Chương 706: Phó Kiến Văn là cái quái gì?
Mạc Vân Trà Sữa
06/08/2019
Thấy Tố Tâm một mặt bất ngờ, Hứa Thừa Vũ lại đổi
chủ đề: "Cái kia ... Ngày mai là tiệc mừng thọ của Tố lão phu nhân, em
sẽ không đến, đúng không !"
Tố Tâm chần chờ chốc lát, gật đầu: "Em lại xuất hiện, sẽ không công bằng đối với Tố Nhiên, cũng khó tránh khỏi sẽ bị người khác kéo ra so sánh với Tố Nhiên, vô vị."
Hứa Thừa Vũ có thể hiểu, gật gật đầu, chính lúc muốn nói gì đó thì chuông điện thoại di động lại vang lên, mi tâm anh ta nhíu chặt lại, lấy ra liếc nhìn, mi tâm nhăn càng chặt hơn.
"Anh đi làm việc trước đi, em ở chỗ này hóng mát một chút rồi đi vào sau!" Tố Tâm ngửa đầu nhìn qua Hứa Thừa Vũ nói.
Kỳ thực Hứa Thừa Vũ không muốn đi, trong lòng phiền vô cùng, nhưng lại không thể không đánh khởi tinh thần đi đối mặt, anh không muốn ở trước mặt Tố Tâm lộ ra vẻ yếu ớt, sau đó gật gật đầu với Tố Tâm: "Bên ngoài lạnh, đừng đứng quá lâu!"
Hứa Thừa Vũ nói xong còn chưa kịp đi, liền nghe có âm thanh truyền đến: "A ... hoá ra là Hứa thiếu trốn ở chỗ này gặp mỹ nhân!"
Tố Tâm cùng Hứa Thừa Vũ quay đầu nhìn về phía phát ra tiếng nói, người tới chính là một người đàn ông khoảng chừng trên ba mươi gần bốn mươi tuổi, vừa nhìn thấy Tố Tâm hai con mắt liền toả sáng.
Hứa Thừa Vũ biến sắc, vội vã cười cười tiến lên nghênh tiếp: "Mục thiếu gia, thật không tiện! Đi ... Để tôi bảo quản lý tìm cho ngài tìm mấy cô gái xinh đẹp cùng ngài uống vài chén!"
"Còn tìm cô gái xinh đẹp cái gì nữa, đây không phải có sẵn một cô!" Người kia đẩy cánh tay của Hứa Thừa Vũ ra, ánh mắt trần trụi hướng về phía Tố Tâm, tư thế như muốn ăn tươi nuốt sống cô.
Hứa Thừa Vũ dùng thân thể ngăn cản người kia, nhưng Tố Tâm vẫn là bị người kia nhận ra được: "Ai ôi! Đây không phải người dẫn chương trình Tố Tâm của {{ Hôm nay hẹn ước }} sao! Hiện tại lại đang là nhân vật nổi tiếng!"
Tố Tâm chau mày, người kia còn chưa tới gần, Tố Tâm đã ngửi được mùi rượu nồng nặc, cho nên cô không muốn tốn nước miếng đi sửa lại chính là {{ chủ nhật hẹn ước }} chứ không phải là {{ hôm nay hẹn ước }}, mà chỉ im lặng.
"Mục thiếu gia! Mục thiếu gia!" Hứa Thừa Vũ dùng thân thể của mình ngăn cản người đàn ông cao lớn kia, "Tố Tâm là bạn của tôi, hơn nữa ngài cũng biết Tố Tâm đã là Phó phu nhân, đã kết hôn cùng với Phó Kiến Văn CEO của tập đoàn Khải Đức, uống rượu cùng ngài không thích hợp, hơn nữa em gái của ngài còn sắp đính hôn với Phó tiểu công tử của Phó gia, đến lúc đó là ngày tháng vui mừng, mấy người cũng coi như là người một nhà, lúc đó uống rượu cũng không muộn!"
"Người một nhà, ta khinh, Phó Kiến Văn là cái quái gì mà cũng dám nói là người một nhà với Mục gia chúng ta ! Đợi đến khi Phó tiểu công tử kết hôn cùng với em gái tôi, toàn bộ tập đoàn Khải Đức sẽ không còn nửa xu quan hệ với anh ta, tôi mà sợ anh ta ! hôm nay dù cho tôi có ngủ với vợ của anh anh, anh ta cũng không dám nói gì! Cậu tránh ra cho tôi!"
Tố Tâm chần chờ chốc lát, gật đầu: "Em lại xuất hiện, sẽ không công bằng đối với Tố Nhiên, cũng khó tránh khỏi sẽ bị người khác kéo ra so sánh với Tố Nhiên, vô vị."
Hứa Thừa Vũ có thể hiểu, gật gật đầu, chính lúc muốn nói gì đó thì chuông điện thoại di động lại vang lên, mi tâm anh ta nhíu chặt lại, lấy ra liếc nhìn, mi tâm nhăn càng chặt hơn.
"Anh đi làm việc trước đi, em ở chỗ này hóng mát một chút rồi đi vào sau!" Tố Tâm ngửa đầu nhìn qua Hứa Thừa Vũ nói.
Kỳ thực Hứa Thừa Vũ không muốn đi, trong lòng phiền vô cùng, nhưng lại không thể không đánh khởi tinh thần đi đối mặt, anh không muốn ở trước mặt Tố Tâm lộ ra vẻ yếu ớt, sau đó gật gật đầu với Tố Tâm: "Bên ngoài lạnh, đừng đứng quá lâu!"
Hứa Thừa Vũ nói xong còn chưa kịp đi, liền nghe có âm thanh truyền đến: "A ... hoá ra là Hứa thiếu trốn ở chỗ này gặp mỹ nhân!"
Tố Tâm cùng Hứa Thừa Vũ quay đầu nhìn về phía phát ra tiếng nói, người tới chính là một người đàn ông khoảng chừng trên ba mươi gần bốn mươi tuổi, vừa nhìn thấy Tố Tâm hai con mắt liền toả sáng.
Hứa Thừa Vũ biến sắc, vội vã cười cười tiến lên nghênh tiếp: "Mục thiếu gia, thật không tiện! Đi ... Để tôi bảo quản lý tìm cho ngài tìm mấy cô gái xinh đẹp cùng ngài uống vài chén!"
"Còn tìm cô gái xinh đẹp cái gì nữa, đây không phải có sẵn một cô!" Người kia đẩy cánh tay của Hứa Thừa Vũ ra, ánh mắt trần trụi hướng về phía Tố Tâm, tư thế như muốn ăn tươi nuốt sống cô.
Hứa Thừa Vũ dùng thân thể ngăn cản người kia, nhưng Tố Tâm vẫn là bị người kia nhận ra được: "Ai ôi! Đây không phải người dẫn chương trình Tố Tâm của {{ Hôm nay hẹn ước }} sao! Hiện tại lại đang là nhân vật nổi tiếng!"
Tố Tâm chau mày, người kia còn chưa tới gần, Tố Tâm đã ngửi được mùi rượu nồng nặc, cho nên cô không muốn tốn nước miếng đi sửa lại chính là {{ chủ nhật hẹn ước }} chứ không phải là {{ hôm nay hẹn ước }}, mà chỉ im lặng.
"Mục thiếu gia! Mục thiếu gia!" Hứa Thừa Vũ dùng thân thể của mình ngăn cản người đàn ông cao lớn kia, "Tố Tâm là bạn của tôi, hơn nữa ngài cũng biết Tố Tâm đã là Phó phu nhân, đã kết hôn cùng với Phó Kiến Văn CEO của tập đoàn Khải Đức, uống rượu cùng ngài không thích hợp, hơn nữa em gái của ngài còn sắp đính hôn với Phó tiểu công tử của Phó gia, đến lúc đó là ngày tháng vui mừng, mấy người cũng coi như là người một nhà, lúc đó uống rượu cũng không muộn!"
"Người một nhà, ta khinh, Phó Kiến Văn là cái quái gì mà cũng dám nói là người một nhà với Mục gia chúng ta ! Đợi đến khi Phó tiểu công tử kết hôn cùng với em gái tôi, toàn bộ tập đoàn Khải Đức sẽ không còn nửa xu quan hệ với anh ta, tôi mà sợ anh ta ! hôm nay dù cho tôi có ngủ với vợ của anh anh, anh ta cũng không dám nói gì! Cậu tránh ra cho tôi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.