Chương 509: Thực sự rất yêu mẹ của mình!
Mạc Vân Trà Sữa
29/07/2019
Mẹ của Tiểu Đường Quả đến cùng là có bao nhiêu
hung tàn, tại sao để cho phản ứng đầu tiên của cô nhóc chính là có thể
bị đánh hay không !
Quy định của nhà trẻ rất nghiêm ngặt, ngoại trừ cha mẹ ruột, cùng người giám hộ mà cha mẹ chỉ định, thì bất luận người nào cũng không có quyền đưa con ra khỏi nhà trẻ.
Tố Tâm lại không đành lòng cứ như vậy bỏ lại Tiểu Đường Quả ở trong nhà trẻ, cô quay đầu nhìn về phía Phó Kiến Văn.
Phó Kiến Văn hai tay bỏ túi đứng ở nơi đó, hỏi cô giáo : "Tiểu Đường Quả có thể ở trong xe của chúng tôi chờ mẹ của cô bé đến đón, có được không !"
Rốt cuộc biết cha mẹ của Đoàn Đoàn không phải là người xấu, cho nên cô giáo suy nghĩ một chút, mở miệng nói: "Không bằng vào trong lớp học đợi!"
Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn mang theo Đoàn Đoàn cùng Tiểu Đường Quả đi vào trong trường học, cùng nhau ngồi ở trong phòng học, đợi mẹ của Tiểu Đường Quả tới đón ...
Vừa vào phòng học, Tiểu Đường Quả đã cởi mũ ra, kéo băng ghế nhỏ đặt ở trước mặt của Tố Tâm và Đoàn Đoàn, một bộ tư thế chủ nhân mời Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn ngồi, sau đó lại kéo một cái ghế nhỏ xuống trước mặt Tố Tâm và Đoàn Đoàn, rồi đặt mông ngồi xuống.
Tiểu Đường Quả miệng lưỡi rất lợi hại, rất nhanh chóng đã có thể kể cho Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn sự việc xảy ra ở nhà trẻ, khua tay múa chân phụ hoạ, nói sinh động như thật.
Đoàn Đoàn ngoan ngoãn ngồi ở một bên, nhìn xem Tiểu Đường Quả chọc cho Tố Tâm cười hi hi ha ha, một mặt ước ao.
Đoàn Đoàn sợ sệt mẹ sẽ thích Tiểu Đường Quả hơn mình, nhóc lập tức kéo băng ghế nhỏ di chuyển ngồi ở ngay phía trước Tố Tâm, để cho chân nhóc và chân Tố Tâm dính sát vào nhau, tay nhỏ đặt ở trên chân của Tố Tâm, vẻ mặt thành thật nhìn cô.
Tố Tâm ôm lấy Đoàn Đoàn, đặt nhóc ngồi ở trên hai chân của mình khiến cho Đoàn Đoàn hết sức vui vẻ, hai tay nhóc ôm lấy Tố Tâm sau đó nằm nhoài trên bả vai của cô.
Tiểu Đường Quả hâm mộ nhìn qua Đoàn Đoàn, lặng lẽ lấy bàn tay dụi dụi con mắt.
Kỳ thực, Tiểu Đường Quả là thật sự rất thích rất thích mẹ, tuy rằng mẹ rất hung ác lại thường đánh cô bé, nhưng cô bé vẫn là yêu mẹ của mình!
Tuy rằng trên miệng không thừa nhận, nhưng cô bé rất yêu mẹ của mình nhưng cũng rất thích mẹ của Đoàn Đoàn, Quả Quả cũng hi vọng mẹ của mình có thể giống như mẹ của Đoàn Đoàn, cũng có thể ôm mình lên lòng, chỉ cần mẹ ôm một cái như vậy, cô nhóc sẽ càng yêu mẹ hơn.
Chiều tà, tia nắng đã dịu đi phần nào, ánh sáng theo cửa sổ chiếu vào lớp học, khiến cho cả phòng học đều nhuộm thành sắc vàng.
Lúc mẹ của Tiểu Đường Quả là Vưu Nại Nại vội vàng chạy tới nhà trẻ, Đoàn Đoàn cùng Tiểu Đường Quả đã nằm ở trong lồng ngực Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn ngủ mất rồi.
Quy định của nhà trẻ rất nghiêm ngặt, ngoại trừ cha mẹ ruột, cùng người giám hộ mà cha mẹ chỉ định, thì bất luận người nào cũng không có quyền đưa con ra khỏi nhà trẻ.
Tố Tâm lại không đành lòng cứ như vậy bỏ lại Tiểu Đường Quả ở trong nhà trẻ, cô quay đầu nhìn về phía Phó Kiến Văn.
Phó Kiến Văn hai tay bỏ túi đứng ở nơi đó, hỏi cô giáo : "Tiểu Đường Quả có thể ở trong xe của chúng tôi chờ mẹ của cô bé đến đón, có được không !"
Rốt cuộc biết cha mẹ của Đoàn Đoàn không phải là người xấu, cho nên cô giáo suy nghĩ một chút, mở miệng nói: "Không bằng vào trong lớp học đợi!"
Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn mang theo Đoàn Đoàn cùng Tiểu Đường Quả đi vào trong trường học, cùng nhau ngồi ở trong phòng học, đợi mẹ của Tiểu Đường Quả tới đón ...
Vừa vào phòng học, Tiểu Đường Quả đã cởi mũ ra, kéo băng ghế nhỏ đặt ở trước mặt của Tố Tâm và Đoàn Đoàn, một bộ tư thế chủ nhân mời Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn ngồi, sau đó lại kéo một cái ghế nhỏ xuống trước mặt Tố Tâm và Đoàn Đoàn, rồi đặt mông ngồi xuống.
Tiểu Đường Quả miệng lưỡi rất lợi hại, rất nhanh chóng đã có thể kể cho Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn sự việc xảy ra ở nhà trẻ, khua tay múa chân phụ hoạ, nói sinh động như thật.
Đoàn Đoàn ngoan ngoãn ngồi ở một bên, nhìn xem Tiểu Đường Quả chọc cho Tố Tâm cười hi hi ha ha, một mặt ước ao.
Đoàn Đoàn sợ sệt mẹ sẽ thích Tiểu Đường Quả hơn mình, nhóc lập tức kéo băng ghế nhỏ di chuyển ngồi ở ngay phía trước Tố Tâm, để cho chân nhóc và chân Tố Tâm dính sát vào nhau, tay nhỏ đặt ở trên chân của Tố Tâm, vẻ mặt thành thật nhìn cô.
Tố Tâm ôm lấy Đoàn Đoàn, đặt nhóc ngồi ở trên hai chân của mình khiến cho Đoàn Đoàn hết sức vui vẻ, hai tay nhóc ôm lấy Tố Tâm sau đó nằm nhoài trên bả vai của cô.
Tiểu Đường Quả hâm mộ nhìn qua Đoàn Đoàn, lặng lẽ lấy bàn tay dụi dụi con mắt.
Kỳ thực, Tiểu Đường Quả là thật sự rất thích rất thích mẹ, tuy rằng mẹ rất hung ác lại thường đánh cô bé, nhưng cô bé vẫn là yêu mẹ của mình!
Tuy rằng trên miệng không thừa nhận, nhưng cô bé rất yêu mẹ của mình nhưng cũng rất thích mẹ của Đoàn Đoàn, Quả Quả cũng hi vọng mẹ của mình có thể giống như mẹ của Đoàn Đoàn, cũng có thể ôm mình lên lòng, chỉ cần mẹ ôm một cái như vậy, cô nhóc sẽ càng yêu mẹ hơn.
Chiều tà, tia nắng đã dịu đi phần nào, ánh sáng theo cửa sổ chiếu vào lớp học, khiến cho cả phòng học đều nhuộm thành sắc vàng.
Lúc mẹ của Tiểu Đường Quả là Vưu Nại Nại vội vàng chạy tới nhà trẻ, Đoàn Đoàn cùng Tiểu Đường Quả đã nằm ở trong lồng ngực Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn ngủ mất rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.