Chương 558: Cảm ơn cậu, Tố Tố!
Mạc Vân Trà Sữa
29/07/2019
Bạch Hiểu Niên còn nhớ hôm đó cha của Lục Tân Nam nói rõ cho mình về chân tướng năm đó Lục Tân Nam giết người.
Trong lòng mỗi người đều có một bí mật không muốn để cho người khác biết, dù cho Tố Tâm chính là người bạn tốt nhất của Bạch Hiểu Niên, đối với những việc không phải là bí mật của mình mà lại nói cho người khác, Bạch Hiểu Niên không làm được.
Bạch Hiểu Niên mấp máy môi, mở miệng với Tố Tâm: "Mình đã đồng ý với cha của Lục Tân Nam là không nói với ai khác rồi, thế nhưng Tố Tố, liên quan đến chuyện Lục Tân Nam giết người ... Mình cảm thấy cậu hẳn là nên tin tưởng mắt chọn bạn của chồng cậu, không phải có câu là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã hay sao ..."
Lời nói của Bạch Hiểu Niên, khiến cho Tố Tâm nghĩ đến ngày đó Phó Kiến Văn nói anh tin tưởng Lục Tân Nam, trong lòng cô cảm thấy hơi hối hận.
Lời nói nói ra khỏi miệng, Bạch Hiểu Niên cũng cảm thấy mình có nhiều chỗ không đúng với Tố Tâm.
Ngày hôm qua lúc Bạch Hiểu Niên được đưa vào viện, cô nghe Lục Tân Bắc nói, Tố Tâm buồn bã sau đó tức giận ngút trời, vì Bạch Hiểu Niên mà đánh hai anh em nhà họ Lục không nói, hơn nữa còn cãi vã với chồng của mình.
Lúc nghe Lục Tân Bắc nói những lời này, trong lòng Bạch Hiểu Niên không tránh khỏi cảm động.
Bạch Hiểu Niên đột nhiên liền đỏ cả vành mắt, đưa tay kéo cánh tay Tố Tâm: "Tố Tố ... mình thật sự không nghĩ tới có một ngày cậu sẽ vì mình mà đánh người, càng không nghĩ tới có một ngày cậu sẽ vì mình mà cãi nhau với chồng."
Tố Tâm không lên tiếng mà chỉ từ từ ngồi xuống bên giường của Bạch Hiểu Niên.
Có mấy lời không cần nói rõ, nhưng Tố Tâm biết, nếu như ngày hôm qua, người nằm ở trong phòng cấp cứu chính là cô, cho dù cô có thể nhìn ra Bạch Hiểu Niên có e ngại Phó Kiến Văn, nhưng cô cũng dám khẳng định Bạch Hiểu Niên nhất định cũng sẽ không quan tâm mà xông lên đánh Phó Kiến Văn.
Có những người bạn chỉ đơn thuần là những người bạn, còn có những người bạn người ta gọi là tri kỉ, nhiều lúc nó còn lớn hơn cả tình thân.
Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên trải qua hoạn nạn có nhau, trong lúc Tố Tâm bị rơi xuống đáy cùng, nhiều lần không muốn sống nhưng Bạch Hiểu Niên cũng chưa bao giờ buông cánh tay của cô ra, tương lai ... Bất luận Bạch Hiểu Niên có gặp phải chuyện gì, Tố Tâm cũng sẽ nhất định không buông tay Bạch Hiểu Niên.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, khó có được khi Bạch Hiểu Niên đứng đắn, cô kéo cái ót của Tố Tâm qua, hai người chạm trán vào nhau, hai mắt tiệp đều ẩm ướt ...
"Mình vẫn cảm thấy, cậu, mình, còn có Tống Hiểu, thì cậu chính là người cần bảo vệ nhất, bởi vì cậu sống rất nội tâm, lần này cậu vì mình mà đánh Lục Tân Nam cùng Lục Tân Bắc, trong lòng mình đặc biệt cảm thấy ấm áp! Tố Tố, bất luận là tương lai có bao nhiêu gian nan, chí ít mình còn có cậu! Cám ơn cậu, Tố Tố ..."
Trong lòng mỗi người đều có một bí mật không muốn để cho người khác biết, dù cho Tố Tâm chính là người bạn tốt nhất của Bạch Hiểu Niên, đối với những việc không phải là bí mật của mình mà lại nói cho người khác, Bạch Hiểu Niên không làm được.
Bạch Hiểu Niên mấp máy môi, mở miệng với Tố Tâm: "Mình đã đồng ý với cha của Lục Tân Nam là không nói với ai khác rồi, thế nhưng Tố Tố, liên quan đến chuyện Lục Tân Nam giết người ... Mình cảm thấy cậu hẳn là nên tin tưởng mắt chọn bạn của chồng cậu, không phải có câu là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã hay sao ..."
Lời nói của Bạch Hiểu Niên, khiến cho Tố Tâm nghĩ đến ngày đó Phó Kiến Văn nói anh tin tưởng Lục Tân Nam, trong lòng cô cảm thấy hơi hối hận.
Lời nói nói ra khỏi miệng, Bạch Hiểu Niên cũng cảm thấy mình có nhiều chỗ không đúng với Tố Tâm.
Ngày hôm qua lúc Bạch Hiểu Niên được đưa vào viện, cô nghe Lục Tân Bắc nói, Tố Tâm buồn bã sau đó tức giận ngút trời, vì Bạch Hiểu Niên mà đánh hai anh em nhà họ Lục không nói, hơn nữa còn cãi vã với chồng của mình.
Lúc nghe Lục Tân Bắc nói những lời này, trong lòng Bạch Hiểu Niên không tránh khỏi cảm động.
Bạch Hiểu Niên đột nhiên liền đỏ cả vành mắt, đưa tay kéo cánh tay Tố Tâm: "Tố Tố ... mình thật sự không nghĩ tới có một ngày cậu sẽ vì mình mà đánh người, càng không nghĩ tới có một ngày cậu sẽ vì mình mà cãi nhau với chồng."
Tố Tâm không lên tiếng mà chỉ từ từ ngồi xuống bên giường của Bạch Hiểu Niên.
Có mấy lời không cần nói rõ, nhưng Tố Tâm biết, nếu như ngày hôm qua, người nằm ở trong phòng cấp cứu chính là cô, cho dù cô có thể nhìn ra Bạch Hiểu Niên có e ngại Phó Kiến Văn, nhưng cô cũng dám khẳng định Bạch Hiểu Niên nhất định cũng sẽ không quan tâm mà xông lên đánh Phó Kiến Văn.
Có những người bạn chỉ đơn thuần là những người bạn, còn có những người bạn người ta gọi là tri kỉ, nhiều lúc nó còn lớn hơn cả tình thân.
Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên trải qua hoạn nạn có nhau, trong lúc Tố Tâm bị rơi xuống đáy cùng, nhiều lần không muốn sống nhưng Bạch Hiểu Niên cũng chưa bao giờ buông cánh tay của cô ra, tương lai ... Bất luận Bạch Hiểu Niên có gặp phải chuyện gì, Tố Tâm cũng sẽ nhất định không buông tay Bạch Hiểu Niên.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, khó có được khi Bạch Hiểu Niên đứng đắn, cô kéo cái ót của Tố Tâm qua, hai người chạm trán vào nhau, hai mắt tiệp đều ẩm ướt ...
"Mình vẫn cảm thấy, cậu, mình, còn có Tống Hiểu, thì cậu chính là người cần bảo vệ nhất, bởi vì cậu sống rất nội tâm, lần này cậu vì mình mà đánh Lục Tân Nam cùng Lục Tân Bắc, trong lòng mình đặc biệt cảm thấy ấm áp! Tố Tố, bất luận là tương lai có bao nhiêu gian nan, chí ít mình còn có cậu! Cám ơn cậu, Tố Tố ..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.