Quyển 16 - Chương 5: Trung Thái Đấu Pháp
Đạo Môn Lão Cửu
08/03/2024
Bạch Mi thiền sư lấy cái đỉnh đồng nhỏ để lên bàn xem xét cẩn thận, trầm mặt nói "Ta chưa từng thấy Vu sư Thái Lan nào ngông cuồng như thế, hắn dám dùng vật tà âm để thay chiến thư! Nếu không ứng chiến, về sau còn ai có mặt mũi làm nghề này." - "Ta mặc kệ cái gì chiến thư hay chiến sách." Tôi nói "Chỉ cần có thể cứu Sở Sở là được." Bạch Mi thiền sư gật đầu "Thí chủ, ngươi không thể nghĩ đơn giản như vậy được, một mình lão nạp có thể ứng phó với đối phương, nhưng mà..."
"Nhưng mà cái gì?" Không biết từ lúc nào, Lý mặt rỗ đi tới, đau lòng nói "Bạch Mi thiền sư, dù phải trả bất cứ giá nào, ta cũng muốn chữa khỏi cho Sở Sở, cho dù ta phải chết cũng được." - "Thật là một đôi si tình mà duyên phận không may." Bạch Mi thiền sư khẽ thở dài một cái, tựa như nhớ tới mình lúc còn trẻ, khóe mắt lại có chút ướt. "Ta lo lắng thân thể Sở Sở chịu đựng không nổi, chúng ta đấu pháp, vạn nhất xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, sợ là tính mệnh của nàng khó đảm bảo." Bạch Mi thiền sư khó khăn nói.
"Ta có thể làm được gì không?" Lý mặt rỗ nóng nảy nhìn Bạch Mi thiền sư. "Cái này..." Bạch Mi thiền sư dừng lại "Quả thật ngươi có thể thay nàng chia sẻ một phần nỗi thống khổ, chỉ có điều, ta lo lắng cuối cùng ngay cả ngươi cũng bị hại! Dù sao Sở Sở từ nhỏ đã tu hành Quỷ Y chi thuật, thân thể có sức miễn dịch rất mạnh, mà ngươi lại chỉ là người bình thường." - "Không sao." Lý mặt rỗ không để ý, nói "Chỉ cần Sở Sở có thể sống sót, ta thế nào cũng không đáng lo, chỉ là ta lo cho đứa nhỏ đáng thương kia..." Nói xong, Lý mặt rỗ nhìn tôi một chút.
Tôi biết Lý mặt rỗ muốn đem thằng bé giao phó cho tôi. Tôi có thể làm thế nào đây? Đồng ý với hắn sao? Để hắn chết khỏi lo âu? Tôi lắc đầu lia lịa "Dẹp, ngươi sẽ không có việc gì! Đừng hi vọng đem Tiểu Manh giao phó cho ta, ta sẽ không quản." - "Cố gắng hết sức đi." Lý mặt rỗ cười khổ nói. Hắn biết dù hắn không nói, vạn nhất hắn thật sự có chuyện bất trắc, tôi cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Sau khi quyết định xong, Bạch Mi thiền sư cùng Nhất Sơ liền đi chuẩn bị. Nhất Sơ mua ống kim tiêm dùng một lần, rút máu của Sở Sở tiêm vào động mạch của Lý mặt rỗ. Tôi hỏi có thể uống thay cho tiêm được hay không? Vạn nhất đôi bên nhóm máu không tương thích sẽ không tốt. Nhất Sơ nói không được, máu vào dạ dày, có thể hậu quả càng nghiêm trọng hơn. Bất đắc dĩ, tôi chỉ có thể để Nhất Sơ tiêm vào.
Sau khi tiêm, Lý mặt rỗ theo lời Nhất Sơ dặn dò, nằm cạnh Sở Sở mà ngủ thiếp đi. Nhất Sơ bảo tôi đem hai cái đỉnh đồng, chia ra đặt ở ngực hai người, sau đó buộc cố định lại. Nhất Sơ bảo cho tôi ở bên cạnh trông coi, chờ khi nào đỉnh đồng vang lên tiếng ong ong, thì gọi bọn hắn. Sau khi nói xong, Nhất Sơ cùng Bạch Mi thiền sư liền nghỉ ngơi trước, tối nay thế nào cũng sẽ xảy ra một trận ác chiến, cho nên hai người nhất định phải bảo toàn trạng thái tinh thần và sức lực tốt nhất. Mà tôi thì không chớp mắt nhìn chằm chằm Sở Sở cùng Lý mặt rỗ. Lúc này hai người đã ngủ, sắc mặt trắng bệch, hô hấp yếu ớt, nhìn giống như sắp chết. Điều này khiến tôi lo sợ bất an, gần như chỉ chốc lát lại sờ mạch đập của Lý mặt rỗ. Hai người cứ như vậy duy trì một tư thế không nhúc nhích, một mực ngủ đến mười hai giờ đêm, đều không hề trở mình. Điều này khiến tôi càng thêm lo lắng!
Rốt cục, khi vừa rạng sáng, tôi nghe thấy hai cái đỉnh đồng bỗng nhiên phát ra âm thanh ong ong, giống như có người đang gõ điên cuồng. Tôi lập tức nhìn về phía đỉnh đồng, phát hiện hai cái đỉnh đồng run rẩy kịch liệt, giống như muốn thoát ra khỏi sự trói buộc! Mà nhìn lại Lý mặt rỗ cùng Sở Sở, trên mặt càng thêm tái nhợt, hô hấp dồn dập, thân thể cũng run rẩy không ngừng. Tôi lập tức xông vào phòng ngủ, đánh thức Nhất Sơ cùng Bạch Mi thiền sư. Hai người chỉ nhìn thoáng qua đỉnh đồng, liền trở nên nghiêm túc, lệnh cho tôi mau mở cửa lớn và cửa sổ. Nhất Sơ mở khăn tay ra, đem nước bọt lấy từ miệng nữ thi mang thai hôm trước ra, dùng lửa đốt một lúc, sau đó chia ra đổ vào hai đỉnh đồng. Sau đó ném vào một lá phù, hai đỉnh đồng lập tức dâng lên ngọn lửa màu màu lam! Ngọn lửa như rắn độc tán loạn bốn phía, đỉnh đồng run rẩy càng lúc càng nhanh, tôi cảm thấy đỉnh đồng dường như đang xê dịch về phía đầu Lý mặt rỗ và Sở Sở.
Tôi rất lo lắng, lỡ như đỉnh đồng đổ xuống, làm bỏng hai người thì phải làm sao bây giờ? Liền định đưa tay giữ lấy đỉnh đồng. Nhưng Nhất Sơ lại quát lớn một tiếng 'Đừng đụng!' Tôi bị dọa nên vội vàng nắm tay rụt trở về. Nhất Sơ và Bạch Mi thiền sư hai người ngồi xếp bằng, trong miệng nói lẩm bẩm. Đỉnh đồng trên người Sở Sở và Lý mặt rỗ không ngừng dịch chuyển tới lui, tới gần đầu rồi lại ra xa. Tôi phát hiện mỗi khi đỉnh đồng tới gần đầu hai người, họ đều rất đau đớn khổ sở. Đỉnh đồng rời xa thì hai người lại có vẻ dễ chịu hơn một chút… Tôi đại khái có thể phán đoán, Bạch Mi thiền sư và Nhất Sơ đang dùng pháp thuật khống chế đỉnh đồng, không cho đỉnh đồng tới gần đầu hai người. Mà kẻ hạ chú lại có ý đồ để đỉnh đồng tới gần đầu hai người.
Cũng không biết một khi cái đỉnh đồng này tới gần đầu hai người sẽ có chuyện gì phát sinh? Trong mơ mơ màng màng, tôi dường như nghe ngoài cửa sổ truyền đến tiếng niệm kinh khó hiểu, tôi lập tức chạy đến bên cửa sổ để nhìn. Liền phát hiện trước cổng tiệm đồ cổ có một xe tải màu trắng, âm thanh niệm kinh dường như là từ trong xe tải truyền tới. Hẳn là, hung thủ đang ở trong xe? Nghĩ đến điểm này, tôi giận tím mặt, mẹ nhà hắn dám tìm tới cửa, đem huynh đệ lão tử hại thành bộ dạng này, nếu không dạy dỗ một chút, thì đúng là không coi lão tử ra gì cả. Nghĩ đến đây, tôi liền lập tức chuẩn bị xông lên. Bất chợt tôi tỉnh táo suy nghĩ một chút, cảm thấy điều này không đúng a! Vạn nhất trong xe có nhiều người, tôi đơn thương độc mã không có cách nào đấu lại với bọn họ, ngược lại sẽ làm bọn hắn quấy rối Nhất Sơ và Bạch Mi thiền sư, đến lúc đó hai người khẳng định sẽ thất bại.
Cho nên tôi từ bỏ ý nghĩ xông lên, ép buộc mình tỉnh táo lại. Tôi phân tích, trên xe vu sư Thái Lan tuyệt đối không chỉ một người, khẳng định còn nhiều kẻ khác đồng lõa. Bọn hắn sở dĩ không xuống xe quấy rối Nhất Sơ và Bạch Mi thiền sư, rất có thể bởi vì bọn hắn nghĩ là có thể giết người trong vô hình mà không bại lộ tung tích. Vạn nhất bọn hắn tiến vào quấy rối, cảnh sát lập tức có thể bắt giữ bọn hắn. Chỉ là điều này cũng không có nghĩa là bọn hắn sẽ không hạ thủ, hiện tại kẻ liều mạng nhiều như vậy, vạn nhất bọn hắn đấu pháp không lại dùng bạo lực thì phải làm sao bây giờ? Đến lúc đó đừng nói cứu Lý mặt rỗ và Sở Sở, chỉ sợ Nhất Sơ và Bạch Mi thiền sư cũng gặp nguy hiểm. Cho nên cân nhắc lại kế hoạch, tôi rất nhanh định ra một kế hoạch. Tôi từ cửa sau của tiệm đồ cổ lén lút chạy ra ngoài, tới trạm xăng mua một thùng xăng và một cây ống dẫn, sau đó lén đẩy ống về phía chiếc xe tải.
Vì để cho ống dẫn không bị cong, tôi còn cố ý luồn bên trong ống một sợi dây kẽm, dây kẽm và ống dẫn rất nhanh đã vươn tới xe tải! Ngay sau đó tôi liền cắm đổ xăng vào đầu ống. Đợi đến khi tất cả xăng trong thùng đã chảy hết vào ống, phía dưới xe tải đã lênh láng đầy xăng, tôi móc ra một cái bật lửa. Lúc xăng gặp lửa, trong nháy mắt, oành một tiếng rồi bốc cháy to, lửa lớn vây quanh xe tải. Người trên xe lập tức luống cuống, vội vàng xuống xe, muốn kiểm tra xem chuyện gì đã xảy ra? Khi bọn hắn phát hiện xung quanh trước sau tất cả đều rực lửa, có một người hô lớn "Nhanh, lái xe đi!" Chỉ có điều động cơ xe đã bị cháy hỏng, khởi động mấy lần không được. Thấy ngọn lửa càng lúc càng lớn, tất cả mọi người trên xe đều hoảng hồn, từng người xuống xe đẩy.
Trong xe Vu sư Thái Lan hẳn là đã bị quấy rối, phân tán tinh lực, tôi thấy đỉnh đồng đang từ từ rời xa đầu Lý mặt rỗ và Sở Sở, mà Nhất Sơ và Bạch Mi thiền sư lập tức thừa thắng xông lên, đều đứng lên, âm thanh niệm chú càng lớn hơn. Cuối cùng Nhất Sơ dứt khoát rút ra trường kiếm màu xanh lam, một tay giữ cái ghế, dùng sức bổ kiếm vào đỉnh đồng. Đỉnh đồng lập tức rơi xuống đất, cùng lúc đó, tôi nghe thấy trong xe tải truyền đến một tiếng hét thảm, cửa xe mở ra, một người Thái Lan chảy máu thất khiếu. Hắn phẫn nộ nhìn tôi, sau đó hô to "Đi mau..." Đúng lúc này động cơ khởi động được, mấy người này lập tức lái xe, như chó nhà có tang chạy khỏi phố đồ cổ.
"Nhưng mà cái gì?" Không biết từ lúc nào, Lý mặt rỗ đi tới, đau lòng nói "Bạch Mi thiền sư, dù phải trả bất cứ giá nào, ta cũng muốn chữa khỏi cho Sở Sở, cho dù ta phải chết cũng được." - "Thật là một đôi si tình mà duyên phận không may." Bạch Mi thiền sư khẽ thở dài một cái, tựa như nhớ tới mình lúc còn trẻ, khóe mắt lại có chút ướt. "Ta lo lắng thân thể Sở Sở chịu đựng không nổi, chúng ta đấu pháp, vạn nhất xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, sợ là tính mệnh của nàng khó đảm bảo." Bạch Mi thiền sư khó khăn nói.
"Ta có thể làm được gì không?" Lý mặt rỗ nóng nảy nhìn Bạch Mi thiền sư. "Cái này..." Bạch Mi thiền sư dừng lại "Quả thật ngươi có thể thay nàng chia sẻ một phần nỗi thống khổ, chỉ có điều, ta lo lắng cuối cùng ngay cả ngươi cũng bị hại! Dù sao Sở Sở từ nhỏ đã tu hành Quỷ Y chi thuật, thân thể có sức miễn dịch rất mạnh, mà ngươi lại chỉ là người bình thường." - "Không sao." Lý mặt rỗ không để ý, nói "Chỉ cần Sở Sở có thể sống sót, ta thế nào cũng không đáng lo, chỉ là ta lo cho đứa nhỏ đáng thương kia..." Nói xong, Lý mặt rỗ nhìn tôi một chút.
Tôi biết Lý mặt rỗ muốn đem thằng bé giao phó cho tôi. Tôi có thể làm thế nào đây? Đồng ý với hắn sao? Để hắn chết khỏi lo âu? Tôi lắc đầu lia lịa "Dẹp, ngươi sẽ không có việc gì! Đừng hi vọng đem Tiểu Manh giao phó cho ta, ta sẽ không quản." - "Cố gắng hết sức đi." Lý mặt rỗ cười khổ nói. Hắn biết dù hắn không nói, vạn nhất hắn thật sự có chuyện bất trắc, tôi cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Sau khi quyết định xong, Bạch Mi thiền sư cùng Nhất Sơ liền đi chuẩn bị. Nhất Sơ mua ống kim tiêm dùng một lần, rút máu của Sở Sở tiêm vào động mạch của Lý mặt rỗ. Tôi hỏi có thể uống thay cho tiêm được hay không? Vạn nhất đôi bên nhóm máu không tương thích sẽ không tốt. Nhất Sơ nói không được, máu vào dạ dày, có thể hậu quả càng nghiêm trọng hơn. Bất đắc dĩ, tôi chỉ có thể để Nhất Sơ tiêm vào.
Sau khi tiêm, Lý mặt rỗ theo lời Nhất Sơ dặn dò, nằm cạnh Sở Sở mà ngủ thiếp đi. Nhất Sơ bảo tôi đem hai cái đỉnh đồng, chia ra đặt ở ngực hai người, sau đó buộc cố định lại. Nhất Sơ bảo cho tôi ở bên cạnh trông coi, chờ khi nào đỉnh đồng vang lên tiếng ong ong, thì gọi bọn hắn. Sau khi nói xong, Nhất Sơ cùng Bạch Mi thiền sư liền nghỉ ngơi trước, tối nay thế nào cũng sẽ xảy ra một trận ác chiến, cho nên hai người nhất định phải bảo toàn trạng thái tinh thần và sức lực tốt nhất. Mà tôi thì không chớp mắt nhìn chằm chằm Sở Sở cùng Lý mặt rỗ. Lúc này hai người đã ngủ, sắc mặt trắng bệch, hô hấp yếu ớt, nhìn giống như sắp chết. Điều này khiến tôi lo sợ bất an, gần như chỉ chốc lát lại sờ mạch đập của Lý mặt rỗ. Hai người cứ như vậy duy trì một tư thế không nhúc nhích, một mực ngủ đến mười hai giờ đêm, đều không hề trở mình. Điều này khiến tôi càng thêm lo lắng!
Rốt cục, khi vừa rạng sáng, tôi nghe thấy hai cái đỉnh đồng bỗng nhiên phát ra âm thanh ong ong, giống như có người đang gõ điên cuồng. Tôi lập tức nhìn về phía đỉnh đồng, phát hiện hai cái đỉnh đồng run rẩy kịch liệt, giống như muốn thoát ra khỏi sự trói buộc! Mà nhìn lại Lý mặt rỗ cùng Sở Sở, trên mặt càng thêm tái nhợt, hô hấp dồn dập, thân thể cũng run rẩy không ngừng. Tôi lập tức xông vào phòng ngủ, đánh thức Nhất Sơ cùng Bạch Mi thiền sư. Hai người chỉ nhìn thoáng qua đỉnh đồng, liền trở nên nghiêm túc, lệnh cho tôi mau mở cửa lớn và cửa sổ. Nhất Sơ mở khăn tay ra, đem nước bọt lấy từ miệng nữ thi mang thai hôm trước ra, dùng lửa đốt một lúc, sau đó chia ra đổ vào hai đỉnh đồng. Sau đó ném vào một lá phù, hai đỉnh đồng lập tức dâng lên ngọn lửa màu màu lam! Ngọn lửa như rắn độc tán loạn bốn phía, đỉnh đồng run rẩy càng lúc càng nhanh, tôi cảm thấy đỉnh đồng dường như đang xê dịch về phía đầu Lý mặt rỗ và Sở Sở.
Tôi rất lo lắng, lỡ như đỉnh đồng đổ xuống, làm bỏng hai người thì phải làm sao bây giờ? Liền định đưa tay giữ lấy đỉnh đồng. Nhưng Nhất Sơ lại quát lớn một tiếng 'Đừng đụng!' Tôi bị dọa nên vội vàng nắm tay rụt trở về. Nhất Sơ và Bạch Mi thiền sư hai người ngồi xếp bằng, trong miệng nói lẩm bẩm. Đỉnh đồng trên người Sở Sở và Lý mặt rỗ không ngừng dịch chuyển tới lui, tới gần đầu rồi lại ra xa. Tôi phát hiện mỗi khi đỉnh đồng tới gần đầu hai người, họ đều rất đau đớn khổ sở. Đỉnh đồng rời xa thì hai người lại có vẻ dễ chịu hơn một chút… Tôi đại khái có thể phán đoán, Bạch Mi thiền sư và Nhất Sơ đang dùng pháp thuật khống chế đỉnh đồng, không cho đỉnh đồng tới gần đầu hai người. Mà kẻ hạ chú lại có ý đồ để đỉnh đồng tới gần đầu hai người.
Cũng không biết một khi cái đỉnh đồng này tới gần đầu hai người sẽ có chuyện gì phát sinh? Trong mơ mơ màng màng, tôi dường như nghe ngoài cửa sổ truyền đến tiếng niệm kinh khó hiểu, tôi lập tức chạy đến bên cửa sổ để nhìn. Liền phát hiện trước cổng tiệm đồ cổ có một xe tải màu trắng, âm thanh niệm kinh dường như là từ trong xe tải truyền tới. Hẳn là, hung thủ đang ở trong xe? Nghĩ đến điểm này, tôi giận tím mặt, mẹ nhà hắn dám tìm tới cửa, đem huynh đệ lão tử hại thành bộ dạng này, nếu không dạy dỗ một chút, thì đúng là không coi lão tử ra gì cả. Nghĩ đến đây, tôi liền lập tức chuẩn bị xông lên. Bất chợt tôi tỉnh táo suy nghĩ một chút, cảm thấy điều này không đúng a! Vạn nhất trong xe có nhiều người, tôi đơn thương độc mã không có cách nào đấu lại với bọn họ, ngược lại sẽ làm bọn hắn quấy rối Nhất Sơ và Bạch Mi thiền sư, đến lúc đó hai người khẳng định sẽ thất bại.
Cho nên tôi từ bỏ ý nghĩ xông lên, ép buộc mình tỉnh táo lại. Tôi phân tích, trên xe vu sư Thái Lan tuyệt đối không chỉ một người, khẳng định còn nhiều kẻ khác đồng lõa. Bọn hắn sở dĩ không xuống xe quấy rối Nhất Sơ và Bạch Mi thiền sư, rất có thể bởi vì bọn hắn nghĩ là có thể giết người trong vô hình mà không bại lộ tung tích. Vạn nhất bọn hắn tiến vào quấy rối, cảnh sát lập tức có thể bắt giữ bọn hắn. Chỉ là điều này cũng không có nghĩa là bọn hắn sẽ không hạ thủ, hiện tại kẻ liều mạng nhiều như vậy, vạn nhất bọn hắn đấu pháp không lại dùng bạo lực thì phải làm sao bây giờ? Đến lúc đó đừng nói cứu Lý mặt rỗ và Sở Sở, chỉ sợ Nhất Sơ và Bạch Mi thiền sư cũng gặp nguy hiểm. Cho nên cân nhắc lại kế hoạch, tôi rất nhanh định ra một kế hoạch. Tôi từ cửa sau của tiệm đồ cổ lén lút chạy ra ngoài, tới trạm xăng mua một thùng xăng và một cây ống dẫn, sau đó lén đẩy ống về phía chiếc xe tải.
Vì để cho ống dẫn không bị cong, tôi còn cố ý luồn bên trong ống một sợi dây kẽm, dây kẽm và ống dẫn rất nhanh đã vươn tới xe tải! Ngay sau đó tôi liền cắm đổ xăng vào đầu ống. Đợi đến khi tất cả xăng trong thùng đã chảy hết vào ống, phía dưới xe tải đã lênh láng đầy xăng, tôi móc ra một cái bật lửa. Lúc xăng gặp lửa, trong nháy mắt, oành một tiếng rồi bốc cháy to, lửa lớn vây quanh xe tải. Người trên xe lập tức luống cuống, vội vàng xuống xe, muốn kiểm tra xem chuyện gì đã xảy ra? Khi bọn hắn phát hiện xung quanh trước sau tất cả đều rực lửa, có một người hô lớn "Nhanh, lái xe đi!" Chỉ có điều động cơ xe đã bị cháy hỏng, khởi động mấy lần không được. Thấy ngọn lửa càng lúc càng lớn, tất cả mọi người trên xe đều hoảng hồn, từng người xuống xe đẩy.
Trong xe Vu sư Thái Lan hẳn là đã bị quấy rối, phân tán tinh lực, tôi thấy đỉnh đồng đang từ từ rời xa đầu Lý mặt rỗ và Sở Sở, mà Nhất Sơ và Bạch Mi thiền sư lập tức thừa thắng xông lên, đều đứng lên, âm thanh niệm chú càng lớn hơn. Cuối cùng Nhất Sơ dứt khoát rút ra trường kiếm màu xanh lam, một tay giữ cái ghế, dùng sức bổ kiếm vào đỉnh đồng. Đỉnh đồng lập tức rơi xuống đất, cùng lúc đó, tôi nghe thấy trong xe tải truyền đến một tiếng hét thảm, cửa xe mở ra, một người Thái Lan chảy máu thất khiếu. Hắn phẫn nộ nhìn tôi, sau đó hô to "Đi mau..." Đúng lúc này động cơ khởi động được, mấy người này lập tức lái xe, như chó nhà có tang chạy khỏi phố đồ cổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.