Cải Biên Từ Truyện Tổng Giám Đốc Xin Anh Nhẹ Tay Một Chút

Chương 31: Dọn Sạch Trở Ngại Trước Khi Kết Hôn.

Minh Phi Angle

29/07/2021

Hai tuần sau, trên tất cả báo chí, truyền thông đều đưa tin tức về Đàm Dịch Khiêm và Hạ Tử Du tái hợp lại.

Thời điểm Hạ Tử Du nhìn thấy tin tức cô đã rất hoang mang, cô chưa bao giờ nghĩ cô và anh sẽ có ngày trở thành vợ chồng của nhau lần nữa.

Buổi tối, sau khi dùng cơm tối xong Liễu Nhiên cùng Hạ Tử Du chơi ghép hình, là một bộ ghép hình lớn mà Đàm Dịch Khiêm vừa mua cho con bé, Liễu Nhiên chơi rất tập trung, đến khi con bé ngẩng đầu nhìn Hạ Tử Du thấy mẹ không tập trung, bé con liên leo lên người Hạ Tử Du, giọng lo lắng hỏi, “ Mẹ không khỏe sao?”

Hạ Tử Du nhìn bé con, mọi người đều nói bé con giống cô như đúc, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy bé giống Đàm Dịch Khiêm hơn, Hạ Tử Du hôn bé con vài cái, “ Bé con, nếu sau này ba và mẹ không thể ở chung, con đi cùng mẹ hay đi cùng ba?”

Liễu Nhiên hốt hoảng vội ôm cổ cô, “ Con muốn mẹ, mẹ đừng đi mà.”

Mũi Hạ Tử Du cay cay, cô ôm bé giọng nghẹn ngào, “ Mẹ không bỏ con đi đâu.”

“ Tại sao mẹ và ba lại không ở cùng nhau, có phải ba sẽ lấy dì Đan không?” Liễu Nhiên ngây thơ hỏi, giọng con bé có chút buồn.

Hạ Tử Du không biết trả lời con bé như thế nào, chỉ có thể ôm chặt con bé.

Dì Lô ở một bên nhìn liền lên tiếng, “ Tiểu Du, dì có chuyện muốn nói với con.”

Hạ Tử Du nhìn Liễu Nhiên, “ Con cùng dì lên lầu chơi được không?”

Liễu Nhiên ngoan ngoãn gật đầu, bé cùng người giúp việc lên lầu.

Hạ Tử Du nhìn dì Lô, cô liền nói, “ Có phải dì muốn nói về Đan Nhất Thuần không?”

Dì Lô biết Hạ Tử Du rất lâu, tuy bề ngoài Hạ Tử Du yếu đuối nhưng tâm tư cô đã thay đổi sau hai năm tù giam, dì Lô gật đầu, “ Dì luôn cả thấy bộ dáng hiền dịu của Đan Nhất Thuần không đúng lắm, đúng là ba năm qua co ta rất tận tâm chăm sóc cho Liễu Nhiên, nhưng là dì luôn cảm giác cô ta muốn Liễu Nhiên phải hoàn toàn dựa dẫm vào cô ta. Dì còn cảm nhận được, đôi lúc những gì cô ta vô tình nói đều muốn nhầm vào bà Đàm và Đàm tiểu thư nghe và tin cô ta.”

Hạ Tử Du lên tiếng, “ Con nghe nói cô Đan là bác sĩ tâm lí, vậy tại sao cô ấy lại là người mẫu vậy?”



Dì Lô lắc đầu, “ Dì không rõ lắm, nhưng cô ta và Đàm tiểu thư rất thân thì phải, dì nghe nói là cô ta trước đây từng điều trị tâm lí cho Đàm tiểu thư.”

Hạ Tử Du chợt nhớ đến Đường Hân, cô vội hỏi, “ Đường Hân không đến nhà họ Đàm sao?”

Dì Lô lắc đầu, “ Từ lần dì được trợ lí Dư đưa đón thì dì không thấy ai ngoài Đan Nhất Thuần.”

Hạ Tử Du im lặng không nói, cô ngồi thẩn thờ trên ghế, đến lúc Liễu Nhiên xuống tìm cô, cô mới ôm bé lên lầu. Không biết Liễu Nhiên có bị Đàm Dịch Khiêm nói gì không, nhưng từ mấy hôm trước bé con của cô đã không còn tìm cô lúc nữa đêm nữa, về sau cô mới biết, lúc Liễu Nhiên đến phòng tìm cô, cô sớm đã bị Đàm Dịch Khiêm dày vò đến mức mệt mỏi ngủ say, chính Đàm Dịch Khiêm ôm bé về phòng của con bé và nói chuyện cùng bé.

Đọc tin tức trên báo Đường Hân đã vô cùng căm giận. Nhìn hình ảnh Đàm Dịch Khiêm và Hạ Tử Du thân mật được phóng viên chụp được, tuy không thấy rõ mặt, nhưng đủ để cho mọi người thấy họ rất hạnh phúc và vui vẻ khi ở bên nhau. Còn có hình ảnh Đàm Dịch Khiêm thân mật ôm Hạ Tử Du, tay còn lại nắm tay của Liễu Nhiên.

Tận đáy lòng Đường Hân thề, Hạ Tử Du tôi có thể lật đổ Đan Nhất Thuần thì cô đừng mơ mà gả được cho Dịch Khiêm, Dịch Khiêm chỉ thuộc về mình cô, Đường Hân mà thôi.

Sau đó cô ta liên gọi cho Kim Trạch Húc bấy lâu không xuất hiện.

........

Đường Hân chỉ định muốn cho bà Đàm nghe điện thoại, nhưng giờ phút này tâm tình bà Đàm như ngồi trên đống lửa, không vui ngồi trên ghế sofa, người giúp việc đem điện thoại đến đưa cho bà Đàm, e dè sợ hãi nói, “ Bà chủ, Đường Hân tiểu thư gọi điện thoại đến, nói có một số chuyện cần nói với bà.”

Bà Đàm tâm tình đang không tốt, nghe tới Đường Hân liền không vui, “ Cô ta tìm tôi làm gì, từ lâu Dịch Khiêm cùng cô ta đã không còn quan hệ gì nữa, cô t có chuyện gì mà nói với tôi.”

Người làm truyền lại lời nói của Đường Hân, “ Nhưng Đường tiểu thư nói, có một số chuyện liên qun đến cậu chủ và Hạ Tử Du mà bà chủ chưa biết.”

Bà Đàm nghe vậy, liền cầm điện thoại nghe máy.

Càng nghe xong, gương mặt vốn được chăm sóc kỉ lưỡng nay đã hiện lên vài nết nhăn vì tức giận.



Biệt thự.

Hạ Tử Du do suốt đêm mệt mỏi mà vui ở trong ngực Đàm Dịch Khiêm ngủ say, bởi vì Đàm Dịch Khiêm là người dễ tỉnh ngủ khi nghe tiếng gõ cửa anh liền mở mắt.

Đàm Dịch Khiêm nhẹ gỡ cánh tay đang bị Hạ Tử Du gối lên, khoác áo ngủ vào rôi bước xuống giường.

Đàm Dịch Khiêm thấy Hạ Tử Du động người tưởng cô sẽ tỉnh, nhưng cô chỉ là tìm tư thế thoải mái hơn, anh mỉm cười hôn nhẹ lên trán cô, sau đó nhẹ nhàng xuống giường ra ngoài.

Đàm Dịch Khiêm thấy trước cửa là bà Đàm, không để bà nói quấy rầy Hạ Tử Du cho nên anh cất bước xuống lầu.

Bà Đàm kiềm chế tức giận, đuổi theo Đàm Dịch Khiêm xuống phòng khách, tận đáy lòng bà đã có vô số nhưng lời mắng chủi nhục mạ Hạ Tử Du.

Đàm Dịch Khiêm ngồi xuống ghế sofa trong phòng khách, bà Đàm ngồi xuống đến diện nóng nảy lên tiếng, “ Dịch Khiêm, con thật sư muốn lấy con gái của Ngô Tử Uyển và Kim Nhật Nguyên sao?”

Giọng Đàm Dịch Khiêm lạnh lẽo vang lên, “ Cô ấy là cô ấy, Kim Nhật Nguyên cùng Ngô Tử Uyển thì đã sao? Nếu mẹ cứ để tâm vào những chuyện vụn vặt của quá khứ, sau khi con và cô ấy kết hôn, e rằng sẽ không thường về nhà đâu.”

Bà Đàm nôn nóng, nhưng lại rất kiên nhẫn thuyết phục, “ Dịch Khiêm, mẹ có nghe nói, bây giờ cô ta không thể sinh con được nữa... Đàm gia chúng ta không chấp nhận một người con dâu không thể sinh con nối dõi cho Đàm gia, nếu ngày nào đó ba con tỉnh lại, ông ấy cũng sẽ không chấp nhận được chuyện này, huấn hồ ba năm trước, cô ta kiện con lên tòa, còn có bỏ mặc Ngôn Ngôn đi cùng Kim Trạch Húc, con...”

Bà Đàm đang muốn nói thêm thì bị Đàm Dịch Khiêm không vu lạnh giọng cắt ngang, “ Ai nói với mẹ là cô ấy không thể sinh con? Dù là sau này cô ấy không thể sinh con thì cô ấy sẽ mãi là con dâu duy nhất của mẹ.”

Bà Đàm tức giận quát, “ Dịch Khiêm, con tại sao lại không lí trí như vậy? Nhất Thuần chẳng phải cùng con tình cảm rất tốt sao? Tại sao co cùng ba con đền bị mẹ con cô ta mê hoặc vậy?”

Đàm Dịch Khiêm đứng lên khỏi ghế, lãnh đạm nói, “ Cô ấy còn đng ngủ, con không muốn vì cuộc nói chuyện này quấy rầy giấc ngủ của cô ấy.” Ẩn ý của anh là không muốn bà Đàm tức giận ở đây, anh đưa mắt nhìn Cảnh Nghiêu đang đứng ngoài cửa.

Cảnh Nghiêu hiểu ý, anh cẩn trận cung kính đến chỗ bà Đàm nói, “ Bà chủ, tôi đưa bà chủ về.”

Bà Đàm không chịu đi, kiên quyết nói, “ Chẳng lẽ trong mắt con, lời mẹ nói không thể lọt vào tai sao? Con từng bị cô ta kiện trên tòa, lại cùng Kim Trạch Húc tranh giành hạng mục Arnold, bỏ mặc Ngôn Ngôn, còn bây giờ là không thể sinh con, người phụ nữ như vậy không xứng với con.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cải Biên Từ Truyện Tổng Giám Đốc Xin Anh Nhẹ Tay Một Chút

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook