Cách Cưng Chiều Bạn Gái Của Nhị Gia
Chương 99: Đánh đến nhập viện
Tịch Ân
24/06/2023
Thiên An vội vàng tránh ra khỏi vòng tay của anh ta , cô nói cảm ơn rồi lùi
lại vài bước cách xa người đó.Anh ta nói không có gì giơ tay định giúp
cô lấy cái lá ở trên đầu ra thì một người lao đến đấm thẳng vào mặt của
anh ta
- " thằng khốn!! "
Thiên An giật mình khi nghe thấy giọng nói đó, cô hoảng hốt quay lại phía sau nhìn thì phát hiện ra người vừa đấm con trai bác hàng xóm là Phong Thần Vũ
Chưa kịp phản ứng, Phong Thần Vũ đã lao lên cứ thẳng mặt mà đấm.Mỗi cú đấm của Phong Thần Vũ khi giáng xuống đều rất có lực và độ sát thương cao bởi anh là con của gia tộc Hắc đạo hào môn từ nhỏ đã luyện tập rất nhiều môn võ khác nhau từ boxing đến capoeira đều đã học qua nên rất khoẻ và không tránh khỏi làm gãy xương người bị đánh
Thiên An vội vàng chạy đến giữ chặt lấy Phong Thần Vũ , cô nói lớn: " Vũ!! đừng đánh nữa!! Anh ta sắp chết rồi "
Phong Thần Vũ lúc này đang nắm chặt lấy cổ áo của con trai bác hàng xóm tính động thủ tiếp thì Phú Anh đã ngăn cản lại: " Nhị thiếu... nếu còn đánh nữa không biết phải khâu bao nhiêu mũi đâu..với cả sao anh mất phong độ thế? "
Phong Thần Vũ cười lạnh từ từ đứng dậy đạp mạnh vào người tên kia: " Tử Hàn! Dọn dẹp đi"
- " ... " Tử Hàn đen mặt khi phải xử lí chuyện còn lại cho Phong Thần Vũ vốn dĩ định đến đây du lịch vài ngày không ngờ đi đâu cũng không được yên ổn , lúc này ông bà nội của cô cùng với bác hàng xóm chạy ra ngoài khi nghe tin con trai mình bị đánh .Ông bà nội thấy cô đang đứng cùng với người lạ vội vàng kéo Thiên An sang một bên để bảo vệ cho cô
Phong Thần Vũ đen mặt cầm lấy khăn lau đi những vết máu ở tay rồi lại nhìn xuống gương mặt bị anh đấm đến chảy máu và không còn hình dạng ban đầu.Bác hàng xóm lao đến ôm cơ thể của con trai , gọi con trai mãi mà không thấy trả lời, bác khóc lớn mắng chửi Phong Thần Vũ bằng tiếng Pháp, Thiên An nhìn nét mặt của anh rất thản nhiên nghĩ rằng Phong Thần Vũ không biết bác ấy nói gì nên rất bình tĩnh chứ cô nghe bác ấy nói thì đen mặt có phần hơi sợ
Lần đầu tiên cô thấy anh tức giận đến như thế này nếu anh không vừa mắt bác ấy thì lỡ như... chắc chắn không có lỡ như đâu.Thiên An thấy anh đang lau tay cô lo lắng chạy đến trước mặt anh ,cầm lấy tay Phong Thần Vũ xem tình hình ở tay hắn: " anh có bị thương ở đâu không? "
Phong Thần Vũ đen mặt lạnh lùng nhìn cô sau đó trực tiếp đẩy Thiên An ra tránh xa anh.Thiên An bất ngờ ngẩng lên nhìn Phong Thần Vũ lần đầu tiên anh đẩy cô ra như vậy
Rất nhanh xe cứu thương cùng với cảnh sát đã đến , bọn họ vội vàng sơ tán đám đông rồi quay sang nói đôi ba câu với Phong Thần Vũ nhưng không có ý định sẽ bắt anh ta
Thiên An nhìn theo bóng lưng của Phong Thần Vũ , cô có cảm giác nếu bây giờ anh đi lên xe và rời khỏi nơi này thì chẳng bao giờ cô và anh có thể gặp lại nhau.Ông bà nội định đưa cháu gái trở về nhưng thấy cô cứ nhìn về phía anh mãi , hai người nhìn nhau rồi bảo: " nếu đó là người quan trọng! Dù xảy ra chuyện gì cháu đừng từ bỏ "
Bà nội vỗ vai cô sau đó đẩy Thiên An đi về phía trước, cô quay lại nhìn hai người , ông bà nội cũng nhìn cô sau đó gật đầu ra hiệu mau đi đi.Thiên An liền chạy nhanh về phía Phong Thần Vũ rồi ôm chầm lấy anh từ phía sau
- " Vũ..em xin lỗi đáng lí ra em không nên trốn anh mà trở về đây một mình!...e..em xin lỗi anh "
Phong Thần Vũ không quay lại đưa tay kéo tay Thiên An ra nhưng cô nhất quyết không buông tay, cô giữ chặt lấy áo của hắn
- " bỏ ra!! "
- " không bỏ!! " Thiên An cứng đầu lên tiếng, Phong Thần Vũ thở dài vỗ mạnh vào tay Thiên An vài cái khiến cho tay cô đỏ lên nhưng cô nhất quyết không buông tay.Thiên An nói: " anh chấp nhận lời xin lỗi của em đi đã "
Vừa nói xong , Phong Thần Vũ đã quay lại sau đó hắn nhấc cổ áo cô lên để cô đối diện với bản thân mình.Thiên An nước mắt lưng tròng nhìn anh với bộ dạng rất đáng thương
Phong Thần Vũ nheo mắt nói: " chẳng phải em đang rất vui bên anh ta sao? sao không đi đến bệnh viện cùng hắn đi "
Ông bà thấy Phong Thần Vũ xách cổ áo Thiên An liền thì lo lắng vội chạy đến: " có gì thì từ từ nói!! Eva..ôi cháu tôi "
Thiên An nắm lấy tay anh nói: " ông bà em bảo có gì từ từ thì nói với ông bà có nói rất thích anh đấy! "
Phong Thần Vũ thấy Thiên An nói vậy, hắn lườm cô một cái rồi hạ tay xuống cho cô đứng thẳng người , Phong Thần Vũ nhìn ông bà của cô rồi thản nhiên nói bằng tiếng Pháp: " vừa rồi xin lỗi ông bà vì đã làm kinh động đến hai người rồi "
- " k.. không sao! Không sao!! hai đứa mau vào nhà đi ở đây người ta..."
bà nội vội vàng kéo hai người đi vào bên trong, ở ngoài đường đang có rất nhiều người nhìn họ.Phong Thần Vũ đi qua Thiên An không quên gõ vào đầu cô một cái
Thiên An che đầu nhìn anh sau đó lon ton chạy theo.Tuy ngoài mặt anh không tỏ ra tức giận nhưng ánh mắt của Phong Thần Vũ mỗi khi nhìn Thiên An đều lộ rõ vẻ tức giận
- " thằng khốn!! "
Thiên An giật mình khi nghe thấy giọng nói đó, cô hoảng hốt quay lại phía sau nhìn thì phát hiện ra người vừa đấm con trai bác hàng xóm là Phong Thần Vũ
Chưa kịp phản ứng, Phong Thần Vũ đã lao lên cứ thẳng mặt mà đấm.Mỗi cú đấm của Phong Thần Vũ khi giáng xuống đều rất có lực và độ sát thương cao bởi anh là con của gia tộc Hắc đạo hào môn từ nhỏ đã luyện tập rất nhiều môn võ khác nhau từ boxing đến capoeira đều đã học qua nên rất khoẻ và không tránh khỏi làm gãy xương người bị đánh
Thiên An vội vàng chạy đến giữ chặt lấy Phong Thần Vũ , cô nói lớn: " Vũ!! đừng đánh nữa!! Anh ta sắp chết rồi "
Phong Thần Vũ lúc này đang nắm chặt lấy cổ áo của con trai bác hàng xóm tính động thủ tiếp thì Phú Anh đã ngăn cản lại: " Nhị thiếu... nếu còn đánh nữa không biết phải khâu bao nhiêu mũi đâu..với cả sao anh mất phong độ thế? "
Phong Thần Vũ cười lạnh từ từ đứng dậy đạp mạnh vào người tên kia: " Tử Hàn! Dọn dẹp đi"
- " ... " Tử Hàn đen mặt khi phải xử lí chuyện còn lại cho Phong Thần Vũ vốn dĩ định đến đây du lịch vài ngày không ngờ đi đâu cũng không được yên ổn , lúc này ông bà nội của cô cùng với bác hàng xóm chạy ra ngoài khi nghe tin con trai mình bị đánh .Ông bà nội thấy cô đang đứng cùng với người lạ vội vàng kéo Thiên An sang một bên để bảo vệ cho cô
Phong Thần Vũ đen mặt cầm lấy khăn lau đi những vết máu ở tay rồi lại nhìn xuống gương mặt bị anh đấm đến chảy máu và không còn hình dạng ban đầu.Bác hàng xóm lao đến ôm cơ thể của con trai , gọi con trai mãi mà không thấy trả lời, bác khóc lớn mắng chửi Phong Thần Vũ bằng tiếng Pháp, Thiên An nhìn nét mặt của anh rất thản nhiên nghĩ rằng Phong Thần Vũ không biết bác ấy nói gì nên rất bình tĩnh chứ cô nghe bác ấy nói thì đen mặt có phần hơi sợ
Lần đầu tiên cô thấy anh tức giận đến như thế này nếu anh không vừa mắt bác ấy thì lỡ như... chắc chắn không có lỡ như đâu.Thiên An thấy anh đang lau tay cô lo lắng chạy đến trước mặt anh ,cầm lấy tay Phong Thần Vũ xem tình hình ở tay hắn: " anh có bị thương ở đâu không? "
Phong Thần Vũ đen mặt lạnh lùng nhìn cô sau đó trực tiếp đẩy Thiên An ra tránh xa anh.Thiên An bất ngờ ngẩng lên nhìn Phong Thần Vũ lần đầu tiên anh đẩy cô ra như vậy
Rất nhanh xe cứu thương cùng với cảnh sát đã đến , bọn họ vội vàng sơ tán đám đông rồi quay sang nói đôi ba câu với Phong Thần Vũ nhưng không có ý định sẽ bắt anh ta
Thiên An nhìn theo bóng lưng của Phong Thần Vũ , cô có cảm giác nếu bây giờ anh đi lên xe và rời khỏi nơi này thì chẳng bao giờ cô và anh có thể gặp lại nhau.Ông bà nội định đưa cháu gái trở về nhưng thấy cô cứ nhìn về phía anh mãi , hai người nhìn nhau rồi bảo: " nếu đó là người quan trọng! Dù xảy ra chuyện gì cháu đừng từ bỏ "
Bà nội vỗ vai cô sau đó đẩy Thiên An đi về phía trước, cô quay lại nhìn hai người , ông bà nội cũng nhìn cô sau đó gật đầu ra hiệu mau đi đi.Thiên An liền chạy nhanh về phía Phong Thần Vũ rồi ôm chầm lấy anh từ phía sau
- " Vũ..em xin lỗi đáng lí ra em không nên trốn anh mà trở về đây một mình!...e..em xin lỗi anh "
Phong Thần Vũ không quay lại đưa tay kéo tay Thiên An ra nhưng cô nhất quyết không buông tay, cô giữ chặt lấy áo của hắn
- " bỏ ra!! "
- " không bỏ!! " Thiên An cứng đầu lên tiếng, Phong Thần Vũ thở dài vỗ mạnh vào tay Thiên An vài cái khiến cho tay cô đỏ lên nhưng cô nhất quyết không buông tay.Thiên An nói: " anh chấp nhận lời xin lỗi của em đi đã "
Vừa nói xong , Phong Thần Vũ đã quay lại sau đó hắn nhấc cổ áo cô lên để cô đối diện với bản thân mình.Thiên An nước mắt lưng tròng nhìn anh với bộ dạng rất đáng thương
Phong Thần Vũ nheo mắt nói: " chẳng phải em đang rất vui bên anh ta sao? sao không đi đến bệnh viện cùng hắn đi "
Ông bà thấy Phong Thần Vũ xách cổ áo Thiên An liền thì lo lắng vội chạy đến: " có gì thì từ từ nói!! Eva..ôi cháu tôi "
Thiên An nắm lấy tay anh nói: " ông bà em bảo có gì từ từ thì nói với ông bà có nói rất thích anh đấy! "
Phong Thần Vũ thấy Thiên An nói vậy, hắn lườm cô một cái rồi hạ tay xuống cho cô đứng thẳng người , Phong Thần Vũ nhìn ông bà của cô rồi thản nhiên nói bằng tiếng Pháp: " vừa rồi xin lỗi ông bà vì đã làm kinh động đến hai người rồi "
- " k.. không sao! Không sao!! hai đứa mau vào nhà đi ở đây người ta..."
bà nội vội vàng kéo hai người đi vào bên trong, ở ngoài đường đang có rất nhiều người nhìn họ.Phong Thần Vũ đi qua Thiên An không quên gõ vào đầu cô một cái
Thiên An che đầu nhìn anh sau đó lon ton chạy theo.Tuy ngoài mặt anh không tỏ ra tức giận nhưng ánh mắt của Phong Thần Vũ mỗi khi nhìn Thiên An đều lộ rõ vẻ tức giận
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.