Các Chúa Thần Của Thế Giới Ngầm

Chương 10: Vị Bác Sĩ Đáng Sợ Hơn Cả Mafia - Chương 8 : Trong tầm ngắm

MM

30/08/2020

-Mày có hiểu không ? Con mèo đó tượng trưng mày đấy! Mèo Mỹ, mày ở bên Mỹ qua đúng không ? Mèo cái nữa rồi...Mày tên gì ? - Nam Thiên bực mình với sự ngờ nghệch của em họ anh . Anh khá to tiếng nói, còn cô vẫn bình thản nói chuyện.

-Tiểu My?

-Tên mày có phải dịch ra là mèo con không ? - Nam Thiên đưa ra câu kết luận. Tới khúc này Tiểu My mới ngỡ ra, cô trợn tròn mắt nhìn anh mình.

-Không thể nào ! Em về đây lúc đó mới có mấy ngày, làm sao bọn chúng biết được?

-Tao không biết ! Nhưng tốt nhất mày nên cẩn thận đi!

-Ôi trời !- Tiểu My cảm giác khá lo lắng . Thật tình ! Nếu không khéo thì cô sợ chuyện này sẽ bị liên lụy tới những người thân cô quá. Điển hình là Rosemary, chỉ vì hiểu lầm cô sẽ vào cửa hàng đó' mà phóng hỏa khiến thư ký cô bị thương nằm bệnh viện suốt ba ngày liền.

-Tao quyết định rồi , với cái tính bướng như mày thì tao phải đi theo canh chừng! - Nam Thiên nói với giọng đầm lại .

-Này! Nhưng em cũng lớn rồi ! Em cũng tự vệ được bản thân mình cơ chứ? Anh nghĩ em còn trẻ lên ba hay còn đi học vậy ? - Cho dù biết là mình đã bị trong tầm ngắm của những người đó nhưng cũng còn lâu cô mới chịu chuyện mình bị có người đi theo canh chừng. Làm như cô dễ bị bắt cóc lắm vậy!

-Đối với tao thì mày vẫn còn nhỏ hơn tao rất nhiều ! Nên nhớ rằng là tao kinh nghiệm dày đặc hơn mày đấy!

-Nè! Tôi với ông bằng tuổi nhau đấy nha !-Quên nói : Thật chức Nam Thiên và Tiểu My đều là 26 tuổi nhưng Nam Thiên được làm anh vì ba của anh là anh trai của mẹ Tiểu My. Nên cho dù là bằng tuổi nhau nhưng quan hệ hai người là anh em .

Hai người nhìn nhau bằng ánh mắt nảy lửa. Dù ngoài đời, dưới ánh mắt mọi người nhìn Tiểu My là một người phụ nữ quyền lực, xinh đẹp và điềm đạm ; dưới mắt mọi người ở Nam Thiên là một anh thiếu tá tài giỏi , điển trai , gan dạ và bình tĩnh hơn người ... nhưng khi hai cái người này gặp nhau là y như rằng vỡ hình tượng hết.

-Tao không đôi co với một con nhỏ như mày nữa ! - Nam Thiên xoa đầu quay sang chỗ khác.

-Làm như em thèm ! Xí!- Tiểu My cũng khoanh tay quay chỗ khác, cô lè lưỡi chọc tức anh. Nam Thiên đúng là tức thiệt , có ai nghĩ nó hơn hai mươi rồi không? Chính vì thế anh mới lo , không dám để nó đi mình.

-Dẹp qua đi ! Tao tới đây gặp mày có chuyện muốn nói!

-Chuyện gì?-Nam Thiên quay lại vẻ bình thản của mình cũng khiến cho Tiểu My thôi chuyện vừa rồi mà lắng nghe anh một cách nghiêm túc.

-Ba mày sáng nay nghe tin mày về nước nên lập tức gọi cho tao đi gặp mày để nói rằng : tối mai ông muốn gặp hai đứa chút chuyện !

-Sao chứ? Em báo với mẹ là em về từ ngày đầu luôn rồi sao giờ ba mới nhận tin?

-Thì mày nghĩ xem: mẹ mày chắc muốn gặp ba mày liền được là liền à? Bên ba mẹ tao cũng thế thôi!

-Ba mẹ anh dạo này sao ? Hai bác khỏe chứ?

-Mẹ tao bình an! Mình ba tôi đang nằm viện vì bị gãy chân ! - Anh nói với chất giọng bình thường như chuyện không tới mấy gì là kinh khủng. Tiểu My mặt nghệch nhìn ông anh họ nghĩ bác cô thật có phúc khi có thằng con trai như vậy!

-Thôi được ! Tối mai điểm hẹn là ở đâu?

-Bệnh viện ZZZ ! Phòng cao cấp cho bệnh nhân Dương Bách !Bởi vì ba mày muốn nói chuyện với cả nhà nên chọn địa điểm ở đó! -Dương Bách là tên của ba Nam Thiên.

-Ok! Tối nay em tới đó liền ! -Tiểu My nói xong , cô và anh mình chào nhau rồi quay lại việc của mình.

***

-À! Chào chị Mimi!- Rosemary thấy giám đốc cô quay lại liền mỉm cười chào.Tiểu My cũng mỉm cừơi lại với cô nàng.

-Em thấy sao ? -Cô hỏi thăm về những vết bỏng trên người Rosemary.

-Dạ ngay tay và ngay chân có vẻ dịu nhưng lưng vẫn còn cảm thấy khá đau ! - Đương nhiên lưng cô là nơi bị bỏng nặng nhất do là nơi trực tiếp tiếp xúc với mảnh gỗ nóng đó mà.

-Ừ! Vậy tốt! Em sẽ mau chóng lành thôi ! Em cứ nằm nghĩ đi ! -Tiểu My nhìn Rosemary mà thấy mình có lỗi. Tại cô mà cô thư ký đáng yêu này bị bất đắc dĩ nằm viện . Dẫu bệnh tình không mấy nghiêm trọng , chỉ là bị bỏng mà thôi nhưng Rosemary không đáng bị như thế.

Nghĩ lại chuyền hồi nãy với anh Nam Thiên và việc mà ba kêu anh tới nói với cô...chắc đã tới lúc rồi ! Cô phải bắt đầu kế nghiệp ba thôi!



***

Nam Thiên đi dọc trên hành lang cũng mãi mê suy nghĩ ,chuyện chúng biết được cô đã về trong thời gian nhanh thế mà còn biết được hôm đó cô đi đâu mà theo dõi thì anh không thấy mấy lạ. Anh thừa biết bọn chúng toàn là những kẻ tinh hơn người thông thường . Anh đã từng gặp qua và cùng trải nghiệm trong chuyện đó , lẽ nào anh không biết nhưng ...tại sao chúng lại muốn xác hại em gái anh ?

Reng...reng...

Điện thoại của Nam Thiên reo , anh lấy ra nghe. Người bên đầu máy bên kia là Hạo Nhiên.

-Có chuyện gì?- Anh đi thẳng vào vấn đề.

-Tôi vừa đọc báo về vụ cháy , cộng thêm việc nghe những người cùng nghề nói thì...Tiểu My về từ khi nào, sao anh không nói cho tôi biết ? -Hạo Nhiên ngồi trên ghế sofa , trên tay cầm tờ báo với dòng chữ đám cháy kì lạ .

-Anh hiểu ra vấn đề rồi ư? Nó mới về cách đây khoảng 2 –3 ngày ! Anh có nghĩ gì về chuyện này không?

-Để xem...tôi vẫn đang tự hỏi tại sao chúng lại muốn hại Tiểu My ?

-Đúng thế!Con bé trước giờ có đụng độ gì đến chúng đâu chứ? Nó còn chưa vô nghề ...

-Anh nghĩ ... chuyện này có liên quan đến kế nghiệp không? - Ý của Hạo Nhiên là kế nghiệp là nghề của ba mẹ.

-Kế nghiệp ?-Nam Thiên nhăn mặt.

-Phải ! Chẳng phải sắp tới lúc chúng ta lại bầu cử chọn ra người kế nghiệp sao?

-Không lẽ... băng của Bảo Thiên ? - Nam Thiên giật mình.

-Tên đó thì dám lắm à !- Hạo Nhiên trả lời. Hiện giờ anh đang trên phi cơ riêng hạng sang tới nước Úc, vừa nhâm nhi tách cà phê vừa đọc báo.

-Aizzz .... tại sao hắn lại cùng tên với tôi chứ !- Nam Thiên nghĩ tới là phát bực.

***

-Haiz! Cầu mong mình xin việc làm được ! - Một cô gái cao 1m7 với thân hình vạm vỡ, săn chắc nhưng không thể dùng từ nữ tính mà là nam tính. Cô có mái tóc đen dài được buộc gọn lên. Ăn mặc đơn giản là một chiếc áo thun trắng và quần jean đi quanh hành lang bệnh viện. Nơi cô xin mong vô làm.

Cô xui thật , xin vào nhiều bệnh viện thế mà chả có bệnh viện nào chịu nhận ... không lẽ cô không đủ tài? Cô hiện giờ đang làm bồi bàn trong một quán cà phê bình thường để kiếm tiền sống qua ngày. Đó chỉ là công việc làm tạm chứ ước muốn của cô là muốn được làm trong bệnh viện , cô nhất quyết sẽ làm cho bằng được.

Khuôn mặt tinh tế , sáng sủa. Được sở hữu con mắt to tròn xinh đẹp , sóng mũi thẳng như con lai và đôi môi hồng hào hơn bất kỳ cô con gái nào. Các đường nét rất đẹp chỉ mỗi tội làn da ngâm đen vì ra ngoài trời nắng nhiều đã khiến không ai thấy được vẻ đẹp thật sự ở cô . Nhưng cô không mấy đến quan tâm , cô thuộc tuýp con gái được trời ban sẵn dung nhan nhưng không thèm giữ . Cứ thế, cô nhìn quanh bệnh viện mà đi tiếp , tham quan.

-Khoan...ai thế kia ? - Bỗng nhiên quay qua bên tay trái . Cô thấy có ai đó như bán núp bán lộ , nhìn ngắm qua phía đường cô đang đi.Không phải nhìn cô mà là đang nhìn ai đó đối diện .Cô theo hướng nhìn tên kia mà quay tới phía trước.

Giật mình bởi người cô đứng trước cô . Thân hình cao lớn và cơ thể lộ cơ bắp một cách hoàn hảo , ăn mặc chỉnh tề như một người lịch lãm . Chưa kể cả khuôn mặt điển trai kia hớp hồn cô . Mỹ Nam hay sao ?

Quay qua người vừa nãy, cô thấy người đó nhếch rồi trong tay lôi... Một cây súng ra ?Cô trợn mắt đứng nhìn , anh chàng kia đang say sưa nói chuyện điện thoại nên chắc không để ý. Không phải chứ?Đừng nói với cô rằng là người đang tính bắn anh chàng này nhé!

Cô và anh chàng đó đứng cách nhau 5m. Không cần nghĩ nhiều , cô chạy tới ngay bên anh .

-Này anh kia ! Cẩn thận !

-???

Chạy tới rồi xô anh qua một bên . Anh vì chả biết chuyện gì xảy ra, quá ngạc nhiên nên bị xô ngã nhào xuống đất . Chưa kịp hiểu chuyện gì, còn hiểu nhầm cô gái kia có vấn đề gì thì một viên đạn bay ngang qua trước mặt . Cô do chỉ vừa mới xô anh , tránh không kịp nên bị vết đạn bắn qua ngay eo khiến cô gục ngã xuống ngay lúc đó .

Nam Thiên giật mình ,liền hiểu ra có kẻ theo dõi anh .Anh lôi súng cảnh sát ra , bắn qua nơi vừa nãy xuất viên đạn đó .

Đoàng...

Tiếng nổ khắp vang cả bệnh viện , còn tên kia thì chu đáo đã dùng đồ giảm thanh . Tên đó không bị bắn trúng bởi vì anh chỉ là bắn dọa thôi nhưng cũng cuống cuồng công đít mà chạy. Nam Thiên nhìn hắn một hồi để chắc chắn xong thì quay qua chỗ cô gái.

-Này này! Cô có sao không ? -Anh chạy tới chỗ cô gái, lay người cô .



-Tôi...tôi không sao ... chỉ là sướt qua thôi ! -Cũng may chỉ là sướt qua bên eo cô chứ không đâm thủng nhưng nó cũng khá là đau điếng khiến cô khó mà nhúc nhích.

-Máu ra nhiều đấy ! Cô nằm im đi ! Để tôi đưa cô tới chỗ bác sĩ điều trị!-Nam Thiên nhìn ân nhân mình mà anh lo . Đối với người như anh thì không sao nhưng đối với một cô gái anh chỉ sợ cô không chịu nổi.

Nam Thiên bồng cô gái lên rồi chạy đi kiếm phòng chữa trị cho cô. Cô sửng sốt nhìn anh , cô đang suy nghĩ công nhận anh ta khỏe thật vì anh bế nổi cô luôn . Cô không có mập mà bị cái là nặng xương . Cơ màthôi cứ để anh ta bế cô đi kiếm bác sĩ, dù sao cũng vì anh ta mà cô bị thương thế mà.

***

Tiểu My từ trong phòng Rosemary chạy ra xem tiếng súng đó phát từ đầu ra nhưng mà lại chả có thấy ai hết .

-...Cái gì thế kia...-Cô thấy một thứ nằm lăn lóc ở dưới cạnh tường....chưa kể cạnh tường còn nứt nữa.

Cô cầm nó lên...một viên đạn...

Với trí thông minh của Tiểu My , cô liền hiểu ra có kẻ ở đây theo dõi cô và anh cô . Và vừa nãy hắn và anh cô có bắn nhau . Xung quanh còn có vết máu , Tiểu My liền liên tưởng ngay đến việc Nam Thiên bị bắn trọng thương nên tái mép và cô liền chạy đi khắp nơi kiếm anh.

***

-Cô ta... không sao chứ ? -Nam Thiên nhìn bác sĩ đi ra phòng chữa trị,anh hỏi.

-Không sao ! Không có gì quá nghiêm trọng ! Anh không cần quá lo lắng!

-Cảm ơn !- Anh thở phào . Cô ta mà bị gì thì thế nào anh cũng bị cho là giết người gián tiếp quá!

Bác sĩ đi , anh không suy nghĩ mà mở cửa đi vào phòng bệnh nhân để xem cô gái cứu anh như thế nào rồi . Vừa mới mở cửa , những người bên trong hốt hoảng la lên.

-Cậu chưa được vào!- Một nữ y tá nói .

Anh giật mình chưa kịp hiểu chuyện gì nữa thì quay qua nhìn cô nàng ân nhân . Cô đang trợn tròn mắt nhìn anh . Tay đang cầm áo bệnh nhân che cả cơ thể không mảnh vải trên giường . Ngay vòng eo thon thả đã được quấn miếng băng vải do vết thương.

Cả thân hình bị che một nửa nhưng vận lộ ra làn da ngăm nắng nhưng bóng khỏe trước mặt . Nam Thiên cũng vô tình thấy được cơ thể nở nang , cơ bắp săn chắc, thon gọn đến tuyệt hảo . Ngẩn ngơ trước mái tóc dài của cô đang ôm trọn lấy cả cơ thể như nâng niu nó khiến anh đứng nhìn bàng hoàng.

-Anh...anh đi ra !!!- Cô ta đỏ cả khuôn mặt , người run bần bật hét lên.

Cô nhìn quanh thấy gối nằm của mình liền vung tay chọi vào mặt Nam Thiên. Anh phản xạ tốt nên né được và cũng nhờ vậy mà tỉnh người. Cảm thấy mình khá vô duyên , vô trúng phòng có nữ nhi đang thay đồ mà không vội ra mà cứ đứng đó thẩn thờ mấy hồi. Hỏi sao người ta không bực mới lạ.

-Tôi xin lỗi ! -Anh vội vã nói câu xin lội rồi chạy ra ngay .

Nhịp đập của anh mạnh nên cố gắng bình tĩnh lại . Hình ảnh này thì không mấy gì xa lạ với anh nhưng lần đó là mấy người kia tự nguyện nên anh thản nhiên , còn đây là anh vô tình chứng kiến mà đứng nhìn thì anh cảm thấy mình chả khác nào một tên hám sắc.

-Cơ mà...thân hình cô ta đẹp thật ... -Anh lẩm bẩm .

-Anh Nam Thiên ! Anh Nam Thiên !

-Tiểu My ? - Đang ngồi ghế chờ ở đó để ổn định lại thì anh nghe tiếng em gái mình la kiếm anh .

Nam Thiên tính đứng dậy ra hỏi chuyện gì. Trước khi anh bước , Nam Thiên khẽ khựng lại quay đầu ra đằng sau . Bây giờ cô cũng chưa thay xong mà Tiểu My thì đang gọi anh , anh phải làm sao đây? Anh nên chạy tới chỗ Tiểu My hay là....anh trốn Tiểu My, chờ cô thay đồ xong rồi vô hỏi han cô xem như thế nào?

Không sao , cô chỉ là người vừa cứu giúp anh , anh cũng đã giúp lại . Xem như vừa nãy cô xuất hiện là để anh may mắn thoát chết , thoáng qua vậy thôi !

Lòng anh thản nhiên , không nghĩ gì nữa mà bước tới chỗ Tiểu My hỏi sao kiếm anh .

-Anh không bị sao chứ ? Vết đạn.... - Tiểu My lo lắng nói thẳng vấn đề, Nam Thiên đanh mặt lại.

-Đúng là có kẻ đang muốn hãm hại chúng ta ... Từ nay về sau phải vô cùng thẩn trọng, chúng ta bị cho vào tầm ngắm rồi !

-Vâng...-Tiểu My gật đầu nhưng cô vẫn chưa hết bàng hoàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Các Chúa Thần Của Thế Giới Ngầm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook