch Mi thiền sư "Thời gian kết hôn còn phải chọn lựa hay sao?" Bạch Mi thiền sư cười nói đương nhiên, âm dương kết hợp, chịu âm dương nhị khí giữa thiên địa ảnh hưởng, nếu là chọn giờ không đúng, chỉ sợ đối với sinh hoạt ngày sau có ảnh hưởng rất lớn. Lý mặt rỗ lập tức cầu Bạch Mi thiền sư chỉ giúp. Bạch Mi thiền sư lần nữa bấm ngón tay tính một cái, khuyên hai người trì hoãn hai tháng, lúc đó kết hôn sẽ âm dương hòa hợp, tương thân tương ái. Lý mặt rỗ lập tức cảm kích Bạch Mi thiền sư, bởi vì trong khoảng thời gian này hắn cũng có chút bất hòa với Sở Sở, cãi nhau không ít. Lý mặt rỗ thoáng chốc cao hứng, bữa cơm này hắn xin trả tiền, dù sao hiện tại Lý mặt rỗ trong tay có mấy chục vạn, bữa này có đáng là bao.

Thanh toán xong, chúng tôi đang chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên có nhân viên phục vụ đi tới, hỏi trong chúng tôi ai là Sở Sở? Sở Sở không hiểu gì liền nhìn nhân viên phục vụ nói "Ta là Sở Sở, có chuyện gì?" - "Vừa rồi có một vị tiên sinh đem cái rương này bảo tôi gửi cho cô, nói là cho quà sinh nhật." Nhân viên phục vụ nói. Chúng tôi bất ngờ nhìn Sở Sở hỏi "Hôm nay là sinh nhật của cô?" Sở Sở nhíu mày "Ta cũng không biết sinh nhật của ta là lúc nào..." Lý mặt rỗ cười cười "Dù sao cũng là quà tặng, không nhận thì uổng phí." Nói rồi Lý mặt rỗ liền bê lấy rương quà kia, dường như rất nặng. Hắn đem cái rương đưa cho Sở Sở "Sở Sở, quà sinh nhật của nàng để ta mở ra cho. Đợi chút nữa ta đi mua bánh sinh nhật cho nàng, từ nay về sau coi như ngày này là sinh nhật của nàng..." Sở Sở gật gật đầu cười, nụ cười có rất ấm áp, hạnh phúc.



Thế nhưng vừa mở rương ra, chúng tôi đều trợn tròn mắt nhìn nhau, không thể ngờ rằng trong rương là một cái đỉnh đồng, chính là cái đã xuất hiện ở nhà Lý mặt rỗ. Tôi lập tức phát hiện ra sự mờ ám, chạy ra hô lớn với nhân viên phục vụ "Là ai bảo ngươi đưa tới, người đâu?" "Đi... Đi rồi." Nhân viên phục vụ bị tôi bất ngờ quát lớn, nơm nớp lo sợ nói. "Đuổi theo!" Tôi phẫn nộ mắng một câu, liền đuổi theo. Tôi dám khẳng định, đỉnh đồng là do vu sư Thái Lan đưa tới, mặc dù không biết hắn mục đích là gì, nhưng rõ ràng là không tốt lành. Nhất Sơ cùng Bạch Mi thiền sư cũng đều đuổi theo. Tôi rõ ràng trông thấy kẻ lén lút núp sau cửa nhà hàng lén theo dõi chúng tôi, sau khi phát hiện chúng tôi đi ra, liền lập tức lên xe rời đi.

Tôi chuẩn bị lên xe đuổi theo, Nhất Sơ đã kéo lại "Không được! Sở Sở gặp nguy hiểm, mau trở về." Còn chưa tiến vào phòng, đã nghe thấy Lý mặt rỗ hét lên như điên dại "Sở Sở, nàng làm sao vậy?" Tôi vội vàng xông vào, phát hiện Sở Sở sắc mặt tái nhợt nằm tựa vào ngực Lý mặt rỗ, khóe miệng còn có vết máu, hai mắt nhắm chặt, không nhúc nhích. Lý mặt rỗ trông thấy Nhất Sơ, lập tức quỳ xuống "Huynh đệ, ngươi mau cứu Sở Sở, vừa rồi nàng phun ra một ngụm máu..." Tôi vội vàng đem Lý mặt rỗ kéo lên, nói đừng như vậy, để Nhất Sơ xem qua thế nào. Nhất Sơ bắt mạch cho Sở Sở, chân mày bỗng dưng nhăn lại. Tôi biết sự tình không tốt, trong lòng có chút rối bời. "Thế nào, thế nào?" Lý mặt rỗ nắm lấy tay Nhất Sơ hỏi, nước mắt dàn dụa. Nhất Sơ lắc đầu “Bị âm vật phản phệ lại, khó mà đảm bảo tính mạng."

"Cái gì?" Tôi giật nảy mình " m vật làm sao có thể phản phệ? Ta trước kia chưa bao giờ gặp phải tình huống này, dù là âm vật có tà tính lợi hại hơn nữa." - "Đây không phải là âm vật bình thường." Bạch Mi thiền sư nói "Đây là vu sư Thái Lan khống chế âm vật, ma tính đại tăng. Mà nữ thí chủ trước đó đã động thủ chế trụ âm vật này, một khi âm vật bộc phát, khẳng định là sẽ phản phệ lại nàng..." Lý mặt rỗ đoán chừng nghe không hiểu, chỉ đau khổ cầu khẩn hai người nhất định phải cứu Sở Sở. Nói thật, Sở Sở trong lòng tôi là một cô nương hiền lành. Thân thế của nàng lại có quá khứ đáng thương, bây giờ vì cứu tôi và Lý mặt rỗ mà trở thành thế này, trong lòng tôi cũng rất khó chịu. Tôi khẩn cầu Bạch Mi thiền sư cùng Nhất Sơ bất luận dùng cách gì, nhất định phải cứu Sở Sở cho bằng được.

Nhất Sơ nói "Các ngươi yên tâm, ta sẽ nghĩ cách, trước tiên đưa mọi người về tiệm đã." Lý mặt rỗ lập tức ôm Sở Sở vào ngực, đau lòng rơi lệ, tôi cũng không biết phải an ủi hắn thế nào. Dù sao tôi cũng thật kém cỏi, cùng hắn đi uống rượu giết người, nhưng lại không biết an ủi hắn thế nào. Sau khi trở về, Nhất Sơ liền cùng Bạch Mi thiền sư ngồi lại bàn chuyện. Tôi mời mấy vị bác sĩ tới kiểm tra thân thể Sở Sở, không tìm ra bệnh gì, không thể chữa trị được. Tôi đành cho bọn họ ít tiền, đón xe cho họ về. Ước chừng qua một giờ, Bạch Mi thiền sư gọi tôi vào, nói muốn cùng tôi tìm hiểu một số chuyện. Tôi lập tức ngồi xuống, hỏi Bạch Mi thiền sư chuyện này là sao? Bạch Mi thiền sư niệm A di đà phật, nói "Xem ra chúng đã biết ta có kế hoạch, biết được nhất cử nhất động của ta. Đây là cảnh cáo, uy hiếp chúng ta đừng nhiều chuyện xen vào..."

Tôi hận đến nghiến răng nghiến lợi "Mẹ nó, chỉ là kẻ đâm sau lưng, có giỏi đến đây gặp ta.” Bạch Mi thiền sư lại nói vu sư Thái Lan ra tay, vốn là lén lút tiến hành, đây là sở trường của bọn chúng. Cho nên ngày sau nhất định phải cẩn thận gấp bội. Tôi vội vàng hỏi Bạch Mi thiền sư, Sở Sở phải làm sao bây giờ?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Buôn Đồ Người Chết

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook