Chương 559: Không cần ở cùng nhau nữa rồi!
Mạc Vân Trà Sữa
29/07/2019
Tia sáng màu vàng xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào, phác hoạ hai người con gái thanh tú xinh đẹp ...
Ngoài cửa phòng bệnh, Phó Kiến Văn cùng Lục Tân Nam nhìn qua cửa kính, thấy hai cô gái đang chạm trán vào nhau, tốt đẹp như thế.
Tố Tâm giơ tay nhẹ nhàng nắm chặt cánh tay của Bạch Hiểu Niên, yết hầu căng đau không nói ra lời.
Những năm này, Bạch Hiểu Niên vì Tố Tâm mà đánh không ít người, mắng người cũng không ít, đắc tội người cũng không thiếu!
Muốn nói nói cám ơn, Tố Tâm nên nói với Bạch Hiểu Niên bao nhiêu lầnng mới đủ !
Không biết đã qua bao lâu, y tá đến treo dịch để truyền cho Bạch Hiểu Niên, Tố Tâm mới lau đi nước mắt đứng ở một bên, chờ y tá treo xong rời đi, cô mới khom lưng thu dọn chăn hộ Bạch Hiểu Niên, cô hỏi: "Vậy cậu coi như là đã đồng ý cùng với Lục Tân Nam !"
Bạch Hiểu Niên suy nghĩ một chút mới trả lời: "Đại khái ... Cũng xem như là vậy !"
Tố Tâm: "..."
Cái gì gọi là xem như là vậy !
"Nếu đã quyết định ở cùng nhau, vậy tại sao ngày hôm qua Lục Tân Nam nói là anh ta cưỡng ép cậu !" Tố Tâm ngồi ở bên cạnh giường bệnh, tuy rằng không muốn biết về lần đầu làm chuyện kia của Lục Tân Nam cùng Bạch Hiểu Niên, nhưng ở phương diện tình cảm cô vẫn muốn hỏi cho rõ.
"Anh ta nói như vậy, cũng không sai!" khuôn mặt Bạch Hiểu Niên vốn trắng bệch, tự dưng bây giờ lại đỏ bừng như quả cà chua chín, "Lúc anh ta làm như vậy với mình, mình bảo anh ta đừng làm nữa, nhưng ..."
"Cậu không cần nói!" Tố Tâm nhéo nhéo mi tâm, thực sự không muốn nghe quá trình đó.
Hai người là lần đầu tiên cũng quá xằng bậy rồi, rõ ràng tổn thương cả âm đạo! Lục Tân Nam này là có bao nhiêu tàn bạo !
"Vốn là mình còn rất tức giận, nhưng nhìn thấy cậu đánh hai tên khốn Lục Tân Nam với Lục Tân Bắc kia, trong lòng mình cũng thoải mái hơn rất nhiều rồi, tất nhiên là không thể tức giận nữa ..." khoé môi Bạch Hiểu Niên cong cong, nhưng vừa hơi cười đã đau nhức, Bạch Hiểu Niên bưng một bên mặt nhẫn nhịn đau sau đó nhe răng cười, còn không quên đối dựng thẳng ngón tay cái lên với Tố Tâm, "Đều nói người không hay đánh người, đến lúc đánh rồi sẽ xuống tay rất độc ác, lời này thật không có sai ..."
Tố Tâm: "..."
Cô gái nào đối với lần thứ nhất không có ảo tưởng sự lãng mạn, Bạch Hiểu Niên đã từng ảo tưởng qua, lần thứ nhất của cô hẳn là trên du thuyền đầy hoa hoặc là một căn phòng nhìn ra biển!
Nhưng lại không chỉ không có thứ gì, mà lần thứ nhất còn bị Lục Tân Nam làm cho chật vật như vậy, thảm như vậy, Bạch Hiểu Niên thật sự rất muốn đánh người!
"Lục Tân Nam chính là anh trai Lục Tân Bắc ..." tầm mắt Tố Tâm đảo qua Bạch Hiểu Niên đang bụm mặt, lông mày lo lắng, "nếu như cậu cùng với Lục Tân Nam, quan hệ này định xử lý như thế nào."
Ngày đó ở bên ngoài phòng cấp cứu, Lục Tân Bắc sốt ruột cùng lo lắng, Tố Tâm đều nhìn thấy ...
Thậm chí sau khi biết Lục Tân Nam cưỡng ép Bạch Hiểu Niên, Lục Tân Bắc cũng không hề rời đi, một mực trông coi Bạch Hiểu Niên.
"Năm đó chính là Lục Tân Bắc phản bội tình cảm của mình, anh ta tìm ai không tìm ! Nhất định phải tìm ..." cổ họng Bạch Hiểu Niên có chút nghẹn, "Nhất định phải tìm cô gái ngực lớn nhất toàn trường, đây không phải là chê mình nhỏ sao !"
Tố Tâm: "..."
Biết Bạch Hiểu Niên không muốn nhắc tới, Tố Tâm nắm lấy tay của Bạch Hiểu Niên.
"Chuyện này, không cần để ý, mình không thẹn với lương tâm!" thái độ của Bạch Hiểu Niên đối với chuyện này rất kiên quyết, "Nếu như Lục Tân Bắc cảm thấy nhìn thấy mình sẽ khó chịu, thì về sau cả đời không cần nhìn thấy nhau là được, còn nếu như Lục Tân Nam nhất định ép mình cùng em trai của anh ta lui tới, vậy hai chúng mình cũng chẳng cần phải ở cùng nhau nữa rồi !"
Ngoài cửa phòng bệnh, Phó Kiến Văn cùng Lục Tân Nam nhìn qua cửa kính, thấy hai cô gái đang chạm trán vào nhau, tốt đẹp như thế.
Tố Tâm giơ tay nhẹ nhàng nắm chặt cánh tay của Bạch Hiểu Niên, yết hầu căng đau không nói ra lời.
Những năm này, Bạch Hiểu Niên vì Tố Tâm mà đánh không ít người, mắng người cũng không ít, đắc tội người cũng không thiếu!
Muốn nói nói cám ơn, Tố Tâm nên nói với Bạch Hiểu Niên bao nhiêu lầnng mới đủ !
Không biết đã qua bao lâu, y tá đến treo dịch để truyền cho Bạch Hiểu Niên, Tố Tâm mới lau đi nước mắt đứng ở một bên, chờ y tá treo xong rời đi, cô mới khom lưng thu dọn chăn hộ Bạch Hiểu Niên, cô hỏi: "Vậy cậu coi như là đã đồng ý cùng với Lục Tân Nam !"
Bạch Hiểu Niên suy nghĩ một chút mới trả lời: "Đại khái ... Cũng xem như là vậy !"
Tố Tâm: "..."
Cái gì gọi là xem như là vậy !
"Nếu đã quyết định ở cùng nhau, vậy tại sao ngày hôm qua Lục Tân Nam nói là anh ta cưỡng ép cậu !" Tố Tâm ngồi ở bên cạnh giường bệnh, tuy rằng không muốn biết về lần đầu làm chuyện kia của Lục Tân Nam cùng Bạch Hiểu Niên, nhưng ở phương diện tình cảm cô vẫn muốn hỏi cho rõ.
"Anh ta nói như vậy, cũng không sai!" khuôn mặt Bạch Hiểu Niên vốn trắng bệch, tự dưng bây giờ lại đỏ bừng như quả cà chua chín, "Lúc anh ta làm như vậy với mình, mình bảo anh ta đừng làm nữa, nhưng ..."
"Cậu không cần nói!" Tố Tâm nhéo nhéo mi tâm, thực sự không muốn nghe quá trình đó.
Hai người là lần đầu tiên cũng quá xằng bậy rồi, rõ ràng tổn thương cả âm đạo! Lục Tân Nam này là có bao nhiêu tàn bạo !
"Vốn là mình còn rất tức giận, nhưng nhìn thấy cậu đánh hai tên khốn Lục Tân Nam với Lục Tân Bắc kia, trong lòng mình cũng thoải mái hơn rất nhiều rồi, tất nhiên là không thể tức giận nữa ..." khoé môi Bạch Hiểu Niên cong cong, nhưng vừa hơi cười đã đau nhức, Bạch Hiểu Niên bưng một bên mặt nhẫn nhịn đau sau đó nhe răng cười, còn không quên đối dựng thẳng ngón tay cái lên với Tố Tâm, "Đều nói người không hay đánh người, đến lúc đánh rồi sẽ xuống tay rất độc ác, lời này thật không có sai ..."
Tố Tâm: "..."
Cô gái nào đối với lần thứ nhất không có ảo tưởng sự lãng mạn, Bạch Hiểu Niên đã từng ảo tưởng qua, lần thứ nhất của cô hẳn là trên du thuyền đầy hoa hoặc là một căn phòng nhìn ra biển!
Nhưng lại không chỉ không có thứ gì, mà lần thứ nhất còn bị Lục Tân Nam làm cho chật vật như vậy, thảm như vậy, Bạch Hiểu Niên thật sự rất muốn đánh người!
"Lục Tân Nam chính là anh trai Lục Tân Bắc ..." tầm mắt Tố Tâm đảo qua Bạch Hiểu Niên đang bụm mặt, lông mày lo lắng, "nếu như cậu cùng với Lục Tân Nam, quan hệ này định xử lý như thế nào."
Ngày đó ở bên ngoài phòng cấp cứu, Lục Tân Bắc sốt ruột cùng lo lắng, Tố Tâm đều nhìn thấy ...
Thậm chí sau khi biết Lục Tân Nam cưỡng ép Bạch Hiểu Niên, Lục Tân Bắc cũng không hề rời đi, một mực trông coi Bạch Hiểu Niên.
"Năm đó chính là Lục Tân Bắc phản bội tình cảm của mình, anh ta tìm ai không tìm ! Nhất định phải tìm ..." cổ họng Bạch Hiểu Niên có chút nghẹn, "Nhất định phải tìm cô gái ngực lớn nhất toàn trường, đây không phải là chê mình nhỏ sao !"
Tố Tâm: "..."
Biết Bạch Hiểu Niên không muốn nhắc tới, Tố Tâm nắm lấy tay của Bạch Hiểu Niên.
"Chuyện này, không cần để ý, mình không thẹn với lương tâm!" thái độ của Bạch Hiểu Niên đối với chuyện này rất kiên quyết, "Nếu như Lục Tân Bắc cảm thấy nhìn thấy mình sẽ khó chịu, thì về sau cả đời không cần nhìn thấy nhau là được, còn nếu như Lục Tân Nam nhất định ép mình cùng em trai của anh ta lui tới, vậy hai chúng mình cũng chẳng cần phải ở cùng nhau nữa rồi !"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.