Chương 1281: Anh ơi, ôm một cái!
Mạc Vân Trà Sữa
01/01/2020
Khi hắn chỉ có một mình, ở nước ngoài chật vật sinh sống, Diệp Phồn Tinh cùng Phó Cảnh Ngộ ở trong nước ra sao?
Nếu hiện tại hắn trở về rồi, đương nhiên muốn để cho bọn họ không được yên thân.
Lâm Vi nhìn lấy Cố Vũ Trạch, cúi đầu.
'Keng ——' một tiếng sau, cửa thang máy mở ra, Cố Vũ Trạch đi vào, Lâm Vi cũng đi theo tiến vào bên trong.
Cố Vũ Trạch nhìn Lâm Vi một cái, " cậu cũng cảm thấy tôi sai rồi sao? Bọn họ lúc trước đối xử với tôi ra sao, cậu quên rồi sao? Cũng bởi vì tôi thích Diệp Phồn Tinh, liền bị đưa đi? Khi đó tôi không có biện pháp quyết định vận mệnh của mình, cho nên chỉ có thể ngoan ngoãn bị đưa đi. Một người ở nước ngoài, không thể cùng thân nhân của mình ở chung với nhau cậu có biết đó là cảm giác gì hay không?"
"..." Lâm Vi nhìn lấy Cố Vũ Trạch, từ trong mắt của hắn thấy được sự thương tâm.
Cô an ủi: "Mình không có! Nhưng mình biết."
Ban đầu Cố Vũ Trạch muốn xuất ngoại, có bao nhiêu khổ sở, cô đều biết.
Khi đó cô còn tìm Diệp Phồn Tinh cầu xin, nhưng sau đó hắn vẫn đi.
Hắn đi, chính là vì có một ngày trở lại, không cần nhìn sắc mặt của Phó Cảnh Ngộ, cũng không cần Phó Cảnh Ngộ thay hắn quyết định hết thảy.
Cố Vũ Trạch không nhịn cười được một tiếng, "Cũng chỉ có cậu mới chọn đứng về phía tôi, ở trong mắt người khác, chỉ có cậu tôi mới là tốt nhất."
Liền ngay cả Tả Dục, cũng là đứng về phía Phó Cảnh Ngộ.
Ban đầu, ảnh hắn hôn Diệp Phồn Tinh bị phát tán trên diễn đàn, cũng là Tả Dục đi hỗ trợ xử lý.
Hắn cũng không có nói ra muốn đưa Lâm Vi về, Lâm Vi có quan hệ với Tả Dục, hắn biết rất rõ.
Hắn cũng không có hứng thú đi phá đám Tả Dục, cùng với Lâm Vi ở chung một chỗ.
Từ trước đến bây giờ, trong mắt của hắn, đều chỉ có Diệp Phồn Tinh Diệp Phồn Tinh Diệp Phồn Tinh...
Cố Vũ Trạch đi sau, Lâm Vi ngây ngẩn một hồi, mới từ công ty đi ra, nhìn thấy xe Tả Dục đậu ở chỗ đó, biết cô làm thêm giờ, hắn đặc biệt tới đón cô.
-
Sau mấy ngày, công ty đều đang làm thêm giờ, trừ Diệp Phồn Tinh.
Mỗi lần Diệp Phồn Tinh đều có thể nghe thấy bọn họ giễu cợt cô về chuyện không cần làm thêm giờ.
Bởi vì Cố Vũ Trạch tung chiêu này, Diệp Phồn Tinh quả thật thành kẻ thù chung của cả công ty.
Lại cộng thêm hiện tại lại là thời kỳ thực tập, tất cả mọi người đều đang tại sau lưng thảo luận, nói nhất định cô sẽ bị đuổi, sẽ không ở lại công ty.
Nghe những lời chế nhạo kia, Diệp Phồn Tinh chỉ im lặng.
Thật vất vả chịu đựng đến thứ sáu, rốt cuộc có thể trở về nhà đi thăm con trai, Diệp Phồn Tinh tâm tình mới khá hơn.
Cô đi công ty của Phó Cảnh Ngộ, cùng anh trở về nhà, đến cửa Phó gia, Phó Cảnh Ngộ còn ở bên ngoài, Diệp Phồn Tinh không kịp chờ đợi vào cửa, mới vừa đi vào, liền thấy trong sân có tên oan gia nào đó đứng một mình.
Cố Vũ Trạch mặc âu phục, một mặt nghiêm túc đứng ở nơi đó, nhìn lấy Bóng Đèn Nhỏ đứng ở trước mặt hắn, bám lấy ống quần của hắn, mềm mại đáng yêu mà nói: "Anh ơi, ôm một cái."
Nếu hiện tại hắn trở về rồi, đương nhiên muốn để cho bọn họ không được yên thân.
Lâm Vi nhìn lấy Cố Vũ Trạch, cúi đầu.
'Keng ——' một tiếng sau, cửa thang máy mở ra, Cố Vũ Trạch đi vào, Lâm Vi cũng đi theo tiến vào bên trong.
Cố Vũ Trạch nhìn Lâm Vi một cái, " cậu cũng cảm thấy tôi sai rồi sao? Bọn họ lúc trước đối xử với tôi ra sao, cậu quên rồi sao? Cũng bởi vì tôi thích Diệp Phồn Tinh, liền bị đưa đi? Khi đó tôi không có biện pháp quyết định vận mệnh của mình, cho nên chỉ có thể ngoan ngoãn bị đưa đi. Một người ở nước ngoài, không thể cùng thân nhân của mình ở chung với nhau cậu có biết đó là cảm giác gì hay không?"
"..." Lâm Vi nhìn lấy Cố Vũ Trạch, từ trong mắt của hắn thấy được sự thương tâm.
Cô an ủi: "Mình không có! Nhưng mình biết."
Ban đầu Cố Vũ Trạch muốn xuất ngoại, có bao nhiêu khổ sở, cô đều biết.
Khi đó cô còn tìm Diệp Phồn Tinh cầu xin, nhưng sau đó hắn vẫn đi.
Hắn đi, chính là vì có một ngày trở lại, không cần nhìn sắc mặt của Phó Cảnh Ngộ, cũng không cần Phó Cảnh Ngộ thay hắn quyết định hết thảy.
Cố Vũ Trạch không nhịn cười được một tiếng, "Cũng chỉ có cậu mới chọn đứng về phía tôi, ở trong mắt người khác, chỉ có cậu tôi mới là tốt nhất."
Liền ngay cả Tả Dục, cũng là đứng về phía Phó Cảnh Ngộ.
Ban đầu, ảnh hắn hôn Diệp Phồn Tinh bị phát tán trên diễn đàn, cũng là Tả Dục đi hỗ trợ xử lý.
Hắn cũng không có nói ra muốn đưa Lâm Vi về, Lâm Vi có quan hệ với Tả Dục, hắn biết rất rõ.
Hắn cũng không có hứng thú đi phá đám Tả Dục, cùng với Lâm Vi ở chung một chỗ.
Từ trước đến bây giờ, trong mắt của hắn, đều chỉ có Diệp Phồn Tinh Diệp Phồn Tinh Diệp Phồn Tinh...
Cố Vũ Trạch đi sau, Lâm Vi ngây ngẩn một hồi, mới từ công ty đi ra, nhìn thấy xe Tả Dục đậu ở chỗ đó, biết cô làm thêm giờ, hắn đặc biệt tới đón cô.
-
Sau mấy ngày, công ty đều đang làm thêm giờ, trừ Diệp Phồn Tinh.
Mỗi lần Diệp Phồn Tinh đều có thể nghe thấy bọn họ giễu cợt cô về chuyện không cần làm thêm giờ.
Bởi vì Cố Vũ Trạch tung chiêu này, Diệp Phồn Tinh quả thật thành kẻ thù chung của cả công ty.
Lại cộng thêm hiện tại lại là thời kỳ thực tập, tất cả mọi người đều đang tại sau lưng thảo luận, nói nhất định cô sẽ bị đuổi, sẽ không ở lại công ty.
Nghe những lời chế nhạo kia, Diệp Phồn Tinh chỉ im lặng.
Thật vất vả chịu đựng đến thứ sáu, rốt cuộc có thể trở về nhà đi thăm con trai, Diệp Phồn Tinh tâm tình mới khá hơn.
Cô đi công ty của Phó Cảnh Ngộ, cùng anh trở về nhà, đến cửa Phó gia, Phó Cảnh Ngộ còn ở bên ngoài, Diệp Phồn Tinh không kịp chờ đợi vào cửa, mới vừa đi vào, liền thấy trong sân có tên oan gia nào đó đứng một mình.
Cố Vũ Trạch mặc âu phục, một mặt nghiêm túc đứng ở nơi đó, nhìn lấy Bóng Đèn Nhỏ đứng ở trước mặt hắn, bám lấy ống quần của hắn, mềm mại đáng yêu mà nói: "Anh ơi, ôm một cái."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.