Cái Mông Nhỏ

Chương 6: Ai Dám Bắt Nạt Anh, Em Sẽ Đánh Cho Nó Gãy Răng!

Khốn Thành Hùng Miêu

03/07/2023

“Không lạnh sao?” Lương Hách Thành cầm trong tay một miếng dưa leo xắt mỏng, nhẹ nhàng áp vào da thịt trắng nõn của người nào đó.

"Lạnh nha, chẳng qua dễ chịu lắm." Được dán dưa leo tiểu mỹ nhân nằm sấp, nghiêng đầu nhìn xem Lương Hách Thành, cười ngọt ngào hết mức có thể.

“Đủ rồi.” Lương Hách Thành nói rồi tiếp tục đăng bài, cảm giác được người bên dưới động đậy, liền vỗ vào bánh bao trắng của đối phương một cái “cạch!”, “Đừng có lung tung! Đăng không được Tốt!"

"Dễ chịu liền tốt." Lương Hách Thành nói rồi tiếp tục dán, cảm giác người phía dưới giật giật, hắn "Bốp!" vỗ vào bánh bao trắng của đối phương một cái, "Không được lộn xộn! Dán không được!"

“Này, này, anh đánh tôi đấy!” Tiểu mỹ nhân bỏ cuộc, ngồi dậy, cầm lấy lát dưa chuột còn sót lại bôi hết lên mặt Lương Hách Thành.

“Lăn đi!” Lương Hách Thành bị cái “lạnh” làm cho giật cả mình, lập tức ngồi bật dậy, thì ra là nhóc A-la-xka ngu ngốc được mẹ nuôi dạy, “Nhóc thối, em làm gì vậy? “Hả?!” Mới sáng sớm đã dám dính khăn lông ướt lên mặt hắn?!

"Gâu!" A-la-xka Lương Hữu Tài đem hai chân trước khoác lên trên đùi Lương Hách Thành, "Gâu gâu gâu!" Mấy giờ rồi mà anh còn đang ngủ!!

"Biết rồi, biết rồi, mẹ bảo nhóc đến gọi anh đúng không? Chờ chút."

Lương Hách Thành sờ sờ bị làm phải ẩm ướt cộc cộc mặt, trong đầu nhớ lại bản thân vừa rồi làm mộng. Lương Hách Thành sờ lên khuôn mặt ướt đẫm, trong đầu nhớ lại giấc mơ vừa rồi, anh cảm thấy mình nghe được "Âm thanh ríu rít" rất rõ ràng, thế nhưng Lương Hữu Tài đột nhiên quấy nhiễu, tự dưng nhớ không nổi.

"Gâu!" Lương Hữu Tài thấy Lương Hách Thành ngồi dậy lại bất động, lần nữa thúc giục lên tiếng.

"Vương bát đản? Đều là lỗi của nhóc, hiếm khi có giấc mộng vui vẻ lại bị nhóc chen ngang." Lương Hách Thành nhéo tai Lương Hữu Tài, đứng dậy đi xuống lầu.

"Con tỉnh rồi. Ngày đẹp trời như vậy sao con lại ngủ muộn thế? Mau tới đây." Mẹ Lương mân mê mấy tấm ảnh trong tay, "Con xem có thích tấm nào không."

"Sao thế? Mẹ lại muốn con đi xem mắt sao?" Lương Hách Thành ngồi trên sô pha, nhìn ảnh nam nam nữ nữ không nói nên lời.

Nếu như Tết mùng một tháng năm vẫn nghỉ bảy tám ngày như trước, hắn nhất định sẽ ra ngoài, nói cái gì cũng sẽ không về nhà. Lần này, đơn giản liền hai chuyện, mẹ hắn hỏi hắn có đối tượng không? Không có? Vậy con còn không tranh thủ thời gian gặp người ta một chút: XX nhà chú YY, YY nhà chị XX ....

Ôi, lần này mẹ không chỉ nói cho hắn biết thông tin liên lạc của bên kia, mà trực tiếp lấy ảnh chụp.

"Không phải con nói sao? Ảnh trên điện thoại di động của mẹ đều đẹp, sao lại đẹp như vậy?" Mẹ Lương dừng một chút, "À đúng rồi! Hiệu ứng làm đẹp! Cho nên mẹ đặc biệt nói với mọi người, lần này mẹ chụp một số ảnh cũ. Ảnh chụp, đều là ảnh chụp khi còn là học sinh, cùng lắm là trang điểm một chút, còn có thể nhìn ra khuôn mặt thật."

Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ: https://dtruyen.com/cai-mong-nho/ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ Editor lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!!!

"Thật không thú vị." Lương Hách Thành cảm thấy không thích xem mắt chút nào, có những lúc thật sự không phân biệt được thật giả, đi gặp người mà không thể cùng nói chuyện, thật lãng phí thời gian.

“Ngay cả nhìn cũng không có hứng thú sao?” Mẹ Lương giơ tấm ảnh lên, nhìn thấy con trai mình có chút lãnh đạm, không khỏi có chút tức giận, “Vậy nói cho mẹ biết đi! Người như thế nào mới hợp mắt con? Con cho mẹ một cái tiêu chuẩn!"

"Không có tiêu chuẩn, một ngày nào đó chính con gặp được tâm động mới tính."

“Con!” Lương phu nhân tức giận đập tay xuống bàn, “Nếu không gặp được người mình yêu, cả đời này cũng sẽ không kết hôn à, không được!” Thật tốt con trai đều ba mươi tuổi mà một đối tượng nó cũng không có, đây không phải cố tình làm bà phải gấp chết nha,

“Tiêu chuẩn…” Lương Hách Thành vốn định nói chuyện đó anh cũng không biết, nhưng nghĩ đến mấy cuốn tiểu nhật ký đọc cách đây không lâu, anh đổi ý, cười nói: “Mẹ, Con thích những người đẹp nhỏ nóng bỏng có thể "biến thân".

“Cái, cái quỷ gì?!” Lương ma ma cảm thấy thằng nhóc này chính là đang giễu cợt mình, tức giận cầm lấy cái gối ném qua, “Thằng nhóc thối!

Lương Hách Thành vững vàng bắt lấy, trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt, nghĩ đến trợ lý nhỏ sẽ "biến thân".



Trong lúc này, cậu trợ lý nhỏ đã đếm trứng gà và trứng ngỗng rồi đóng gói, cậu ghi địa chỉ và số điện thoại người nhận vào những mảnh giấy vuông nhỏ rồi cho vào túi.

Cất hết những quả trứng nhặt được vào tủ lạnh, chờ khi nào đi mới lấy ra.

"Anh, lát nữa anh làm gì? Có việc gì cần làm không? Em đi giúp anh." Lộ Tĩnh nói, "Cố gắng hoàn thành công việc trước buổi trưa, anh còn có thể nghỉ ngơi thật tốt."

"Nghỉ ngơi không được. Anh đi hái một ít bồ công anh. Một người mua cũ muốn bồ công anh. Xung quanh vườn rau của nhà mình có khá nhiều. Tôi muốn hái một ít."

"Vậy em cùng anh đào, trước đây em ở trường học rất chăm chỉ, phải học được làm việc cùng nghỉ ngơi như thế nào kết hợp."

"Được. Em đào bao nhiêu, Anh cho em tiền tiêu vặt gấp năm lần giá thị trường, thế nào?"

"Chính anh nói đó nha! Vậy em đào thêm một chút!" Lộ Tĩnh lập tức hăng tiết gà chạy đi lấy một con dao gọt hoa quả cùng một cái sọt trúc nhỏ tới. "Anh nè, lúc mẹ với em đi lấy trứng đã thống nhất với mọi người, về sau cũng có thể là sẽ còn tới mua, ai muốn bán thì để dành một ít, miễn sao đúng ngày là được. Cũng không lâu lắm đâu. Hơn nữa, như lời anh nói, mẹ sẽ tính sẽ lấy thêm trứng của bà Chu nãi nãi, tính cho bà hơn một giá."

"Ừm, vậy thì tốt. Bà Chu chỉ có một mình, chúng ta giúp bà ấy đi." Lộ Ninh chuẩn bị xong mọi thứ, ánh mắt rơi vào hai cái trứng lớn trên đống rơm kia, còn chuẩn bị đồ gửi cho Lương Hách Thành.

“Ca ca, hai cái lớn cũng bán sao?” Lộ Tĩnh hỏi.

“Không, là dùng để mua chuộc lãnh đạo.” Lộ Ninh cười nói.

"Lãnh đạo của anh thật đen tối, còn nhận lễ vật?"

Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ: https://dtruyen.com/cai-mong-nho/ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ Editor lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!!!

"Ừm... đôi khi cũng khá đen tối, nhưng lúc nào nói chuyện làm ăn cũng vậy. Lần này hắn là vì chiếu cố tâm tình của anh cho nên bỏ một dự án kiếm nhiều tiền. Anh phải cảm ơn hắn."

“Ồ, vậy thì yên em tâm.” Lộ Tĩnh nắm chặt tay, “Ai dám bắt nạt anh, em sẽ đánh cho nó gãy răng!”

"Phốc, tốt tốt, đi đào rau thôi.” Lộ Ninh cầm rổ lên, trong lòng không hiểu có chút buồn cười.

Anh nhớ khi mẹ mới sinh Lộ Tĩnh, mẹ cứ nói rằng mẹ mong sau này lớn lên sẽ giống bố giống mẹ, nhưng hóa ra lại ngược lại, Lộ Tĩnh ra đời giống bố và tính cách cũng giống mẹ. Mấy năm gần đây học TaeKwonDo, về sau lại càng như vậy, bọn con trai trong lớp đều sợ cô.

Anh luôn cảm thấy Lương Hách Thành cường tráng có chút giống em gái...

Nghe nói Lương Hách Thành hồi còn đi học ai cũng sợ.

Không giống như anh, anh rụt rè và luôn thích nấp sau đám đông.

Chớp mắt anh xa trường đã bốn, năm năm.

Lộ Ninh cười lắc đầu, sau khi lấy điện thoại di động ra quay lại cảnh sau lưng em gái đang cặm cụi đào rau, gửi cho nhóm "Liên Minh hữu cơ".

Lộ Ninh: Ở sân sau nhà riêng, em gái tôi đang giúp đào bồ công anh.

Nhóm Mễ Lan cư xá 2-4-301 Dì Vương: Nhìn muốn đào quá, Tiểu Lộ vườn nhà con lớn thật đấy.

Lộ Ninh: Ngày mai con định lên núi xem có Thứ Lão Nha không, không biết mọi người có hứng thú không.

Lộ Ninh: [ Hình ảnh ]



Nhóm Cộng đồng Mễ Lan 4-7-1801 bà Triệu: Cái này hiếm có! Để cho bà một cân.

Nhóm Mai Vũ Viên 2-8-1402 dì Chu: Thứ Lão Nha Tiểu Lộ bán thế nào?

Lộ Ninh: Ba mươi đồng một cân, ngày mai hái, chẳng qua không biết có còn không.

Tòa nhà Biển Lan Đình 6 dì Mai: Nếu có, tôi muốn hai cân!

Mễ Lan cư xá 2-3-1102 chị Hứa: Ta cũng muốn 1 cân.

Lộ Ninh:... Tôi đi xem trước, không biết có nhiều hay không. Mọi người trước đừng có hi vọng quá lớn nha, ngày mai tôi quay tình huống hiện trường.

Hái Thứ Lão nha, Lộ Ninh chợt nhớ ra, thật ra anh chưa bán bao giờ, chỉ nhớ hàng năm ngày mồng một tháng năm, bởi vì thời tiết ở đây không nóng lắm, cho nên lúc này Thứ Lão Nha mầm mới bắt đầu nhú không bao lâu.

Lộ Ninh vốn muốn cùng Lộ Tĩnh đi dạo, cho nên chỉ là tản bộ, không ngờ người nhà nghe nói hai anh em đi vào núi hái Thứ Lão Nha, đều nói cùng nhau đi dạo, cho nên thành một chuyến dã ngoại.

Đi dã ngoại có rất nhiều thứ cần chuẩn bị, lều bạt, đồ ăn thức uống, thảm dã ngoại. Sau khi chuẩn bị cho ngày hôm sau xong thì đã muộn hơn Lộ Ninh tưởng tượng gần 1 tiếng rưỡi.

Gia đình lái chiếc xe van lớn, đến chân núi, rồi đi bộ đến chỗ có nhiều Thứ Lão Nha.

Điện thoại của Lộ Ninh đã được nạp đầy điện từ trước, vừa quay lại cảnh núi non và nơi Thứ Lão Nha mọc, vừa thuyết minh về thực địa, rồi gửi cho cả nhóm cho mọi người xem.

"Mọi người đến xem một chút đi, Thứ Lão Nha chính là lớn lên dạng này, đặc biệt nhiều gai, cho nên thứ này không dễ hái lắm. Nhưng nhìn ngon miệng lắm đúng không?" Lộ Ninh thanh âm rõ ràng tại trong video truyền tới, "Chờ hái đủ tôi xuống núi trở về thành, không ở lại qua đêm, cam đoan mới mẻ."

"Xem kìa, cả nhà chúng tôi đều đang làm việc, cha mẹ và em gái tôi đang hái Thứ Lão Nha. Tốc độ nhanh hơn tôi rất nhiều, tôi còn phải cố gắng nhiều hơn nữa!"

Tiếng cười của Lộ Ninh thông qua video truyền đến tai từng người mua, mọi người đều có tâm trạng vui vẻ lắng nghe, như thể họ đang thực sự kiểm tra tại chỗ.

Những người còn chút do dự thấy mặt hàng này khó lấy, số lượng không có nhiều nên đổ xô đăng kí mua.

Nói thẳng ra, những người tham gia nhóm thực phẩm tươi sống để mua thực phẩm hữu cơ không phải là người quá nghèo, mà họ công nhận sản phẩm của Lộ Ninh, cũng không sợ đắt chút nào.

Buổi trưa, tất cả Thứ Lão Nha hái xong được gom lại, nặng chừng bảy cân, Lộ Ninh trải chiếu dã ngoại ra, cả nhà ngồi trên đó vừa ăn vừa trò chuyện, sau đó mới xuống núi.

“Mẹ còn đang suy nghĩ để con ở lại thêm một đêm mới trở về.” Trương Tư Tư thở dài, “Con trở về không tới hai ngày đều bận rộn, con nói chỗ nào là đang nghỉ ngơi đâu."

"Không sao đâu mẹ. Tuần sau con về, cũng không xa đâu." Lộ Ninh cất đồ vào cốp xe.

“Ninh Ninh có chính kiến của mình, hơn nữa nó làm việc chăm chỉ và nghiêm túc trong mọi việc, đây chẳng phải là điều tốt sao.” Lộ Uy Võ đi theo giúp đỡ, nhân tiện khuyên Trương Tư Tư, "Đừng luôn giống như gà mẹ luôn muốn bảo vệ con trai trong vòng tay của bà."

“Tôi biết, tôi biết, tôi không nói nữa là được” Trương Tư Tư liếc Lộ Uy Võ một cái, dặn dò Lộ Ninh nhớ cẩn thận, sau đó mới để cho anh đi.

“Ông nội, bà nội, cha mẹ, Tiểu Tĩnh, con đi về trước!” Lộ Ninh khoát tay, lên xe, trong đầu xoát lại các đơn đặt hang, anh cảm thấy về sau mình có việc phải làm rồi.

Nhân tiện, tuần này có thể dán màng mông không?

Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ: https://dtruyen.com/cai-mong-nho/ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ Editor lacvuphongca có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cái Mông Nhỏ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook