Các Chúa Thần Của Thế Giới Ngầm

Chương 12: Vị Bác Sĩ Đáng Sợ Hơn Cả Mafia - Chương 10 : Kế nghiệp

MM

30/08/2020

Ăn xong, Tiểu My phụ mẹ mình và bác gái dọn dẹp bàn thức ăn vừa rồi. Cả ba cùng xuống dưới tầng bệnh viện để dục rách.

Nam Thiên đang chăm chú lau sạch cái bàn thì Dương Bách lên tiếng.

-Nam Thiên, con không tính nói gì với hai bọn ta à ?

-Ơ dạ... hai bọn con hơi bất ngờ, bọn con tưởng mọi người tính giao nhiệm vụ cho tụi con ! - Nam Thiên trả lời.

-Chuyện đó sẽ có nhưng để sau- Hùng Phong lên tiếng.

Thấy bầu không khí có vẻ căng hơn chút, Nam Thiên nhạy bén.

-Có chuyện gì sao ạ ?

-Tiểu My nó nghĩ sao về việc thừa kế ? - Hùng Phong vào thẳng vấn đề .

-Chú tính... ngừng sao ? - Nam thiên hỏi chú mình.

-Ta lẫn ba cháu sống nửa đời người rồi ... bọn ta nghĩ đã đến lúc cũng phải nhường lại cho thế hệ trẻ hơn...- Ông ôn tồn nói.

- Ngay cả Boss cũng được thay cho một người mới hoàn toàn rồi thì cớ gì bọn ta vẫn phải tiếp tục? - Dương Bách nói tiếp.

Thật ra điều này Nam Thiên cũng hiểu và cũng suy ra sẽ có chuyện này.

Thế giới ngầm hiện giờ chia ra 5 người cai quản tương xứng với bốn vị trí là đông tây nam bắc và một người chủ chốt chức cao nhất trong năm người này.

Trước mặt anh là người chú, ba của Tiểu My, ông chính là một trong năm người với vị trí Đông Thần : người nắm quyền cao thứ hai sau Boss ở khu vực phía Đông. Ba anh chính là một trong những tay trợ thủ cực kỳ đắc lực của Đông Thần.

Và thật chức , Nam Thiên đã là một Mafia có tiếng trong giới và nắm quyền khá cao vì anh tài giỏi và là con của người có quyền lực khi xưa nên được ưu tiên. Sáng là một thiếu tá tài ba nhưng đêm xuống , anh chính là một Mafia đáng sợ .

Tiểu My lúc hơn 18t cũng đã được cho vào giới nhưng vì xa ba mẹ , không có kinh nghiệm trong chuyện này nên cô vẫn đang cho vào việc dự bị nhưng thật chức , dòng máu Mafia vẫn đang chảy mãnh liệt trong người .

-Đã đến lúc bầu ra người kế nghiệp tiếp theo rồi !- Ông Hùng Phong nói tiếp.

-Sẽ có những ai tranh cử ạ ? - Nam thiên hỏi.

-Vẫn như mọi khi : Singapore , Philipin, Maylasia, Trung Quốc, v.v Những anh em láng giềng ở khu vực phía Đông sẽ cùng tham dự cuộc bầu cử này !- Dương Bách trả lời.

-Ở Việt Nam chúng ta hiện giờ có ba người được ứng cử, vẫn đang chờ xem còn ai không... chú nghĩ Tiểu My chắc chắn sẽ được ứng cử tiếp theo.

-Thật ra về chuyện này ... - Nam Thiên do dự.

Về vụ việc này... anh lẫn cô đã bàn bạc với nhau hồi sáng.

-Ý anh muốn nói là...sắp tới chúng ta sẽ có cuộc bầu cử ai sẽ là ĐôngThần...nên đó chính là lí do chúng ta vào tầm ngắm ?- Tiểu My nằm trên giường mơ hồ hiểu ra lời giải thích của anh họ mình.

-Chính xác ! Vì mày chính là một trong ứng cử viên của Đông Thần !

-Hả? Khoan đã! Em biết là mình thừa kế ba, nhưng như vậy có nhanh quá không vậy ?Em chỉ mới bắt đầu chập chừng....-Tiểu My vô cùng ngạc nhiên, công việc gia đình cô, cô thừa biết khi còn nhỏ.

Trong nhiều năm tuy không được cho là thành viên chính thức nhưng Tiểu My cũng được rèn luyện rất kỹ chỉ có điều cô vẫn còn là một tay mơ vì kinh nghiệm chiến trường hầu như là con số 0 nên không thể....

Mày 26 tuổi rồi còn nhỏ gì nữa mà không sẵn sàng?

-Này...ba chưa từng cho em tham gia vô ba cái đó làm sao em biết được! -Nam Thiên cũng im lặng vì anh công nhận đúng.



Tiểu My không ngốc đổi lại là một cô gái rất giỏi ở nhiều mặt, cái con bé thiếu là ở mặt chiến trường.

-Hay là kêu ba em nhường lại cho anh đi ! Anh dù sao cũng tham gia từ năm 15 tuổi còn đâu !

-Thôi tao xin ! Tao không có ham chức cao quyền rộng !-Do Nam Thiên thuộc dạng tung do bay nhảy , dù rằng anh không thích làm dưới trướng ai đó nhưng cũng không muốn làm người đầu đàn , lo bao việc.

-Em cũng thèm gì ! Em làm chỉ có bể nát hơn thôi !

-Mày dù sau cũng mang tiếng con gái của Đông Thần nên đương nhiên là bắt buộc!

-Chỉ được cái danh tiếng chứ em thừa biết em chả bằng ai trong giới cả !

-Mày làm vậy chả khác nào làm xấu nhà mình ?

-Tới khi quyền vào tay em mà em làm không nổi còn bị băng của Bảo Thiên đánh úp nữa có khi còn xấu mặt hơn á !!!

Lại một trận chiến giữa hai anh em nhà này không bao giờ dứt, hai người vốn dĩ là thế từ khi còn nhỏ cho tới bây giờ vẫn không đổi. Cả hai lần nữa giở thói không thèm nói chuyện nhìn mặt nhau. Nhưng khoảngvài giây sau Tiểu My lại lên tiếng.

-Cơ mà ... chả phải những năm trước chúng ta đã bầu ra được Bắc Thần lẫn Nam Thần và Boss... tại sao giờ mới bầu Đông Thần ?

-Cái đó sao tao biết ! Chuyện người lớn giải quyết, tao chỉ là nghe theo thôi ! Tây Thần giờ vẫn chưa có ai nắm quyền kìa ! - Tiểu My im lặng nghe câu nói của Nam Thiên, giờ cô không biết tính sao nữa.

Không tham gia cũng không được, tham gia cũng không xong. Rối quá mà !

Nam Thiên kể lại cuộc đối thoại của hai người.

Hùng Phong trầm tư suy nghĩ, lỗi cũng do ông, vì ông quá bao bọc con gái nên giờ thành ra vậy cũng phài. Dương Bách cũng không biết nói gì hơn.

-Chuyện này chú sẽ suy nghĩ sau.... cháu còn muốn nói gì nữa không?

-Dạ không !- Nam Thiên lắc đầu kiên quyết.

Hùng Phong và Dương Bách nhìn nhau rồi cũng đành chịu

***

Tiểu My và hai người còn lại đã hoàn thành xong nhiệm vụ, tính ra là sẽ lên ngay nhưng mẹ cô lại bảo khoan , để mẹ cô đi kiếm khăn giấy ướt và đồ vệ sinh cá nhân lên cho mọi người dùng. Nên Tiểu My và bác cô hiện giờ đang chờ bà Đinh Kim.

-Con thấy vui không?- Bà Ngọc Trang lên tiếng, Tiểu My trả lời.

-Dạ có ạ, lâu lắm rồi mới được quây quần bên mọi người như vậy !- Bà mỉm cười.

-Bác cũng thế ! Con biết đấy, Nam Thiên nó vì một số công việc mà hầu như chà bao giờ về nhà với hai bác nhưng hai bác cũng không trách được! Hai bác từng như nó nên hai bác hiểu... tuổi trẻ ... chúng ta có nhiều chuyện phải làm lắm !

-Hnè chi hồi nãy ... bác trai lại hăm dọa anh ấy ghê thế !

-Nói vậy chứ ổng thấy vui lắm đấy ! Hiếm khi có dịp được ăn đúng bữa cơm gia đình mà !- Tiểu My bật cười, bác trai bặm trợn vậy chứ cũng đáng yêu phết nhỉ !

Hai người im lặng trầm ngâm một hồi, bà Ngọc Trang nắm lấy tay cháu gái mình, Tiểu My mơ hồ nhìn bác. Cô nhìn vào trong tay mình ... một con dao mini nhỏ để phòng thân cực sắc bén, cô liền hiểu ngụ ý của bác mình.

-Cháu sẵn sàng chưa ?- Bà nhìn cháu mình với ánh mắt nghiêm nghị hơn bao giờ hết. Tiểu My đáp lại.

-Cháu sẵn sàng rồi ạ !

