Cái Mông Nhỏ

Chương 7: Không Phải Cậu Đang Dán Mông Chứ?

Khốn Thành Hùng Miêu

07/07/2023

Lộ Ninh thường dán mông hai lần một tuần, một lần khi anh thực sự bận rộn. Anh làm như vậy là có lý do.

Ban đầu là do anh bị dị ứng với cái gì đó nên bị nổi nhiều nốt mẩn nhỏ ở lưng và mông, sau đó thì khỏi hẳn nhưng thuốc dùng trong điều trị lại có tác dụng phụ khiến vùng da trên lưng và mông rất khô, giống như chạm vào giấy vệ sinh, không có cảm giác mịn màng gì cả.

Nếu chỉ như thế này thì không sao, dù sao lưng và mông cũng không phải nơi thường lộ ra ngoài, làn da hầu như không ảnh hưởng đến sinh hoạt, nhưng sau khi khô đến một mức độ nhất định thì lại bắt đầu ngứa. Lộ Ninh không nhịn được, đây là lý do anh đến bệnh viện một lần nữa, sau khi bác sĩ xem thì nói là do tác dụng phụ của thuốc, đề nghị anh bôi một ít sữa dưỡng thể để làm ẩm da sẽ tốt hơn.

Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ: dtruyen_ lacvuphongca để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ Editor có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!!!

Sau khi Lộ Ninh về, anh mua kem dưỡng thể, ngày nào tắm cũng bôi, bôi một lúc thì lưng có vẻ đỡ hơn, nhưng mông thì không biết có phải do làm việc phải ngồi nhiều không, vẫn luôn không tốt lắm.

Tình cờ là hôm đó đồng nghiệp của anh nói đến đến mặt nạ, vì vậy anh...

Nói tóm lại, dán màng mông lúc đầu thực ra chỉ để cho vui thôi, nhưng sau khi đạt được kết quả ngoài mong đợi, anh không thể dừng lại. Anh muốn dán hai cái thử cho vui ai ngờ lần nào dán cũng có cảm giác da trơn tuột, làm cho anh có tâm trạng rất tốt. Khi anh có tâm trạng tốt, anh sẽ có tinh thần tốt. Nếu anh có tâm trạng tốt, hiệu quả công việc sẽ tăng lên, từ đó anh sẽ nhận được nhiều tiền thưởng và hoa hồng hơn, nên anh có thể mua thêm màng mông ≧◠◡◠≦.

Lộ Ninh khẳng định đây là một vòng nhân quả!

Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ: dtruyen_ lacvuphongca để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ Editor có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!!!

Đêm nay nhất định phải lại dán một tấm, không phải vì cái gì khác, nhưng vì kỷ lục bán hàng trong một ngày này, anh phải dán một tấm.

"Tiểu Lộ nha, con thật đúng là cầm trở về không ít đồ tốt." Lái xe đến Mai Vũ Viên, dì Chu tới lấy bồ công anh. Bà nhìn thấy trong cốp sau một đống trứng cùng đồ ăn, cười nói, "Nhưng đủ cho con bận rộn nha."



"Lần này con lấy nhiều chút, bởi vì cuối tuần có khi con bận không về được. Gần đây trong công ty có chút bận bịu." Muốn theo vào liễu rủ vườn hạng mục, cuối tuần sợ là phải tăng ca, Lộ Ninh suy nghĩ muốn trở về khó.

"Lần này về còn hơn là về, bởi vì tuần sau có thể không về, gần đây công ty có chút bận rộn." Bám sát dự án Thùy Liễu Viên, chỉ sợ tuần sau phải tăng ca, Lộ Ninh muốn trở về cũng khó.

“Được, dì gửi bao lì xì cho con trước.” Chu Á Địch lấy điện thoại di động ra.

“Không cần đâu dì.” Lộ Ninh vội ngăn lại, “Cái này con đào ở nhà, cũng không đào nhiều lắm, dì cứ thử xem, lần trước dì giúp con giới thiệu cho con nhiều khách hàng như vậy, con còn chưa cảm ơn dì đâu."

"Làm sao như vậy được? Nhìn con giúp dì thu dọn sạch sẽ như vậy, kích thước vừa vặn nữa." Chu Á Địch cười nói: "Hơn nữa nếu không phải con bán đồ tốt, dì cũng không giới thiệu được khách hàng nha.”

"Lần này không thu tiền dì. Lần sau đi, con đào đào lại nói." Lộ Ninh nói xong vặn cốp xe, chuẩn bị đi sang khu bên cạnh.

Mỗi lần từ quê lên, anh đều theo một đường thẳng, đầu tiên gửi Mai Vũ Viên, sau đó là Hải Lan Đình, cuối cùng trở lại cư xá Mễ Lan nơi anh đang sống, trong nhóm cũng có một số khách hàng từ các nhóm khác, nhưng về cơ bản chỉ có những nhóm trên. Mỗi khi anh về quê, sẽ có người đặt hàng.

Lần này, dì Mai của Hải Lan Đình đã đặt Thứ Lão Nha, Lộ Ninh lái xe ra ngoài khu dân cư, lúc này dì Mai đã đợi sẵn ở bên ngoài, Lộ Ninh thấy bên cạnh dì Mai có một dì cũng có tuổi. Một người phụ nữ tương tự như dì Mai, người hơi mập, tóc ngắn, da dẻ tươi tắn, khí chất tốt, lẳng lặng đứng đó, có phong thái của một phu nhân nhà giàu, nhìn người phụ nữ này có chút kỳ lạ. Trông hơi quen quen, nhưng anh không nhớ mình đã gặp bà ở đâu.

“Tiểu Lộ, con đến rồi.” Mai Quyên cười nói: “Cô chờ Thứ Lão Nha mới ăn cơm đó.”

"Vậy lần này cô được ăn đồ tươi ngon rồi.” Lộ Ninh cười đem cái túi đưa tới: “Con đoán chỉ có một đợt hàng năm nay, tuần sau con không về nhà.”

"Thật là, đáng tiếc quá, sớm biết vậy cô liền đặt nhiều nha” Mai Quyên xách xách cái túi, cảm giác Lộ Ninh đưa cho cô nhiều hơn so với số lượng cô đặt mua, nhưng mà cô vẫn cảm giác mua ít.

"Về sau còn có đồ ăn khác nữa mà, cô đừng có gấp." Lộ Ninh mở cốp xe ra, lại lấy ra một túi nhỏ rau xanh đưa tới, "Dì Mai, cha con nói rau xanh còn quá nhỏ, cho nên không có cắt quá nhiều, cái này liền đưa cho dì nếm món tươi đi. Đoán chừng lần sau con về liền có tốt hơn nhiều."



Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ: dtruyen_ lacvuphongca để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ Editor có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!!!

"Tốt tốt tốt, kia dì cũng không khách khí, dì liền thích ăn cái này miệng nhẹ nhàng khoan khoái." Mai Quyên vỗ vỗ người phụ nữ bên cạnh: "Đây là dì Trang, là bạn tốt nhất của dì, tí nữa dì đưa bà vào nhóm. Sau này nếu dì Trang mua đồ, Tiểu Lộ con cũng cho dì Trang ưu đãi một chút."

"Dạ. Con chào dì Trang." Lộ Ninh khách khí chào hỏi, "Về sau dì có gì cần mua cứ nhắn cho con trong nhóm là được. Chào hai dì, con về trước, con đi gửi đồ cho mọi người đã."

“Được, được, con đi đi.” Mạch Quyên khoát tay, nhìn xe Lộ Ninh đi xa, huých cùi chỏ vào người bên cạnh, “Tôi không lừa bà chứ? Thằng nhóc rất đẹp trai.”

"Ừm, đúng là rất đẹp trai, bộ dáng rất thu hútt." Trang Giai Như nhìn một chút đồ vật trong tay Mai Quyên, "Bán đồ vật cũng không tệ, bà nhìn Thứ Lão Nha này, không có một cây già, đều là lớn bằng ngón út là thời điểm ngon nhất."

"Tôi nói bà nghe, thằng nhóc này nó nói nó bán trứng gà, chính là trứng gà ta. Ôi, cái màu vàng đó ngon quá, đã nhiều năm rồi tôi không ăn trứng luộc, Lộ Ninh bán tôi ăn đều thấy ngon."

“Lấy cho tôi năm mươi trứng.” Trang Giai Như không chút suy nghĩ nói.

"Này! Bà thật là không khách khí!" Mai Quyên quả thực muốn giơ chân, "Còn năm mươi? Tôi liền đặt mua một trăm trứng!"

Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ: dtruyen_ lacvuphongca để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ Editor có động lực hoàn thành nhiều bộ hơn nhé. Cảm ơn các bạn!!!

“Muốn cho tôi một trăm cái cũng không sao.” Trang Giai Như nói xong đi vào Hải Lan Viên, thầm nghĩ đứa nhỏ này tuy đẹp, nhưng nhìn thế nào cũng không giống như có thể "biến thân" nha (ʘ‿ʘ✿).

Đáng tiếc, nếu không thì chẳng phải đã đạt "tiêu chuẩn" của con trai mình rồi sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cái Mông Nhỏ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook