Cách Cưng Chiều Bạn Gái Của Nhị Gia
Chương 98: Về nhà ông bà
Tịch Ân
24/06/2023
Mọi thứ diễn ra rất thuận lợi mà không xảy ra bất kỳ sai sót nào Thiên An
sau khi đặt chân đến nước Pháp , cô hí hửng lấy điện thoại ra tự sướng
một bức rồi mang balo đi nhanh ra bên ngoài để bắt taxi về quê nhà
Hành lí mà cô mang theo chỉ vỏn vẹn một chiếc balo bên trong chỉ có một bộ quần áo cùng với vài đồ dưỡng da, đồ trang điểm
- " đến Megève! " sau khi bắt được một chiếc taxi , cô liền bảo bác tài lái xe về nơi mà ông bà cô đang sinh sống.Trong lòng cô lúc này đang rất vui vẻ khi chuẩn bị được trở về nhà
Thiên An không có biết khi cô đang ngồi trên máy bay 13 tiếng để trở về nước Pháp, Phong Thần Vũ đã ngửi ra mùi bất thường.Anh liền bảo Tử Hàn tìm hiểu cô đã đi đâu
Với kĩ năng sử dụng máy tính siêu giỏi của Tử Hàn rất nhanh đã tìm ra hãng máy bay cô đang đi và cả vị trí cô ngồi ở đâu.Phong Thần Vũ đen mặt khi biết Thiên An ngồi máy bay thường chỉ để quay về Pháp trong khi đó nhà hắn có máy bay quân dụng
Phong Thần Vũ tính toán thời gian sau đó gọi điện cho Thiên An.Lúc này cô đang ngồi nhìn ra bên ngoài cửa ô tô thấy Phong Thần Vũ gọi đến thì không khỏi toát mồ hôi hột
- " Vũ..."
- " mấy giờ rồi? Sao em không về!! Cần anh đến đón không? "
Thiên An cười hì hì sợ anh sẽ tức giận nên cô nhẹ giọng bảo: " Hôm nay...em ngủ ở nhà bạn!! Thôi nhé... các cô ấy gọi em rồi!! "
Thiên An vội tắt điện thoại không cho Phong Thần Vũ lên tiếng, anh nhìn điện thoại im lặng một hồi sau đó cười lạnh: " lâu rồi không đến Pháp! Chuẩn bị đồ.. xuất phát ngay "
Phú Anh dựa ghế nhàn nhạt nhìn Phong Thần Vũ đang đi ra ngoài cửa sau đó đứng dậy vỗ vai Tử Hàn: " đi du lịch thôi "
Tử Hàn tươi cười cùng với hai người đó đi ra ngoài , cũng may mờ có cô gái kia mà bọn họ lại được một hôm du lịch miễn phí mà không phải làm bất kì một thứ gì ngoài việc ở đó và cảm nhận cơn tức giận của Nhị thiếu gia nhà bọn họ
Thiên An thanh toán tiền cho taxi rồi đi nhanh về phía ngôi nhà cũ của ông bà , vừa đi cô vừa hí hửng không biết ông bà sẽ phản ứng ra sao nếu thấy cô trở về nhà.Đến trước cổng của căn nhà , Thiên An hít một hơi thật sâu sau đó đẩy cổng đi vào bên trong
Căn nhà nhỏ hiện ra trong tầm mắt , Thiên An không kìm được mà chạy nhanh vào để được gặp ông bà: " Ông bà ơi!! Cháu về rồi "
Nghe thấy giọng nói giống hệt với cháu gái , bà cô liền từ nhà bếp đi ra vừa thấy Thiên An , bà mừng đến rơi nước mắt hai bà cháu ôm chầm lấy nhau đầy xúc động: " ôi...Eva cháu về rồi đấy à? đứa nhỏ này...làm ông bà lo cho cháu muốn chết mất!! "
- " hì hì!! Chẳng phải bây giờ cháu đã về rồi sao?...bà đang làm bánh sao? Thơm quá đi mất " Thiên An ngửi thấy mùi thơm từ trong bếp bay ra khiến cho cô hơi đói.Bà nội liền lớn tiếng gọi ông xuống, ông nội chống gậy đi xuống thấy Thiên An thì mỉm cười: " Eva! Về rồi hả cháu? "
Thiên An đi đến ôm chầm lấy ông: " ông nội!! "
- " Eva mới về!! Mau đi tắm đi rồi còn ăn cơm " Bà nội lên tiếng tách hai ông cháu ra đẩy mỗi người một việc, Thiên An đi tắm sau đó cũng ông bà ăn bánh ngọt rất lâu rồi căn nhà nhỏ không sum vầy vui vẻ như vậy
Lúc Thiên An cùng với ông nội đang ngồi đánh cờ giải trí thì bác hàng xóm cùng với con trai bác ấy sang nhà ông bà
- " ô..Eva.. cháu về rồi đấy hả? " Bác hàng xóm kéo ghế ra ngồi nói chuyện với hai người: " con trai bác cũng mới từ thành phố về! Không biết cái gì hết ấy "
Thiên An mỉm cười sau đó bốc một nắm hạt hướng dương vừa cắn vừa nghiên cứu nước cờ của mình.Hai ông cháu ngồi nghiêm túc quan sát không mấy để ý đến bác hàng xóm, bà nội cô đi ra mang đĩa bánh lên cho khách vừa cười vừa nói
- " à! Eva cháu đưa thằng bé này đi ra mua sim hộ bác với!! Chân bác đau không đi được xa "
Thiên An lúc này mới ngẩng lên nhìn rồi mỉm cười gật đầu: " ông!! để tối hai ông cháu mình chơi tiếp "
Ông nội gật đầu rồi cẩn thận đặt bàn cờ sang một bên để tránh người khác chạm vào bàn cờ làm dịch chuyển quân cờ.Thiên An dẫn người kia đi ra quán để mua sim điện thoại
- " Eva là tên của em sao? "
Thiên An lắc đầu: " không phải! chỉ là biệt danh mà ông bà hay gọi thôi "
Người kia tỏ vẻ đang hiểu khẽ gật đầu rồi bước theo sau Thiên An , hai người không ai nói chuyện với ai khiến cho bầu không khí có chút lúng túng.Tính của cô rất hoà đồng nhưng mà tự dưng cô lười mở miệng ra nói chuyện với người khác quá
Khi hai người quay trở về đang đi thì tự dưng có một chiếc ô tô đi ngang qua , người kia vội vàng kéo Thiên An đi sát vào bên trong để tránh cô bị thương
Vì kéo cô nên hai người đang trong tư thế thân mật, người con trai thì đang ôm người con gái bảo vệ cô ấy ở trong lòng làm cho mọi người đều có suy nghĩ chính là người bạn trai này rất biết quan tâm đến bạn gái sợ cô ấy khẽ gặp nguy hiểm
Hành lí mà cô mang theo chỉ vỏn vẹn một chiếc balo bên trong chỉ có một bộ quần áo cùng với vài đồ dưỡng da, đồ trang điểm
- " đến Megève! " sau khi bắt được một chiếc taxi , cô liền bảo bác tài lái xe về nơi mà ông bà cô đang sinh sống.Trong lòng cô lúc này đang rất vui vẻ khi chuẩn bị được trở về nhà
Thiên An không có biết khi cô đang ngồi trên máy bay 13 tiếng để trở về nước Pháp, Phong Thần Vũ đã ngửi ra mùi bất thường.Anh liền bảo Tử Hàn tìm hiểu cô đã đi đâu
Với kĩ năng sử dụng máy tính siêu giỏi của Tử Hàn rất nhanh đã tìm ra hãng máy bay cô đang đi và cả vị trí cô ngồi ở đâu.Phong Thần Vũ đen mặt khi biết Thiên An ngồi máy bay thường chỉ để quay về Pháp trong khi đó nhà hắn có máy bay quân dụng
Phong Thần Vũ tính toán thời gian sau đó gọi điện cho Thiên An.Lúc này cô đang ngồi nhìn ra bên ngoài cửa ô tô thấy Phong Thần Vũ gọi đến thì không khỏi toát mồ hôi hột
- " Vũ..."
- " mấy giờ rồi? Sao em không về!! Cần anh đến đón không? "
Thiên An cười hì hì sợ anh sẽ tức giận nên cô nhẹ giọng bảo: " Hôm nay...em ngủ ở nhà bạn!! Thôi nhé... các cô ấy gọi em rồi!! "
Thiên An vội tắt điện thoại không cho Phong Thần Vũ lên tiếng, anh nhìn điện thoại im lặng một hồi sau đó cười lạnh: " lâu rồi không đến Pháp! Chuẩn bị đồ.. xuất phát ngay "
Phú Anh dựa ghế nhàn nhạt nhìn Phong Thần Vũ đang đi ra ngoài cửa sau đó đứng dậy vỗ vai Tử Hàn: " đi du lịch thôi "
Tử Hàn tươi cười cùng với hai người đó đi ra ngoài , cũng may mờ có cô gái kia mà bọn họ lại được một hôm du lịch miễn phí mà không phải làm bất kì một thứ gì ngoài việc ở đó và cảm nhận cơn tức giận của Nhị thiếu gia nhà bọn họ
Thiên An thanh toán tiền cho taxi rồi đi nhanh về phía ngôi nhà cũ của ông bà , vừa đi cô vừa hí hửng không biết ông bà sẽ phản ứng ra sao nếu thấy cô trở về nhà.Đến trước cổng của căn nhà , Thiên An hít một hơi thật sâu sau đó đẩy cổng đi vào bên trong
Căn nhà nhỏ hiện ra trong tầm mắt , Thiên An không kìm được mà chạy nhanh vào để được gặp ông bà: " Ông bà ơi!! Cháu về rồi "
Nghe thấy giọng nói giống hệt với cháu gái , bà cô liền từ nhà bếp đi ra vừa thấy Thiên An , bà mừng đến rơi nước mắt hai bà cháu ôm chầm lấy nhau đầy xúc động: " ôi...Eva cháu về rồi đấy à? đứa nhỏ này...làm ông bà lo cho cháu muốn chết mất!! "
- " hì hì!! Chẳng phải bây giờ cháu đã về rồi sao?...bà đang làm bánh sao? Thơm quá đi mất " Thiên An ngửi thấy mùi thơm từ trong bếp bay ra khiến cho cô hơi đói.Bà nội liền lớn tiếng gọi ông xuống, ông nội chống gậy đi xuống thấy Thiên An thì mỉm cười: " Eva! Về rồi hả cháu? "
Thiên An đi đến ôm chầm lấy ông: " ông nội!! "
- " Eva mới về!! Mau đi tắm đi rồi còn ăn cơm " Bà nội lên tiếng tách hai ông cháu ra đẩy mỗi người một việc, Thiên An đi tắm sau đó cũng ông bà ăn bánh ngọt rất lâu rồi căn nhà nhỏ không sum vầy vui vẻ như vậy
Lúc Thiên An cùng với ông nội đang ngồi đánh cờ giải trí thì bác hàng xóm cùng với con trai bác ấy sang nhà ông bà
- " ô..Eva.. cháu về rồi đấy hả? " Bác hàng xóm kéo ghế ra ngồi nói chuyện với hai người: " con trai bác cũng mới từ thành phố về! Không biết cái gì hết ấy "
Thiên An mỉm cười sau đó bốc một nắm hạt hướng dương vừa cắn vừa nghiên cứu nước cờ của mình.Hai ông cháu ngồi nghiêm túc quan sát không mấy để ý đến bác hàng xóm, bà nội cô đi ra mang đĩa bánh lên cho khách vừa cười vừa nói
- " à! Eva cháu đưa thằng bé này đi ra mua sim hộ bác với!! Chân bác đau không đi được xa "
Thiên An lúc này mới ngẩng lên nhìn rồi mỉm cười gật đầu: " ông!! để tối hai ông cháu mình chơi tiếp "
Ông nội gật đầu rồi cẩn thận đặt bàn cờ sang một bên để tránh người khác chạm vào bàn cờ làm dịch chuyển quân cờ.Thiên An dẫn người kia đi ra quán để mua sim điện thoại
- " Eva là tên của em sao? "
Thiên An lắc đầu: " không phải! chỉ là biệt danh mà ông bà hay gọi thôi "
Người kia tỏ vẻ đang hiểu khẽ gật đầu rồi bước theo sau Thiên An , hai người không ai nói chuyện với ai khiến cho bầu không khí có chút lúng túng.Tính của cô rất hoà đồng nhưng mà tự dưng cô lười mở miệng ra nói chuyện với người khác quá
Khi hai người quay trở về đang đi thì tự dưng có một chiếc ô tô đi ngang qua , người kia vội vàng kéo Thiên An đi sát vào bên trong để tránh cô bị thương
Vì kéo cô nên hai người đang trong tư thế thân mật, người con trai thì đang ôm người con gái bảo vệ cô ấy ở trong lòng làm cho mọi người đều có suy nghĩ chính là người bạn trai này rất biết quan tâm đến bạn gái sợ cô ấy khẽ gặp nguy hiểm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.