***

Đêm đó Tiểu My và Nam Thiên ở lại ngủ với mọi người. Thật ra hai người về cũng được nhưng do tại hai bà mẹ cứ nài nỉ họ ở lại cho vui.



-Cơ mà có chật quá không ạ ? - Nam Thiên nhìn diện tích phòng bèn nói.

-Mày muốn lên đây nằm với tao không ? - Dương Bách đề nghị một câu vừa đáng yêu mà vừa hài hước khiến ai nấy cũng bật cười. riêng Nam Thiên thì không.

-Con thà ngủ trong vệ sinh thì hơn !

-Thằng khỉ gió! - Ông lại ném vào bản mặt thằng con mất nết của mình. Đúng bó tay với hai cha con nhà này.

Rốt cuộc ra quyết định là trải nệm dưới sàn: Tiểu My và hai người phụ nữ ngủ chung với nhau . Cái ghế sofa được biến hóa một chút lại thành cái giường vừa đủ cho hai người nằm( ghế 2 in 1) . Để tiết kiệm diện tích, ông Hùng Phong đẩy cái ghế sát mép giường Dương Bách để cho ba ngườiở dưới nằm thoải mái hơn.

Chia ra giữa ranh giới nam và nữ.

-Chú vô nằm với ba con đi, có gì hai người dễ nói chuyện hơn, con nằm ngoài cho!- Nam Thiên đề xuất ý kiến.

-Mày muốn nắm tránh tao thì hơn á !- Dương Bách liếc xéo con trai mình.

Cuối cùng thì Hùng Phong vô nằm với Dương Bách còn Nam Thiên nằm ngoài.

***

Nửa đêm, Dương Bách ngủ không được mà thức dậy , tất cả mọi người đều ngủ say cho tới khi ông quay qua phát hiện, Hùng Phong đi đâu rồi. Trong nhà vệ sinh cũng không thấy. Ông ngồi dậy là cái nạng mà nhẹ nhàng từ tốn đi ra phòng mà không thức giấc ai.

Vừa đi ra , ông thấy em rể mình đang dựa và lan can nhâm nhi điếu thuốc, ông tiến lại gần.

-Sao em không ngủ?

-Vậy sao anh ra đây ?- Hùng Phong hỏi lại.

-Tao chả ngủ được !-Hùng Phong im lặng nhìn anh vợ .

-Anh dùng điếu không?

-Có !

Khoảng không im lặng đến kỳ lạ chỉ có hơi khói thuốc từ hai người bốc ra nhạt nhòa.

-Cho dù sắp nghỉ hưu...nhưng có quá nhiều chuyện cần phải sắp xếp !- Hùng Phong trút bầu tâm sự, tâm trạng của Dương Bách bây giờ cũng vậy.

-Đúng... em kêu tụi nó ở lại...có phải do em sợ trên đường về lại có người ám sát hai đứa nó không ? - Bị nhìn thấu, Hùng Phong chỉ biết cười trừ.

-Tụi nó đã không muốn nói thì thôi ... em cũng không ép !

-Mấy đứa nhóc này thật...để xem tụi nó tự thử sức thế nào ! - Nói vậy chứ Dương Bách vẫn lo vô cùng.

Về việc con trai ông suýt nữa mất mạng, nếu không do có người vô tình thấy thì thật sự Nam thiên đã đi rồi. Cứ nghĩ ới việc đó là ông không chịunổi mà giận run lên, thế mà thằng con ông lại không hiểu.

-Anh đừng lo! Em đã âm thầm kêu những đứa khác bảo vệ tụi nhỏ nhưng không cho chúng biết !- Hùng Phong mỉm cười như an ủi, Dương Bách cũng trút được nỗi an nguy.

-Em có thấy đám cháy đó... rất quen thuộc không?- Dương Bách nhớ lại đám cháy suýt nữa lấy mạng Tiểu My, Hùng Phong bỗng thoáng qua một nỗi sợ trong con mắt ông.

-Em hi vọng... lịch sử sẽ không lặp lại lần nữa !

Trong một khoảng khắc , một ngọn lửa hung bạo hiện lên trong tâm trí của ông. Nó cháy, mọi người dập, nhưng nó vẫn an nhiên một cách kỳ lạ. Nó đốt cháy hết tất cả , không sót bất cứ một thứ gì. Khi ngọn lửa dập tắt, thấp thoáng ở giữa trung tâm căn nhà, hai các xác thiêu rụi nằm kế bên nhau yên ắng .

Ngay khóe mắt của Hùng Phong, chợt đọng lại một giọt nước mắt đau thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Các Chúa Thần Của Thế Giới Ngầm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook