Chương 1279: Không gặp
Mạc Vân Trà Sữa
01/01/2020
Lửng mật
"Chúng ta sẽ có thưởng cuối năm sao?" Mọi người đều biết, tập đoàn Phó thị có tiền lương thưởng đặc biệt cao.
Đáng tiếc yêu cầu của đại BOSS quá cao rồi, bọn họ căn bản không làm được, chỉ có thể ngây ngốc tại cái công ty này.
Cố Vũ Trạch dừng một chút, nói: "Chỉ cần mọi người nguyện ý cố gắng, tôi sẽ không bạc đãi bất luận kẻ nào. Hành nghề điện tử hiện tại có bao nhiêu hấp dẫn, mọi người cũng biết, nếu như mọi người nguyện ý tin tưởng tôi, đem mình giao cho tôi, tôi sẽ thay đổi lịch sự của Đông hằng, nếu như không tin vậy có thể tùy ý rời đi, tôi sẽ không ép bất cứ ai ở lại."
Lâm Vi cùng Diệp Phồn Tinh ngồi chung một chỗ, nghe Cố Vũ Trạch nói, dường như trải qua mấy năm này, hắn đã hoàn toàn hoàn trở thành một con người chững chạc, nói chuyện,phong cách làm việc đều không giống như trước kia.
Lâm Vi nhìn hắn, không nhịn được cười một tiếng, cảm thấy hắn thật sự rất ưu tú, không hổ là người đàn ông mà mình một mực để ở trong lòng. Liền ngay cả Diệp Phồn Tinh nhìn thấy hắn như vậy, cũng cảm thấy thật kinh ngạc.
Nguyên bản trước khi họp, mọi người đều tràn đầy ý kiến đối với vị Cố tổng này, cảm thấy hắn quả thực càn rỡ làm bừa, bất quá lần này họp, lại thay đổi ý kiến.
Hắn vẽ nên cho mọi người một tương lai tràn đầy hy vọng, cùng một mục tiêu cường đại, để cho người đối với hắn đều tràn đầy kính nể.
Làm thêm giờ tính là gì? Chỉ cần cố gắng mà có thể đi lên đỉnh phong nhân sinh, những thứ này đều là phải.
Trở lại phòng làm việc, Diệp Phồn Tinh ngồi xuống, luôn cảm giác mình khả năng phải thay đổi cái nhìn rồi.
Hay hoặc là bởi vì chuyện lúc trước, cô đối với Cố Vũ Trạch vốn có kháng cự.
Ngày hôm qua cô tới trễ bị hắn giáo huấn, hẳn là hắn muốn ở trước mặt mọi người lập uy, mà cô vừa vặn cho hắn cơ hội này.
Về phần chuyện làm thêm giờ, tất cả mọi người đều phải làm thêm giờ, chắc cũng không có quan hệ gì với cô đi!
Đến khi hắn lái xe thiếu chút nữa đụng vào cô...
Khi đó Diệp Phồn Tinh cũng không nhìn lại, chỉ biết là Lâm Vi đẩy mình ra, có thể là do Lâm Vi quá khẩn trương?
Diệp Phồn Tinh nghĩ như thế, buổi chiều cũng đã chăm chú hơn rất nhiều.
Cô không muốn chểnh mảng để cho Cố Vũ Trạch có cơ hội bắt bí.
mất mặt chết đi được.
Mới vừa nghĩ như thế, Lục tổng liền đi vào, "Hôm nay tất cả mọi người làm thêm giờ, trừ Diệp Phồn Tinh, Diệp Phồn Tinh tan việc liền có thể đi về."
những lời này của Lục tổng vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhìn về phía cô.
Chính Diệp Phồn Tinh cũng thộn mặt ra, tình huống gì?
Tất cả mọi người đều làm thêm giờ, cô lại không cần làm thêm?
Cô nhất thời cảm giác được có ánh mắt cừu hận, nhìn về phía chính mình.
-
Mọi người ghét nhất là sự thiên vị, đều hy vọng sự công bình, tất cả mọi người đều làm thêm giờ, hết lần này tới lần khác Diệp Phồn Tinh không cần, cái này cũng quá không công bình.
Lục tổng nói xong, trực tiếp liền đi ra ngoài.
Diệp Phồn Tinh đuổi đi theo sát, "Cái đó, Lục tổng, tôi cũng có thể làm thêm giờ. Hôm nay Cố tổng nói những lời đó tôi đều có thể lý giải, tôi cũng muốn vì công ty dâng hiến nhiều hơn."
Đặc ân từ trên trời rơi xuống, Diệp Phồn Tinh sợ mình tiêu không nổi.
"..." Lục tổng nhìn Diệp Phồn Tinh, "Đây là Cố tổng nói, cô đi tìm cậu ta đi! Tôi không quyết định được, thật hâm mộ cô đấy, lại có thể không cần làm thêm giờ!"
Diệp Phồn Tinh có thể tưởng tượng, toàn bộ người của công ty đều làm thêm giờ mà mình không làm thêm sẽ ra sao.
Hắn rõ ràng hố mình như vậy, làm cho Diệp Phồn Tinh cảm thấy câm nín.
Quả nhiên dụng tâm!
-
Cố Vũ Trạch đang xem tài liệu, trợ lý đẩy cửa ra đi vào, "Cố tổng, Diệp Phồn Tinh tìm ngài."
Cố Vũ Trạch cúi đầu, " tôi đang bận."
Hắn không muốn gặp cô!
Mỗi lần cùng đấu khẩu, hắn căn bản liền không có thắng nổi, hắn không muốn cho cô cơ hội.
"Chúng ta sẽ có thưởng cuối năm sao?" Mọi người đều biết, tập đoàn Phó thị có tiền lương thưởng đặc biệt cao.
Đáng tiếc yêu cầu của đại BOSS quá cao rồi, bọn họ căn bản không làm được, chỉ có thể ngây ngốc tại cái công ty này.
Cố Vũ Trạch dừng một chút, nói: "Chỉ cần mọi người nguyện ý cố gắng, tôi sẽ không bạc đãi bất luận kẻ nào. Hành nghề điện tử hiện tại có bao nhiêu hấp dẫn, mọi người cũng biết, nếu như mọi người nguyện ý tin tưởng tôi, đem mình giao cho tôi, tôi sẽ thay đổi lịch sự của Đông hằng, nếu như không tin vậy có thể tùy ý rời đi, tôi sẽ không ép bất cứ ai ở lại."
Lâm Vi cùng Diệp Phồn Tinh ngồi chung một chỗ, nghe Cố Vũ Trạch nói, dường như trải qua mấy năm này, hắn đã hoàn toàn hoàn trở thành một con người chững chạc, nói chuyện,phong cách làm việc đều không giống như trước kia.
Lâm Vi nhìn hắn, không nhịn được cười một tiếng, cảm thấy hắn thật sự rất ưu tú, không hổ là người đàn ông mà mình một mực để ở trong lòng. Liền ngay cả Diệp Phồn Tinh nhìn thấy hắn như vậy, cũng cảm thấy thật kinh ngạc.
Nguyên bản trước khi họp, mọi người đều tràn đầy ý kiến đối với vị Cố tổng này, cảm thấy hắn quả thực càn rỡ làm bừa, bất quá lần này họp, lại thay đổi ý kiến.
Hắn vẽ nên cho mọi người một tương lai tràn đầy hy vọng, cùng một mục tiêu cường đại, để cho người đối với hắn đều tràn đầy kính nể.
Làm thêm giờ tính là gì? Chỉ cần cố gắng mà có thể đi lên đỉnh phong nhân sinh, những thứ này đều là phải.
Trở lại phòng làm việc, Diệp Phồn Tinh ngồi xuống, luôn cảm giác mình khả năng phải thay đổi cái nhìn rồi.
Hay hoặc là bởi vì chuyện lúc trước, cô đối với Cố Vũ Trạch vốn có kháng cự.
Ngày hôm qua cô tới trễ bị hắn giáo huấn, hẳn là hắn muốn ở trước mặt mọi người lập uy, mà cô vừa vặn cho hắn cơ hội này.
Về phần chuyện làm thêm giờ, tất cả mọi người đều phải làm thêm giờ, chắc cũng không có quan hệ gì với cô đi!
Đến khi hắn lái xe thiếu chút nữa đụng vào cô...
Khi đó Diệp Phồn Tinh cũng không nhìn lại, chỉ biết là Lâm Vi đẩy mình ra, có thể là do Lâm Vi quá khẩn trương?
Diệp Phồn Tinh nghĩ như thế, buổi chiều cũng đã chăm chú hơn rất nhiều.
Cô không muốn chểnh mảng để cho Cố Vũ Trạch có cơ hội bắt bí.
mất mặt chết đi được.
Mới vừa nghĩ như thế, Lục tổng liền đi vào, "Hôm nay tất cả mọi người làm thêm giờ, trừ Diệp Phồn Tinh, Diệp Phồn Tinh tan việc liền có thể đi về."
những lời này của Lục tổng vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhìn về phía cô.
Chính Diệp Phồn Tinh cũng thộn mặt ra, tình huống gì?
Tất cả mọi người đều làm thêm giờ, cô lại không cần làm thêm?
Cô nhất thời cảm giác được có ánh mắt cừu hận, nhìn về phía chính mình.
-
Mọi người ghét nhất là sự thiên vị, đều hy vọng sự công bình, tất cả mọi người đều làm thêm giờ, hết lần này tới lần khác Diệp Phồn Tinh không cần, cái này cũng quá không công bình.
Lục tổng nói xong, trực tiếp liền đi ra ngoài.
Diệp Phồn Tinh đuổi đi theo sát, "Cái đó, Lục tổng, tôi cũng có thể làm thêm giờ. Hôm nay Cố tổng nói những lời đó tôi đều có thể lý giải, tôi cũng muốn vì công ty dâng hiến nhiều hơn."
Đặc ân từ trên trời rơi xuống, Diệp Phồn Tinh sợ mình tiêu không nổi.
"..." Lục tổng nhìn Diệp Phồn Tinh, "Đây là Cố tổng nói, cô đi tìm cậu ta đi! Tôi không quyết định được, thật hâm mộ cô đấy, lại có thể không cần làm thêm giờ!"
Diệp Phồn Tinh có thể tưởng tượng, toàn bộ người của công ty đều làm thêm giờ mà mình không làm thêm sẽ ra sao.
Hắn rõ ràng hố mình như vậy, làm cho Diệp Phồn Tinh cảm thấy câm nín.
Quả nhiên dụng tâm!
-
Cố Vũ Trạch đang xem tài liệu, trợ lý đẩy cửa ra đi vào, "Cố tổng, Diệp Phồn Tinh tìm ngài."
Cố Vũ Trạch cúi đầu, " tôi đang bận."
Hắn không muốn gặp cô!
Mỗi lần cùng đấu khẩu, hắn căn bản liền không có thắng nổi, hắn không muốn cho cô cơ hội.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.