Cả Nhà Thái Phó Xuyên Không Đến Hiện Đại
Chương 18: Đi Dạo
Đồ Mi Phu Nhân
05/11/2022
Cảnh An Hoằng cũng không biết di động bao nhiêu tiền, quý hay không quý, chỉ nghĩ rằng nếu nó đã có công năng đặc biệt như vậy, thì giá cả của nó cũng sẽ làm cho người thường không thể thừa nhận được.
Cảnh An Hoằng lo lắng giá tiền của di động sẽ vượt qua năng lực mà trước mắt nhà mình có thể thừa nhận, lập tức có chút hối hận vừa rồi đã dễ dàng đáp ứng con trai.
Con trai muốn di động, nhất định con gái cũng muốn có, con gái của mình từ nhỏ đã hiểu chuyện, chưa từng mở miệng đòi hỏi bọn họ phải mua cho mình đồ vật.
Tỷ như giờ phút này, nghe cha nói muốn mua hai cái di động, Cảnh Tình biết trong đó có một cái là mua cho chính mình, Cảnh Tình vội vàng nói: “Con gái không cần di động, cha mua một cái cho em trai là được rồi.”
Cảnh Tình làm trưởng nữ, tự nhiên là hiểu chuyện, kỳ thật trong mấy ngày mới xuyên tới đây, mỗi ngày mỗi đêm cô đều lo lắng cho tình cảnh của nhà mình.
Hiện giờ trong nhà thật vất vả mới có một chút tiền, nên cẩn thận quy hoạch, tế thủy trường lưu mới là việc làm đúng đắn.
* tế thủy trường lưu : có nghĩa là nước chảy nhỏ thì sẽ chảy dài, sau này sẽ trở thành 1 đoạn sông dài, nhằm ám chỉ đến việc nhà, nếu biết cách tiết kiệm – sử dụng tiền bạc vào đúng việc cần thiết thì chẳng bao giờ thiếu, đừng hoang phí ném tiền qua cửa sổ cho những thứ không đâu thì sẽ bao giờ lâm vào cảnh thiếu.
Trước đó cô đã nhìn thấy Đái Lộ không cẩn thận làm rớt điện thoại xuống mặt đất, cái bộ dáng vừa hối hận vừa đau lòng kia, cô liền biết cái đồ vật được kêu là di động khẳng định rất quý.
Ngẫm lại cũng đúng, di động vừa có thể tính sổ, vừa có thể trò chuyện cùng bà con ở xa, còn có thể biến ra đồ ăn ( cơm hộp ) cùng đồ dùng ( đào bảo ), nói là đồ vật của thần tiên cũng không quá.
Cảnh Tình còn chưa tiếp xúc với việc chi trả ở trên mạng, cho nên mới nghĩ rằng cơm hộp mà bọn Đái Lộ đặt ở trên mạng thành việc mà di động có thể biến ra.
Cảnh Tình nghĩ, bảo bối như vậy nếu đặt ở triều Đại Chu, nhất định có thể bán hơn một ngàn lượng, không! Phải là trên vạn lượng hoàng kim!
Tình huống hiện giờ của nhà mình, nói là gia đạo sa sút cũng không quá, đồ vật sang quý như vậy, thật sự không cần thiết trong một lần liền mua hai cái.
Nghe con gái nói như vậy, trong lòng Cảnh An Hoằng cùng Triệu Hoa Lan càng thêm hụt hẫng.
Thấy người nhà họ Cảnh giống như đang hiểu lầm về giá tiền của di động, Đái Lộ vội vàng nói: “Giá tiền của di động không quý, bỏ ra mấy ngàn đồng là có thể mua được một cái, hiện giờ số tiền trong tay các ngươi, đừng nói mua hai cái di động, chính là mua một vạn cái di động, đều đủ.”
“Cái gì, giá tiền của di động lại tiện nghi như vậy sao?”
Người nhà họ Cảnh nhanh chóng tính toán ở trong lòng, mấy ngàn đồng tiền, tương đương với mấy ngàn tiền đồng ở triều Đại Chu.
Ý tứ chính là đồ vật trân quý như di động, chỉ cần bỏ ra mấy lượng bạc là có thể mua được?
Trên mặt của Cảnh Tình cùng người nhà đều lộ vẻ hoảng hốt, hậu tri hậu giác phát hiện chính mình đã xuyên đến một cái thế giới thật ghê gớm.
Cảnh An Hoằng cùng vợ của mình hai mặt nhìn nhau, duỗi tay vỗ vỗ cái bàn, hào sảng nói: “Mua, không chỉ mua cho con trai, còn mua cho chúng ta, một người mua một cái!”
Nếu giá tiền của di động đã tiện nghi như vậy, bọn họ cần gì phải do dự.
Hiện giờ người nhà họ Cảnh đang trong thời gian tò mò đối với cuộc sống thời hiện đại, đồ vật thần kỳ như di động, tự nhiên là muốn có được.
Bởi vì muốn mua di động, người nhà họ Cảnh đã dành ra thời gian cho buổi chiều.
Thật ra Đái Lộ cùng Khâu Thành Cảnh có thể giúp người nhà họ Cảnh mua điện thoại mang về, nhưng bọn họ nghĩ đến việc người nhà họ Cảnh cũng đã xuyên qua đây lâu rồi, đây là thời điểm để hướng dẫn bọn họ quen thuộc với cuộc sống hiện đại.
Bên chỗ quản lý còn an bài cho bọn họ học một khóa văn hóa, ba người trưởng thành của Cảnh gia thì tạm thời không nói tới, nhưng tuổi của Cảnh Tình cùng Cảnh Lâm, cần phải đi đến trường học để tiếp nhận giáo dục.
Bởi vì người nhà họ Cảnh trước đó đã giảm giá bán nhiều đồ vật cho quốc gia, cho nên phía trên cũng phái ra một vị lão sư chuyên nghiệp tới dạy bọn họ về tri thức cùng thường thức của thời hiện đại.
Lão sư cần hai ngày nữa mới có thể đến, cho nên người nhà họ Cảnh còn có thể tiếp tục tự do thêm hai ngày, sau đó phải đi đến chỗ quản lý tập trung học tập, chờ sau khi đuổi kịp tiến độ học tập của bạn cùng lứa tuổi, thì Cảnh Tình cùng Cảnh Lâm đều phải đến trường học để đi học.
Đương nhiên quốc gia cũng không muốn cưỡng bách nhóm người xuyên việt tiếp thu giáo dục của thời hiện đại, trước đó nhóm người xuyên việt chỉ cần học tập những việc cơ bản trong thường thức liền kết thúc chương trình học, nhưng trước mắt tuổi tác của Cảnh Tình cùng Cảnh Lâm thuộc về loại người nhỏ tuổi nhất trong nhóm người xuyên việt.
Đặc biệt là Cảnh Lâm, mới mười tuổi, đang trong độ tuổi học tiểu học, cho dù sẽ an bài công việc cho nhóm người Cảnh An Hoằng, quốc gia vẫn hy vọng hai người Cảnh Tình có thể tiếp thu chín năm giáo dục cơ bản, an bài như vậy cũng có trợ giúp đối với cuộc sống về sau của bọn họ ở hiện đại.
Bởi vì buổi chiều muốn đi ra ngoài mua di động, người nhà họ Cảnh đều có chút khẩn trương, đặc biệt là Triệu Hoa Lan, ở trong phòng của mình xoay hơn phân nửa vòng, cũng chưa suy nghĩ ra bản thân muốn mặc bộ quần áo nào để đi ra cửa.
Lúc Cảnh Tình còn ở triều Đại Chu, đã có phong phạm của một quý nữ, cho nên cũng không thường ra cửa.
Bình thường Cảnh Tình trừ bỏ một năm ra ngoài đạp thanh một lần, lúc khác cũng chỉ đi tham gia các loại yến hội.
Nhưng yến hội tuy rằng náo nhiệt, nhưng cũng chỉ đi từ hậu viện nhà mình, đi đến hậu viện của nhà người khác mà thôi.
Trước kia Cảnh Tình còn hâm mộ đàn ông của triều Đại Chu, có thể tùy tiện đi lại ở bên ngoài, hôm nay kết bạn du lịch, ngày mai cưỡi ngựa săn thú, có thể nói là tùy ý tiêu sái.
Lúc Cảnh Tình còn ở bệnh viện đã cẩn thận quan sát, ở bệnh viện, tuy rằng sẽ ngẫu nhiên nhìn thấy một hai cô gái mặc đồ cổ trang, nhưng quần áo cùng trang sức của bọn họ đều rất đơn giản, cho nên Cảnh Tình nghĩ thế giới này có lẽ không thích ăn mặc rườm rà xa hoa lãng phí như ở triều Đại Chu, cho nên hôm nay Cảnh Tình chỉ mặc một cái váy lụa dài màu xanh lá, kiểu tóc cũng búi đơn giản ở hai bên đầu.
Nói thật, sau khi rời khỏi thị nữ luôn ở bên người, đây là lần đầu tiên Cảnh Tình tự mình búi tóc.
Cảnh Tình tìm kiếm trong hộp trang sức mình thường dùng, nhặt ra mấy cây trâm phỉ thúy cài lên trên búi tóc, kiểu tóc để ra cửa hôm nay đã xử lý xong.
Sau khi mang lên vòng tay cùng chuỗi ngọc đều có màu xanh lam, Cảnh Tình đứng dậy đi về phía tiền viện.
Cảnh An Hoằng cùng Cảnh Lâm đã chờ đợi ở tiền viện rất lâu, lúc trước người nhà họ Cảnh đi tham gia yến hội, phần lớn đều là tự đi, giống như hôm nay cùng nhau ra cửa đã ít lại càng ít, cho nên sau khi bọn họ tới thời hiện đại mới biết được phụ nữ trước khi ra cửa có bao nhiêu việc cần phải chuẩn bị.
Lại đợi thêm mười lăm phút, cuối cùng Triệu Hoa Lan cũng chuẩn bị xong.
Nhìn người nhà đặc biệt là mẹ chồng đều đang chờ mình, sự hưng phấn ở trong lòng Triệu Hoa Lan vì sắp được ra cửa cũng đã hạ xuống rất nhiều.
Triệu Hoa Lan cụp mi rũ mắt đi đến trước mặt Sở Tú Nương, một bộ dáng muốn nhận sai.
Muốn ra cửa mua di động, trong lòng của Sở Tú Nương đang rất cao hứng, hiếm khi bà cho Triệu Hoa Lan sắc mặt tốt, Sở Tú Nương cũng không có nói nhiều, chỉ vẫy vẫy tay kêu mọi người xuất phát.
Dựa theo kế hoạch của Đái Lộ bọn họ, hôm nay đi ra cửa bọn họ sẽ mang người nhà họ Cảnh đi tiệm tóc để cắt tóc, cái khác không nói, chỉ nói đến việc Cảnh An Hoằng là một người đàn ông, lại để tóc dài quá eo, đầu đội kim quan ở thời hiện đại sẽ có chút kỳ quái.
Còn có nếu người nhà họ Cảnh đã đi tới hiện đại, yêu thích hay không thì không biết, vì thuận tiện trong cuộc sống, tóm lại là bọn họ cần mua mấy bộ quần áo của hiện đại.
Tiếp theo mới là mua di động.
Tuy rằng Cảnh gia rất lớn, nhưng đa số trang thiết bị ở Cảnh phủ căn bản không thể thỏa mãn được nhu cầu nhanh và thuận tiện của cuộc sống hiện đại.
Cũng không biết tòa nhà của Cảnh gia đã xuyên qua đây như thế nào, trong hoàn cảnh ở một địa phương như Đế đô, nước giếng phía sau hậu viện của Cảnh gia vẫn được bảo quản cực kỳ tốt.
Lúc ấy Khâu Thành Cảnh lo lắng chất lượng của nước trong giếng không đạt tiêu chuẩn, nếu dùng để uống trong thời gian dài sẽ thương tổn đến thân thể của nhóm người xuyên việt, Khâu Thành Cảnh còn đặc biệt lấy mẫu nước để đưa đi kiểm tra, cuối cùng kết quả kiểm tra được là nước trong giếng đã xa xa vượt qua tiêu chuẩn được dùng để uống của thời hiện đại, đều có thể lấy ra để so sánh cùng vài loại nước sơn tuyền tốt nhất ở trong nước.
Trong lúc chờ đám người Cảnh Tình trang điểm, Khâu Thành Cảnh đã thương lượng cùng Cảnh An Hoằng, hiện giờ trong tay người nhà họ Cảnh đã có tiền, nên an bài các loại đồ vật đa chức năng ở trong nhà.
Cho dù không cần nước máy, những thiết bị cơ bản như máy nước nóng, thiết bị trong nhà bếp cùng gas, mạch điện tóm lại là muốn nhân lúc còn sớm phải chuẩn bị cho tốt.
Sau khi Cảnh An Hoằng hỏi rõ cách sử dụng vài loại đồ vật này, ông lập tức nhờ chỗ quản lý hỗ trợ an bài.
Cảnh An Hoằng lo lắng giá tiền của di động sẽ vượt qua năng lực mà trước mắt nhà mình có thể thừa nhận, lập tức có chút hối hận vừa rồi đã dễ dàng đáp ứng con trai.
Con trai muốn di động, nhất định con gái cũng muốn có, con gái của mình từ nhỏ đã hiểu chuyện, chưa từng mở miệng đòi hỏi bọn họ phải mua cho mình đồ vật.
Tỷ như giờ phút này, nghe cha nói muốn mua hai cái di động, Cảnh Tình biết trong đó có một cái là mua cho chính mình, Cảnh Tình vội vàng nói: “Con gái không cần di động, cha mua một cái cho em trai là được rồi.”
Cảnh Tình làm trưởng nữ, tự nhiên là hiểu chuyện, kỳ thật trong mấy ngày mới xuyên tới đây, mỗi ngày mỗi đêm cô đều lo lắng cho tình cảnh của nhà mình.
Hiện giờ trong nhà thật vất vả mới có một chút tiền, nên cẩn thận quy hoạch, tế thủy trường lưu mới là việc làm đúng đắn.
* tế thủy trường lưu : có nghĩa là nước chảy nhỏ thì sẽ chảy dài, sau này sẽ trở thành 1 đoạn sông dài, nhằm ám chỉ đến việc nhà, nếu biết cách tiết kiệm – sử dụng tiền bạc vào đúng việc cần thiết thì chẳng bao giờ thiếu, đừng hoang phí ném tiền qua cửa sổ cho những thứ không đâu thì sẽ bao giờ lâm vào cảnh thiếu.
Trước đó cô đã nhìn thấy Đái Lộ không cẩn thận làm rớt điện thoại xuống mặt đất, cái bộ dáng vừa hối hận vừa đau lòng kia, cô liền biết cái đồ vật được kêu là di động khẳng định rất quý.
Ngẫm lại cũng đúng, di động vừa có thể tính sổ, vừa có thể trò chuyện cùng bà con ở xa, còn có thể biến ra đồ ăn ( cơm hộp ) cùng đồ dùng ( đào bảo ), nói là đồ vật của thần tiên cũng không quá.
Cảnh Tình còn chưa tiếp xúc với việc chi trả ở trên mạng, cho nên mới nghĩ rằng cơm hộp mà bọn Đái Lộ đặt ở trên mạng thành việc mà di động có thể biến ra.
Cảnh Tình nghĩ, bảo bối như vậy nếu đặt ở triều Đại Chu, nhất định có thể bán hơn một ngàn lượng, không! Phải là trên vạn lượng hoàng kim!
Tình huống hiện giờ của nhà mình, nói là gia đạo sa sút cũng không quá, đồ vật sang quý như vậy, thật sự không cần thiết trong một lần liền mua hai cái.
Nghe con gái nói như vậy, trong lòng Cảnh An Hoằng cùng Triệu Hoa Lan càng thêm hụt hẫng.
Thấy người nhà họ Cảnh giống như đang hiểu lầm về giá tiền của di động, Đái Lộ vội vàng nói: “Giá tiền của di động không quý, bỏ ra mấy ngàn đồng là có thể mua được một cái, hiện giờ số tiền trong tay các ngươi, đừng nói mua hai cái di động, chính là mua một vạn cái di động, đều đủ.”
“Cái gì, giá tiền của di động lại tiện nghi như vậy sao?”
Người nhà họ Cảnh nhanh chóng tính toán ở trong lòng, mấy ngàn đồng tiền, tương đương với mấy ngàn tiền đồng ở triều Đại Chu.
Ý tứ chính là đồ vật trân quý như di động, chỉ cần bỏ ra mấy lượng bạc là có thể mua được?
Trên mặt của Cảnh Tình cùng người nhà đều lộ vẻ hoảng hốt, hậu tri hậu giác phát hiện chính mình đã xuyên đến một cái thế giới thật ghê gớm.
Cảnh An Hoằng cùng vợ của mình hai mặt nhìn nhau, duỗi tay vỗ vỗ cái bàn, hào sảng nói: “Mua, không chỉ mua cho con trai, còn mua cho chúng ta, một người mua một cái!”
Nếu giá tiền của di động đã tiện nghi như vậy, bọn họ cần gì phải do dự.
Hiện giờ người nhà họ Cảnh đang trong thời gian tò mò đối với cuộc sống thời hiện đại, đồ vật thần kỳ như di động, tự nhiên là muốn có được.
Bởi vì muốn mua di động, người nhà họ Cảnh đã dành ra thời gian cho buổi chiều.
Thật ra Đái Lộ cùng Khâu Thành Cảnh có thể giúp người nhà họ Cảnh mua điện thoại mang về, nhưng bọn họ nghĩ đến việc người nhà họ Cảnh cũng đã xuyên qua đây lâu rồi, đây là thời điểm để hướng dẫn bọn họ quen thuộc với cuộc sống hiện đại.
Bên chỗ quản lý còn an bài cho bọn họ học một khóa văn hóa, ba người trưởng thành của Cảnh gia thì tạm thời không nói tới, nhưng tuổi của Cảnh Tình cùng Cảnh Lâm, cần phải đi đến trường học để tiếp nhận giáo dục.
Bởi vì người nhà họ Cảnh trước đó đã giảm giá bán nhiều đồ vật cho quốc gia, cho nên phía trên cũng phái ra một vị lão sư chuyên nghiệp tới dạy bọn họ về tri thức cùng thường thức của thời hiện đại.
Lão sư cần hai ngày nữa mới có thể đến, cho nên người nhà họ Cảnh còn có thể tiếp tục tự do thêm hai ngày, sau đó phải đi đến chỗ quản lý tập trung học tập, chờ sau khi đuổi kịp tiến độ học tập của bạn cùng lứa tuổi, thì Cảnh Tình cùng Cảnh Lâm đều phải đến trường học để đi học.
Đương nhiên quốc gia cũng không muốn cưỡng bách nhóm người xuyên việt tiếp thu giáo dục của thời hiện đại, trước đó nhóm người xuyên việt chỉ cần học tập những việc cơ bản trong thường thức liền kết thúc chương trình học, nhưng trước mắt tuổi tác của Cảnh Tình cùng Cảnh Lâm thuộc về loại người nhỏ tuổi nhất trong nhóm người xuyên việt.
Đặc biệt là Cảnh Lâm, mới mười tuổi, đang trong độ tuổi học tiểu học, cho dù sẽ an bài công việc cho nhóm người Cảnh An Hoằng, quốc gia vẫn hy vọng hai người Cảnh Tình có thể tiếp thu chín năm giáo dục cơ bản, an bài như vậy cũng có trợ giúp đối với cuộc sống về sau của bọn họ ở hiện đại.
Bởi vì buổi chiều muốn đi ra ngoài mua di động, người nhà họ Cảnh đều có chút khẩn trương, đặc biệt là Triệu Hoa Lan, ở trong phòng của mình xoay hơn phân nửa vòng, cũng chưa suy nghĩ ra bản thân muốn mặc bộ quần áo nào để đi ra cửa.
Lúc Cảnh Tình còn ở triều Đại Chu, đã có phong phạm của một quý nữ, cho nên cũng không thường ra cửa.
Bình thường Cảnh Tình trừ bỏ một năm ra ngoài đạp thanh một lần, lúc khác cũng chỉ đi tham gia các loại yến hội.
Nhưng yến hội tuy rằng náo nhiệt, nhưng cũng chỉ đi từ hậu viện nhà mình, đi đến hậu viện của nhà người khác mà thôi.
Trước kia Cảnh Tình còn hâm mộ đàn ông của triều Đại Chu, có thể tùy tiện đi lại ở bên ngoài, hôm nay kết bạn du lịch, ngày mai cưỡi ngựa săn thú, có thể nói là tùy ý tiêu sái.
Lúc Cảnh Tình còn ở bệnh viện đã cẩn thận quan sát, ở bệnh viện, tuy rằng sẽ ngẫu nhiên nhìn thấy một hai cô gái mặc đồ cổ trang, nhưng quần áo cùng trang sức của bọn họ đều rất đơn giản, cho nên Cảnh Tình nghĩ thế giới này có lẽ không thích ăn mặc rườm rà xa hoa lãng phí như ở triều Đại Chu, cho nên hôm nay Cảnh Tình chỉ mặc một cái váy lụa dài màu xanh lá, kiểu tóc cũng búi đơn giản ở hai bên đầu.
Nói thật, sau khi rời khỏi thị nữ luôn ở bên người, đây là lần đầu tiên Cảnh Tình tự mình búi tóc.
Cảnh Tình tìm kiếm trong hộp trang sức mình thường dùng, nhặt ra mấy cây trâm phỉ thúy cài lên trên búi tóc, kiểu tóc để ra cửa hôm nay đã xử lý xong.
Sau khi mang lên vòng tay cùng chuỗi ngọc đều có màu xanh lam, Cảnh Tình đứng dậy đi về phía tiền viện.
Cảnh An Hoằng cùng Cảnh Lâm đã chờ đợi ở tiền viện rất lâu, lúc trước người nhà họ Cảnh đi tham gia yến hội, phần lớn đều là tự đi, giống như hôm nay cùng nhau ra cửa đã ít lại càng ít, cho nên sau khi bọn họ tới thời hiện đại mới biết được phụ nữ trước khi ra cửa có bao nhiêu việc cần phải chuẩn bị.
Lại đợi thêm mười lăm phút, cuối cùng Triệu Hoa Lan cũng chuẩn bị xong.
Nhìn người nhà đặc biệt là mẹ chồng đều đang chờ mình, sự hưng phấn ở trong lòng Triệu Hoa Lan vì sắp được ra cửa cũng đã hạ xuống rất nhiều.
Triệu Hoa Lan cụp mi rũ mắt đi đến trước mặt Sở Tú Nương, một bộ dáng muốn nhận sai.
Muốn ra cửa mua di động, trong lòng của Sở Tú Nương đang rất cao hứng, hiếm khi bà cho Triệu Hoa Lan sắc mặt tốt, Sở Tú Nương cũng không có nói nhiều, chỉ vẫy vẫy tay kêu mọi người xuất phát.
Dựa theo kế hoạch của Đái Lộ bọn họ, hôm nay đi ra cửa bọn họ sẽ mang người nhà họ Cảnh đi tiệm tóc để cắt tóc, cái khác không nói, chỉ nói đến việc Cảnh An Hoằng là một người đàn ông, lại để tóc dài quá eo, đầu đội kim quan ở thời hiện đại sẽ có chút kỳ quái.
Còn có nếu người nhà họ Cảnh đã đi tới hiện đại, yêu thích hay không thì không biết, vì thuận tiện trong cuộc sống, tóm lại là bọn họ cần mua mấy bộ quần áo của hiện đại.
Tiếp theo mới là mua di động.
Tuy rằng Cảnh gia rất lớn, nhưng đa số trang thiết bị ở Cảnh phủ căn bản không thể thỏa mãn được nhu cầu nhanh và thuận tiện của cuộc sống hiện đại.
Cũng không biết tòa nhà của Cảnh gia đã xuyên qua đây như thế nào, trong hoàn cảnh ở một địa phương như Đế đô, nước giếng phía sau hậu viện của Cảnh gia vẫn được bảo quản cực kỳ tốt.
Lúc ấy Khâu Thành Cảnh lo lắng chất lượng của nước trong giếng không đạt tiêu chuẩn, nếu dùng để uống trong thời gian dài sẽ thương tổn đến thân thể của nhóm người xuyên việt, Khâu Thành Cảnh còn đặc biệt lấy mẫu nước để đưa đi kiểm tra, cuối cùng kết quả kiểm tra được là nước trong giếng đã xa xa vượt qua tiêu chuẩn được dùng để uống của thời hiện đại, đều có thể lấy ra để so sánh cùng vài loại nước sơn tuyền tốt nhất ở trong nước.
Trong lúc chờ đám người Cảnh Tình trang điểm, Khâu Thành Cảnh đã thương lượng cùng Cảnh An Hoằng, hiện giờ trong tay người nhà họ Cảnh đã có tiền, nên an bài các loại đồ vật đa chức năng ở trong nhà.
Cho dù không cần nước máy, những thiết bị cơ bản như máy nước nóng, thiết bị trong nhà bếp cùng gas, mạch điện tóm lại là muốn nhân lúc còn sớm phải chuẩn bị cho tốt.
Sau khi Cảnh An Hoằng hỏi rõ cách sử dụng vài loại đồ vật này, ông lập tức nhờ chỗ quản lý hỗ trợ an bài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.